Chương 478:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Đông đông đông...
- Ngao ngao!
Cự Ma giận dữ hét lên, trong nháy mắt chém giết cùng Cự Ma, Nham Thạch Cự Nhân, Hoàng Kim Cự Thú của tam tộc, núi lở đất nứt, bụi bặm ngập trời.
Ngay từ đầu đại chiến đã vô cùng thảm liệt, hơn hai nghìn lớn thân ảnh cái to chém giết lẫn nhau, huyết tinh, tàn bạo, đánh cho huyết nhục văng tung tóe.
Có điều một ngàn một trăm Cự Ma của Cổ Trần bên này, tuy không phải mỗi con đều mặc Thanh Đồng trọng giáp, nhưng đều được trang bị Thanh Đồng Chiến Chùy siêu cấp.
Chiến Chùy to lớn quét ngang, nện lên trên người đối phương, đánh cho cự thú của tam tộc ngao ngao kêu thảm, cho dù là đồng loại Cự Ma cũng bị đánh cho liên tục bại lui.
- Hít!
- Vậy mà cái bộ lạc nhân tộc này nắm giữ hơn một nghìn đầu Cự ma?
Cường giả Thạch tộc, Kim tộc trên bầu trời kinh hãi, nhìn cự nhân khủng bố chém giết thành một đoàn ở phía dưới, vậy mà đánh cho cự thú bên bọn hắn liên tục tan tác.
Chỉ có Thú nhân tộc là mơ hồ hiểu rõ cự ma bên nhân tộc từ đâu ra, âm thầm hận đám tộc nhân vô dụng.
Tình cảnh kia thật sự khiến người ta rung động, không chỉ có hơn một ngàn đầu Cự ma, mà vũ khí của bọn nó càng vô cùng tinh xảo, vượt xa khỏi vũ khí trang bị của tam tộc.
- Kỵ binh xung phong, giết tới, nghiền nát bọn chúng!
Giọng nói khàn khàn của Tát Man tế tự truyền đến, kỵ binh tam tộc nhanh chóng đánh tới, ba cỗ kỵ binh hội tụ, cuồn cuộn như lũ quét.
- Truyền mệnh lệnh của ta, kỵ binh xung phong, đánh bại dị tộc!
Cổ Trần hét lớn, vung Thanh Đồng Thạch Kiếm lên, mười vạn kỵ binh sau lưng ầm ầm chuyển động, trong nháy mắt tăng tốc, chém giết vô số kỵ binh tam tộc đang tràn vào.
Ngõ hẹp gặp nhau, chỉ có dũng cảm mới có thể chiến thắng!
Giờ khắc này, ngươi không chết thì là ta vong, không có thương hại, không có hoảng sợ, không có khiếp đảm và chạy trốn, chỉ có đầy bầu nhiệt huyết chém giết kẻ địch.
- Vì bộ lạc!
- Nhân tộc tất thắng!
- Giết!
Hắc Thổi gào thét, khua Thanh Đồng chiến đao to lớn, cưỡi một đầu Man Long gào thét giết tới, mười vạn kỵ binh sau lưng triển khai xung phong.
Còn có một đầu Bạo Long rống giận, đi theo Hắc Thổ cùng nhau xung phong, giết vào trong đội ngũ kỵ binh tam tộc ở phía đối diện.
- Là Man Hoang Bạo Long!
Có lão giả Thạch tộc ngưng trọng nhìn chằm chằm đầu Bạo long kia, khẳng định nói:
- Đầu Bạo Long này chính là con bạo quân duy nhất trong Bách Man sơn, không nghĩ tới nó lại bị tên nhân tộc này thu phục được?
- Ngao!
Bạo Long gào thét, bên cạnh là Hắc Thổ cưỡi Man Long, Ngưu Lực cưỡi một con Long Tượng, Đại Sơn cưỡi một con Long Tê, tọa kỵ của Đại Phong chính là một con Long Ngưu.
Mỗi một vị đại tướng của bộ lạc, đều có tọa kỵ mạnh mẽ, vốn là thủ hạ của Bạo Long, hiện tại thành tọa kỵ của đại tướng bộ lạc.
- Nhất định phải giết sạch cái bộ lạc này.
Các cao thủ tam tộc thấy được nội tình mạnh mẽ của bộ lạc Cổ Trần, thì sắc mặt trở nên lạnh lẽo, sát ý bành trướng, trong lòng liệt cái bộ lạc này danh sách vào phải diệt.
Bộ lạc nhân tộc như thế thật sự là quá kinh khủng!
- Các tộc nhân, chúng ta đã không có đường lui, không giết dị tộc, người chết chính là chúng ta.
