Chương 763:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Thực tế, cảm giác áp lực trấn nhiếp của Cổ Trần đối với họ thật sự quá lớn, còn mạnh và lợi hại hơn cả khi họ đứng trước Tử Sơn Vương.
- Lại có thêm một Vương tộc tái khởi rồi.
Tử Yên, Tử Lâm đưa mắt nhìn nhau, thấy rõ tâm tình rối loạn ẩn trong nhãn quang người đối diện.
Hai người họ mơ hồ cảm thấy sắp có một bộc lạc Vương tộc hùng mạnh tái khởi.
- Cổ Trần tộc trưởng, đa tạ quý bộ tộc tiếp đãi nồng hậu.
Trong đại điện, hai người Tử Yên, Tử Lâm đứng dậy hành lễ cảm kích bái tạ.
Sau đó, Tử Yên lấy ra một vật từ Trữ Giới Vật, nói:
- Cổ Trần tộc trưởng, phần này là Cương Vực Đồ của Vạn Thạch Lĩnh đưa cho quý bộ tộc, trên đó có ghi lại cứ điểm các tộc, tộc địa, còn có tất cả các khu vực phân bố của nhân tộc ta, lễ vật nho nhỏ không đủ thành ý, mong rằng tộc trưởng vui lòng chấp nhận.
Thanh âm của Tử Yên nhu hòa êm tai, phối hợp với gương mặt cùng dáng người xinh đẹp, thật sự là một đóa hoa kiều diễm trong Man Hoang bộ lạc.
Hành động lần này liền lấy được cảm tình tốt của Cổ Trần, nhìn nàng khen ngợi một cái, đúng là một nữ tử thông minh, lại đưa tới thứ mà hắn muốn nhất.
Địa đồ, địa đồ của Vạn Thạch Lĩnh, thứ này đối với một người tràn đầy tham vọng như Cổ Trần quả thật là tốt hơn vô số kỳ trân dị dược.
Có phần địa đồ này, Cổ Trần sẽ tương đối hiểu rõ Vạn Thạch Lĩnh, có thể làm nhiều chuyện hơn.
- Ta đây sẽ không khách sáo, đa tạ đã tặng.
Cổ Trần mỉm cười gật đầu, tiếp nhận phần lễ vật này.
Hắn suy nghĩ một chút, phất tay một cái, thị vệ bên cạnh cách đó không xa cầm tới Thanh Đồng Thác bàn, trên đó có hai gốc dược liệu.
- Hai vị, đây là hai gốc Dược Vương, bày tỏ chút tâm ý, hy vọng các hai vị giúp ta chuyển một câu cho tộc trưởng Tử Sơn Vương tộc của các người.
Mỗi một câu của Cổ Trần, ôn hòa mà không mất đi sự uy nghiêm, khiến cho không người nào có thể nghi vấn càng không thể nào cự tuyệt.
- Cổ tộc trưởng cứ nói.
Trong lòng hai người Tử Yên, Tử Lâm rùng mình, hành lễ cung kính lắng nghe.
Chỉ nghe Cổ Trần nhẹ giọng nói:
- Các người trở về hãy nói với Tử Sơn Vương tộc trưởng của các người, nhân tộc Bách Man Sơn, cần đồng tộc liên minh, còn cần phải hỗ trợ buôn bán qua lại, nếu như ngày khác đi đến Vạn Thạch Lĩnh đối phó dị tộc, hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ của bộ tộc của các người.
- Sau đó, ta sẽ cho các người đem về một số Thanh Đồng binh khí, cho tộc trưởng của các người nhìn xem, Hoang Cổ bộ lạc có đầy đủ Thanh Đồng binh khí, hoan nghênh đồng tộc khắp nơi đến đây giao dịch.
Cổ Trần nói xong liền lộ ra một nụ cười, phất tay một cái, lập tức có thị vệ đem lên tất cả 100 bộ Thanh Đồng binh khí đã được chuẩn bị tốt.
Những vật này, là do Cổ Trần nhanh chóng cho người chuẩn bị sau khi nhìn thấy hai người này, chủ yếu là chuẩn bị cho con đường giao dịch của bộ tộc.
