Chương 638:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Ba vị Phong Vương giả Niết Bàn của dị tộc vốn dĩ vẫn còn rất trẻ, dường như chỉ trong nháy mắt, sinh mệnh đã trôi qua, thọ nguyên đã tiêu hao mất gần nghìn năm, chỉ trong chớp mắt đã biến thành lão già.
Sinh vật đạt tới cảnh giới Niết Bàn, bình thường mà nói có tuổi thọ ít nhất hai nghìn năm, không tính số năm mà trước đó bọn họ đã sống.
Nói cách khác, ba vị Phong Vương giả dị tộc trước mắt, có tuổi thọ hơn hai nghìn năm, kết quả trong nháy mắt đã bị Cổ Trần làm mất gần một nửa, thiếu chút nữa đã suy sụp.
Dáng vẻ tóc trắng xoá, mặt mũi nhăn nheo kia, nhìn rất già nua, nhưng thật ra bọn họ vẫn còn tuổi thọ hơn một nghìn năm nữa, chỉ là trong nháy mắt bị tiêu hao tuổi thọ quá lớn, mới khiến người ta thấy quá khủng bố.
- Không... Tuổi thọ của ta.
Mặt mũi già nua của Hắc Thạch Vương dần dần trở nên dữ tợn đáng sợ, hắn gầm thét thê lương.
Hắn kinh ngạc, hoảng hốt, sợ hãi, không thể tin được tất cả chuyện này, chỉ trong chớp mắt đã bị mất một nghìn năm tuổi thọ, khiến hắn phun ra một ngụm máu.
- Ngươi... Đáng chết, rốt cuộc đây là năng lực gì?
Cự Phủ Vương nóng nảy gào lên, lực lượng trên người sôi trào cố áp chế, không cho sinh mệnh bản nguyên sụp đổ.
Kim Quang Vương cũng không khá hơn chút nào, vẻ ngoài trở nên già nua, lưng còng rũ xuống.
Ực ực!
Ba vị Vương giả dị tộc nhanh chóng lấy ra Bảo Dược, Linh vật, Dược Vương của mình, trực tiếp nuốt vào trong bụng, muốn khôi phục lại bản nguyên đã mất.
- Mẹ kiếp, đó là đồ của ta, vậy mà các ngươi lại lãng phí như vậy.
Cổ Trần trợn trừng mắt, nhìn ba người trực tiếp nuốt vào bụng không dưới sáu gốc Dược Vương, hắn đau lòng gần chết, cũng có chút tức giận. Đột nhiên hắn đứng dậy khỏi Thanh Đồng Vương tọa, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
Khi xuất hiện lại, Cổ Trần đã đi tới trước mặt ba vị Vương giả dị tộc, hắn nhẹ nhàng điểm ra một chỉ.
- Hỗn trướng!
Ba người Hắc Thạch Vương, Cự Phủ Vương, Kim Quang Vương vừa kinh vừa sợ, nhìn thấy Cổ Trần đột nhiên xuất hiện trước mắt, đã dọa bọn họ sợ đến mức trái tim sắp nhảy ra ngoài.
Khi bọn họ đang định lui về phòng ngự, kết quả Cổ Trần lại điểm ra một chỉ, hư không lập tức trở nên tĩnh lặng, vạn vật đều dừng lại tại chỗ.
Thân thể ba vị Phong Vương giả dị tộc cứng đờ, biểu cảm trên mặt mỗi người đều dừng lại, không cách nào động đậy, chỉ có ý thức vẫn còn tồn tại, đang từ từ suy nghĩ.
- Dám lãng phí tài nguyên của ta, phải giết.
Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, một tay đâm xuyên qua lồng ngực Kim Quang Vương, cứ như vậy móc trái tim đang đập bình bịch của hắn ra ngoài.
Bụp bụp!
Một khắc sau, lồng ngực của hai người khác cũng nổ tung tạo thành một lỗ thủng, trái tim bên trong đã không cánh mà bay, trong trái tim mỗi người đều chứa đựng không ít Niết Bàn chân huyết.
Cổ Trần móc tim của ba vị Vương giả ra, nhưng vẫn chưa xong việc, sau đó mi tâm của hắn phát ra một vệt ánh sáng, có bóng người cấp tốc xông ra, Cổ Trần thả ba cái hắc động tra trực tiếp chui vào trong thức hải ba vị Vương giả.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, không gian xung quanh đã khôi phục lại bình thường, ba vị Vương giả kêu la thảm thiết, ngực đang phun máu, trái tim bên trong đã không cánh mà bay.
