Chương 527:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Hiện giờ đương nhiên hắn không có bản sự này, lúc này Cổ Trần chỉ tạm thời xây dựng lên một cái công sự phòng ngự trên tường thành phía trước, tương đương với một tòa Thanh Đồng cửa khẩu.
Tốn rất nhiều nhân lực vật lực, cuối cùng đã xây dựng lên tường Thanh Đồng thành, còn thiếu một cánh cửa thành bằng Thanh Đồng nữa thôi, có điều không mất quá nhiều thời gian, cánh cửa Thanh Đồng thành hoàn toàn mới đã được tạo thành, là hai cánh cửa bằng Thanh Đồng rất dày và nặng.
Thanh Đồng thành được xây dựng hoàn thành, mặt chính là tường Thanh Đồng thành dài đến ba cây số, cao năm mươi thước, nối liền với bức tường Thanh Đồng hai mặt trái phải, vững vàng bảo vệ sơn cốc ở phía sau nơi sinh sống cả bộ lạc, bảo vệ chặt chẽ chỉ có một cửa ra vào.
Công việc còn lại chỉ là khắc họa hoa văn trên bức tường thành bằng Thanh Đồng, đem ba mặt tường thành hoàn toàn hợp thành một thể, và Cổ Trần khắc từng đạo văn vào mỗi cây cột Thanh Đồng ở quanh bộ lạc.
Cuối cùng tạo thành một đại trận khổng lồ, bảo vệ sơn mạch vững vàng không bị hủy hoại, tạo nên phòng ngự cường đại, dung hợp với Thanh Đồng điện, Thạch Trận… vân vân, hình thành lớp bảo vệ mạnh mẽ.
Phải mất tận một tháng, tòa Thanh Đồng thành trì đầu tiên, Hoang Cổ thành, cuối cùng mới xuất hiện tại Man Hoang trên đại thế giới.
- Hoang Cổ thành chế tạo từ Thanh Đồng, cuối cùng cũng hoàn thành.
Đứng trên hư không, Cổ Trần nhìn xuống toàn bộ thành trì phía dưới, ba lỗ hổng của bộ lạc toàn bộ đã được vây lại bởi một bức tường Thanh Đồng dài ba cây số cao đến năm mươi thước.
Cả tòa Thanh Đồng thành giống như một con Thanh Đồng cự thú ẩn núp ở nơi đó, tản ra khí tức Man Hoang.
Với tư cách là thành trì đầu tiên của bộ lạc, bên trong thành trì rất rộng lớn, bốn phía được bao bọc bởi núi non, trong đó có thảo nguyên mênh mông, bình nguyên, vùng núi, hồ nước, dòng sông, Linh điền màu mỡ mênh mông bát ngát, đủ để cho năm triệu người sinh sống ở chỗ này.
Đến lúc này, thành trì đầu tiên của bộ lạc, Hoang Cổ thành, chính thức xuất thế.
- Man Phi, đến Thanh Đồng điện gặp ta.
Bóng dáng Cổ Trần nhanh nhẹn từ trên cao hạ xuống, trực tiếp dùng linh hồn truyền âm triệu hoán Man Phi, lúc này hắn ta đang chuẩn bị tổ kiến một quân đoàn hoàn toàn mới.
Nghe thấy Cổ Trần triệu hoán, Man Phi bỏ tất cả mọi chuyện xuống, vội vã chạy đến Thanh Đồng đại điện, để gặp Cổ Trần đang chờ hắn ta ở nơi đó.
- Tộc trưởng, ngài tìm ta?
Man Phi kính cẩn hành lễ một cái.
- Man Phi này, ngươi đang làm tộc trưởng lại cam nguyện đến chỗ của ta đã quen hay chưa?
Cổ Trần mỉm cười nhìn Man Phi, bảo hắn ta ngồi xuống, hai chị em Li và Lạc lập tức dâng Huyết Tửu lên, rót đầy cho hai người mỗi người một chén.
- Tộc trưởng, ngài đừng giễu cợt ta.
Man Phi vừa cười khổ lắc đầu, vừa giơ cao chén rượu lên nói:
- Tộc trưởng, ta kính ngươi, cảm tạ tộc trưởng đã nguyện ý thu lưu bộ tộc của ta, cuối cùng mấy trăm ngàn tộc nhân sẽ không phải chịu đói nữa rồi.
- Khách khí, phải là ta cảm tạ ngươi mới đúng.
