Chương 768:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắc Thổ không có Niết Bàn, chỉ là hắn có thể ngưng tụ được lực đạo từ huyết mạch, vậy mà có thể chống lại vị Phong Vương giả này mà không bị thất bại, đây là đạo lý gì?
Kỳ thật rất bình thường, trong ánh mắt của Cổ Trần, tu luyện tới độ sâu cao càng ngày càng cường hoành khủng bố, khi ngưng tụ ra luồng Thanh Đồng sức mạnh đầu tiên, liền có thể biểu hiện ra.
Trước mắt sức mạnh của Hắc Thổ chính là tình huống như vậy, trong cơ thể của hắn ngưng tụ ra một thành huyết mạch, sinh ra một cỗ Bất Hủ Thanh Đồng chi lực, chiến lực kinh thiên.
Hắn đánh không lại đối phương, nhưng hắn có thể đối mặt với vị Phong Vương giả Hắc Dực Bức Vương này mà vẫn duy trì được bất bại, bởi vì cả người hắn được bao bọc bởi một cỗ Thanh Đồng bất hủ chi lực.
Trừ trường hợp lực lượng cao gấp mấy chục lần Hắc Thổ mới có thể phá vỡ Thanh Đồng bất hủ này.
- Tiếp chiêu!
Hắc Thổ gào thét, tốc độ, lực lượng tăng vọt rất nhiều, hắn vung đao bổ ra từng đường đao dài, dứt khoát, chém đứt không gian.
Tiếng ầm ầm vang dội...
Thân hình hai người xen kẽ, không ngừng va chạm, đánh nhau kịch liệt, trong chớp mắt đã đánh vào không trung, len lỏi trong mây mờ bao phủ.
Ầm ầm...
Phía dưới, một phong bạo quét qua.
- Ngươi chính là Cổ Trần?
Phong Ma Vương kiêu ngạo quan sát đánh giá Cổ Trần, nhưng trong mắt hắn lộ ra biểu tình thận trọng, nhìn thấy Hắc Thổ, lập tức có cảnh giác.
Cổ Trần chỉ liếc hắn một cái, cũng không để ý, mà nhìn về phía hai đạo bóng dáng kịch chiến trên tầng mây hư không, khí tức mạnh mẽ, sức mạnh to lớn đánh nhau kịch liệt.
- Đáng chết, ngươi dám coi thường bản vương?
Phong Ma Vương tức giận gằn giọng.
Cảm nhận được sát ý mãnh liệt của đối phương, Cổ Trần lúc này mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Phong Ma Vương ở giữa không trung bên ngoài thành.
- Phong Vương giả, chẳng qua là có Niết Bàn chi huyết tồn tại, cũng không phải không thể chiến thắng.
Cổ Trần tự lẩm bẩm, giống như đang nói chuyện với ai.
Lúc này, Long Uyên lộ vẻ nghiêm túc, sau khi nghe xong khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, tay cầm binh khí muốn một trận xác minh kết quả tu luyện của mình.
- Tộc trưởng, để ta chém hắn!
Long Uyên trực tiếp bước ra, lập tức mời chiến.
Hắn nhịn không được, nhìn thấy Hắc Thổ đang kịch chiến với một vị Vương giả mang sát khí đằng đằng, cả người nhiệt huyết sôi trào.
Cổ Trần nhìn bộ dáng muốn chiến đấu của hắn, gật đầu, tuy rằng đối phương là Phong Vương giả, nhưng một chút không sợ hãi, ngược lại chiến ý bừng bừng, điểm này mới là điều nên có của kẻ mạnh.
- Thật ngông cuồng!
Phong Ma Vương giận dữ gào thét, hai mắt như nổi lên ánh lửa đỏ rực, nhìn chằm chằm vào Long Uyên cùng Cổ Trần.
- Một sâu kiến mà cũng dám khiêu khích bản vương? Hắn hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ khinh thường.
Long Uyên so với hắn có căn cơ tu luyện thấp hơn một bậc, vừa mới ngưng tụ, lại dám tuyên bố muốn chém giết hắn?
Ầm ầm!
Đang lúc này, tầng mây trên không trung nổ tung, từ trên cao rơi xuống một người, chật vật rơi vào Phong Ma Vương cách đó không xa.