Cổ Trần đạp không bay lên, giọng nói to rõ truyền khắp mỗi một ngõ ngách bộ lạc.
Hơn trăm vạn tộc nhân bộ lạc đều nghe thấy.
- Truyền mệnh lệnh của ta, phàm là tộc nhân có tu vi Tôi Thể tầng một trở lên đều phải tham chiến.
- Giết sạch đại quân tam tộc trước mắt, nhân tộc chúng ta chính là bá chủ Bách Man sơn, trận chiến này tất thắng!
Tiếng hét lớn chấn động tâm linh mỗi người, mấy chục, mấy trăm vạn người nhiệt huyết sôi trào, người lớn, trẻ nhỏ, người già, phụ nữ, đều tức giận gào thét.
Trận chiến này đã là trận chiến cuối cùng của bộ lạc, nếu bại tương đương với dứt khoát xong đời, tất cả mọi người sẽ bị liên quân tam tộc giết hại sạch sẽ.
Nhưng nếu như thắng lợi, thì đại biểu cho nhân tộc trở thành quân vương Bách Man sơn, trở thành bá chủ bên trong khu vực Bách Man sơn.
- Vì bộ lạc, vì nhân tộc!
- Giết dị tộc!
- Nhân tộc tất thắng!
- Tất thắng!
Từng tiếng gào thét chấn động thiên địa, phong vân tiêu tan.
Huyết khí cuồn cuộn bay lên trời, khuấy đảo khắp nơi, từng đạo huyết khí hội tụ đến, hóa thành một mảnh huyết vân lăn lộn bành trướng, chiến ý kinh thiên.
Cỗ khí thế này khiến tam tộc giật nảy cả mình, đám cường giả kia càng vì thế mà choáng váng, lộ ra kinh sợ.
- Vậy mà cái bộ lạc nhân tộc này lại có khí thế như thế, huyết khí gần như hội tụ thành mây, sát khí ngưng kết, chiến ý ngút trời, thật không thể tin nổi!
Một lão giả Thạch tộc kinh dị nói.
- Chuyện này khiến ta nhớ tới hình ảnh ngày xưa.
- Không có cách nào áp chế nhân tộc sao?
- Không thể nào, nhân tộc bị bách tộc chúng ta xoá sạch căn cơ, hủy đi tất cả truyền thừa, văn tự cũng không còn sót lại.
- Ngao ngao!
Cự Ma giận dữ hét lên, trong nháy mắt chém giết cùng Cự Ma, Nham Thạch Cự Nhân, Hoàng Kim Cự Thú của tam tộc, núi lở đất nứt, bụi bặm ngập trời.
Ngay từ đầu đại chiến đã vô cùng thảm liệt, hơn hai nghìn lớn thân ảnh cái to chém giết lẫn nhau, huyết tinh, tàn bạo, đánh cho huyết nhục văng tung tóe.
Có điều một ngàn một trăm Cự Ma của Cổ Trần bên này, tuy không phải mỗi con đều mặc Thanh Đồng trọng giáp, nhưng đều được trang bị Thanh Đồng Chiến Chùy siêu cấp.
Chiến Chùy to lớn quét ngang, nện lên trên người đối phương, đánh cho cự thú của tam tộc ngao ngao kêu thảm, cho dù là đồng loại Cự Ma cũng bị đánh cho liên tục bại lui.
- Hít!
- Vậy mà cái bộ lạc nhân tộc này nắm giữ hơn một nghìn đầu Cự ma?
Cường giả Thạch tộc, Kim tộc trên bầu trời kinh hãi, nhìn cự nhân khủng bố chém giết thành một đoàn ở phía dưới, vậy mà đánh cho cự thú bên bọn hắn liên tục tan tác.
Chỉ có Thú nhân tộc là mơ hồ hiểu rõ cự ma bên nhân tộc từ đâu ra, âm thầm hận đám tộc nhân vô dụng.
Tình cảnh kia thật sự khiến người ta rung động, không chỉ có hơn một ngàn đầu Cự ma, mà vũ khí của bọn nó càng vô cùng tinh xảo, vượt xa khỏi vũ khí trang bị của tam tộc.
- Kỵ binh xung phong, giết tới, nghiền nát bọn chúng!
Giọng nói khàn khàn của Tát Man tế tự truyền đến, kỵ binh tam tộc nhanh chóng đánh tới, ba cỗ kỵ binh hội tụ, cuồn cuộn như lũ quét.
- Truyền mệnh lệnh của ta, kỵ binh xung phong, đánh bại dị tộc!
