Chương 464:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Rất nhanh, một tên trinh sát Sư Thứu truyền đến tin tức, phát hiện toà cứ điểm Thạch Thành của Thú nhân tộc.
Cổ Trần nghe tin tức này tinh thần vui mừng, lập tức dẫn theo kỵ binh điều chỉnh phương hướng tăng tốc hành quân đến.
Tám trăm dặm nhìn thì rất xa, nhưng đối với đám người Cổ Trần có tọa kỵ là Hung Thú Man Hoang mà nói căn bản không quá xa.
Sau ba canh giờ, Cổ Trần mang theo năm vạn đại quân tiếp cận tòa cứ điểm Thạch Thành của Thú nhân, thời điểm còn cách không đến năm mươi dặm bị Thú nhân phát hiện.
Không có cách nào, năm vạn kỵ binh rất khó để che giấu, Thú nhân có linh cầm tuần tra trên bầu trời, còn có kỵ binh Sư Thứu tự nhiên rất dễ dàng phát hiện.
- Gia tốc xung phong, công phá cứ điểm Thú nhân.
Hai mắt Cổ Trần phát lạnh, lập tức hạ lệnh gia tốc xung phong, tốc độ một chút cũng không ngừng, ngược lại gia tốc tiến lên, đã bị phát hiện vậy liền cường công.
Ầm ầm...
Năm vạn kỵ binh xung phong, khắp nơi ầm ầm rung động, bụi mù cuồn cuộn, bay thẳng lên trời cao.
- Địch tập kích!
Tình cảnh này kinh động đến tất cả Thú nhân bên trong Thạch Thành phía trước.
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Bên trong Thạch Thành có mấy vạn Thú nhân tụ tập, cả đám nhanh chóng quơ lấy binh khí phóng tới tường thành.
Một tên đại tướng Thú nhân hét lên giận dữ, thân thể khôi ngô cao đến năm thước, cầm một cây Lang Nha Bổng to lớn khua tay liên tục rống to.
- Ném mâu, bắn giết bọn nó!
Đại tướng Thú nhân gào thét, hạ mệnh công kích.
Chỉ thấy từng cây trường mâu sắc bén gào thét mà đến, đâm vào trên người ba mươi Cự Ma vọt tới trước hết, nhưng chỉ bắn ra từng đốm lửa nhỏ.
Tiếng leng keng vang lên không dứt, trường mâu bị bật ra, chỉ có thể lưu lại một điểm vệt trắng, Cự Ma không hao tổn chút lông tóc nào giết đi lên.
- Rống!
Thủ lĩnh Cự Ma là Cổ Ma hét lớn một tiếng, thân thể nhảy lên, hai tay nắm một đôi Thanh Đồng Chiến Chùy từ trên cao đập xuống.
Một tiếng đông long vang lên, trong nháy mắt tường đá sụp đổ, mấy trăm Thú nhân phía trên hóa thành thịt nát tại chỗ, bụi mù bay thẳng lên trời.
Sóng khí mạnh mẽ cuồn cuộn mà ra, Cự Ma vung vẩy chiến chùy quét ngang, đánh sập tường thành toà Thạch Thành này, một đường giết đi vào.
- Đáng chết, mau ngăn cản!
Đại tướng Thú nhân liên tục gào thét trên tường thành, đúng vào lúc này, ánh mắt thủ lĩnh Cự Ma khóa chặt hắn, gia tốc ba bước nhảy vọt đến, nện xuống một búa.
Đông!
Thành tường nứt toác, huyết nhục văng tung tóe, tên đại tướng Thú tộc kia bị nện thành thịt nát, ngay cả một chút lực lượng chống cự đều không có.
Không phải nó không đủ mạnh, mà là thủ lĩnh Cự Ma quá kinh khủng, một thân lực lượng vô cùng mạnh mẽ, phối hợp với Thanh Đồng trọng giáp và Thanh Đồng Chiến Chùy, tạo ra lực sát thương làm cho người ta hoảng sợ.
Ầm ầm...
Ba mươi Cự Ma đánh vỡ tường thành, dẫn đầu chém giết vào, khua Thanh Đồng Chiến Chùy to lớn trong tay quét ngang khắp nơi, không ai cản nổi.