Người đó, là Hắc Dực Bức Vương, sau lưng hai cánh đã rách nát, chảy ra một dòng máu, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Sao lại như vậy?
Phong Ma Vương khiếp sợ thốt lên.
Hắn nhìn Hắc Dực Bức Vương chật vật không nhận ra, kinh ngạc nói:
- Hắc Dực Vương, ngươi làm cái gì thế, lại bị một sâu kiến nhân tộc Niết Bàn cũng không có đánh thương?
- Câm miệng lại!
Hắc Dực Bức Vương tức giận đến lồng ngực phập phồng, tức giận trách cứ:
- Ngươi thì biết cái gì, người này rất là kỳ quái, hắn đã tu luyện một loại chiến pháp cường đại nào đó, cả người kiên cố bất khả xâm phạm, lực sát thương cực mạnh.
- Ngươi cẩn thận, nhân tộc nơi đây thực sự kỳ lạ.
Hắc Dực Bức Vương trở nên cảnh giác, hai mắt hắn ngưng trọng nhìn chằm chằm Hắc Thổ bay xuống.
Hắn cùng Phong Ma Vương đứng chung một chỗ, sát khí của hai người liên hợp lại, hình thành một luồng uy lực mạnh mẽ toả ra, làm cho Hắc Thổ cảm thấy áp lực nặng nề.
- Muốn ỷ đông hiếp yếu?
Một tiếng cười lạnh truyền đến, chỉ thấy bóng người nhoáng lên, Long Uyên tay đã cầm một cây thạch thương màu đen đi tới bên cạnh Hắc Thổ, khí tức cường đại bộc phát ra.
Hắc Thổ, Long Uyên, hai người khí thế liên hợp, hung hăng va chạm, đối diện với Hắc Dực Bức Vương cùng Phong Ma Vương hai người cùng đối đầu nhau.
Trong một thời gian ngắn, khí thế hai bên so đấu lại khó phân cao thấp.
- Đáng chết!
Phong Ma Vương quát nhẹ, nhìn Hắc Thổ cùng Long Uyên hai người liên thủ khí thế áp bách, trong lòng hắn trầm xuống.
Hắc Dực Bức Vương, Phong Ma Vương hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khiếp sợ trong mắt nhau.
- Tại sao lại xuất hiện nhân tộc yêu nghiệt như vậy ở đây?
Kỳ thật rất bình thường, trong ánh mắt của Cổ Trần, tu luyện tới độ sâu cao càng ngày càng cường hoành khủng bố, khi ngưng tụ ra luồng Thanh Đồng sức mạnh đầu tiên, liền có thể biểu hiện ra.
Trước mắt sức mạnh của Hắc Thổ chính là tình huống như vậy, trong cơ thể của hắn ngưng tụ ra một thành huyết mạch, sinh ra một cỗ Bất Hủ Thanh Đồng chi lực, chiến lực kinh thiên.
Hắn đánh không lại đối phương, nhưng hắn có thể đối mặt với vị Phong Vương giả Hắc Dực Bức Vương này mà vẫn duy trì được bất bại, bởi vì cả người hắn được bao bọc bởi một cỗ Thanh Đồng bất hủ chi lực.
Trừ trường hợp lực lượng cao gấp mấy chục lần Hắc Thổ mới có thể phá vỡ Thanh Đồng bất hủ này.
- Tiếp chiêu!
Hắc Thổ gào thét, tốc độ, lực lượng tăng vọt rất nhiều, hắn vung đao bổ ra từng đường đao dài, dứt khoát, chém đứt không gian.
Tiếng ầm ầm vang dội...
Thân hình hai người xen kẽ, không ngừng va chạm, đánh nhau kịch liệt, trong chớp mắt đã đánh vào không trung, len lỏi trong mây mờ bao phủ.
Ầm ầm...
Phía dưới, một phong bạo quét qua.
- Ngươi chính là Cổ Trần?
Phong Ma Vương kiêu ngạo quan sát đánh giá Cổ Trần, nhưng trong mắt hắn lộ ra biểu tình thận trọng, nhìn thấy Hắc Thổ, lập tức có cảnh giác.
Cổ Trần chỉ liếc hắn một cái, cũng không để ý, mà nhìn về phía hai đạo bóng dáng kịch chiến trên tầng mây hư không, khí tức mạnh mẽ, sức mạnh to lớn đánh nhau kịch liệt.
