Chương 529:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Những thứ này, đừng đến ba mươi gốc Linh dược nghìn năm, từ khi hắn ta tu luyện cho đến ngày nay, hắn ta mới chỉ dùng qua hai gốc Linh dược nghìn năm, đó còn là tích cóp của cả bộ lạc.
Hiện giờ nghe thấy vì rèn luyện nền móng cho mình, vậy mà Cổ Trần lại hao phí ba mươi gốc Linh dược nghìn năm, còn có cả một gốc Dược Vương trân quý nữa.
Đó là Dược Vương đó, hắn ta đã từng nghe nói đến, nhưng mà cho tới bây giờ hắn ta chưa từng gặp được, không ngờ có một ngày chính mình lại có thể dùng nó.
Trong lòng Man Phi vô cùng cảm động, hắn ta quỳ rạp xuống đất với vị Cổ Trần tộc trưởng này, trong lòng thầm nghĩ quyết định của mình không sai, càng không đi theo sai người.
- Man Phi cám ơn tộc trưởng ban ơn!
Man Phi trịnh trọng bái tạ.
Cổ Trần khẽ vuốt cằm, cười nói:
- Được rồi, không cần phải nói cám ơn, tương lai ngươi kiến công lập nghiệp cho bộ lạc chúng ta, giết dị tộc, vì Nhân tộc khai sáng một chốn cực lạc là được rồi.
- Vâng!
Man Phi nghiêm túc lĩnh mệnh, trong lòng đã sinh ra lòng trung thành tuyệt đối.
- Chuẩn bị đi, ta sắp phế bỏ tu vi của ngươi.
Cổ Trần nghiêm túc nhắc nhở một câu, khi thấy Man Phi đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn đặt một tay lên trên Thiên Linh của Man Phi, sau đó một nguồn sức mạnh mênh mông tuôn ra.
Vù!
Không gian bốn phía đứng im, vạn vật dừng lại, Man Phi trực tiếp bị giam cầm, thời gian tạm ngừng!
Cổ Trần không ngừng thi triển năng lực ngưng đọng thời gian, hoàn toàn giam cầm Man Phi, sau đó trong nháy mắt, lực lượng cường đại tràn vào trong cơ thể hắn ta, trực tiếp phế bỏ tu vi trên người Man Phi.
Khi thực lực cường đại tràn vào, Man Phi chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như bị nghiền nát, tu vi mà hắn ta luôn cảm thấy rất cường đại vậy mà không chịu nổi một kích, trực tiếp bị hủy diệt.
Đến lúc này hắn mới chân chính cảm nhận được sức mạnh cường đại của Cổ Trần, trước mặt hắn, bản thân giống như một đứa trẻ sơ sinh chưa kịp lớn.
Giờ phút này, ngoài rung động ra, trong lòng hắn ta còn sinh ra sự kính sợ sâu sắc.
- Đây là Thanh Đồng đồ khắc, ngươi vào trong đỉnh, lĩnh ngộ cho tốt, hi vọng ngươi có thể dựa vào đó nhất phi trùng thiên, sáng tạo ra con đường cường giả của chính mình.
Cổ Trần nghiêm túc nói xong, lập tức đánh tất cả ý nghĩa thâm sâu của Thanh Đồng đồ khắc vào trong thức hải của Man Phi, sau đó ném hắn ta vào trong một chiếc đại đỉnh, để hắn ta chìm vào trong nước thuốc đang sôi trào.
Nhìn thấy Man Phi chìm vào trong nước thuốc, hai tay Cổ Trần liên tục đánh ra từng đạo từng đạo Nguyên Thủy Chân Phù, không ngừng đánh vào trong đỉnh, đánh vào trong cơ thể Man Phi..
Cổ Trần đang giúp hắn ta, có lẽ nhờ vào Nguyên Thủy Chân Phù, nói không chừng Man Phi thật sự có thể sáng tạo ra con đường cường giả của chính mình.
- Man Phi, ta chỉ có thể giúp ngươi được như vậy, tiếp theo phải dựa vào chính ngươi.
Cổ Trần lầm bầm một câu, sau đó trực tiếp quay người rời khỏi đại điện, chỉ để lại chiếc đại Thanh Đồng đỉnh, Linh hỏa đang thiêu đốt hừng hực.
Lần phế công trọng tu này, rốt cuộc Man Phi có thể thành công hay không?
- Tham kiến tộc trưởng!
Lúc này, Hắc Thổ đang huấn luyện kỵ binh vội vã chạy tới, gặp mặt Cổ Trần.
