Chương 483:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Thanh Đồng Bí Giáp lấp lóe, một đầu lại một đầu thiên phạt lôi văn đan xen lan tràn, vậy mà đang hấp thu năng lượng thiên phạt tăng cường lực phòng ngự của bí giáp.
Giống như một bộ Thanh Đồng giáp còn sống, hấp thu lực lượng thiên phạt lột xác trưởng thành.
Cổ Trần giống như một tôn diệt thế Lôi Thần, nhất cử nhất động dẫn phát thiên phạt chi lực hội tụ oanh kích xuống, hội tụ ở trên thân thể của hắn, lại bị hắn nháy mắt đánh ra ngoài.
- A...
Lại có người nổ tung, thê thảm chết đi, linh hồn cũng bị thiên phạt dứt khoát đánh thành tro.
Roẹt!
Giờ khắc này, dưới thiên phạt oanh kích, tam đại sát trận do tam tộc liên hợp bố trí cũng hỏng mất.
Trông thấy sát trận sụp đổ, nhóm cường giả còn lại của tam tộc hoảng sợ chạy tứ tán ra ngoài.
- Muốn chạy sao?
Cổ Trần hét lớn, một bước vượt qua, lôi đình cuồn cuộn đi theo, đánh ra một quyền vào lưng một tên cường giả Thú nhân.
Một tiếng bịch trầm muộn vang lên, Thú nhân cường giả gào thét, quay người ngăn cản, kết quả cánh tay bị nổ tung thành từng khúc, thậm chí thân thể cũng lập tức nổ tung thành vô số thịt vụn hoá thành tro tàn.
- Giết!
Cổ Trần triển khai đồ sát, từng tên cường giả tam tộc chạy tứ tán bị đuổi kịp, không phải là bị thiên phạt đánh thành phấn bụi thì cũng bị hắn giết chết.
Ban đầu bốn mươi tên cường giả tam tộc liên thủ đến đây vây giết hắn, trong nháy mắt chỉ còn lại hai mươi người, thoáng cái đã chết hai mươi người.
Rầm rầm rầm...
Thiên phạt dứt khoát hoàn thành biến dị, từng đạo thiên phạt màu đỏ thẫm, u lam, tử sắc, hắc sắc đánh xuống, một đạo tiếp lấy một đạo không ngừng nghỉ.
Gần như trong nháy mắt, toàn bộ sinh linh trong phạm vi trăm dặm, bị thiên phạt bao phủ.
- A...
Thiên phạt tẩy lễ, vô số chiến sĩ Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc kêu thảm thiết, bị thiên phạt oanh kích, thành tro tàn biến mất tại chỗ.
Lập tức xóa sạch một mảng lớn giống như gặt lúa, hàng ngàn, hàng vạn chiến sĩ tam tộc bị bổ thành tro tàn, chỉ có một số nhỏ cường giả mới miễn cưỡng vượt qua đợt thiên phạt thứ nhất.
Nhưng đợt thiên phạt thứ hai đánh xuống, đã dứt khoát bao phủ bọn hắn.
Chỉ trong chớp mắt, tam tộc tổn thất nặng nề, quân đoàn tam tộc chết ở dưới thiên phạt vượt qua năm vạn, thậm chí nhiều hơn.
May mà Cổ Trần bị sát trận kéo ra phía ngoài, lại thêm hắn vốn cố tình chạy ra khỏi phạm vi Thanh Đồng thành, cho nên nhân tộc mới không nằm trong phạm vi bao phủ của thiên phạt.
Ngoài thành cuồn cuộn lôi phạt oanh kích, thiên phạt bao phủ trăm dặm che lấp vạn vật.
Nhìn quân đoàn tam tộc bên ngoài thành bị thiên phạt thanh tẩy, tất cả mọi người trên dưới bộ lạc đều không có kinh hãi, từng người ngốc trệ nhìn một màn trước mắt, thật là đáng sợ.
- Tộc trưởng thần uy!
- Nhân tộc tất thắng!
- Các tộc nhân, giết!
Giờ khắc này, đám người Hắc Thổ đã tỉnh táo lại gào thét phấn chấn, sĩ khí dâng cao, mấy chục vạn tộc nhân cùng nhau giết đi qua.
Trong lúc nhất thời, liên quan tam tộc bị đánh đến liên tục bại lui, rơi vào biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Cường giả tam tộc vừa mới bị thiên phạt tẩy lễ một lần, trong đó ẩn chứa một số cường giả Huyết Mạch cảnh, đáng tiếc bị thiên phạt trực tiếp đánh thành bột mịn.
