Chương 2411:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Sắc mặt sinh vật cường đại kia lập tức thay đổi, nó cảm nhận được nguy cơ nồng đậm ập vào mặt, thanh Chiến phủ kia tỏa ra ánh sáng lạnh thấu xương, hình như nó đã từng trông thấy ở đâu đó.
- Phá!
Nhưng nó không rảnh để suy nghĩ nhiều như vậy, ngay lập tức nó cũng phát ra lực lượng tu vi của mình, một cái móng vuốt hung hăng đánh ra.
Một tiếng răng rắc vang lên!
Móng vuốt rụng xuống, máu tươi tung tóe khắp nơi.
- Ngao… Đau chết ta rồi!
Một tiếng kêu rên truyền đến, sinh vật khủng bố kia hoảng sợ kêu to, cánh tay đã đứt tận gốc, nó hoảng sợ nhìn chiếc búa đang bổ xuống kia.
Hình Thiên, dùng một búa chặt đứt móng vuốt của đối phương, uy thế không giảm, chiến ý bừng bừng, lại bổ thêm một nhát nữa.
Một tiếng “Phốc phốc” vang lên, thân thể khổng lồ bị chém thành hai mảnh ngay tại chỗ, máu tươi chảy vào Hỗn Độn, vung vãi khắp nơi.
Hai nửa thi thể nằm đó, khí tức khủng bố, nhưng không còn chút sinh cơ nào, ý chí đã tiêu tán, bị một búa chém thành tro tàn.
Miểu sát!
Một vị cường giả Vô Thượng cảnh, đã bị miểu sát như vậy.
Hỗn Độn lập tức tĩnh lặng, cường giả, sinh vật khởi nguyên khắp nơi đang chú ý đến nơi này đều bị trấn trụ sâu sắc không ai ngoại lệ.
Hình Thiên không đầu kia, tản ra chiến ý vô thượng, một búa miểu sát một sinh vật Vô Thượng cảnh sơ cấp cường đại, khủng bố tuyệt luân.
- A!
- Không phải sự thật chứ?
- Ta đang nằm mơ sao?
Từng tiếng kinh hãi truyền đến từ trong Hỗn Độn, có cường giả nói nhỏ, vẻ mặt đầy sợ hãi, dáng vẻ giống như gặp quỷ.
Bọn họ không thể tin được, một cường giả Vô Thượng cảnh, cứ như vậy đã bị miểu sát rồi sao?
Vừa đối mặt mà thôi, đã trực tiếp ngoẻo ngay tại chỗ, nói ra ai mà tin được?
- Hừ!
Hình Thiên quơ quơ chiếc búa, khinh thường nói:
- Không có ai mà một búa của Hình Thiên ta không bổ chết được, nếu như có, vậy thì bổ thêm một búa nữa.
Nói xong, Hình Thiên gõ gáy búa vào lồng ngực mình, phát ra keng keng đáng sợ, đánh rách tả tơi Hỗn Độn bốn phía xung quanh, từng mảng Hỗn Độn loạn lưu cuốn lên.
- Khà khà…
Hình Thiên nhếch miệng nhe răng cười, ánh mắt âm thầm đảo qua bốn phía xung quanh, khiến đám người đang nhìn về phía bên này ào ào rút lui, không dám nhìn nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Hình Thiên lộ ra một tia khinh thường, cất giọng mỉa mai:
- Không thú vị, vậy mà không dám ló đầu ra, đáng tiếc, ta còn muốn chặt thêm vài tên nữa mang về cho Thiên Đế nhắm rượu.
Phụt!
Trên Vĩnh Hằng Chi Chu, Cổ Trần đang chú ý tới động tĩnh bên phía Hình Thiên lập tức phun ra một ngụm rượu, nhìn ánh mắt quái dị của đám cường giả đỉnh cấp phía sau, trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Hình Thiên, học hư rồi.
- Không tệ.
Phân thân Thiên Đế gật đầu tán thưởng, nâng chén lên với Hình Thiên ở phía xa xa.
Lúc này, dường như Hình Thiên cũng cảm nhận được, hắn lập tức quay người về phía Vĩnh Hằng Chi Chu cung kính hành lễ một cái.
- Thiên Đế thứ tội, trước mắt mạt tướng vẫn chưa có cách nào quay về được.
