Chương 690:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn không rõ đó là thứ gì, vì sao lại khiến hắn có cảm giác thứ này có tác dụng với mình, nhưng hiện giờ sau khi thật sự bước vào lại không cảm nhận được nữa nhỉ?
Chậm rãi bay thẳng về phía trước, cẩn thận tránh né khe nứt không gian, Cổ Trần bắt đầu dò xét thế giới xa lạ này từng chút từng chút một.
Càng đi về phía trước, hắn lại càng cảm nhận được khí tức không yên ổn, giống như có nguy hiểm đang chờ ở phía trước, khiến lòng hắn có chút chần chừ.
Hay là không tiếp tục đi về phía trước nữa, vẫn nên trực tiếp quay lại đường cũ, thông qua vết nứt trước đó trở về thế giới ban đầu thì tốt hơn.
Mạo hiểm như thế này, có đáng giá hay không?
- Hả, có khí tức của sinh linh khác?
Đột nhiên, hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn cảm nhận được khí tức của sinh vật sống, tuy chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng vẫn bị hắn bắt được.
Cổ Trần không hề nghĩ ngợi gì, lập tức thu hết khí tức trên người lại, thậm chí còn lấy Thanh Đồng chi thư ra ngoài ngăn cản khí tức phát ra.
Ba nghìn văn tự bao trùm lên cơ thể, dán vào da thịt, giống như văn tự xăm trên người vậy, tỏa ra ánh sáng mông lung, ngăn cản tất cả mọi khí tức.
Cứ như vậy, Cổ Trần lặng lẽ ẩn nấp bản thân, dán sát vào dung nham không ngừng bay về phía trước, hướng về nơi hắn vừa cảm nhận được một tia khí tức của sinh vật sống kia bay đến.
Ngay trên mặt dung nham vô tận, có một bóng người đang chậm rãi phi hành, những nơi người đó đi qua, hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt, không ngừng xông vào trong cơ thể.
Đó là một nữ nhân, trên người mặc một bộ trường bào đỏ như lửa, trên người đang toát ra từng ngọn lửa cháy hừng hực, khí tức mạnh mẽ, táo bạo.
- Là nàng?
Cổ Trần yên lặng ẩn nấp trong dung dam, kinh ngạc nhìn bóng người uyển chuyển đang bay kia, hóa ra là một người quen.
Hỏa Tang Nhi!
Không sai, nữ nhân này chính là Hỏa Tang Nhi.
Sao nàng lại tới nơi này?
Trong đầu Cổ Trần chợt nghĩ đến điều gì đó, hắn yên lặng ẩn nấp, lặng lẽ theo sau, muốn xem thử rốt cuộc nữ nhân Hỏa tộc này muốn làm gì.
Hỏa Tang Nhi, cũng vào trong thế giới xa lạ này, khiến Cổ Trần rất tò mò, thậm chí còn vô cùng cảnh giác, bởi vì hắn cảm nhận được sự uy hiếp từ trên người đối phương.
Kể từ khi biết Hỏa Tang Nhi bị một lão già nào đó đoạt xá, sau này Cổ Trần vẫn luôn cảnh giác, trước đó ngay cả thiên kiếp cũng không thể đánh chết nàng, hiện giờ lại đụng phải.
Xem ra khí tức trên người nàng càng cường đại, càng nguy hiểm hơn rồi, chắc chắn đã đạt được kỳ ngộ, thậm chí đã khôi phục lực lược đáng sợ trước đây.
Cổ Trần đoán, hiện giờ tu vi của Hỏa Tang Nhi đã vượt qua hắn, thậm chí rất có thể đã Niết Bàn thành công, sắp bước chân vào tầng cao hơn.
Đó chính là Hoàng giả lĩnh vực, hơn nữa bản thân nàng còn là lão già đoạt xá, Cổ Trần tin chắc đối phương sẽ có con át chủ bài đáng sợ, cho nên không thể không cẩn thận.
Nếu như không thể một kích diệt sát được, không thể khiến Hỏa Tang Nhi có bất cứ cơ hội nào để phản kháng, bằng không rất có thể sẽ bị lật ngược thế cờ.