Cổ Trần cũng giơ chén rượu lên đáp lại, rồi cười nói:
- Ngươi đưa tới cho ta mấy trăm ngàn tộc nhân, cộng thêm thiên kiêu nhân tộc như ngươi nữa, ta nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.
Trong lòng Man Phi rất cảm động, nói thật ra, ai có thể dễ dàng từ bỏ quyền lợi to lớn trong tay như vậy?
Thân là tộc trưởng đứng đầu, thống trị bộ lạc lớn có hơn mấy chục vạn người, chuyện đó có thể nói là rất khí phách, đâu phải nói từ bỏ là từ bỏ ngay được, không có dũng khí cường đại thật sự không làm được.
Đừng tưởng rằng từ bỏ một bộ lạc rất đơn giản, con người đều có lòng ham muốn công danh lợi lộc, Man Phi có thể làm được đến bước này hoàn toàn vượt quá dự đoán của Cổ Trần.
Đây mới là điểm quan trọng nhất mà hắn nhìn trúng ở Man Phi, đây đúng là một người thuộc hạ tốt, thiên phú tiềm lực cực cao, hơn nữa còn có thể dễ dàng buông tha quyền lợi to lớn trong tay.
Nói thật ra thì, ngay cả Cổ Trần cũng có chút khâm phục Man Phi, nếu đổi lại là chính hắn, căn bản hắn không thể nào làm được, hắn sẽ không buông tha quyền lợi trong tay mình.
Nếu người nào dám đến cướp đoạt quyền lợi trong tay hắn, vậy thì chỉ có một chữ, giết.
- Ta là thiên kiêu gì chứ?
Man Phi cười khổ lắc đầu.
Hắn ta biết rõ, so với Cổ Trần, hắn ta không là gì cả, mặc dù hiện giờ Man Phi đang ngưng tụ chân huyết trong cơ thể, nhưng chính thức so với vị tộc trưởng này vẫn hoàn toàn không có cách nào so sánh được.
Cổ Trần lắc đầu, cải chính:
- Chẳng qua là do ngươi thiếu phương pháp tu luyện cường đại mà thôi, nếu như ngay từ đầu ngươi đã tu luyện phương pháp cường đại, chắc chắc thành tựu không kém.
- Đáng tiếc, ta đã tu luyện đến bước này rồi, cho dù có đổi sang phương pháp tu luyện khác, cũng không thể chân chính cải biến được bản chất của ta.
Tốn rất nhiều nhân lực vật lực, cuối cùng đã xây dựng lên tường Thanh Đồng thành, còn thiếu một cánh cửa thành bằng Thanh Đồng nữa thôi, có điều không mất quá nhiều thời gian, cánh cửa Thanh Đồng thành hoàn toàn mới đã được tạo thành, là hai cánh cửa bằng Thanh Đồng rất dày và nặng.
Thanh Đồng thành được xây dựng hoàn thành, mặt chính là tường Thanh Đồng thành dài đến ba cây số, cao năm mươi thước, nối liền với bức tường Thanh Đồng hai mặt trái phải, vững vàng bảo vệ sơn cốc ở phía sau nơi sinh sống cả bộ lạc, bảo vệ chặt chẽ chỉ có một cửa ra vào.
Công việc còn lại chỉ là khắc họa hoa văn trên bức tường thành bằng Thanh Đồng, đem ba mặt tường thành hoàn toàn hợp thành một thể, và Cổ Trần khắc từng đạo văn vào mỗi cây cột Thanh Đồng ở quanh bộ lạc.
Cuối cùng tạo thành một đại trận khổng lồ, bảo vệ sơn mạch vững vàng không bị hủy hoại, tạo nên phòng ngự cường đại, dung hợp với Thanh Đồng điện, Thạch Trận… vân vân, hình thành lớp bảo vệ mạnh mẽ.
Phải mất tận một tháng, tòa Thanh Đồng thành trì đầu tiên, Hoang Cổ thành, cuối cùng mới xuất hiện tại Man Hoang trên đại thế giới.
- Hoang Cổ thành chế tạo từ Thanh Đồng, cuối cùng cũng hoàn thành.
Đứng trên hư không, Cổ Trần nhìn xuống toàn bộ thành trì phía dưới, ba lỗ hổng của bộ lạc toàn bộ đã được vây lại bởi một bức tường Thanh Đồng dài ba cây số cao đến năm mươi thước.
Cả tòa Thanh Đồng thành giống như một con Thanh Đồng cự thú ẩn núp ở nơi đó, tản ra khí tức Man Hoang.