Hình Thiên thỉnh tội, vì trước mắt vẫn chưa có cách nào quay về Hồng Hoang Thiên Giới, hắn vẫn chưa khống chế triệt để những thứ kia.
Một món đồ bất hủ.
- Chuẩn!
Thiên Đế nhẹ nhàng truyền đến một câu, giọng nói ấy rơi vào trong tai Hình Thiên, khiến hắn nhẹ nhàng thở ra.
Bản thân đã chạy ra ngoài quá lâu, trong nhà sắp bắt đầu hành động rồi, mà hắn vẫn chưa giải quyết xong chuyện riêng của mình, tất nhiên trong lòng sẽ có chút áy náy và lo lắng.
Thân là Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới, là người Cổ Trần coi trọng nhất, hiện giờ vào thời khắc quan trọng hắn lại không tham gia hành động, tất nhiên trong lòng rất xấu hổ, hổ thẹn với danh xưng Đệ Nhất Chiến Thần.
Nhóm cường giả Hồng Quân, Phật Tổ, Phong Đô, Minh Hà, Đế Tuấn, Đông Hoàng nhìn nhau, bọn họ đều trông thấy Hình Thiên đã cường đại vượt quá sức tưởng tượng.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Hình Thiên dùng một búa bổ chết một cường giả Vô Thượng cảnh, trong lòng bọn họ không nhịn được khẽ run rẩy.
- Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới!
Sắc mặt Hồng Quân có chút phức tạp.
Hiển nhiên hắn cũng nhìn thấy Hình Thiên, dường như người này đang luyện hóa một món đồ bất hủ, cơ duyên bậc này khiến người ta cực kỳ hâm mộ.
Có điều Hồng Quân đã mơ hồ nhận ra khí tức của món đồ bất hủ kia, cảm thấy có chút quen thuộc, đáng tiếc lại nghĩ không ra.
Đám cường giả còn lại đều yên lặng, đối với Hình Thiên, Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới, trong lòng bọn họ đã sinh ra một tia kính sợ, cảm giác kiêng kỵ sâu sắc.
Sau đó nhóm cường giả này nhìn Thiên Đế, người này trung thành tuyệt đối, vô cùng kính ngưỡng Cổ Trần.
- Phá!
Nhưng nó không rảnh để suy nghĩ nhiều như vậy, ngay lập tức nó cũng phát ra lực lượng tu vi của mình, một cái móng vuốt hung hăng đánh ra.
Một tiếng răng rắc vang lên!
Móng vuốt rụng xuống, máu tươi tung tóe khắp nơi.
- Ngao… Đau chết ta rồi!
Một tiếng kêu rên truyền đến, sinh vật khủng bố kia hoảng sợ kêu to, cánh tay đã đứt tận gốc, nó hoảng sợ nhìn chiếc búa đang bổ xuống kia.
Hình Thiên, dùng một búa chặt đứt móng vuốt của đối phương, uy thế không giảm, chiến ý bừng bừng, lại bổ thêm một nhát nữa.
Một tiếng “Phốc phốc” vang lên, thân thể khổng lồ bị chém thành hai mảnh ngay tại chỗ, máu tươi chảy vào Hỗn Độn, vung vãi khắp nơi.
Hai nửa thi thể nằm đó, khí tức khủng bố, nhưng không còn chút sinh cơ nào, ý chí đã tiêu tán, bị một búa chém thành tro tàn.
Miểu sát!
Một vị cường giả Vô Thượng cảnh, đã bị miểu sát như vậy.
Hỗn Độn lập tức tĩnh lặng, cường giả, sinh vật khởi nguyên khắp nơi đang chú ý đến nơi này đều bị trấn trụ sâu sắc không ai ngoại lệ.
Hình Thiên không đầu kia, tản ra chiến ý vô thượng, một búa miểu sát một sinh vật Vô Thượng cảnh sơ cấp cường đại, khủng bố tuyệt luân.
- A!
- Không phải sự thật chứ?
- Ta đang nằm mơ sao?
Từng tiếng kinh hãi truyền đến từ trong Hỗn Độn, có cường giả nói nhỏ, vẻ mặt đầy sợ hãi, dáng vẻ giống như gặp quỷ.
