Chương 2324:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Mỹ Đỗ Toa không cười nữa, nghiêm túc suy nghĩ một lát, rồi lắc đầu nói:
- Hết rồi, hai người bọn họ chỉ đến liếc ta một cái, suốt cả quá trình Nữ Oa không nói lời nào, chỉ quan sát ta mà thôi.
- Còn về người kia, ta không rõ hắn có phải Đại Vu Chúc mà ngươi nói đến hay không, tóm lại khí tức trên người hắn thần bí khó lường, thậm chí còn nhiễu loạn cả thời gian và không gian.
Mỹ Đỗ Toa nói xong thì nhíu mày lại, đột nhiên nhớ ra điều gì đó:
- Đúng rồi, hắn xé rách thời không mang Nữ Oa đi.
- Xé rách thời không?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Hắn nghĩ một chút đã hiểu được, Nữ Oa mất tích, khả năng duy nhất chính là bị cái lão già nát rượu Đại Vu Chúc này mang đi, hoặc là đưa vào trong khởi nguyên, hoặc là đưa đến tương lai.
“Lão già này, sau này nhìn thấy hắn nhất định ta phải đánh cho hắn một trận mới được, hại ta thảm quá.”
Cổ Trần không nhịn được thầm mắng, dáng vẻ cắn răng nghiến lợi ấy khiến Mỹ Đỗ Toa không nhịn được bật cười, Nhân Hoàng, Thiên Đế luôn luôn uy nghiêm vô thượng, vậy mà cũng có một mặt như thế này.
- Được rồi, ta phải đi chuẩn bị một chút, thay đổi kế hoạch mới.
Cổ Trần bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ, hắn nghĩ ra không ít thay đổi, nội dung chi tiết kế hoạch tiếp theo cần phải sửa lại đôi chút.
- Đi thôi, theo ta quay về.
Cổ Trần nói xong thì kéo tay Mỹ Đỗ Toa đi thẳng ra khỏi băng cung không giải thích gì thêm, mặc kệ lần này nàng có bằng lòng hay không hắn đều phải mang về.
Không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào, vẫn nên mang theo bên người thì yên tâm hơn.
Mỹ Đỗ Toa biết không thể nào thay đổi quyết định của Cổ Trần, cho nên nàng gật đầu nghe theo, đi cùng hắn ra khỏi băng cung.
Ầm!
Vừa ra khỏi, Mỹ Đỗ Toa đã thu cả tòa băng cung này lại, đi cùng với Cổ Trần về Thiên giới.
Sắc mặt Cổ Trần có chút nặng nề, dẫn theo Mỹ Đỗ Toa đi vào Thiên Đế cung sâu nhất trong Thiên giới, bước một bước vào trong đó.
- Bản tôn!
Mới vào đến nơi, hắn đã trông thấy Thiên Đế ngồi chờ ở đó đã lâu.
Cổ Trần gật đầu, không khách khí chút nào ngồi xuống phía đối diện, Mỹ Đỗ Toa thì nhẹ nhàng cầm bầu rượu lên rót rượu cho hai người.
Thiên Đế mang vẻ mặt hờ hững, thậm chí không có để ý đến sự tồn tại của Mỹ Đỗ Toa, giống như trong lòng hắn chỉ có bản tôn, còn vạn sự vạn vật khác đều không hề tồn tại vậy.
- Kế hoạch cần phải thay đổi một chút.
Cổ Trần cân nhắc một phen sau đó mới lên tiếng.
Sau khi Thiên Đế nghe xong thì ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu:
- Bản tôn, có phải đã xảy ra biến cố gì không, sao lại thay đổi kế hoạch?
- Về cơ bản không có gì thay đổi, khởi nguyên, nhất định phải đánh vào.
Vẻ mặt Cổ Trần tràn đầy kiên định, điều này sẽ không thay đổi.
Nhưng còn một số chi tiết khác thì cần phải thay đổi, cho nên Cổ Trần mới quyết định thương nghị một phen, thay đổi một số nội dung chi tiết trong kế hoạch.
Đánh vào khởi nguyên là điều chắc chắn, nhưng phải đánh vào thế nào.
- Vốn dĩ, ta định giữ lại Hồng Hoang, nhưng hiện giờ xem ra cần phải thay đổi một chút.