Với tư cách là thành trì đầu tiên của bộ lạc, bên trong thành trì rất rộng lớn, bốn phía được bao bọc bởi núi non, trong đó có thảo nguyên mênh mông, bình nguyên, vùng núi, hồ nước, dòng sông, Linh điền màu mỡ mênh mông bát ngát, đủ để cho năm triệu người sinh sống ở chỗ này.
Đến lúc này, thành trì đầu tiên của bộ lạc, Hoang Cổ thành, chính thức xuất thế.
- Man Phi, đến Thanh Đồng điện gặp ta.
Bóng dáng Cổ Trần nhanh nhẹn từ trên cao hạ xuống, trực tiếp dùng linh hồn truyền âm triệu hoán Man Phi, lúc này hắn ta đang chuẩn bị tổ kiến một quân đoàn hoàn toàn mới.
Nghe thấy Cổ Trần triệu hoán, Man Phi bỏ tất cả mọi chuyện xuống, vội vã chạy đến Thanh Đồng đại điện, để gặp Cổ Trần đang chờ hắn ta ở nơi đó.
- Tộc trưởng, ngài tìm ta?
Man Phi kính cẩn hành lễ một cái.
- Man Phi này, ngươi đang làm tộc trưởng lại cam nguyện đến chỗ của ta đã quen hay chưa?
Cổ Trần mỉm cười nhìn Man Phi, bảo hắn ta ngồi xuống, hai chị em Li và Lạc lập tức dâng Huyết Tửu lên, rót đầy cho hai người mỗi người một chén.
- Tộc trưởng, ngài đừng giễu cợt ta.
Man Phi vừa cười khổ lắc đầu, vừa giơ cao chén rượu lên nói:
- Tộc trưởng, ta kính ngươi, cảm tạ tộc trưởng đã nguyện ý thu lưu bộ tộc của ta, cuối cùng mấy trăm ngàn tộc nhân sẽ không phải chịu đói nữa rồi.
- Khách khí, phải là ta cảm tạ ngươi mới đúng.
Cổ Trần cũng giơ chén rượu lên đáp lại, rồi cười nói:
- Ngươi đưa tới cho ta mấy trăm ngàn tộc nhân, cộng thêm thiên kiêu nhân tộc như ngươi nữa, ta nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.
Trong lòng Man Phi rất cảm động, nói thật ra, ai có thể dễ dàng từ bỏ quyền lợi to lớn trong tay như vậy?
Thân là tộc trưởng đứng đầu, thống trị bộ lạc lớn có hơn mấy chục vạn người, chuyện đó có thể nói là rất khí phách, đâu phải nói từ bỏ là từ bỏ ngay được, không có dũng khí cường đại thật sự không làm được.
Đừng tưởng rằng từ bỏ một bộ lạc rất đơn giản, con người đều có lòng ham muốn công danh lợi lộc, Man Phi có thể làm được đến bước này hoàn toàn vượt quá dự đoán của Cổ Trần.
Đây mới là điểm quan trọng nhất mà hắn nhìn trúng ở Man Phi, đây đúng là một người thuộc hạ tốt, thiên phú tiềm lực cực cao, hơn nữa còn có thể dễ dàng buông tha quyền lợi to lớn trong tay.
Nói thật ra thì, ngay cả Cổ Trần cũng có chút khâm phục Man Phi, nếu đổi lại là chính hắn, căn bản hắn không thể nào làm được, hắn sẽ không buông tha quyền lợi trong tay mình.
Nếu người nào dám đến cướp đoạt quyền lợi trong tay hắn, vậy thì chỉ có một chữ, giết.
- Ta là thiên kiêu gì chứ?
Man Phi cười khổ lắc đầu.
Hắn ta biết rõ, so với Cổ Trần, hắn ta không là gì cả, mặc dù hiện giờ Man Phi đang ngưng tụ chân huyết trong cơ thể, nhưng chính thức so với vị tộc trưởng này vẫn hoàn toàn không có cách nào so sánh được.
Cổ Trần lắc đầu, cải chính:
- Chẳng qua là do ngươi thiếu phương pháp tu luyện cường đại mà thôi, nếu như ngay từ đầu ngươi đã tu luyện phương pháp cường đại, chắc chắc thành tựu không kém.
- Đáng tiếc, ta đã tu luyện đến bước này rồi, cho dù có đổi sang phương pháp tu luyện khác, cũng không thể chân chính cải biến được bản chất của ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.