Lúc này linh hồn thức hải của ba người cũng bị tập kích, mỗi cái hắc động xông vào đều đang phát ra lực lượng cắn nuốt khủng bố, muốn nuốt tất cả mọi thứ trong thức hải của họn họ.
- Hắc Thạch Chiến Hồn, bạo cho ta!
Trong lúc nguy cấp, Hắc Thạch Vương muốn trực tiếp tự bạo Chiến Hồn của mình, muốn thoát khỏi sự giam cầm của hắc động, kết quả khi hắn vừa kích phát, đã bị một vầng sáng thánh khiết bao phủ.
- Thuật pháp Linh Hồn Tịnh Hóa của Thú nhân Tát Mãn?
Hắc Thạch Vương hoảng sợ kêu to, Chiến Hồn lập tức bị ánh sáng tịnh hóa bao phủ, hoàn toàn mất hồn.
Hắc Thạch Vương đáng thương, trái tim bị móc đi, đã mất phần lớn Niết Bàn chân huyết, hơn nữa Chiến Hồn thì bị tịnh hóa giam cầm, sau đó bị ma diệt luyện hóa.
Phụt phụt phụt...
Ba vị Vương giả dị tộc cùng phun ra máu, khí tức uể oải, dáng vẻ yếu ớt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đi đời nhà ma vậy, bọn họ đứng giữa không trung, vẻ mặt hoảng hốt, trong lòng lo sợ nơm nớp.
Bọn họ sợ, chiêu thức liên hoàn do Cổ Trần đánh ra, khiến bọn họ không hề có sức chống lại, bị người ta hành hạ như cá thịt trên thớt, bị moi tim, luyện hồn, kinh khủng muốn chết.
- Trấn áp!
Cổ Trần vẫn mang vẻ mặt không chút biểu cảm, hắn vươn tay trực tiếp đánh ra một vầng sáng Thanh Đồng, hóa thành từng chiếc xiềng xích bằng Thanh Đồng quấn lấy ba người, trói bọn họ lại.
- Thả bản Vương ra.
Hắc Thạch Vương kinh sợ hét lớn, giãy dụa muốn thoát ra ngoài.
Sinh vật đạt tới cảnh giới Niết Bàn, bình thường mà nói có tuổi thọ ít nhất hai nghìn năm, không tính số năm mà trước đó bọn họ đã sống.
Nói cách khác, ba vị Phong Vương giả dị tộc trước mắt, có tuổi thọ hơn hai nghìn năm, kết quả trong nháy mắt đã bị Cổ Trần làm mất gần một nửa, thiếu chút nữa đã suy sụp.
Dáng vẻ tóc trắng xoá, mặt mũi nhăn nheo kia, nhìn rất già nua, nhưng thật ra bọn họ vẫn còn tuổi thọ hơn một nghìn năm nữa, chỉ là trong nháy mắt bị tiêu hao tuổi thọ quá lớn, mới khiến người ta thấy quá khủng bố.
- Không... Tuổi thọ của ta.
Mặt mũi già nua của Hắc Thạch Vương dần dần trở nên dữ tợn đáng sợ, hắn gầm thét thê lương.
Hắn kinh ngạc, hoảng hốt, sợ hãi, không thể tin được tất cả chuyện này, chỉ trong chớp mắt đã bị mất một nghìn năm tuổi thọ, khiến hắn phun ra một ngụm máu.
- Ngươi... Đáng chết, rốt cuộc đây là năng lực gì?
Cự Phủ Vương nóng nảy gào lên, lực lượng trên người sôi trào cố áp chế, không cho sinh mệnh bản nguyên sụp đổ.
Kim Quang Vương cũng không khá hơn chút nào, vẻ ngoài trở nên già nua, lưng còng rũ xuống.
Ực ực!
Ba vị Vương giả dị tộc nhanh chóng lấy ra Bảo Dược, Linh vật, Dược Vương của mình, trực tiếp nuốt vào trong bụng, muốn khôi phục lại bản nguyên đã mất.
- Mẹ kiếp, đó là đồ của ta, vậy mà các ngươi lại lãng phí như vậy.
