Chương 745:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nó không có kịp phản ứng, thậm chí còn chưa thi triển lực lượng mạnh nhất, đã bị một tiễn bắn thủng ấn đường, đâm thành một cái lỗ thủng, hai mặt thông suốt.
Một mũi tên cực mạnh, tru diệt linh hồn, xé nát ý chí của Tà Linh Hoàng.
Chỉ nghe nổ đùng một tiếng tiếng, thân thể cao lớn của Tà Linh Hoàng nổ tung, hóa thành vô số quỷ hỏa chi khí âm u bung ra tán loạn, quét ngang tám hướng.
Vẻn vẹn trong thời gian một cái nháy mắt, đại lượng âm binh bị diệt sạch một cách thê thảm, linh hồn phân thân của Tà Linh Hoàng trực tiếp bị một mũi tên tru diệt, hóa thành ma chơi rực rỡ bay ra.
Một mũi tên kinh khủng của Nguyền Rủa chi cung, chém giết một tôn linh hồn phân thân của Tà Linh Hoàng, uy lực mạnh khiến cho cả Cổ Trần cũng nhịn không được kinh ngạc tán thán liên tục.
- Uy lực không tồi.
Cổ Trần hài lòng nhìn Nguyền Rủa chi cung trong tay mình, yêu thích không buông.
Cây chiến cung này, tương lai còn có không gian trưởng thành rất lớn, chỉ cần lực lượng tu vi đầy đủ, liền có thể tru diệt bất luận linh hồn nào.
Thậm chí đến cả Thần hồn cũng có thể một mũi tên bắn chết.
Phân thân Tà Linh Hoàng nổ tung biến mất, chỉ để lại một viên hạt châu quỷ dị rơi xuống từ giữa không trung, vừa hay bị Cổ Trần một tay nắm lấy.
Viên châu này, chính là Bản Nguyên Hạch Tâm của phân thân Tà Linh Hoàng, là Hồn Châu của nó, ẩn chứa linh hồn chi lực của phân thân Tà Linh Hoàng.
- Chậc chậc, linh hồn chi lực thật mạnh mẽ.
Cổ Trần quan sát Hồn Châu, cảm thán không thôi, bên trong ẩn giấu linh hồn chi lực mạnh hơn cả viên Niết Bàn Hồn Châu lấy được trước đó.
Viên Hồn Châu này, thế mà lại là linh hồn bảo châu của một tôn Hoàng giả, bên trong có linh hồn chi lực mạnh mẽ của một tôn Hoàng giả, thậm chí còn có cả một chút lực lượng còn mạnh hơn.
Đó là lục lượng thuộc về lĩnh vực của Hoàng giả, bên trong viên Hồn Châu này, có một ít cảm ngộ của Tà Linh Hoàng đối với lĩnh vực, đối với Cổ Trần mà nói, chắc chắn lại càng có sức hấp dẫn hơn.
- Lĩnh vực, rốt cuộc là cái gì?
Trong mắt Cổ Trần lộ ra vẻ hiếu kỳ, suy tư về vấn đề này, lĩnh vực, chính là lực lượng đặc biệt mà Hoàng giả có, một loại lĩnh ngộ.
Chỉ có ngưng tụ lĩnh vực của chính mình, mới xem như đột phá Niết Bàn Vương giả, bắt đầu bước vào tầng thứ Hoàng giả.
Hắn hiện tại đang Niết Bàn, nhưng vẫn chưa có hoàn mỹ hoàn toàn, mười vạn giọt Tiên Thiên chân huyết trong cơ thể còn không thể hoàn thành thuế biến hoàn toàn, chờ tới khi thuế biến hoàn toàn mới có thể hiểu thấu cái gọi là lĩnh vực.
- Cứ giữ lại trước đã, có lẽ đột phá cần dùng đến.
Cổ Trần có chút hiểu biết, Linh thể tu luyện, chính là một loại biến chất phía trên linh hồn, mặc kệ là Linh Hồn Niết Bàn hay là như thế nào đều là có tác dụng cực lớn đối với hắn.
Hắn thậm chí nghĩ đến, linh hồn thể của mình bây giờ, rốt cuộc là đang ở cấp nào, có phải cần tới một lần Linh Hồn Niết Bàn hay không?
- Vấn đề này nên suy nghĩ sâu xa.