Thú nhân kêu rên thảm thiết, cả đám bị đánh thành thịt nát, tan tác không chịu nổi, thi thể chồng chất ở bốn phía, huyết dịch nhuộm đỏ thành trì.
- Giết!
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ giết tới, quét ngang một thương, vô số tảng đá phía trước tường thành sụp đổ lập tức bị cuốn lên ầm ầm bay đi.
Cát bụi cuồn cuộn đầy trời, đá lớn xuyên không, nện chết hết tên Thú nhân này đến tên khác, những nơi Bạch Hổ đi qua huyết nhục văng tung tóe, không ai địch nổi.
Tăng thêm năm vạn kỵ binh phía sau trùng sát tiến đến, mấy vạn Thú nhân nơi này căn bản không có cách nào chống lại, lập tức bị hỏng mất.
- A...
- Trốn, mau trốn.
Có Thú nhân hoảng sợ kêu to, dứt khoát quay người ném binh khí đi chạy trốn.
Bởi vì cái gọi là đã có một lần thì sẽ có lần thứ hai, gần như ở một khắc tiếp theo xảy ra phản ứng dây chuyền, phòng ngự của mấy chục ngàn Thú nhân sụp đổ, lập tức chạy trốn tán loạn.
Thú nhân tàn bạo, hung mãnh, nhưng cũng không phải là không biết hoảng sợ, hiện tại gặp Cổ Trần dẫn dắt đại quân nghiền ép giết hại, thì lập tức sợ hãi.
Bên trong thành, tiếng hô “Giết” rung trời, vô số Thú nhân bị thu gặt, nghiền ép, hình thành giết hại nghiêng về một bên, căn bản không có một tên Thú nhân nào có thể phản kháng.
Toàn bộ đại chiến diễn ra cực kỳ nhanh chóng, khai chiến không đến ba phút đã tan tác, gần nửa canh giờ sau giết chóc mới dần dần kết thúc.
Ầm!
Cổ Trần dùng một thương đạp nát đầu một tên Thú nhân, đánh giá bên trong thành, không có một tên Thú nhân nào chống cự, chỉ có một ít Thú nhân trọng thương ngã xuống đất đang kêu rên.
Cổ Trần nghe tin tức này tinh thần vui mừng, lập tức dẫn theo kỵ binh điều chỉnh phương hướng tăng tốc hành quân đến.
Tám trăm dặm nhìn thì rất xa, nhưng đối với đám người Cổ Trần có tọa kỵ là Hung Thú Man Hoang mà nói căn bản không quá xa.
Sau ba canh giờ, Cổ Trần mang theo năm vạn đại quân tiếp cận tòa cứ điểm Thạch Thành của Thú nhân, thời điểm còn cách không đến năm mươi dặm bị Thú nhân phát hiện.
Không có cách nào, năm vạn kỵ binh rất khó để che giấu, Thú nhân có linh cầm tuần tra trên bầu trời, còn có kỵ binh Sư Thứu tự nhiên rất dễ dàng phát hiện.
- Gia tốc xung phong, công phá cứ điểm Thú nhân.
Hai mắt Cổ Trần phát lạnh, lập tức hạ lệnh gia tốc xung phong, tốc độ một chút cũng không ngừng, ngược lại gia tốc tiến lên, đã bị phát hiện vậy liền cường công.
Ầm ầm...
Năm vạn kỵ binh xung phong, khắp nơi ầm ầm rung động, bụi mù cuồn cuộn, bay thẳng lên trời cao.
- Địch tập kích!
Tình cảnh này kinh động đến tất cả Thú nhân bên trong Thạch Thành phía trước.
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Bên trong Thạch Thành có mấy vạn Thú nhân tụ tập, cả đám nhanh chóng quơ lấy binh khí phóng tới tường thành.
Một tên đại tướng Thú nhân hét lên giận dữ, thân thể khôi ngô cao đến năm thước, cầm một cây Lang Nha Bổng to lớn khua tay liên tục rống to.
- Ném mâu, bắn giết bọn nó!
Đại tướng Thú nhân gào thét, hạ mệnh công kích.
