Chương 544:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, mới phát hiện ra Cổ Trần đứng giữa đám người đang chậm rãi thu Chiến Cung lại, mặt không biểu cảm, dường như vừa giết một con gà vậy.
- Nhân tộc, các ngươi quá ngang ngược.
Nhìn thấy một lão Thú nhân Chiến Thể cảnh vẫn diệt, mấy tên cường giả Chiến Thể cảnh của Thú nhân từ bên kia chạy tới, tức giận không nhịn nổi, gào thét như sấm.
Trong đó một tên Thú nhân chòm râu lốm đốm bạc giận dữ thét lên:
- Nhân tộc các ngươi, đều đáng chết, chẳng qua chỉ là một chủng tộc ti tiện, vì sao lại dám ngang ngược như thế?
- Lão cẩu, ngươi xuống Địa Ngục mà hỏi.
Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, đưa tay giương cung lên, rót vào trong đó một luồng linh hồn ý chí cường đại linh hồn, ngưng tụ thành mũi tên vô hình khóa chặt đối phương.
- Phập”, mũi tên xuyên không, trong nháy mắt đã xuyên qua mi tâm lão Thú nhân kia, một mũi tên thật sự là quá nhanh, quá đột ngột, thậm chí không cách nào tránh thoát.
Hai mắt lão Thú nhân kia trợn ngược lên, ánh mắt dần dần ảm đạm, linh hồn bị mũi tên đánh tan, tiêu diệt ý thức của hắn ngay tại chỗ.
Bịch!
Lại một cường giả Thú nhân Chiến Thể đại thành bị một mũi tên tiêu diệt, Cổ Trần hung ác dọa vô số Thú nhân sợ mất mật, bọn họ nhìn Cổ Trần run rẩy, nhao nhao lui về phía sau.
Không có một Thú nhân nào dám tới gần phía bên Cổ Trần, ngay cả mấy tên Thú nhân Chiến Thể đại thành đang muốn chạy tới, lúc này cũng hoảng sợ không dám tới nữa.
Một mũi tên diệt một người, ai chịu nổi?
Thật ra là do Cổ Trần đánh bất ngờ mới đạt được hiểu quả, một mũi tên này của Cổ Trần chỉ nhằm vào linh hồn, trực tiếp tiêu diệt linh hồn ý chí, nếu như Thú nhân phản ứng kịp, tất nhiên sẽ không dễ dàng.
- Giết!
Một bên khác, hai người Ngưu Lực, Thiết Thạch cũng đang liều chết xông lên, sau khi chém giết rất nhiều Thú nhân, rất nhanh đã bị mấy tên cường giả Thú nhân đồng cấp ngăn lại.
Cổ Trần nhìn qua một chút, cũng không giúp đỡ, trận chiến này cần dựa vào chính bọn họ, dù sao hắn không có khả năng bảo vệ bọn họ cả đời.
Cuối cùng ai rồi cũng phải trưởng thành, nếu chết trận trong cuộc đại chiến này, cũng chỉ có thể chứng tỏ bọn họ không cách nào để trưởng thành.
Chỉ cần không phải mấy cường giả Huyết Mạch cảnh xuất hiện trấn áp bọn họ, thì không cần để ý, huyết chiến ngược lại sẽ khiến bọn họ càng trở nên cường đại hơn, càng chiến càng mạnh.
Còn việc đối mặt với cường giả Hoán Huyết cảnh cùng cấp, dù là Ngưu Lực, Thiết Thạch, hay là Man Nguyệt thân là nữ tử đều không hề e ngại chiến đấu cùng cấp bậc.
Vút vút vút!
Phía bên kia, Man Nguyệt giương cung bắn giết Thú nhân hết kẻ này đến kẻ khác, dẫn theo năm vạn kỵ binh đánh vào.
- Giương cung, bắn!
Man Nguyệt khẽ ra lệnh, năm vạn kỵ binh sau lưng đồng loạt giương cung cài tên, triển khai bắn tên với đám Thú nhân trước mặt.
Một nhánh kỵ binh này, căn cứ theo kiến nghị của Cổ Trần, để nàng huấn luyện bọn họ thành Cung Kỵ Binh, hiệu quả cũng không tồi, dưới sự chỉ huy của Man Nguyệt tiêu diệt được hết đám Thú nhân Chiến Sĩ này đến đám khác.
