Chương 2389:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Lúc hắn đang định nói gì đó, thì trông thấy đỉnh đầu Thâm Uyên nứt ra tạo thành một cái khe, một bàn tay kinh khủng thò ra từ bên trong hung hăng đánh tới.
- Làm càn!
Sắc mặt hai người Cổ Trần, Thiên Đế lập tức thay đổi, vội vàng thi triển lực lượng cường đại nhất, con át chủ bài, cấm thuật, đánh về phía bàn tay quỷ dị hư ảo kia.
Oành!
Vài cỗ lực lượng cường đại công kích, trong nháy mắt bàn tay che trời kia đã tan vỡ, hóa thành vô số mảnh nhỏ nhanh chóng biến mất, một còn sót lại chút nào.
Bàn tay khổng lồ quỷ dị đột nhiên xuất hiện kia, không rõ lai lịch, bỗng nhiên tập kích phân thân Thâm Uyên, may mà đã bị ba người Cổ Trần hợp lực đánh nổ.
Lần đánh lén vừa rồi, khiến sắc mặt ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên vô cùng khó coi, vậy mà bọn họ lại liên tiếp bị đám cường giả và những thứ không biết kia đánh lén.
- Vừa rồi là ai đánh lén?
Sắc mặt Thâm Uyên tái xanh, sát khí bừng bừng.
Vừa rồi mục tiêu đánh lén là hắn đó, rốt cuộc là ai đánh lén, vì sao lại làm vậy?
Sắc mặt hai người Cổ Trần và Thiên Đế trở nên ngưng trọng, liếc nhau một cái, cả hai đều trông thấy vẻ kinh nghi trong mắt đối phương, giống như đã có suy đoán và phát hiện ra điều gì đó.
- Ngươi đoán đó là thứ gì?
Cổ Trần yên lặng dùng linh hồn trao đổi.
Thiên Đế nghĩ đến điều gì đó, thản nhiên nói:
- Khí tức của bàn tay vừa rồi có chút quen thuộc, rất giống với khí tức trên người bản tôn.
- Vận Mệnh!
Hai người Cổ Trần, Thiên Đế yên lặng thốt ra một cái tên trong linh hồn, bọn họ đều đoán ra được điều này.
Một bàn tay vừa rồi đột nhiên tập kích bọn họ, ẩn giấu quá sâu, nhưng vẫn bị Cổ Trần và Thiên Đế bắt được một luồng khí tức không dễ dàng phát hiện ra.
Đó là khí tức của Vận Mệnh.
- Vận Mệnh?
Sắc mặt Thâm Uyên đen xì, cả giận nói:
- Tên Vận Mệnh rắm chó này, chỉ biết trốn trong bóng tối đánh lén, không ngờ lại là nó.
Lúc này, hai người Cổ Trần và Thiên Đế đều trầm mặc không nói gì, ánh mắt lóe lên, trong lòng cực kỳ tức giận.
Trên bàn tay kia có một luồng khí tức của Vận Mệnh, tuy đã che giấu vô cùng tốt, nhưng Cổ Trần cũng là người nắm giữ lực lượng Vận Mệnh cao thâm.
Đối với khí tức và lực lượng của Vận Mệnh hắn cực kỳ mẫn cảm, thậm chí hắn vẫn luôn đề phòng Vận Mệnh, cho nên khi nó vừa xuất hiện hắn lập tức đã cảnh giác.
- Vì sao Vận Mệnh lại tập kích Thâm Uyên?
Thiên Đế có chút khó hiểu.
Mục tiêu tập kích của bàn tay vừa rồi là Thâm Uyên, không phải bản tôn Cổ Trần, cũng không phải là hắn, phân thân của Thiên Đế.
Vì sao lại là phân thân Thâm Uyên?
Dường như Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn Thâm Uyên nói ra suy đoán của mình:
- Có lẽ, mục tiêu của Vận Mệnh cũng không phải là Thâm Uyên, mà chính là nguồn ô nhiễm Thâm Uyên đang trấn áp trong Đại Mộ.
- Thì ra là thế!
Thiên Đế, Thâm Uyên giật mình hiểu ra.
Phân thân Thâm Uyên trong Đại Mộ, đang trấn áp căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm, có lẽ, mục tiêu thật sự của Vận Mệnh chính là muốn cướp đi hạch tâm của nguồn ô nhiễm.