Chuyện này khiến cao thủ tam tộc thiếu hụt, những cao thủ tuyệt đỉnh bị Cổ Trần một đường truy sát, một người tiếp một người chết dưới thiên phạt.
- Giết! Giết! Giết!
Đại chiến thảm liệt, tiếng hô “Giết” rung trời.
Liên quân tam tộc sụp đổ từng chút từng chút, bị hai vạn Bất tử quân đoàn một đường quét ngang, giết hại, tất cả đều bị chém giết không có ngoại lệ, thế bất khả kháng.
Mà ở một bên khác, Cổ Trần thừa nhận thiên phạt hủy diệt oanh kích xuống không ngừng đuổi giết cường giả tam tộc.
Ầm ầm...
Thiên phạt diệt thế, kinh động đến các phương, toàn bộ sinh linh mạnh mẽ bên trong Bách Man sơn đều bị kinh hãi.
- Thiên phạt sao?
- Lại có thiên phạt?
Bách Man sơn sôi trào, từng đạo từng đạo khí tức mạnh mẽ bạo phát, bị thiên phạt kinh động.
Bọn họ ngây dại, gần đây làm sao vậy, vì sao luôn có thiên phạt hạ xuống, nhìn tình huống có chút doạ người.
Chỗ sâu trên đại bình nguyên Man Hoang, bên trong một cái cấm khu, có đôi con ngươi kinh khủng mở ra.
Trong con ngươi tinh hồng, lộ ra một tia ngạc nhiên, không hiểu, giống như đang nói, vì sao lại có thiên phạt buông xuống.
Cùng lúc đó, chỗ sâu trong Bách Man sơn bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố, có ý niệm mạnh mẽ xuất hiện, ép cho vô số sinh linh run lẩy bẩy.
- Thiên phạt diệt thế, là ai đưa tới thiên phạt?
Một cái thanh âm đạm mạc truyền ra, ý niệm mạnh mẽ khiến từng sinh vật khủng bố sụp đổ.
Hai sinh linh cấm kỵ ẩn tàng ở trong Bách Man sơn, đều bị thiên phạt làm thức tỉnh, đây là lần thứ mấy rồi, chuyện này khiến hai sinh vật cấm kỵ này đều có chút không hiểu.
Giống như một bộ Thanh Đồng giáp còn sống, hấp thu lực lượng thiên phạt lột xác trưởng thành.
Cổ Trần giống như một tôn diệt thế Lôi Thần, nhất cử nhất động dẫn phát thiên phạt chi lực hội tụ oanh kích xuống, hội tụ ở trên thân thể của hắn, lại bị hắn nháy mắt đánh ra ngoài.
- A...
Lại có người nổ tung, thê thảm chết đi, linh hồn cũng bị thiên phạt dứt khoát đánh thành tro.
Roẹt!
Giờ khắc này, dưới thiên phạt oanh kích, tam đại sát trận do tam tộc liên hợp bố trí cũng hỏng mất.
Trông thấy sát trận sụp đổ, nhóm cường giả còn lại của tam tộc hoảng sợ chạy tứ tán ra ngoài.
- Muốn chạy sao?
Cổ Trần hét lớn, một bước vượt qua, lôi đình cuồn cuộn đi theo, đánh ra một quyền vào lưng một tên cường giả Thú nhân.
Một tiếng bịch trầm muộn vang lên, Thú nhân cường giả gào thét, quay người ngăn cản, kết quả cánh tay bị nổ tung thành từng khúc, thậm chí thân thể cũng lập tức nổ tung thành vô số thịt vụn hoá thành tro tàn.
- Giết!
Cổ Trần triển khai đồ sát, từng tên cường giả tam tộc chạy tứ tán bị đuổi kịp, không phải là bị thiên phạt đánh thành phấn bụi thì cũng bị hắn giết chết.
Ban đầu bốn mươi tên cường giả tam tộc liên thủ đến đây vây giết hắn, trong nháy mắt chỉ còn lại hai mươi người, thoáng cái đã chết hai mươi người.
Rầm rầm rầm...
Thiên phạt dứt khoát hoàn thành biến dị, từng đạo thiên phạt màu đỏ thẫm, u lam, tử sắc, hắc sắc đánh xuống, một đạo tiếp lấy một đạo không ngừng nghỉ.
Gần như trong nháy mắt, toàn bộ sinh linh trong phạm vi trăm dặm, bị thiên phạt bao phủ.