Chỉ thấy từng cây trường mâu sắc bén gào thét mà đến, đâm vào trên người ba mươi Cự Ma vọt tới trước hết, nhưng chỉ bắn ra từng đốm lửa nhỏ.
Tiếng leng keng vang lên không dứt, trường mâu bị bật ra, chỉ có thể lưu lại một điểm vệt trắng, Cự Ma không hao tổn chút lông tóc nào giết đi lên.
- Rống!
Thủ lĩnh Cự Ma là Cổ Ma hét lớn một tiếng, thân thể nhảy lên, hai tay nắm một đôi Thanh Đồng Chiến Chùy từ trên cao đập xuống.
Một tiếng đông long vang lên, trong nháy mắt tường đá sụp đổ, mấy trăm Thú nhân phía trên hóa thành thịt nát tại chỗ, bụi mù bay thẳng lên trời.
Sóng khí mạnh mẽ cuồn cuộn mà ra, Cự Ma vung vẩy chiến chùy quét ngang, đánh sập tường thành toà Thạch Thành này, một đường giết đi vào.
- Đáng chết, mau ngăn cản!
Đại tướng Thú nhân liên tục gào thét trên tường thành, đúng vào lúc này, ánh mắt thủ lĩnh Cự Ma khóa chặt hắn, gia tốc ba bước nhảy vọt đến, nện xuống một búa.
Đông!
Thành tường nứt toác, huyết nhục văng tung tóe, tên đại tướng Thú tộc kia bị nện thành thịt nát, ngay cả một chút lực lượng chống cự đều không có.
Không phải nó không đủ mạnh, mà là thủ lĩnh Cự Ma quá kinh khủng, một thân lực lượng vô cùng mạnh mẽ, phối hợp với Thanh Đồng trọng giáp và Thanh Đồng Chiến Chùy, tạo ra lực sát thương làm cho người ta hoảng sợ.
Ầm ầm...
Ba mươi Cự Ma đánh vỡ tường thành, dẫn đầu chém giết vào, khua Thanh Đồng Chiến Chùy to lớn trong tay quét ngang khắp nơi, không ai cản nổi.
Thú nhân kêu rên thảm thiết, cả đám bị đánh thành thịt nát, tan tác không chịu nổi, thi thể chồng chất ở bốn phía, huyết dịch nhuộm đỏ thành trì.
- Giết!
Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ giết tới, quét ngang một thương, vô số tảng đá phía trước tường thành sụp đổ lập tức bị cuốn lên ầm ầm bay đi.
Cát bụi cuồn cuộn đầy trời, đá lớn xuyên không, nện chết hết tên Thú nhân này đến tên khác, những nơi Bạch Hổ đi qua huyết nhục văng tung tóe, không ai địch nổi.
Tăng thêm năm vạn kỵ binh phía sau trùng sát tiến đến, mấy vạn Thú nhân nơi này căn bản không có cách nào chống lại, lập tức bị hỏng mất.
- A...
- Trốn, mau trốn.
Có Thú nhân hoảng sợ kêu to, dứt khoát quay người ném binh khí đi chạy trốn.
Bởi vì cái gọi là đã có một lần thì sẽ có lần thứ hai, gần như ở một khắc tiếp theo xảy ra phản ứng dây chuyền, phòng ngự của mấy chục ngàn Thú nhân sụp đổ, lập tức chạy trốn tán loạn.
Thú nhân tàn bạo, hung mãnh, nhưng cũng không phải là không biết hoảng sợ, hiện tại gặp Cổ Trần dẫn dắt đại quân nghiền ép giết hại, thì lập tức sợ hãi.
Bên trong thành, tiếng hô “Giết” rung trời, vô số Thú nhân bị thu gặt, nghiền ép, hình thành giết hại nghiêng về một bên, căn bản không có một tên Thú nhân nào có thể phản kháng.
Toàn bộ đại chiến diễn ra cực kỳ nhanh chóng, khai chiến không đến ba phút đã tan tác, gần nửa canh giờ sau giết chóc mới dần dần kết thúc.
Ầm!
Cổ Trần dùng một thương đạp nát đầu một tên Thú nhân, đánh giá bên trong thành, không có một tên Thú nhân nào chống cự, chỉ có một ít Thú nhân trọng thương ngã xuống đất đang kêu rên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.