Hắn cần liên thông tất cả các đại đồng tộc bộ lạc phía ngoài, từ giao dịch trong tay bọn họ đem vật tư của hắn đến các bộ lạc khác, mà sản phẩm đặc biệt của bộ tộc chính là trang bị Thanh Đồng.
Nhưng thứ này, chính là trung tâm của bộ tộc, là căn cơ quan trọng nhất, để chế tạo ra số lượng lớn đầy đủ Thanh Đồng trang bị phổ biến buôn bán cùng các bộ lạc khác.
Về phần địch nhân tiềm ẩn cường đại hay không, Cổ Trần không thèm để ý, việc Nhân tộc mở rộng đối đầu với dị tộc cũng không thể thay đổi, bản tộc cuối cùng là đồng tộc tranh chấp.
Nhưng dị tộc lại khác biệt, đại bộ phận đều là kẻ thù không đội trời chung.
- Đa tạ tộc trưởng!
Tử Yên hơi chắp tay thi lễ, cảm kích nói:
- Tử Yên nhất định đem tất cả những lời Cổ tộc trưởng nói truyền đạt lại không thiếu một chữ với Tử Sơn Vương.
- Như vậy, chúng ta cáo từ!
- Sau này còn gặp lại.
Nói xong, hai người Tử Yên, Tử Lâm nhận lấy một số trang bị Thanh Đồng mà Cổ Trần tặng cho, trực tiếp chắp tay thi lễ rồi thối lui ra khỏi đại điện.
Trong đại điện, Cổ Trần một mình ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, nhìn hai người Tử Yên, Tử Lâm rời đi, trong mắt lóe ra một tia ánh sáng.
Hai người này xuất hiện, lại khiến cho hắn quá bất ngờ, đúng lúc hiểu rõ thêm tình trạng bên ngoài Bắc Man Sơn.
Hắn mở tờ địa đồ làm bằng da thú kia, phía trên có vẽ một ít khu vực, ghi chú các tộc, tất cả các bộ lạc lớn, phân bố của thế lực, phân chia khu vực,...
Toàn bộ Vạn Thạch Lĩnh, khu vựa có phạm vi năm trăm vạn dặm, cực kì rộng lớn, không ai qua được một khu vực cường đại nhất như vậy, nắm trong tay Vạn Thạch Lĩnh nhưng quan trọng nhất chính là cương vực.
- Lại có thêm một Vương tộc tái khởi rồi.
Tử Yên, Tử Lâm đưa mắt nhìn nhau, thấy rõ tâm tình rối loạn ẩn trong nhãn quang người đối diện.
Hai người họ mơ hồ cảm thấy sắp có một bộc lạc Vương tộc hùng mạnh tái khởi.
- Cổ Trần tộc trưởng, đa tạ quý bộ tộc tiếp đãi nồng hậu.
Trong đại điện, hai người Tử Yên, Tử Lâm đứng dậy hành lễ cảm kích bái tạ.
Sau đó, Tử Yên lấy ra một vật từ Trữ Giới Vật, nói:
- Cổ Trần tộc trưởng, phần này là Cương Vực Đồ của Vạn Thạch Lĩnh đưa cho quý bộ tộc, trên đó có ghi lại cứ điểm các tộc, tộc địa, còn có tất cả các khu vực phân bố của nhân tộc ta, lễ vật nho nhỏ không đủ thành ý, mong rằng tộc trưởng vui lòng chấp nhận.
Thanh âm của Tử Yên nhu hòa êm tai, phối hợp với gương mặt cùng dáng người xinh đẹp, thật sự là một đóa hoa kiều diễm trong Man Hoang bộ lạc.
Hành động lần này liền lấy được cảm tình tốt của Cổ Trần, nhìn nàng khen ngợi một cái, đúng là một nữ tử thông minh, lại đưa tới thứ mà hắn muốn nhất.
Địa đồ, địa đồ của Vạn Thạch Lĩnh, thứ này đối với một người tràn đầy tham vọng như Cổ Trần quả thật là tốt hơn vô số kỳ trân dị dược.
Có phần địa đồ này, Cổ Trần sẽ tương đối hiểu rõ Vạn Thạch Lĩnh, có thể làm nhiều chuyện hơn.
- Ta đây sẽ không khách sáo, đa tạ đã tặng.
Cổ Trần mỉm cười gật đầu, tiếp nhận phần lễ vật này.