- A...
Thiên phạt tẩy lễ, vô số chiến sĩ Thú nhân, Thạch tộc, Kim tộc kêu thảm thiết, bị thiên phạt oanh kích, thành tro tàn biến mất tại chỗ.
Lập tức xóa sạch một mảng lớn giống như gặt lúa, hàng ngàn, hàng vạn chiến sĩ tam tộc bị bổ thành tro tàn, chỉ có một số nhỏ cường giả mới miễn cưỡng vượt qua đợt thiên phạt thứ nhất.
Nhưng đợt thiên phạt thứ hai đánh xuống, đã dứt khoát bao phủ bọn hắn.
Chỉ trong chớp mắt, tam tộc tổn thất nặng nề, quân đoàn tam tộc chết ở dưới thiên phạt vượt qua năm vạn, thậm chí nhiều hơn.
May mà Cổ Trần bị sát trận kéo ra phía ngoài, lại thêm hắn vốn cố tình chạy ra khỏi phạm vi Thanh Đồng thành, cho nên nhân tộc mới không nằm trong phạm vi bao phủ của thiên phạt.
Ngoài thành cuồn cuộn lôi phạt oanh kích, thiên phạt bao phủ trăm dặm che lấp vạn vật.
Nhìn quân đoàn tam tộc bên ngoài thành bị thiên phạt thanh tẩy, tất cả mọi người trên dưới bộ lạc đều không có kinh hãi, từng người ngốc trệ nhìn một màn trước mắt, thật là đáng sợ.
- Tộc trưởng thần uy!
- Nhân tộc tất thắng!
- Các tộc nhân, giết!
Giờ khắc này, đám người Hắc Thổ đã tỉnh táo lại gào thét phấn chấn, sĩ khí dâng cao, mấy chục vạn tộc nhân cùng nhau giết đi qua.
Trong lúc nhất thời, liên quan tam tộc bị đánh đến liên tục bại lui, rơi vào biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Cường giả tam tộc vừa mới bị thiên phạt tẩy lễ một lần, trong đó ẩn chứa một số cường giả Huyết Mạch cảnh, đáng tiếc bị thiên phạt trực tiếp đánh thành bột mịn.
Chuyện này khiến cao thủ tam tộc thiếu hụt, những cao thủ tuyệt đỉnh bị Cổ Trần một đường truy sát, một người tiếp một người chết dưới thiên phạt.
- Giết! Giết! Giết!
Đại chiến thảm liệt, tiếng hô “Giết” rung trời.
Liên quân tam tộc sụp đổ từng chút từng chút, bị hai vạn Bất tử quân đoàn một đường quét ngang, giết hại, tất cả đều bị chém giết không có ngoại lệ, thế bất khả kháng.
Mà ở một bên khác, Cổ Trần thừa nhận thiên phạt hủy diệt oanh kích xuống không ngừng đuổi giết cường giả tam tộc.
Ầm ầm...
Thiên phạt diệt thế, kinh động đến các phương, toàn bộ sinh linh mạnh mẽ bên trong Bách Man sơn đều bị kinh hãi.
- Thiên phạt sao?
- Lại có thiên phạt?
Bách Man sơn sôi trào, từng đạo từng đạo khí tức mạnh mẽ bạo phát, bị thiên phạt kinh động.
Bọn họ ngây dại, gần đây làm sao vậy, vì sao luôn có thiên phạt hạ xuống, nhìn tình huống có chút doạ người.
Chỗ sâu trên đại bình nguyên Man Hoang, bên trong một cái cấm khu, có đôi con ngươi kinh khủng mở ra.
Trong con ngươi tinh hồng, lộ ra một tia ngạc nhiên, không hiểu, giống như đang nói, vì sao lại có thiên phạt buông xuống.
Cùng lúc đó, chỗ sâu trong Bách Man sơn bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố, có ý niệm mạnh mẽ xuất hiện, ép cho vô số sinh linh run lẩy bẩy.
- Thiên phạt diệt thế, là ai đưa tới thiên phạt?
Một cái thanh âm đạm mạc truyền ra, ý niệm mạnh mẽ khiến từng sinh vật khủng bố sụp đổ.
Hai sinh linh cấm kỵ ẩn tàng ở trong Bách Man sơn, đều bị thiên phạt làm thức tỉnh, đây là lần thứ mấy rồi, chuyện này khiến hai sinh vật cấm kỵ này đều có chút không hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.