Cổ Trần nhíu chặt mày lại, ngưng trọng nói:
- Vận Mệnh đột nhiên ngoi đầu lên, vừa rồi hiển nhiên nó là muốn cướp đi căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm.
- Vận Mệnh, đến từ chỗ sâu nhất trong con đường khởi nguyên, thậm chí có thể là đến từ cánh cửa kia.
Cổ Trần nói ra suy đoán kinh người.
Căn cứ từ những tin tức bí mật mà hắn tìm hiểu được, rất có thể Vận Mệnh, nguồn ô nhiễm, đều đến từ cùng một nơi, từ Đại Đạo Chi Môn.
- Xem ra, sau này khi mở phong ấn con đường khởi nguyên sẽ không được yên bình.
Cổ Trần thở dài thườn thượt, lẩm bẩm nói một câu.
Ba người đứng trước vết nứt hư vô, nhìn con đường bị chặt đứt, đã không còn đường nữa, trước đây Bàn từng chém một búa chặt đứt nơi này, chỉ để lại một vết nứt.
Trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, có rất nhiều khe nứt hư vô như thế này, đều là do người đứng đầu Hỗn Độn trước đây mở ra.
Con đường khởi nguyên chân chính, là con đường Bàn theo đuổi siêu thoát chân chính mở ra, một con đường chứng đạo xuất hiện từ đó.
Rất nhiều sinh vật, cường giả khởi nguyên, đều khát vọng bước vào con đường khởi nguyên kia, từ đó nhìn thấy đại đạo, chứng đạo, trở thành bất hủ, siêu thoát vĩnh hằng.
- Vận Mệnh, quả nhiên là một người hoàn toàn khác.
Thiên Đế nói xong thì nhìn về phía Cổ Trần.
Trước đây, bọn họ từng cho rằng, Vận Mệnh chính là một đạo phân thân của Cổ Trần, là do một giọt máu của thân thể trong tương lai dung hợp tạo thành Vận Mệnh.
Nhưng sau này bọn họ phát hiện ra trong chuyện này có vấn đề rất lớn, vẫn còn rất nhiều bí mật chưa được giải đáp, khiến
- Làm càn!
Sắc mặt hai người Cổ Trần, Thiên Đế lập tức thay đổi, vội vàng thi triển lực lượng cường đại nhất, con át chủ bài, cấm thuật, đánh về phía bàn tay quỷ dị hư ảo kia.
Oành!
Vài cỗ lực lượng cường đại công kích, trong nháy mắt bàn tay che trời kia đã tan vỡ, hóa thành vô số mảnh nhỏ nhanh chóng biến mất, một còn sót lại chút nào.
Bàn tay khổng lồ quỷ dị đột nhiên xuất hiện kia, không rõ lai lịch, bỗng nhiên tập kích phân thân Thâm Uyên, may mà đã bị ba người Cổ Trần hợp lực đánh nổ.
Lần đánh lén vừa rồi, khiến sắc mặt ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên vô cùng khó coi, vậy mà bọn họ lại liên tiếp bị đám cường giả và những thứ không biết kia đánh lén.
- Vừa rồi là ai đánh lén?
Sắc mặt Thâm Uyên tái xanh, sát khí bừng bừng.
Vừa rồi mục tiêu đánh lén là hắn đó, rốt cuộc là ai đánh lén, vì sao lại làm vậy?
Sắc mặt hai người Cổ Trần và Thiên Đế trở nên ngưng trọng, liếc nhau một cái, cả hai đều trông thấy vẻ kinh nghi trong mắt đối phương, giống như đã có suy đoán và phát hiện ra điều gì đó.
- Ngươi đoán đó là thứ gì?
Cổ Trần yên lặng dùng linh hồn trao đổi.
Thiên Đế nghĩ đến điều gì đó, thản nhiên nói:
- Khí tức của bàn tay vừa rồi có chút quen thuộc, rất giống với khí tức trên người bản tôn.
- Vận Mệnh!
Hai người Cổ Trần, Thiên Đế yên lặng thốt ra một cái tên trong linh hồn, bọn họ đều đoán ra được điều này.
