Chương 2423:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Trận đại chiến này hấp dẫn ánh mắt của vô số cường giả, từng ánh mắt sáng rực đang quan chiến, chờ mong kết quả cuối cùng của trận chiến này.
Có điều trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, Thượng Thương bại vong chính là kết cục đã định.
Bởi vì Cổ Trần và Thiên Đế cường đại, đã vượt quá dự liệu của mọi người, hai người hợp lực với nhau, Thượng Thương hoàn toàn không có sức đánh trả.
- Giết!
Tiên đỉnh lóe lên một cái, rồi biến về trở thành Đại Đạo Tiên Môn phát ra tiếng leng keng không dứt, nhắm thẳng vào đầu Thượng Thương trấn áp.
Một tiếng “Ầm ầm” vang lên, lúc Thượng Thương sắp bị trấn áp, thì đột nhiên một món bảo vật bay ra từ trong mi tâm của Thượng Thương chặn lại.
- Hả?
Cổ Trần kinh ngạc thốt lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào món bảo vật kia.
Đó là một chiếc ma bàn u ám đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu Thượng Thương.
Chiếc ma bàn đáng sợ này, tản ra khí tức khủng bố, lộ ra lực lượng vô thượng bất hủ đáng sợ.
- Thiên Đạo Ma Bàn?
Thiên Đế kinh ngạc thốt lên một câu.
Hắn đã nhận ra lai lịch chân chính của chiếc ma bàn kia, nó được xưng là Thiên Đạo Ma Bàn.
Thân là Thiên Đạo, tất nhiên Thiên Đế hiểu rõ, thứ gọi là Thiên Đạo Ma Bàn, chính là một loại đồ vật chứng đạo chí cường đặc biệt của riêng Thiên Đạo.
Ví dụ như thứ dùng để chứng đạo của Thiên Đế, chính là Vô Thượng Thiên Đình.
Còn thứ chứng đạo của Thượng Thương, chính là Thiên Đạo Ma Bàn trước mắt, nó có một tia khí tức bất hủ, dường như sắp trở thành một món bảo vật đại đạo bất hủ.
Ầm!
Thiên Đạo Ma Bàn chuyển động ầm ầm, uy thế ngập trời, giống như cối xay đang chuyển đông, dưới chiếc ma bàn này vạn vật chúng sinh đều bị ma diệt sạch sẽ.
Keng keng keng...
Sau đó Đại Đạo Tiên Môn và Thiên Đạo Ma Bàn đụng vào nhau, sinh ra tiếng ma sát kinh khủng, phát ra từng cơn lốc xoáy diệt thế.
Hai đại bảo vật chứng đạo chém giết lẫn nhau, không ngừng va chạm, đều muốn áp chế đối phương.
Có điều lại không phân thắng bại, hai phe liều mạng cuối cùng lực lượng ngang nhau.
- Hừ!
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Đế lạnh lùng hừ một tiếng, tế ra Thiên Đình Vô Thượng, lập tức mở ra, trong nháy mắt đã ném nó lên trên Thiên Đạo Ma Bàn.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Đạo Ma Bàn lập tứ bị trấn áp, sắc mặt Thượng Thương trắng bệch ra, hiển nhiên đã bị phản phệ và trùng kích cực kỳ nghiêm trọng.
Sắc mặt trở nên âm u, lạnh lùng, trong ánh mắt lộ ra lửa giận.
Thượng Thương không ngờ vậy mà Cổ Trần và Thiên Đế lại ra tay dứt khoát như vậy, hoàn toàn không có ý định liên hợp với nó cùng nhau mở phong ấn ra một chút nào.
Đối với ý tưởng này, Cổ Trần khịt mũi coi thường, chỉ có choáng váng mới hợp tác với đại địch từ trước tới nay, chấp nhận mới là hành động ngu xuẩn.
Trong mắt Cổ Trần, hợp tác với Thượng Thương là chuyện không thể, thà rằng trực tiếp trấn áp nó, dùng lực lượng của nó giúp mình mở phong ấn khởi nguyên ra còn hơn.
- Cổ Trần, chẳng lẽ ngươi không muốn mở phong ấn ra sao?