Cổ Trần hét lớn, vung Thanh Đồng Thạch Kiếm lên, mười vạn kỵ binh sau lưng ầm ầm chuyển động, trong nháy mắt tăng tốc, chém giết vô số kỵ binh tam tộc đang tràn vào.
Ngõ hẹp gặp nhau, chỉ có dũng cảm mới có thể chiến thắng!
Giờ khắc này, ngươi không chết thì là ta vong, không có thương hại, không có hoảng sợ, không có khiếp đảm và chạy trốn, chỉ có đầy bầu nhiệt huyết chém giết kẻ địch.
- Vì bộ lạc!
- Nhân tộc tất thắng!
- Giết!
Hắc Thổi gào thét, khua Thanh Đồng chiến đao to lớn, cưỡi một đầu Man Long gào thét giết tới, mười vạn kỵ binh sau lưng triển khai xung phong.
Còn có một đầu Bạo Long rống giận, đi theo Hắc Thổ cùng nhau xung phong, giết vào trong đội ngũ kỵ binh tam tộc ở phía đối diện.
- Là Man Hoang Bạo Long!
Có lão giả Thạch tộc ngưng trọng nhìn chằm chằm đầu Bạo long kia, khẳng định nói:
- Đầu Bạo Long này chính là con bạo quân duy nhất trong Bách Man sơn, không nghĩ tới nó lại bị tên nhân tộc này thu phục được?
- Ngao!
Bạo Long gào thét, bên cạnh là Hắc Thổ cưỡi Man Long, Ngưu Lực cưỡi một con Long Tượng, Đại Sơn cưỡi một con Long Tê, tọa kỵ của Đại Phong chính là một con Long Ngưu.
Mỗi một vị đại tướng của bộ lạc, đều có tọa kỵ mạnh mẽ, vốn là thủ hạ của Bạo Long, hiện tại thành tọa kỵ của đại tướng bộ lạc.
- Nhất định phải giết sạch cái bộ lạc này.
Các cao thủ tam tộc thấy được nội tình mạnh mẽ của bộ lạc Cổ Trần, thì sắc mặt trở nên lạnh lẽo, sát ý bành trướng, trong lòng liệt cái bộ lạc này danh sách vào phải diệt.
Bộ lạc nhân tộc như thế thật sự là quá kinh khủng!
- Các tộc nhân, chúng ta đã không có đường lui, không giết dị tộc, người chết chính là chúng ta.
Cổ Trần đạp không bay lên, giọng nói to rõ truyền khắp mỗi một ngõ ngách bộ lạc.
Hơn trăm vạn tộc nhân bộ lạc đều nghe thấy.
- Truyền mệnh lệnh của ta, phàm là tộc nhân có tu vi Tôi Thể tầng một trở lên đều phải tham chiến.
- Giết sạch đại quân tam tộc trước mắt, nhân tộc chúng ta chính là bá chủ Bách Man sơn, trận chiến này tất thắng!
Tiếng hét lớn chấn động tâm linh mỗi người, mấy chục, mấy trăm vạn người nhiệt huyết sôi trào, người lớn, trẻ nhỏ, người già, phụ nữ, đều tức giận gào thét.
Trận chiến này đã là trận chiến cuối cùng của bộ lạc, nếu bại tương đương với dứt khoát xong đời, tất cả mọi người sẽ bị liên quân tam tộc giết hại sạch sẽ.
Nhưng nếu như thắng lợi, thì đại biểu cho nhân tộc trở thành quân vương Bách Man sơn, trở thành bá chủ bên trong khu vực Bách Man sơn.
- Vì bộ lạc, vì nhân tộc!
- Giết dị tộc!
- Nhân tộc tất thắng!
- Tất thắng!
Từng tiếng gào thét chấn động thiên địa, phong vân tiêu tan.
Huyết khí cuồn cuộn bay lên trời, khuấy đảo khắp nơi, từng đạo huyết khí hội tụ đến, hóa thành một mảnh huyết vân lăn lộn bành trướng, chiến ý kinh thiên.
Cỗ khí thế này khiến tam tộc giật nảy cả mình, đám cường giả kia càng vì thế mà choáng váng, lộ ra kinh sợ.
- Vậy mà cái bộ lạc nhân tộc này lại có khí thế như thế, huyết khí gần như hội tụ thành mây, sát khí ngưng kết, chiến ý ngút trời, thật không thể tin nổi!
Một lão giả Thạch tộc kinh dị nói.
- Chuyện này khiến ta nhớ tới hình ảnh ngày xưa.
- Không có cách nào áp chế nhân tộc sao?
- Không thể nào, nhân tộc bị bách tộc chúng ta xoá sạch căn cơ, hủy đi tất cả truyền thừa, văn tự cũng không còn sót lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.