Một bàn tay vừa rồi đột nhiên tập kích bọn họ, ẩn giấu quá sâu, nhưng vẫn bị Cổ Trần và Thiên Đế bắt được một luồng khí tức không dễ dàng phát hiện ra.
Đó là khí tức của Vận Mệnh.
- Vận Mệnh?
Sắc mặt Thâm Uyên đen xì, cả giận nói:
- Tên Vận Mệnh rắm chó này, chỉ biết trốn trong bóng tối đánh lén, không ngờ lại là nó.
Lúc này, hai người Cổ Trần và Thiên Đế đều trầm mặc không nói gì, ánh mắt lóe lên, trong lòng cực kỳ tức giận.
Trên bàn tay kia có một luồng khí tức của Vận Mệnh, tuy đã che giấu vô cùng tốt, nhưng Cổ Trần cũng là người nắm giữ lực lượng Vận Mệnh cao thâm.
Đối với khí tức và lực lượng của Vận Mệnh hắn cực kỳ mẫn cảm, thậm chí hắn vẫn luôn đề phòng Vận Mệnh, cho nên khi nó vừa xuất hiện hắn lập tức đã cảnh giác.
- Vì sao Vận Mệnh lại tập kích Thâm Uyên?
Thiên Đế có chút khó hiểu.
Mục tiêu tập kích của bàn tay vừa rồi là Thâm Uyên, không phải bản tôn Cổ Trần, cũng không phải là hắn, phân thân của Thiên Đế.
Vì sao lại là phân thân Thâm Uyên?
Dường như Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn Thâm Uyên nói ra suy đoán của mình:
- Có lẽ, mục tiêu của Vận Mệnh cũng không phải là Thâm Uyên, mà chính là nguồn ô nhiễm Thâm Uyên đang trấn áp trong Đại Mộ.
- Thì ra là thế!
Thiên Đế, Thâm Uyên giật mình hiểu ra.
Phân thân Thâm Uyên trong Đại Mộ, đang trấn áp căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm, có lẽ, mục tiêu thật sự của Vận Mệnh chính là muốn cướp đi hạch tâm của nguồn ô nhiễm.
Cổ Trần nhíu chặt mày lại, ngưng trọng nói:
- Vận Mệnh đột nhiên ngoi đầu lên, vừa rồi hiển nhiên nó là muốn cướp đi căn nguyên hạch tâm của nguồn ô nhiễm.
- Vận Mệnh, đến từ chỗ sâu nhất trong con đường khởi nguyên, thậm chí có thể là đến từ cánh cửa kia.
Cổ Trần nói ra suy đoán kinh người.
Căn cứ từ những tin tức bí mật mà hắn tìm hiểu được, rất có thể Vận Mệnh, nguồn ô nhiễm, đều đến từ cùng một nơi, từ Đại Đạo Chi Môn.
- Xem ra, sau này khi mở phong ấn con đường khởi nguyên sẽ không được yên bình.
Cổ Trần thở dài thườn thượt, lẩm bẩm nói một câu.
Ba người đứng trước vết nứt hư vô, nhìn con đường bị chặt đứt, đã không còn đường nữa, trước đây Bàn từng chém một búa chặt đứt nơi này, chỉ để lại một vết nứt.
Trong Khởi Nguyên Hỗn Độn, có rất nhiều khe nứt hư vô như thế này, đều là do người đứng đầu Hỗn Độn trước đây mở ra.
Con đường khởi nguyên chân chính, là con đường Bàn theo đuổi siêu thoát chân chính mở ra, một con đường chứng đạo xuất hiện từ đó.
Rất nhiều sinh vật, cường giả khởi nguyên, đều khát vọng bước vào con đường khởi nguyên kia, từ đó nhìn thấy đại đạo, chứng đạo, trở thành bất hủ, siêu thoát vĩnh hằng.
- Vận Mệnh, quả nhiên là một người hoàn toàn khác.
Thiên Đế nói xong thì nhìn về phía Cổ Trần.
Trước đây, bọn họ từng cho rằng, Vận Mệnh chính là một đạo phân thân của Cổ Trần, là do một giọt máu của thân thể trong tương lai dung hợp tạo thành Vận Mệnh.
Nhưng sau này bọn họ phát hiện ra trong chuyện này có vấn đề rất lớn, vẫn còn rất nhiều bí mật chưa được giải đáp, khiến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.