Cổ Trần quan sát hắn, gật đầu hỏi:
- Tiểu Hắc, gần đây tu luyện thế nào, ngươi chuẩn bị đột phá sao?
Hắc Thổ gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói:
- Tộc trưởng, ta cảm thấy trong mấy ngày tới sẽ có thể ngưng tụ được Thanh Đồng chân huyết.
Nhìn thấy cơ thể cao ba thước của Hắc Thổ, trên bắp thịt hiện ra Thanh Đồng quang huy, một khi trong cơ thể ngưng tụ được Thanh Đồng chân huyết, chắc chắn chiến lực sẽ tăng vọt.
Nghĩ đến điều này, Cổ Trần mở miệng nói:
- Ngươi đã ngưng luyện ra chín mươi chín đạo Thanh Đồng Chiến khí, Thanh Đồng chiến cốt trên người đã rèn luyện đến cực hạn, tiềm lực thiên phú cực cao, ta hi vọng ngươi có thể phá tan cực hạn số lượng chân huyết.
- Tộc trưởng, phá bằng cách nào?
Hắc Thổ mơ hồ hỏi.
Bụp!
Cổ Trần vung chưởng đập thẳng vào trán hắn, đau đến mức thiếu chút nữa trán Hắc Thổ đã sưng lên, hắn có chút ấm ức, sao tự dưng lại đánh ta?
Nhìn dáng vẻ ấm ức này của Hắc Thổ, Cổ Trần hận rèn sắt không thành thép, khiển trách:
- Ngu ngốc, phá như thế nào? Đương nhiên là dựa sào sức mạnh ý chí, dũng khí, niềm tin, kiên quyết đánh vỡ cực hạn của mình, bước vào tầng cao hơn.
- Vậy thì… tộc trưởng, vậy ta cần phải ngưng tụ bao nhiêu giọt chân huyết mới coi là đã đánh vỡ cực hạn?
Hắc Thổ cười ngây ngô hỏi.
Cổ Trần trợn trắng mắt, im lặng nói:
- Trong mắt của ta, thể năng của con người chỉ chứa đựng được số lượng huyết dịch khoảng tám mươi đến mười vạn giọt, nếu thay thể toàn bộ huyết dịch trong cơ thể bằng chân huyết, ngươi cho rằng sẽ là bao nhiêu?
- Tám vạn đến mười vạn?
Hiện giờ nghe thấy vì rèn luyện nền móng cho mình, vậy mà Cổ Trần lại hao phí ba mươi gốc Linh dược nghìn năm, còn có cả một gốc Dược Vương trân quý nữa.
Đó là Dược Vương đó, hắn ta đã từng nghe nói đến, nhưng mà cho tới bây giờ hắn ta chưa từng gặp được, không ngờ có một ngày chính mình lại có thể dùng nó.
Trong lòng Man Phi vô cùng cảm động, hắn ta quỳ rạp xuống đất với vị Cổ Trần tộc trưởng này, trong lòng thầm nghĩ quyết định của mình không sai, càng không đi theo sai người.
- Man Phi cám ơn tộc trưởng ban ơn!
Man Phi trịnh trọng bái tạ.
Cổ Trần khẽ vuốt cằm, cười nói:
- Được rồi, không cần phải nói cám ơn, tương lai ngươi kiến công lập nghiệp cho bộ lạc chúng ta, giết dị tộc, vì Nhân tộc khai sáng một chốn cực lạc là được rồi.
- Vâng!
Man Phi nghiêm túc lĩnh mệnh, trong lòng đã sinh ra lòng trung thành tuyệt đối.
- Chuẩn bị đi, ta sắp phế bỏ tu vi của ngươi.
Cổ Trần nghiêm túc nhắc nhở một câu, khi thấy Man Phi đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn đặt một tay lên trên Thiên Linh của Man Phi, sau đó một nguồn sức mạnh mênh mông tuôn ra.
Vù!
Không gian bốn phía đứng im, vạn vật dừng lại, Man Phi trực tiếp bị giam cầm, thời gian tạm ngừng!
Cổ Trần không ngừng thi triển năng lực ngưng đọng thời gian, hoàn toàn giam cầm Man Phi, sau đó trong nháy mắt, lực lượng cường đại tràn vào trong cơ thể hắn ta, trực tiếp phế bỏ tu vi trên người Man Phi.
