Chương 864:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Tát Mãn áo xám đột nhiên thất thanh hét to, tràn đầy giận dữ:
- Anh linh, đám con kiến chết tiệt các ngươi chết rồi còn muốn ngưng tụ anh linh?
Không ngờ ma hồn của mình bị Cổ Trần trực tiếp tịnh hóa, tiếp đó khôi phục chút ý thức sót lại.
Tát Mãn áo xám vốn cho rằng linh hồn Nhân tộc đã bị hoàn toàn luyện hóa thành ma hồn thì căn bản không thể nào bị tịnh hóa, nhưng sự thực chứng minh bọn họ vẫn bị tịnh hóa.
Còn tạo thành tổn thất không thể cứu vãn, tất cả ma hồn thiêu đốt chính mình, làm Tát Mãn áo xám tức giận suýt hộc máu.
Cổ Trần vụt ngẩng đầu, đôi mắt bắn ra hai tia sáng nóng bỏng:
- Tát Mãn Thú nhân, mạng của ngươi là của bọn họ!
Ánh sáng thánh khiết bao phủ toàn thân Cổ Trần, hắn bỗng cất bước lắc người đến trước mặt Tát Mãn áo xám.
- Chém!
Hắn một bước dịch chuyển tức thời, rút kiếm chặt đầu của Tát Mãn áo xám, một kiếm hội tụ sức mạnh căn nguyên linh hồn vô tận giống như xẻ ra hư vô, không thể ngăn trở, không cách nào né tránh.
Một kiếm tuyệt sát!
Nguy hiểm!
Tát Mãn áo xám trong lòng kinh dị, toàn thân lạnh như băng, chỉ cảm giác có khí tức chết chóc bao phủ mình, không thể ngăn cản, không cách nào tránh né.
Một kiếm kia mang theo ý chí chém giết hết thảy, mấy trăm vạn tàn hồn Nhân tộc thiêu đốt hội tụ thành sức mạnh, ai có thể ngăn cản?
Chuẩn Hoàng Thú nhân ở phương xa bỗng thay đổi sắc mặt, bị đường kiếm của Cổ Trần toát ra khí tức làm tay chân lạnh lẽo, giống như linh hồn sắp bị đóng băng.
Sát khí đáng sợ kia đâm vào linh hồn, khiến Chuẩn Hoàng Thú nhân muốn giúp đỡ cũng không làm được, chỉ có thể kinh khủng nhìn Tát Mãn áo xám.
Chuẩn Hoàng Thú nhân bỗng nhiên rống to một tiếng:
- Mau kích hoạt ấn ký thần thú!
Tiếng quát này đánh thức Tát Mãn áo xám ở trong nguy hiểm chết chóc.
Đúng rồi, còn có lá bài chưa lật cuối cùng, đó là kích hoạt ấn ký thần thú, thân là tế tự Tát Mãn của thần thú, tự nhiên có năng lực gọi ra thần thú buông xuống.
Chỉ cần thần thú buông xuống thì có thể giải quyết nguy cơ trước mắt, càng có thể giải quyết tiểu tử Nhân tộc Cổ Trần này.
- Ấn ký thần thú, buông xuống đi!
Trong phút nguy cấp nhất, Tát Mãn áo xám rốt cuộc chấn động linh hồn, kích hoạt một ấn ký ẩn giấu bên trong linh hồn.
Đó là ấn ký thần thú, đại biểu cho một loại tín ngưỡng, tín ngưỡng với thần thú.
Chỉ cần kích hoạt liền có thể gọi ra một phân thân của thần thú buông xuống phàm trần, tiêu diệt kẻ địch mạnh, đây là tín ngưỡng cao nhất của Thú nhân.
Oong!
Tiếng ù ù phát ra từ giữa trán Tát Mãn áo xám, có sức mạnh không rõ khuếch tán, thần uy mênh mông khiến Cổ Trần khựng người lại.
Tát Mãn áo xám kích hoạt ấn ký thần thú bay ra khỏi giữa chân mày, tỏa ra thần quang chói lòa giữa không trung, xuyên qua bầu trời, đánh xuyên một vòng xoáy xoay tròn.
Trong vòng xoáy toát ra một lũ thần uy, đè ép vô số người thầm sợ hãi.
Vô số Thú nhân hưng phấn rống to:
- Thần thú!
Nhìn thấy tín ngưỡng của mình khiến cả đám hưng phấn cao giọng gầm rống, hét lớn.