Cổ Trần nghĩ một chút, quyết định trở về suy nghĩ ổn thỏa một lần, thử một lần, thử xem linh hồn có phải cũng giống như âm linh có thể Niết Bàn tiến giai?
Bỏ qua những suy nghĩ này, ánh mắt Cổ Trần dừng lại trên chiến trường, bỏ đi Tà Linh Vương, còn có một tôn phân thân của Tà Linh Hoàng vừa mới bị giết, rất nhiều Tà Linh bắt đầu hỗn loạn.
Tất cả Tà Linh sinh ra hỗn loạn, từng con một gào rú, tru lên, bị Bất Tử cấm vệ nghiền ép giết hết từng con một.
Một trận đại chiến, đã dần dần chuẩn bị kết thúc.
Chiến đấu lực của Bất Tử cấm vệ đã thể hiện ra, đối mặt âm linh, cũng hoàn toàn là trận giết hại nghiêng về một bên, không có chút ngoài ý muốn nào.
Bởi vì bọn hắn không sợ âm linh, không có hoảng sợ, không có có ý thức, chỉ có toàn thân là bản năng giết hại.
Cổ Trần ngạo nghễ giữa hư không, sắc mặt bình tĩnh xem xét toàn bộ cục diện cuộc chiến, cảnh giác có khả năng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn hoặc là cường địch.
Nhưng vẫn cứ không thấy Tà Linh Hoàng này có động tác gì, dường như sau khi bị tru sát một tôn linh hồn phân thân thì không dám xuất hiện nữa.
Như vậy cũng tốt, để hắn bớt một chút phiền phức.
Một lúc lâu sau, chiến đấu kết thúc.
- Đã xong, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là không có âm linh lại bước vào phạm vi của Bách Man sơn nữa.
Cổ Trần nói một mình, nhìn những thất linh bát lạc của âm linh bị giết trên chiến trường, còn lại lác đác chẳng bao nhiêu, rất nhanh liền bị dọn dẹp sạch sẽ.
- Ừm?
Đúng vào lúc này, một đạo khí tức mạnh mẽ xông ra từ Tử Vong hoang nguyên, nhanh chóng tới gần, khiến cho hắn cảnh giác, lập tức nhìn về hướng bên đó.
Một mũi tên cực mạnh, tru diệt linh hồn, xé nát ý chí của Tà Linh Hoàng.
Chỉ nghe nổ đùng một tiếng tiếng, thân thể cao lớn của Tà Linh Hoàng nổ tung, hóa thành vô số quỷ hỏa chi khí âm u bung ra tán loạn, quét ngang tám hướng.
Vẻn vẹn trong thời gian một cái nháy mắt, đại lượng âm binh bị diệt sạch một cách thê thảm, linh hồn phân thân của Tà Linh Hoàng trực tiếp bị một mũi tên tru diệt, hóa thành ma chơi rực rỡ bay ra.
Một mũi tên kinh khủng của Nguyền Rủa chi cung, chém giết một tôn linh hồn phân thân của Tà Linh Hoàng, uy lực mạnh khiến cho cả Cổ Trần cũng nhịn không được kinh ngạc tán thán liên tục.
- Uy lực không tồi.
Cổ Trần hài lòng nhìn Nguyền Rủa chi cung trong tay mình, yêu thích không buông.
Cây chiến cung này, tương lai còn có không gian trưởng thành rất lớn, chỉ cần lực lượng tu vi đầy đủ, liền có thể tru diệt bất luận linh hồn nào.
Thậm chí đến cả Thần hồn cũng có thể một mũi tên bắn chết.
Phân thân Tà Linh Hoàng nổ tung biến mất, chỉ để lại một viên hạt châu quỷ dị rơi xuống từ giữa không trung, vừa hay bị Cổ Trần một tay nắm lấy.
Viên châu này, chính là Bản Nguyên Hạch Tâm của phân thân Tà Linh Hoàng, là Hồn Châu của nó, ẩn chứa linh hồn chi lực của phân thân Tà Linh Hoàng.
- Chậc chậc, linh hồn chi lực thật mạnh mẽ.
Cổ Trần quan sát Hồn Châu, cảm thán không thôi, bên trong ẩn giấu linh hồn chi lực mạnh hơn cả viên Niết Bàn Hồn Châu lấy được trước đó.