- Đáng chết, ngươi dám coi thường bản vương?
Phong Ma Vương tức giận gằn giọng.
Cảm nhận được sát ý mãnh liệt của đối phương, Cổ Trần lúc này mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Phong Ma Vương ở giữa không trung bên ngoài thành.
- Phong Vương giả, chẳng qua là có Niết Bàn chi huyết tồn tại, cũng không phải không thể chiến thắng.
Cổ Trần tự lẩm bẩm, giống như đang nói chuyện với ai.
Lúc này, Long Uyên lộ vẻ nghiêm túc, sau khi nghe xong khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, tay cầm binh khí muốn một trận xác minh kết quả tu luyện của mình.
- Tộc trưởng, để ta chém hắn!
Long Uyên trực tiếp bước ra, lập tức mời chiến.
Hắn nhịn không được, nhìn thấy Hắc Thổ đang kịch chiến với một vị Vương giả mang sát khí đằng đằng, cả người nhiệt huyết sôi trào.
Cổ Trần nhìn bộ dáng muốn chiến đấu của hắn, gật đầu, tuy rằng đối phương là Phong Vương giả, nhưng một chút không sợ hãi, ngược lại chiến ý bừng bừng, điểm này mới là điều nên có của kẻ mạnh.
- Thật ngông cuồng!
Phong Ma Vương giận dữ gào thét, hai mắt như nổi lên ánh lửa đỏ rực, nhìn chằm chằm vào Long Uyên cùng Cổ Trần.
- Một sâu kiến mà cũng dám khiêu khích bản vương? Hắn hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ khinh thường.
Long Uyên so với hắn có căn cơ tu luyện thấp hơn một bậc, vừa mới ngưng tụ, lại dám tuyên bố muốn chém giết hắn?
Ầm ầm!
Đang lúc này, tầng mây trên không trung nổ tung, từ trên cao rơi xuống một người, chật vật rơi vào Phong Ma Vương cách đó không xa.
Người đó, là Hắc Dực Bức Vương, sau lưng hai cánh đã rách nát, chảy ra một dòng máu, sắc mặt có chút tái nhợt.
- Sao lại như vậy?
Phong Ma Vương khiếp sợ thốt lên.
Hắn nhìn Hắc Dực Bức Vương chật vật không nhận ra, kinh ngạc nói:
- Hắc Dực Vương, ngươi làm cái gì thế, lại bị một sâu kiến nhân tộc Niết Bàn cũng không có đánh thương?
- Câm miệng lại!
Hắc Dực Bức Vương tức giận đến lồng ngực phập phồng, tức giận trách cứ:
- Ngươi thì biết cái gì, người này rất là kỳ quái, hắn đã tu luyện một loại chiến pháp cường đại nào đó, cả người kiên cố bất khả xâm phạm, lực sát thương cực mạnh.
- Ngươi cẩn thận, nhân tộc nơi đây thực sự kỳ lạ.
Hắc Dực Bức Vương trở nên cảnh giác, hai mắt hắn ngưng trọng nhìn chằm chằm Hắc Thổ bay xuống.
Hắn cùng Phong Ma Vương đứng chung một chỗ, sát khí của hai người liên hợp lại, hình thành một luồng uy lực mạnh mẽ toả ra, làm cho Hắc Thổ cảm thấy áp lực nặng nề.
- Muốn ỷ đông hiếp yếu?
Một tiếng cười lạnh truyền đến, chỉ thấy bóng người nhoáng lên, Long Uyên tay đã cầm một cây thạch thương màu đen đi tới bên cạnh Hắc Thổ, khí tức cường đại bộc phát ra.
Hắc Thổ, Long Uyên, hai người khí thế liên hợp, hung hăng va chạm, đối diện với Hắc Dực Bức Vương cùng Phong Ma Vương hai người cùng đối đầu nhau.
Trong một thời gian ngắn, khí thế hai bên so đấu lại khó phân cao thấp.
- Đáng chết!
Phong Ma Vương quát nhẹ, nhìn Hắc Thổ cùng Long Uyên hai người liên thủ khí thế áp bách, trong lòng hắn trầm xuống.
Hắc Dực Bức Vương, Phong Ma Vương hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khiếp sợ trong mắt nhau.
- Tại sao lại xuất hiện nhân tộc yêu nghiệt như vậy ở đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.