Nghĩ đến điều này, sắc mặt Cổ Trần trở nên kiên định, nói:
- Ta quyết định, đưa Nhân tộc Hồng Hoang vào trong khởi nguyên, cho dù như thế nào, cho dù bị hủy diệt điêu linh, cũng phải oanh liệt chiến tử trên con đường chinh chiến khởi nguyên.
- Mang theo bằng cách nào?
Thiên Đế nhíu mày lại, cảm thấy có chút khó giải quyết.
Muốn tiến vào khởi nguyên, nhất định phải có đủ thực lực, thấp nhất cần đạt đến cấp bậc Thiên Cấm mới có thể tiến vào trong đó, nhưng những Nhân tộc khác, thì phải làm sao mới có thể đưa bọn họ cùng tiến vào khởi nguyên đây?
Cổ Trần cũng nghĩ đến vấn đề này, hắn đã có ý nghĩ sơ bộ.
Hai mắt hắn sắc bén, giọng nói trở nên lạnh lùng:
- Ta quyết định chế tạo ra một chiếc Vĩnh Hằng Chi Chu, mang theo Nhân tộc vượt qua hư không vô tận, giết vào trong khởi nguyên.
Thiên Đế nghe xong thì hai mắt sáng lên, đã hiểu rõ.
Hồng Hoang, trong Hỗn Độn giới, một đám cường giả đỉnh cấp đang tụ tập.
Dẫn đầu là hai vị Thiên Đế và Cổ Trần, một trái một phải đang đứng chính giữa Hỗn Độn, phía sau là một loạt cao thủ đứng đầu Hồng Hoang đương thời.
Đám cường giả này, mỗi người đều mang sắc mặt nghiêm túc, hai mắt sáng rực nhìn về phía trung tâm Hỗn Độn trước mắt, bên trong đó đang chế tạo ra một kiện bảo vật.
Vô số Hỗn Độn tinh khí tràn vào, hội tụ trong đó, còn có cả một tia Hỗn Độn bản nguyên rót vào, để chế tạo ra món bảo vật cường đại kia.
Nhìn bề ngoài, thứ này mơ hồ trông giống như một chiếc Thiên Chu, đường nét hoàn mỹ, mặt ngoài được khắc họa vô số đạo văn lít nha lít nhít.
- Hết rồi, hai người bọn họ chỉ đến liếc ta một cái, suốt cả quá trình Nữ Oa không nói lời nào, chỉ quan sát ta mà thôi.
- Còn về người kia, ta không rõ hắn có phải Đại Vu Chúc mà ngươi nói đến hay không, tóm lại khí tức trên người hắn thần bí khó lường, thậm chí còn nhiễu loạn cả thời gian và không gian.
Mỹ Đỗ Toa nói xong thì nhíu mày lại, đột nhiên nhớ ra điều gì đó:
- Đúng rồi, hắn xé rách thời không mang Nữ Oa đi.
- Xé rách thời không?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Hắn nghĩ một chút đã hiểu được, Nữ Oa mất tích, khả năng duy nhất chính là bị cái lão già nát rượu Đại Vu Chúc này mang đi, hoặc là đưa vào trong khởi nguyên, hoặc là đưa đến tương lai.
“Lão già này, sau này nhìn thấy hắn nhất định ta phải đánh cho hắn một trận mới được, hại ta thảm quá.”
Cổ Trần không nhịn được thầm mắng, dáng vẻ cắn răng nghiến lợi ấy khiến Mỹ Đỗ Toa không nhịn được bật cười, Nhân Hoàng, Thiên Đế luôn luôn uy nghiêm vô thượng, vậy mà cũng có một mặt như thế này.
- Được rồi, ta phải đi chuẩn bị một chút, thay đổi kế hoạch mới.
Cổ Trần bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ, hắn nghĩ ra không ít thay đổi, nội dung chi tiết kế hoạch tiếp theo cần phải sửa lại đôi chút.
- Đi thôi, theo ta quay về.
Cổ Trần nói xong thì kéo tay Mỹ Đỗ Toa đi thẳng ra khỏi băng cung không giải thích gì thêm, mặc kệ lần này nàng có bằng lòng hay không hắn đều phải mang về.
Không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào, vẫn nên mang theo bên người thì yên tâm hơn.