Phía trước có trọng giáp Long Kỵ, Tấn Mãnh kỵ binh, Lang kỵ công kích ngăn cản phần lớn quân địch, nàng dẫn theo Cung Kỵ Binh ở phía sau không ngừng bắn tên trợ giúp.
Vù vù..
Mũi tên ẩn chứa lực lượng cường đại dày đặc giống như đám mây đen kịt gào thét lao đến, xuyên qua từng thân thể Thú nhân.
Có kẻ bị bắn thành con nhím, chết thảm tại chỗ.
- Đáng chết, đi giải quyết Cung Kỵ Binh của Nhân tộc đi.
Một lão Thú nhân Chiến Thể đại thành gào thét, trên người dính đầy máu tươi, bay lên không trung lao đến, hai tay ngưng tụ một cỗ lực lượng cường đại, nhắm thẳng vào Man Nguyệt và năm vạn Cung Kỵ Binh đánh xuống.
Uỳnh!
Một khắc sau, một mũi tên nhọn xuyên không, một tiếng xé gió lao đến, lão Thú nhân kia nghiêng người tránh né một chút, nhưng kết quả một con mắt của lão ta vẫn bị bắn xuyên.
Cuối cùng ý thức bị một mũi tên xé rách, trọng thương tại chỗ, ngã xuống từ giữa không trung, lực lượng cường đại vừa ngưng tụ trực tiếp nổ tung.
Uỳnh!
Một tiếng động vang lên, trong bán kính nghìn thước toàn bộ Thú nhân đều gặp nạn, thân thể cả đám đều bị nổ nát, máu thịt văng tung tóe, vô cùng thê thảm.
Lão Thú nhân đáng thương, vừa ngưng tụ xong lực lượng siêu cấp trên người còn chưa kịp phóng ra đã bị một mũi tên của Cổ Trần xé rách linh hồn, khiến lão ta rơi xuống, lực lượng ngưng tụ được trực tiếp nổ tung.
Không chỉ có tự nổ chết bản thân, còn nổ tất cả đám Thú nhân xung quanh bán kính một nghìn thước thành thịt nát.
- Một đám lão cẩu Thú nhân, ta đến chiến với các ngươi một trận!
Cổ Trần đạp không bước đi, ý niệm cường đại khóa chặt sáu bóng người trên không trung phía trước, mỗi kẻ đều là cường giả của Thú nhân tộc.
- Nhân tộc, các ngươi quá ngang ngược.
Nhìn thấy một lão Thú nhân Chiến Thể cảnh vẫn diệt, mấy tên cường giả Chiến Thể cảnh của Thú nhân từ bên kia chạy tới, tức giận không nhịn nổi, gào thét như sấm.
Trong đó một tên Thú nhân chòm râu lốm đốm bạc giận dữ thét lên:
- Nhân tộc các ngươi, đều đáng chết, chẳng qua chỉ là một chủng tộc ti tiện, vì sao lại dám ngang ngược như thế?
- Lão cẩu, ngươi xuống Địa Ngục mà hỏi.
Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, đưa tay giương cung lên, rót vào trong đó một luồng linh hồn ý chí cường đại linh hồn, ngưng tụ thành mũi tên vô hình khóa chặt đối phương.
- Phập”, mũi tên xuyên không, trong nháy mắt đã xuyên qua mi tâm lão Thú nhân kia, một mũi tên thật sự là quá nhanh, quá đột ngột, thậm chí không cách nào tránh thoát.
Hai mắt lão Thú nhân kia trợn ngược lên, ánh mắt dần dần ảm đạm, linh hồn bị mũi tên đánh tan, tiêu diệt ý thức của hắn ngay tại chỗ.
Bịch!
Lại một cường giả Thú nhân Chiến Thể đại thành bị một mũi tên tiêu diệt, Cổ Trần hung ác dọa vô số Thú nhân sợ mất mật, bọn họ nhìn Cổ Trần run rẩy, nhao nhao lui về phía sau.
Không có một Thú nhân nào dám tới gần phía bên Cổ Trần, ngay cả mấy tên Thú nhân Chiến Thể đại thành đang muốn chạy tới, lúc này cũng hoảng sợ không dám tới nữa.
Một mũi tên diệt một người, ai chịu nổi?
Thật ra là do Cổ Trần đánh bất ngờ mới đạt được hiểu quả, một mũi tên này của Cổ Trần chỉ nhằm vào linh hồn, trực tiếp tiêu diệt linh hồn ý chí, nếu như Thú nhân phản ứng kịp, tất nhiên sẽ không dễ dàng.