Đại chiến một lúc lâu, cuối cùng Thượng Thương không nhịn nổi nữa, mắt thấy Cổ Trần và Thiên Đế không hề có ý định dừng tay, giống như không diệt nó thề sẽ không bỏ qua vậy.
Ầm!
Đáp lại nó là một quyền hung hãn của Cổ Trần, Nhất Lực Phá Vạn Pháp, trong nháy mắt đã phá vỡ tấm màn sáng mông lung của Thiên Đạo Ma Bàn, một quyền đánh xuyên qua nó.
Một tiếng “Bịch” vang lên, Thượng Thương lại lần nữa bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt nó vô cùng u ám, cả giận nói:
- Ngươi giết ta rồi, cũng phải hi sinh phân thân của mình, phân thânThiên Đạo của ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội tồn tại nào.
Đối với những lời này, Cổ Trần chẳng thèm để ý, hắn mỉa mai:
- Là ngươi ngu hay là ta ngốc? Tại sao ta phải hợp tác với ngươi?
- Trấn áp ngươi rồi, không ngon hơn sao?
Những lời này của Cổ Trần, khiến Thượng Thương choáng váng, nhưng lại không phản bác được.
Đúng vậy, trấn áp nó không phải ngon hơn sao?
Chỉ cần trấn áp Thượng Thương, sau đó lại mở phong ấn khởi nguyên ra, cho dù nhất định phải hi sinh một Thiên Đạo, đúng lúc có Thượng Thương để hiến tế.
Nghĩ tới điều này, Thượng Thương giật mình hiểu ra, sắc mặt lập tức đen xì.
Thượng Thương chính là Thiên Đạo đó, chỉ là nó ẩn náu quá sâu thôi, bản thân nó chính là Thiên Đạo, cũng có thể hi sinh nó để mở phong ấn ra.
- Hỗn Độn Bát Cấm, Phong Thiên!
Lúc Thượng Thương đang kinh sợ đột nhiên nó có dự cảm không lạnh, không đợi nó kịp phản ứng lại, Cổ Trần đã đánh ra tám cái ấn phù u ám.
Trong nháy mắt, hư vô bốn phía xung quanh đã bị bao phủ trong một tấm màn ánh sáng màu xám, vô số ký hiệu lóe sáng, đan xen lẫn nhau tạo thành một cái lồng giam.
Có điều trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, Thượng Thương bại vong chính là kết cục đã định.
Bởi vì Cổ Trần và Thiên Đế cường đại, đã vượt quá dự liệu của mọi người, hai người hợp lực với nhau, Thượng Thương hoàn toàn không có sức đánh trả.
- Giết!
Tiên đỉnh lóe lên một cái, rồi biến về trở thành Đại Đạo Tiên Môn phát ra tiếng leng keng không dứt, nhắm thẳng vào đầu Thượng Thương trấn áp.
Một tiếng “Ầm ầm” vang lên, lúc Thượng Thương sắp bị trấn áp, thì đột nhiên một món bảo vật bay ra từ trong mi tâm của Thượng Thương chặn lại.
- Hả?
Cổ Trần kinh ngạc thốt lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào món bảo vật kia.
Đó là một chiếc ma bàn u ám đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu Thượng Thương.
Chiếc ma bàn đáng sợ này, tản ra khí tức khủng bố, lộ ra lực lượng vô thượng bất hủ đáng sợ.
- Thiên Đạo Ma Bàn?
Thiên Đế kinh ngạc thốt lên một câu.
Hắn đã nhận ra lai lịch chân chính của chiếc ma bàn kia, nó được xưng là Thiên Đạo Ma Bàn.
Thân là Thiên Đạo, tất nhiên Thiên Đế hiểu rõ, thứ gọi là Thiên Đạo Ma Bàn, chính là một loại đồ vật chứng đạo chí cường đặc biệt của riêng Thiên Đạo.
Ví dụ như thứ dùng để chứng đạo của Thiên Đế, chính là Vô Thượng Thiên Đình.
Còn thứ chứng đạo của Thượng Thương, chính là Thiên Đạo Ma Bàn trước mắt, nó có một tia khí tức bất hủ, dường như sắp trở thành một món bảo vật đại đạo bất hủ.
Ầm!
Thiên Đạo Ma Bàn chuyển động ầm ầm, uy thế ngập trời, giống như cối xay đang chuyển đông, dưới chiếc ma bàn này vạn vật chúng sinh đều bị ma diệt sạch sẽ.