Khi thực lực cường đại tràn vào, Man Phi chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như bị nghiền nát, tu vi mà hắn ta luôn cảm thấy rất cường đại vậy mà không chịu nổi một kích, trực tiếp bị hủy diệt.
Đến lúc này hắn mới chân chính cảm nhận được sức mạnh cường đại của Cổ Trần, trước mặt hắn, bản thân giống như một đứa trẻ sơ sinh chưa kịp lớn.
Giờ phút này, ngoài rung động ra, trong lòng hắn ta còn sinh ra sự kính sợ sâu sắc.
- Đây là Thanh Đồng đồ khắc, ngươi vào trong đỉnh, lĩnh ngộ cho tốt, hi vọng ngươi có thể dựa vào đó nhất phi trùng thiên, sáng tạo ra con đường cường giả của chính mình.
Cổ Trần nghiêm túc nói xong, lập tức đánh tất cả ý nghĩa thâm sâu của Thanh Đồng đồ khắc vào trong thức hải của Man Phi, sau đó ném hắn ta vào trong một chiếc đại đỉnh, để hắn ta chìm vào trong nước thuốc đang sôi trào.
Nhìn thấy Man Phi chìm vào trong nước thuốc, hai tay Cổ Trần liên tục đánh ra từng đạo từng đạo Nguyên Thủy Chân Phù, không ngừng đánh vào trong đỉnh, đánh vào trong cơ thể Man Phi..
Cổ Trần đang giúp hắn ta, có lẽ nhờ vào Nguyên Thủy Chân Phù, nói không chừng Man Phi thật sự có thể sáng tạo ra con đường cường giả của chính mình.
- Man Phi, ta chỉ có thể giúp ngươi được như vậy, tiếp theo phải dựa vào chính ngươi.
Cổ Trần lầm bầm một câu, sau đó trực tiếp quay người rời khỏi đại điện, chỉ để lại chiếc đại Thanh Đồng đỉnh, Linh hỏa đang thiêu đốt hừng hực.
Lần phế công trọng tu này, rốt cuộc Man Phi có thể thành công hay không?
- Tham kiến tộc trưởng!
Lúc này, Hắc Thổ đang huấn luyện kỵ binh vội vã chạy tới, gặp mặt Cổ Trần.
Cổ Trần quan sát hắn, gật đầu hỏi:
- Tiểu Hắc, gần đây tu luyện thế nào, ngươi chuẩn bị đột phá sao?
Hắc Thổ gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói:
- Tộc trưởng, ta cảm thấy trong mấy ngày tới sẽ có thể ngưng tụ được Thanh Đồng chân huyết.
Nhìn thấy cơ thể cao ba thước của Hắc Thổ, trên bắp thịt hiện ra Thanh Đồng quang huy, một khi trong cơ thể ngưng tụ được Thanh Đồng chân huyết, chắc chắn chiến lực sẽ tăng vọt.
Nghĩ đến điều này, Cổ Trần mở miệng nói:
- Ngươi đã ngưng luyện ra chín mươi chín đạo Thanh Đồng Chiến khí, Thanh Đồng chiến cốt trên người đã rèn luyện đến cực hạn, tiềm lực thiên phú cực cao, ta hi vọng ngươi có thể phá tan cực hạn số lượng chân huyết.
- Tộc trưởng, phá bằng cách nào?
Hắc Thổ mơ hồ hỏi.
Bụp!
Cổ Trần vung chưởng đập thẳng vào trán hắn, đau đến mức thiếu chút nữa trán Hắc Thổ đã sưng lên, hắn có chút ấm ức, sao tự dưng lại đánh ta?
Nhìn dáng vẻ ấm ức này của Hắc Thổ, Cổ Trần hận rèn sắt không thành thép, khiển trách:
- Ngu ngốc, phá như thế nào? Đương nhiên là dựa sào sức mạnh ý chí, dũng khí, niềm tin, kiên quyết đánh vỡ cực hạn của mình, bước vào tầng cao hơn.
- Vậy thì… tộc trưởng, vậy ta cần phải ngưng tụ bao nhiêu giọt chân huyết mới coi là đã đánh vỡ cực hạn?
Hắc Thổ cười ngây ngô hỏi.
Cổ Trần trợn trắng mắt, im lặng nói:
- Trong mắt của ta, thể năng của con người chỉ chứa đựng được số lượng huyết dịch khoảng tám mươi đến mười vạn giọt, nếu thay thể toàn bộ huyết dịch trong cơ thể bằng chân huyết, ngươi cho rằng sẽ là bao nhiêu?
- Tám vạn đến mười vạn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.