Hắn suy nghĩ một chút, phất tay một cái, thị vệ bên cạnh cách đó không xa cầm tới Thanh Đồng Thác bàn, trên đó có hai gốc dược liệu.
- Hai vị, đây là hai gốc Dược Vương, bày tỏ chút tâm ý, hy vọng các hai vị giúp ta chuyển một câu cho tộc trưởng Tử Sơn Vương tộc của các người.
Mỗi một câu của Cổ Trần, ôn hòa mà không mất đi sự uy nghiêm, khiến cho không người nào có thể nghi vấn càng không thể nào cự tuyệt.
- Cổ tộc trưởng cứ nói.
Trong lòng hai người Tử Yên, Tử Lâm rùng mình, hành lễ cung kính lắng nghe.
Chỉ nghe Cổ Trần nhẹ giọng nói:
- Các người trở về hãy nói với Tử Sơn Vương tộc trưởng của các người, nhân tộc Bách Man Sơn, cần đồng tộc liên minh, còn cần phải hỗ trợ buôn bán qua lại, nếu như ngày khác đi đến Vạn Thạch Lĩnh đối phó dị tộc, hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ của bộ tộc của các người.
- Sau đó, ta sẽ cho các người đem về một số Thanh Đồng binh khí, cho tộc trưởng của các người nhìn xem, Hoang Cổ bộ lạc có đầy đủ Thanh Đồng binh khí, hoan nghênh đồng tộc khắp nơi đến đây giao dịch.
Cổ Trần nói xong liền lộ ra một nụ cười, phất tay một cái, lập tức có thị vệ đem lên tất cả 100 bộ Thanh Đồng binh khí đã được chuẩn bị tốt.
Những vật này, là do Cổ Trần nhanh chóng cho người chuẩn bị sau khi nhìn thấy hai người này, chủ yếu là chuẩn bị cho con đường giao dịch của bộ tộc.
Hắn cần liên thông tất cả các đại đồng tộc bộ lạc phía ngoài, từ giao dịch trong tay bọn họ đem vật tư của hắn đến các bộ lạc khác, mà sản phẩm đặc biệt của bộ tộc chính là trang bị Thanh Đồng.
Nhưng thứ này, chính là trung tâm của bộ tộc, là căn cơ quan trọng nhất, để chế tạo ra số lượng lớn đầy đủ Thanh Đồng trang bị phổ biến buôn bán cùng các bộ lạc khác.
Về phần địch nhân tiềm ẩn cường đại hay không, Cổ Trần không thèm để ý, việc Nhân tộc mở rộng đối đầu với dị tộc cũng không thể thay đổi, bản tộc cuối cùng là đồng tộc tranh chấp.
Nhưng dị tộc lại khác biệt, đại bộ phận đều là kẻ thù không đội trời chung.
- Đa tạ tộc trưởng!
Tử Yên hơi chắp tay thi lễ, cảm kích nói:
- Tử Yên nhất định đem tất cả những lời Cổ tộc trưởng nói truyền đạt lại không thiếu một chữ với Tử Sơn Vương.
- Như vậy, chúng ta cáo từ!
- Sau này còn gặp lại.
Nói xong, hai người Tử Yên, Tử Lâm nhận lấy một số trang bị Thanh Đồng mà Cổ Trần tặng cho, trực tiếp chắp tay thi lễ rồi thối lui ra khỏi đại điện.
Trong đại điện, Cổ Trần một mình ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, nhìn hai người Tử Yên, Tử Lâm rời đi, trong mắt lóe ra một tia ánh sáng.
Hai người này xuất hiện, lại khiến cho hắn quá bất ngờ, đúng lúc hiểu rõ thêm tình trạng bên ngoài Bắc Man Sơn.
Hắn mở tờ địa đồ làm bằng da thú kia, phía trên có vẽ một ít khu vực, ghi chú các tộc, tất cả các bộ lạc lớn, phân bố của thế lực, phân chia khu vực,...
Toàn bộ Vạn Thạch Lĩnh, khu vựa có phạm vi năm trăm vạn dặm, cực kì rộng lớn, không ai qua được một khu vực cường đại nhất như vậy, nắm trong tay Vạn Thạch Lĩnh nhưng quan trọng nhất chính là cương vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.