Đối với lão yêu bà đoạt xá này, trong lòng Cổ Trần cảnh giác vạn phần, yên lặng theo sau nàng từng chút một, giữ vững khoảng cách.
- Kỳ quái...
Lúc này, đột nhiên Hỏa Tang Nhi khẽ chau mày lại, lẩm bẩm một câu, hai mắt không ngừng đảo qua bốn phía xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
- Rõ ràng là cảm ứng được ngay tại vùng này, sao lại không thấy nhỉ?
Hỏa Tang Nhi tự nhủ, trên mặt lộ ra vẻ mê mang.
Rốt cuộc nàng đang tìm thứ gì?
- A, có người đến.
Đột nhiên, Cổ Trần đang ẩn nấp trong dung nham, sắc mặt bỗng thay đổi, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cường đại đang nhanh chóng đến gần.
Hắn vội vàng cẩn thận ẩn nấp, rất nhanh, Hỏa Tang Nhi cũng cảm nhận được luồng khí tức ấy, sắc mặt nàng thay đổi nhìn về một phía khác.
Yên lặng một lúc lâu, đột nhiên nhoáng một cái nàng đã chui vào trong dung nham cuồn cuộn bên dưới, yên lặng trốn trong nham thạch nóng chảy.
Nếu không phải do Cổ Trần đã biết về sự tồn tại của nàng từ trước, có khả năng hắn sẽ bị lừa đi qua đó, bởi vì lúc này khí tức của nàng đã hoàn toàn biến mất.
- Cái lão yêu bà này, quả nhiên rất khó đối phó, phải tìm cơ hội một kích giết chết luôn mới được.
Trong lòng Cổ Trần âm thầm suy nghĩ, vô cùng cảnh giác với lão yêu bà Hỏa Tang Nhi này, vậy mà nàng ta lại có thể che giấu khí tức, khiến Cổ Trần cũng không thể phát hiện ra.
Điểm này đã chứng minh chỗ đáng sợ của đối phương, chỉ cần sơ ý một chút thôi, khả năng bản thân sẽ bị ám toán, may mà hắn phát hiện ra nàng trước, không thì phiền phức to.
Vù!
Chậm rãi bay thẳng về phía trước, cẩn thận tránh né khe nứt không gian, Cổ Trần bắt đầu dò xét thế giới xa lạ này từng chút từng chút một.
Càng đi về phía trước, hắn lại càng cảm nhận được khí tức không yên ổn, giống như có nguy hiểm đang chờ ở phía trước, khiến lòng hắn có chút chần chừ.
Hay là không tiếp tục đi về phía trước nữa, vẫn nên trực tiếp quay lại đường cũ, thông qua vết nứt trước đó trở về thế giới ban đầu thì tốt hơn.
Mạo hiểm như thế này, có đáng giá hay không?
- Hả, có khí tức của sinh linh khác?
Đột nhiên, hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn cảm nhận được khí tức của sinh vật sống, tuy chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng vẫn bị hắn bắt được.
Cổ Trần không hề nghĩ ngợi gì, lập tức thu hết khí tức trên người lại, thậm chí còn lấy Thanh Đồng chi thư ra ngoài ngăn cản khí tức phát ra.
Ba nghìn văn tự bao trùm lên cơ thể, dán vào da thịt, giống như văn tự xăm trên người vậy, tỏa ra ánh sáng mông lung, ngăn cản tất cả mọi khí tức.
Cứ như vậy, Cổ Trần lặng lẽ ẩn nấp bản thân, dán sát vào dung nham không ngừng bay về phía trước, hướng về nơi hắn vừa cảm nhận được một tia khí tức của sinh vật sống kia bay đến.
Ngay trên mặt dung nham vô tận, có một bóng người đang chậm rãi phi hành, những nơi người đó đi qua, hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt, không ngừng xông vào trong cơ thể.
Đó là một nữ nhân, trên người mặc một bộ trường bào đỏ như lửa, trên người đang toát ra từng ngọn lửa cháy hừng hực, khí tức mạnh mẽ, táo bạo.
- Là nàng?