Cổ Trần trợn trừng mắt, nhìn ba người trực tiếp nuốt vào bụng không dưới sáu gốc Dược Vương, hắn đau lòng gần chết, cũng có chút tức giận. Đột nhiên hắn đứng dậy khỏi Thanh Đồng Vương tọa, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
Khi xuất hiện lại, Cổ Trần đã đi tới trước mặt ba vị Vương giả dị tộc, hắn nhẹ nhàng điểm ra một chỉ.
- Hỗn trướng!
Ba người Hắc Thạch Vương, Cự Phủ Vương, Kim Quang Vương vừa kinh vừa sợ, nhìn thấy Cổ Trần đột nhiên xuất hiện trước mắt, đã dọa bọn họ sợ đến mức trái tim sắp nhảy ra ngoài.
Khi bọn họ đang định lui về phòng ngự, kết quả Cổ Trần lại điểm ra một chỉ, hư không lập tức trở nên tĩnh lặng, vạn vật đều dừng lại tại chỗ.
Thân thể ba vị Phong Vương giả dị tộc cứng đờ, biểu cảm trên mặt mỗi người đều dừng lại, không cách nào động đậy, chỉ có ý thức vẫn còn tồn tại, đang từ từ suy nghĩ.
- Dám lãng phí tài nguyên của ta, phải giết.
Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, một tay đâm xuyên qua lồng ngực Kim Quang Vương, cứ như vậy móc trái tim đang đập bình bịch của hắn ra ngoài.
Bụp bụp!
Một khắc sau, lồng ngực của hai người khác cũng nổ tung tạo thành một lỗ thủng, trái tim bên trong đã không cánh mà bay, trong trái tim mỗi người đều chứa đựng không ít Niết Bàn chân huyết.
Cổ Trần móc tim của ba vị Vương giả ra, nhưng vẫn chưa xong việc, sau đó mi tâm của hắn phát ra một vệt ánh sáng, có bóng người cấp tốc xông ra, Cổ Trần thả ba cái hắc động tra trực tiếp chui vào trong thức hải ba vị Vương giả.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, không gian xung quanh đã khôi phục lại bình thường, ba vị Vương giả kêu la thảm thiết, ngực đang phun máu, trái tim bên trong đã không cánh mà bay.
Lúc này linh hồn thức hải của ba người cũng bị tập kích, mỗi cái hắc động xông vào đều đang phát ra lực lượng cắn nuốt khủng bố, muốn nuốt tất cả mọi thứ trong thức hải của họn họ.
- Hắc Thạch Chiến Hồn, bạo cho ta!
Trong lúc nguy cấp, Hắc Thạch Vương muốn trực tiếp tự bạo Chiến Hồn của mình, muốn thoát khỏi sự giam cầm của hắc động, kết quả khi hắn vừa kích phát, đã bị một vầng sáng thánh khiết bao phủ.
- Thuật pháp Linh Hồn Tịnh Hóa của Thú nhân Tát Mãn?
Hắc Thạch Vương hoảng sợ kêu to, Chiến Hồn lập tức bị ánh sáng tịnh hóa bao phủ, hoàn toàn mất hồn.
Hắc Thạch Vương đáng thương, trái tim bị móc đi, đã mất phần lớn Niết Bàn chân huyết, hơn nữa Chiến Hồn thì bị tịnh hóa giam cầm, sau đó bị ma diệt luyện hóa.
Phụt phụt phụt...
Ba vị Vương giả dị tộc cùng phun ra máu, khí tức uể oải, dáng vẻ yếu ớt giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đi đời nhà ma vậy, bọn họ đứng giữa không trung, vẻ mặt hoảng hốt, trong lòng lo sợ nơm nớp.
Bọn họ sợ, chiêu thức liên hoàn do Cổ Trần đánh ra, khiến bọn họ không hề có sức chống lại, bị người ta hành hạ như cá thịt trên thớt, bị moi tim, luyện hồn, kinh khủng muốn chết.
- Trấn áp!
Cổ Trần vẫn mang vẻ mặt không chút biểu cảm, hắn vươn tay trực tiếp đánh ra một vầng sáng Thanh Đồng, hóa thành từng chiếc xiềng xích bằng Thanh Đồng quấn lấy ba người, trói bọn họ lại.
- Thả bản Vương ra.
Hắc Thạch Vương kinh sợ hét lớn, giãy dụa muốn thoát ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.