Viên Hồn Châu này, thế mà lại là linh hồn bảo châu của một tôn Hoàng giả, bên trong có linh hồn chi lực mạnh mẽ của một tôn Hoàng giả, thậm chí còn có cả một chút lực lượng còn mạnh hơn.
Đó là lục lượng thuộc về lĩnh vực của Hoàng giả, bên trong viên Hồn Châu này, có một ít cảm ngộ của Tà Linh Hoàng đối với lĩnh vực, đối với Cổ Trần mà nói, chắc chắn lại càng có sức hấp dẫn hơn.
- Lĩnh vực, rốt cuộc là cái gì?
Trong mắt Cổ Trần lộ ra vẻ hiếu kỳ, suy tư về vấn đề này, lĩnh vực, chính là lực lượng đặc biệt mà Hoàng giả có, một loại lĩnh ngộ.
Chỉ có ngưng tụ lĩnh vực của chính mình, mới xem như đột phá Niết Bàn Vương giả, bắt đầu bước vào tầng thứ Hoàng giả.
Hắn hiện tại đang Niết Bàn, nhưng vẫn chưa có hoàn mỹ hoàn toàn, mười vạn giọt Tiên Thiên chân huyết trong cơ thể còn không thể hoàn thành thuế biến hoàn toàn, chờ tới khi thuế biến hoàn toàn mới có thể hiểu thấu cái gọi là lĩnh vực.
- Cứ giữ lại trước đã, có lẽ đột phá cần dùng đến.
Cổ Trần có chút hiểu biết, Linh thể tu luyện, chính là một loại biến chất phía trên linh hồn, mặc kệ là Linh Hồn Niết Bàn hay là như thế nào đều là có tác dụng cực lớn đối với hắn.
Hắn thậm chí nghĩ đến, linh hồn thể của mình bây giờ, rốt cuộc là đang ở cấp nào, có phải cần tới một lần Linh Hồn Niết Bàn hay không?
- Vấn đề này nên suy nghĩ sâu xa.
Cổ Trần nghĩ một chút, quyết định trở về suy nghĩ ổn thỏa một lần, thử một lần, thử xem linh hồn có phải cũng giống như âm linh có thể Niết Bàn tiến giai?
Bỏ qua những suy nghĩ này, ánh mắt Cổ Trần dừng lại trên chiến trường, bỏ đi Tà Linh Vương, còn có một tôn phân thân của Tà Linh Hoàng vừa mới bị giết, rất nhiều Tà Linh bắt đầu hỗn loạn.
Tất cả Tà Linh sinh ra hỗn loạn, từng con một gào rú, tru lên, bị Bất Tử cấm vệ nghiền ép giết hết từng con một.
Một trận đại chiến, đã dần dần chuẩn bị kết thúc.
Chiến đấu lực của Bất Tử cấm vệ đã thể hiện ra, đối mặt âm linh, cũng hoàn toàn là trận giết hại nghiêng về một bên, không có chút ngoài ý muốn nào.
Bởi vì bọn hắn không sợ âm linh, không có hoảng sợ, không có có ý thức, chỉ có toàn thân là bản năng giết hại.
Cổ Trần ngạo nghễ giữa hư không, sắc mặt bình tĩnh xem xét toàn bộ cục diện cuộc chiến, cảnh giác có khả năng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn hoặc là cường địch.
Nhưng vẫn cứ không thấy Tà Linh Hoàng này có động tác gì, dường như sau khi bị tru sát một tôn linh hồn phân thân thì không dám xuất hiện nữa.
Như vậy cũng tốt, để hắn bớt một chút phiền phức.
Một lúc lâu sau, chiến đấu kết thúc.
- Đã xong, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là không có âm linh lại bước vào phạm vi của Bách Man sơn nữa.
Cổ Trần nói một mình, nhìn những thất linh bát lạc của âm linh bị giết trên chiến trường, còn lại lác đác chẳng bao nhiêu, rất nhanh liền bị dọn dẹp sạch sẽ.
- Ừm?
Đúng vào lúc này, một đạo khí tức mạnh mẽ xông ra từ Tử Vong hoang nguyên, nhanh chóng tới gần, khiến cho hắn cảnh giác, lập tức nhìn về hướng bên đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.