Bọn họ không thể tin được, một cường giả Vô Thượng cảnh, cứ như vậy đã bị miểu sát rồi sao?
Vừa đối mặt mà thôi, đã trực tiếp ngoẻo ngay tại chỗ, nói ra ai mà tin được?
- Hừ!
Hình Thiên quơ quơ chiếc búa, khinh thường nói:
- Không có ai mà một búa của Hình Thiên ta không bổ chết được, nếu như có, vậy thì bổ thêm một búa nữa.
Nói xong, Hình Thiên gõ gáy búa vào lồng ngực mình, phát ra keng keng đáng sợ, đánh rách tả tơi Hỗn Độn bốn phía xung quanh, từng mảng Hỗn Độn loạn lưu cuốn lên.
- Khà khà…
Hình Thiên nhếch miệng nhe răng cười, ánh mắt âm thầm đảo qua bốn phía xung quanh, khiến đám người đang nhìn về phía bên này ào ào rút lui, không dám nhìn nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Hình Thiên lộ ra một tia khinh thường, cất giọng mỉa mai:
- Không thú vị, vậy mà không dám ló đầu ra, đáng tiếc, ta còn muốn chặt thêm vài tên nữa mang về cho Thiên Đế nhắm rượu.
Phụt!
Trên Vĩnh Hằng Chi Chu, Cổ Trần đang chú ý tới động tĩnh bên phía Hình Thiên lập tức phun ra một ngụm rượu, nhìn ánh mắt quái dị của đám cường giả đỉnh cấp phía sau, trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Hình Thiên, học hư rồi.
- Không tệ.
Phân thân Thiên Đế gật đầu tán thưởng, nâng chén lên với Hình Thiên ở phía xa xa.
Lúc này, dường như Hình Thiên cũng cảm nhận được, hắn lập tức quay người về phía Vĩnh Hằng Chi Chu cung kính hành lễ một cái.
- Thiên Đế thứ tội, trước mắt mạt tướng vẫn chưa có cách nào quay về được.
Hình Thiên thỉnh tội, vì trước mắt vẫn chưa có cách nào quay về Hồng Hoang Thiên Giới, hắn vẫn chưa khống chế triệt để những thứ kia.
Một món đồ bất hủ.
- Chuẩn!
Thiên Đế nhẹ nhàng truyền đến một câu, giọng nói ấy rơi vào trong tai Hình Thiên, khiến hắn nhẹ nhàng thở ra.
Bản thân đã chạy ra ngoài quá lâu, trong nhà sắp bắt đầu hành động rồi, mà hắn vẫn chưa giải quyết xong chuyện riêng của mình, tất nhiên trong lòng sẽ có chút áy náy và lo lắng.
Thân là Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới, là người Cổ Trần coi trọng nhất, hiện giờ vào thời khắc quan trọng hắn lại không tham gia hành động, tất nhiên trong lòng rất xấu hổ, hổ thẹn với danh xưng Đệ Nhất Chiến Thần.
Nhóm cường giả Hồng Quân, Phật Tổ, Phong Đô, Minh Hà, Đế Tuấn, Đông Hoàng nhìn nhau, bọn họ đều trông thấy Hình Thiên đã cường đại vượt quá sức tưởng tượng.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Hình Thiên dùng một búa bổ chết một cường giả Vô Thượng cảnh, trong lòng bọn họ không nhịn được khẽ run rẩy.
- Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới!
Sắc mặt Hồng Quân có chút phức tạp.
Hiển nhiên hắn cũng nhìn thấy Hình Thiên, dường như người này đang luyện hóa một món đồ bất hủ, cơ duyên bậc này khiến người ta cực kỳ hâm mộ.
Có điều Hồng Quân đã mơ hồ nhận ra khí tức của món đồ bất hủ kia, cảm thấy có chút quen thuộc, đáng tiếc lại nghĩ không ra.
Đám cường giả còn lại đều yên lặng, đối với Hình Thiên, Chiến Thần đệ nhất trên Thiên giới, trong lòng bọn họ đã sinh ra một tia kính sợ, cảm giác kiêng kỵ sâu sắc.
Sau đó nhóm cường giả này nhìn Thiên Đế, người này trung thành tuyệt đối, vô cùng kính ngưỡng Cổ Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.