- Giết!
Một bên khác, hai người Ngưu Lực, Thiết Thạch cũng đang liều chết xông lên, sau khi chém giết rất nhiều Thú nhân, rất nhanh đã bị mấy tên cường giả Thú nhân đồng cấp ngăn lại.
Cổ Trần nhìn qua một chút, cũng không giúp đỡ, trận chiến này cần dựa vào chính bọn họ, dù sao hắn không có khả năng bảo vệ bọn họ cả đời.
Cuối cùng ai rồi cũng phải trưởng thành, nếu chết trận trong cuộc đại chiến này, cũng chỉ có thể chứng tỏ bọn họ không cách nào để trưởng thành.
Chỉ cần không phải mấy cường giả Huyết Mạch cảnh xuất hiện trấn áp bọn họ, thì không cần để ý, huyết chiến ngược lại sẽ khiến bọn họ càng trở nên cường đại hơn, càng chiến càng mạnh.
Còn việc đối mặt với cường giả Hoán Huyết cảnh cùng cấp, dù là Ngưu Lực, Thiết Thạch, hay là Man Nguyệt thân là nữ tử đều không hề e ngại chiến đấu cùng cấp bậc.
Vút vút vút!
Phía bên kia, Man Nguyệt giương cung bắn giết Thú nhân hết kẻ này đến kẻ khác, dẫn theo năm vạn kỵ binh đánh vào.
- Giương cung, bắn!
Man Nguyệt khẽ ra lệnh, năm vạn kỵ binh sau lưng đồng loạt giương cung cài tên, triển khai bắn tên với đám Thú nhân trước mặt.
Một nhánh kỵ binh này, căn cứ theo kiến nghị của Cổ Trần, để nàng huấn luyện bọn họ thành Cung Kỵ Binh, hiệu quả cũng không tồi, dưới sự chỉ huy của Man Nguyệt tiêu diệt được hết đám Thú nhân Chiến Sĩ này đến đám khác.
Phía trước có trọng giáp Long Kỵ, Tấn Mãnh kỵ binh, Lang kỵ công kích ngăn cản phần lớn quân địch, nàng dẫn theo Cung Kỵ Binh ở phía sau không ngừng bắn tên trợ giúp.
Vù vù..
Mũi tên ẩn chứa lực lượng cường đại dày đặc giống như đám mây đen kịt gào thét lao đến, xuyên qua từng thân thể Thú nhân.
Có kẻ bị bắn thành con nhím, chết thảm tại chỗ.
- Đáng chết, đi giải quyết Cung Kỵ Binh của Nhân tộc đi.
Một lão Thú nhân Chiến Thể đại thành gào thét, trên người dính đầy máu tươi, bay lên không trung lao đến, hai tay ngưng tụ một cỗ lực lượng cường đại, nhắm thẳng vào Man Nguyệt và năm vạn Cung Kỵ Binh đánh xuống.
Uỳnh!
Một khắc sau, một mũi tên nhọn xuyên không, một tiếng xé gió lao đến, lão Thú nhân kia nghiêng người tránh né một chút, nhưng kết quả một con mắt của lão ta vẫn bị bắn xuyên.
Cuối cùng ý thức bị một mũi tên xé rách, trọng thương tại chỗ, ngã xuống từ giữa không trung, lực lượng cường đại vừa ngưng tụ trực tiếp nổ tung.
Uỳnh!
Một tiếng động vang lên, trong bán kính nghìn thước toàn bộ Thú nhân đều gặp nạn, thân thể cả đám đều bị nổ nát, máu thịt văng tung tóe, vô cùng thê thảm.
Lão Thú nhân đáng thương, vừa ngưng tụ xong lực lượng siêu cấp trên người còn chưa kịp phóng ra đã bị một mũi tên của Cổ Trần xé rách linh hồn, khiến lão ta rơi xuống, lực lượng ngưng tụ được trực tiếp nổ tung.
Không chỉ có tự nổ chết bản thân, còn nổ tất cả đám Thú nhân xung quanh bán kính một nghìn thước thành thịt nát.
- Một đám lão cẩu Thú nhân, ta đến chiến với các ngươi một trận!
Cổ Trần đạp không bước đi, ý niệm cường đại khóa chặt sáu bóng người trên không trung phía trước, mỗi kẻ đều là cường giả của Thú nhân tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.