Keng keng keng...
Sau đó Đại Đạo Tiên Môn và Thiên Đạo Ma Bàn đụng vào nhau, sinh ra tiếng ma sát kinh khủng, phát ra từng cơn lốc xoáy diệt thế.
Hai đại bảo vật chứng đạo chém giết lẫn nhau, không ngừng va chạm, đều muốn áp chế đối phương.
Có điều lại không phân thắng bại, hai phe liều mạng cuối cùng lực lượng ngang nhau.
- Hừ!
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Đế lạnh lùng hừ một tiếng, tế ra Thiên Đình Vô Thượng, lập tức mở ra, trong nháy mắt đã ném nó lên trên Thiên Đạo Ma Bàn.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Đạo Ma Bàn lập tứ bị trấn áp, sắc mặt Thượng Thương trắng bệch ra, hiển nhiên đã bị phản phệ và trùng kích cực kỳ nghiêm trọng.
Sắc mặt trở nên âm u, lạnh lùng, trong ánh mắt lộ ra lửa giận.
Thượng Thương không ngờ vậy mà Cổ Trần và Thiên Đế lại ra tay dứt khoát như vậy, hoàn toàn không có ý định liên hợp với nó cùng nhau mở phong ấn ra một chút nào.
Đối với ý tưởng này, Cổ Trần khịt mũi coi thường, chỉ có choáng váng mới hợp tác với đại địch từ trước tới nay, chấp nhận mới là hành động ngu xuẩn.
Trong mắt Cổ Trần, hợp tác với Thượng Thương là chuyện không thể, thà rằng trực tiếp trấn áp nó, dùng lực lượng của nó giúp mình mở phong ấn khởi nguyên ra còn hơn.
- Cổ Trần, chẳng lẽ ngươi không muốn mở phong ấn ra sao?
Đại chiến một lúc lâu, cuối cùng Thượng Thương không nhịn nổi nữa, mắt thấy Cổ Trần và Thiên Đế không hề có ý định dừng tay, giống như không diệt nó thề sẽ không bỏ qua vậy.
Ầm!
Đáp lại nó là một quyền hung hãn của Cổ Trần, Nhất Lực Phá Vạn Pháp, trong nháy mắt đã phá vỡ tấm màn sáng mông lung của Thiên Đạo Ma Bàn, một quyền đánh xuyên qua nó.
Một tiếng “Bịch” vang lên, Thượng Thương lại lần nữa bị đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt nó vô cùng u ám, cả giận nói:
- Ngươi giết ta rồi, cũng phải hi sinh phân thân của mình, phân thânThiên Đạo của ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội tồn tại nào.
Đối với những lời này, Cổ Trần chẳng thèm để ý, hắn mỉa mai:
- Là ngươi ngu hay là ta ngốc? Tại sao ta phải hợp tác với ngươi?
- Trấn áp ngươi rồi, không ngon hơn sao?
Những lời này của Cổ Trần, khiến Thượng Thương choáng váng, nhưng lại không phản bác được.
Đúng vậy, trấn áp nó không phải ngon hơn sao?
Chỉ cần trấn áp Thượng Thương, sau đó lại mở phong ấn khởi nguyên ra, cho dù nhất định phải hi sinh một Thiên Đạo, đúng lúc có Thượng Thương để hiến tế.
Nghĩ tới điều này, Thượng Thương giật mình hiểu ra, sắc mặt lập tức đen xì.
Thượng Thương chính là Thiên Đạo đó, chỉ là nó ẩn náu quá sâu thôi, bản thân nó chính là Thiên Đạo, cũng có thể hi sinh nó để mở phong ấn ra.
- Hỗn Độn Bát Cấm, Phong Thiên!
Lúc Thượng Thương đang kinh sợ đột nhiên nó có dự cảm không lạnh, không đợi nó kịp phản ứng lại, Cổ Trần đã đánh ra tám cái ấn phù u ám.
Trong nháy mắt, hư vô bốn phía xung quanh đã bị bao phủ trong một tấm màn ánh sáng màu xám, vô số ký hiệu lóe sáng, đan xen lẫn nhau tạo thành một cái lồng giam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.