Mỹ Đỗ Toa biết không thể nào thay đổi quyết định của Cổ Trần, cho nên nàng gật đầu nghe theo, đi cùng hắn ra khỏi băng cung.
Ầm!
Vừa ra khỏi, Mỹ Đỗ Toa đã thu cả tòa băng cung này lại, đi cùng với Cổ Trần về Thiên giới.
Sắc mặt Cổ Trần có chút nặng nề, dẫn theo Mỹ Đỗ Toa đi vào Thiên Đế cung sâu nhất trong Thiên giới, bước một bước vào trong đó.
- Bản tôn!
Mới vào đến nơi, hắn đã trông thấy Thiên Đế ngồi chờ ở đó đã lâu.
Cổ Trần gật đầu, không khách khí chút nào ngồi xuống phía đối diện, Mỹ Đỗ Toa thì nhẹ nhàng cầm bầu rượu lên rót rượu cho hai người.
Thiên Đế mang vẻ mặt hờ hững, thậm chí không có để ý đến sự tồn tại của Mỹ Đỗ Toa, giống như trong lòng hắn chỉ có bản tôn, còn vạn sự vạn vật khác đều không hề tồn tại vậy.
- Kế hoạch cần phải thay đổi một chút.
Cổ Trần cân nhắc một phen sau đó mới lên tiếng.
Sau khi Thiên Đế nghe xong thì ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu:
- Bản tôn, có phải đã xảy ra biến cố gì không, sao lại thay đổi kế hoạch?
- Về cơ bản không có gì thay đổi, khởi nguyên, nhất định phải đánh vào.
Vẻ mặt Cổ Trần tràn đầy kiên định, điều này sẽ không thay đổi.
Nhưng còn một số chi tiết khác thì cần phải thay đổi, cho nên Cổ Trần mới quyết định thương nghị một phen, thay đổi một số nội dung chi tiết trong kế hoạch.
Đánh vào khởi nguyên là điều chắc chắn, nhưng phải đánh vào thế nào.
- Vốn dĩ, ta định giữ lại Hồng Hoang, nhưng hiện giờ xem ra cần phải thay đổi một chút.
Nghĩ đến điều này, sắc mặt Cổ Trần trở nên kiên định, nói:
- Ta quyết định, đưa Nhân tộc Hồng Hoang vào trong khởi nguyên, cho dù như thế nào, cho dù bị hủy diệt điêu linh, cũng phải oanh liệt chiến tử trên con đường chinh chiến khởi nguyên.
- Mang theo bằng cách nào?
Thiên Đế nhíu mày lại, cảm thấy có chút khó giải quyết.
Muốn tiến vào khởi nguyên, nhất định phải có đủ thực lực, thấp nhất cần đạt đến cấp bậc Thiên Cấm mới có thể tiến vào trong đó, nhưng những Nhân tộc khác, thì phải làm sao mới có thể đưa bọn họ cùng tiến vào khởi nguyên đây?
Cổ Trần cũng nghĩ đến vấn đề này, hắn đã có ý nghĩ sơ bộ.
Hai mắt hắn sắc bén, giọng nói trở nên lạnh lùng:
- Ta quyết định chế tạo ra một chiếc Vĩnh Hằng Chi Chu, mang theo Nhân tộc vượt qua hư không vô tận, giết vào trong khởi nguyên.
Thiên Đế nghe xong thì hai mắt sáng lên, đã hiểu rõ.
Hồng Hoang, trong Hỗn Độn giới, một đám cường giả đỉnh cấp đang tụ tập.
Dẫn đầu là hai vị Thiên Đế và Cổ Trần, một trái một phải đang đứng chính giữa Hỗn Độn, phía sau là một loạt cao thủ đứng đầu Hồng Hoang đương thời.
Đám cường giả này, mỗi người đều mang sắc mặt nghiêm túc, hai mắt sáng rực nhìn về phía trung tâm Hỗn Độn trước mắt, bên trong đó đang chế tạo ra một kiện bảo vật.
Vô số Hỗn Độn tinh khí tràn vào, hội tụ trong đó, còn có cả một tia Hỗn Độn bản nguyên rót vào, để chế tạo ra món bảo vật cường đại kia.
Nhìn bề ngoài, thứ này mơ hồ trông giống như một chiếc Thiên Chu, đường nét hoàn mỹ, mặt ngoài được khắc họa vô số đạo văn lít nha lít nhít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.