Cổ Trần yên lặng ẩn nấp trong dung dam, kinh ngạc nhìn bóng người uyển chuyển đang bay kia, hóa ra là một người quen.
Hỏa Tang Nhi!
Không sai, nữ nhân này chính là Hỏa Tang Nhi.
Sao nàng lại tới nơi này?
Trong đầu Cổ Trần chợt nghĩ đến điều gì đó, hắn yên lặng ẩn nấp, lặng lẽ theo sau, muốn xem thử rốt cuộc nữ nhân Hỏa tộc này muốn làm gì.
Hỏa Tang Nhi, cũng vào trong thế giới xa lạ này, khiến Cổ Trần rất tò mò, thậm chí còn vô cùng cảnh giác, bởi vì hắn cảm nhận được sự uy hiếp từ trên người đối phương.
Kể từ khi biết Hỏa Tang Nhi bị một lão già nào đó đoạt xá, sau này Cổ Trần vẫn luôn cảnh giác, trước đó ngay cả thiên kiếp cũng không thể đánh chết nàng, hiện giờ lại đụng phải.
Xem ra khí tức trên người nàng càng cường đại, càng nguy hiểm hơn rồi, chắc chắn đã đạt được kỳ ngộ, thậm chí đã khôi phục lực lược đáng sợ trước đây.
Cổ Trần đoán, hiện giờ tu vi của Hỏa Tang Nhi đã vượt qua hắn, thậm chí rất có thể đã Niết Bàn thành công, sắp bước chân vào tầng cao hơn.
Đó chính là Hoàng giả lĩnh vực, hơn nữa bản thân nàng còn là lão già đoạt xá, Cổ Trần tin chắc đối phương sẽ có con át chủ bài đáng sợ, cho nên không thể không cẩn thận.
Nếu như không thể một kích diệt sát được, không thể khiến Hỏa Tang Nhi có bất cứ cơ hội nào để phản kháng, bằng không rất có thể sẽ bị lật ngược thế cờ.
Đối với lão yêu bà đoạt xá này, trong lòng Cổ Trần cảnh giác vạn phần, yên lặng theo sau nàng từng chút một, giữ vững khoảng cách.
- Kỳ quái...
Lúc này, đột nhiên Hỏa Tang Nhi khẽ chau mày lại, lẩm bẩm một câu, hai mắt không ngừng đảo qua bốn phía xung quanh, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.
- Rõ ràng là cảm ứng được ngay tại vùng này, sao lại không thấy nhỉ?
Hỏa Tang Nhi tự nhủ, trên mặt lộ ra vẻ mê mang.
Rốt cuộc nàng đang tìm thứ gì?
- A, có người đến.
Đột nhiên, Cổ Trần đang ẩn nấp trong dung nham, sắc mặt bỗng thay đổi, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cường đại đang nhanh chóng đến gần.
Hắn vội vàng cẩn thận ẩn nấp, rất nhanh, Hỏa Tang Nhi cũng cảm nhận được luồng khí tức ấy, sắc mặt nàng thay đổi nhìn về một phía khác.
Yên lặng một lúc lâu, đột nhiên nhoáng một cái nàng đã chui vào trong dung nham cuồn cuộn bên dưới, yên lặng trốn trong nham thạch nóng chảy.
Nếu không phải do Cổ Trần đã biết về sự tồn tại của nàng từ trước, có khả năng hắn sẽ bị lừa đi qua đó, bởi vì lúc này khí tức của nàng đã hoàn toàn biến mất.
- Cái lão yêu bà này, quả nhiên rất khó đối phó, phải tìm cơ hội một kích giết chết luôn mới được.
Trong lòng Cổ Trần âm thầm suy nghĩ, vô cùng cảnh giác với lão yêu bà Hỏa Tang Nhi này, vậy mà nàng ta lại có thể che giấu khí tức, khiến Cổ Trần cũng không thể phát hiện ra.
Điểm này đã chứng minh chỗ đáng sợ của đối phương, chỉ cần sơ ý một chút thôi, khả năng bản thân sẽ bị ám toán, may mà hắn phát hiện ra nàng trước, không thì phiền phức to.
Vù!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.