Bên Nhân tộc thì tập thể hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nhìn vòng xoáy khủng bố xuất hiện, bên trong tỏa ra thần uy đáng sợ, đều không kiềm được hoảng sợ.
- Xong rồi, thần của Thú nhân sắp buông xuống?
Man Phi vẻ mặt hoảng sợ nhìn vòng xoáy đáng sợ, lòng chùng xuống.
Bên kia, đám người Hắc Thổ, Long Uyên đang đẫm máu chém giết đều dừng lại, sắc mặt khó coi, trong lòng có dự cảm không may.
Thần thú buông xuống, ai có thể ngăn cản?
Tộc trưởng của bọn họ có thể chống lại thần uy của thần thú không?
- Thần thú à?
Cổ Trần híp mắt lại, lộ ra tia sáng kỳ lạ, xuyên qua vòng xoáy mơ hồ thấy một bóng dáng thần khủng bố đang nhìn xuống dưới.
Đang lúc tất cả mọi người lo lắng, trên hư không, đôi mắt Cổ Trần bắn ra tia sáng hung ác, từ đầu tới chân toát ra lôi quang khủng bố.
Cổ Trần hét to:
- Sức mạnh thiên phạt, khởi!
Trong người bỗng nhiên tỏa ra lôi quang vô tận, sức mạnh thiên phạt ẩn giấu trong huyết mạch đều được thả ra, ầm ầm hóa thành một mảnh biển sét.
Trong khoảnh khắc, vòng xoáy khủng bố trên hư không dừng lại, từ bên trong truyền ra tiếng gầm đáng sợ cực kỳ giận dữ.
- Thiên phạt? Lại muốn hại bản tôn?
Bùm!
Vừa dứt lời, vòng xoáy đáng sợ kia tan vỡ biến mất, thần uy khủng bố ban đầu biến mất không còn một mảnh, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Thần thú không buông xuống!
Hiện trường một mảnh tĩnh mịch, chỉ có đầy trời biển sét tàn phá gầm rống, tiếng lôi đình đan xen làm vô số Thú nhân tim đập nhanh.
Bọn họ trợn tròn mắt!
Tất cả Thú nhân thộn mặt ra, tập thể ngơ ngẩn, một đám không dám tin tưởng, vòng xoáy biến mất, tương đương với không thành công gọi ra phân thân thần thú.
- Anh linh, đám con kiến chết tiệt các ngươi chết rồi còn muốn ngưng tụ anh linh?
Không ngờ ma hồn của mình bị Cổ Trần trực tiếp tịnh hóa, tiếp đó khôi phục chút ý thức sót lại.
Tát Mãn áo xám vốn cho rằng linh hồn Nhân tộc đã bị hoàn toàn luyện hóa thành ma hồn thì căn bản không thể nào bị tịnh hóa, nhưng sự thực chứng minh bọn họ vẫn bị tịnh hóa.
Còn tạo thành tổn thất không thể cứu vãn, tất cả ma hồn thiêu đốt chính mình, làm Tát Mãn áo xám tức giận suýt hộc máu.
Cổ Trần vụt ngẩng đầu, đôi mắt bắn ra hai tia sáng nóng bỏng:
- Tát Mãn Thú nhân, mạng của ngươi là của bọn họ!
Ánh sáng thánh khiết bao phủ toàn thân Cổ Trần, hắn bỗng cất bước lắc người đến trước mặt Tát Mãn áo xám.
- Chém!
Hắn một bước dịch chuyển tức thời, rút kiếm chặt đầu của Tát Mãn áo xám, một kiếm hội tụ sức mạnh căn nguyên linh hồn vô tận giống như xẻ ra hư vô, không thể ngăn trở, không cách nào né tránh.
Một kiếm tuyệt sát!
Nguy hiểm!
Tát Mãn áo xám trong lòng kinh dị, toàn thân lạnh như băng, chỉ cảm giác có khí tức chết chóc bao phủ mình, không thể ngăn cản, không cách nào tránh né.
Một kiếm kia mang theo ý chí chém giết hết thảy, mấy trăm vạn tàn hồn Nhân tộc thiêu đốt hội tụ thành sức mạnh, ai có thể ngăn cản?
Chuẩn Hoàng Thú nhân ở phương xa bỗng thay đổi sắc mặt, bị đường kiếm của Cổ Trần toát ra khí tức làm tay chân lạnh lẽo, giống như linh hồn sắp bị đóng băng.
Sát khí đáng sợ kia đâm vào linh hồn, khiến Chuẩn Hoàng Thú nhân muốn giúp đỡ cũng không làm được, chỉ có thể kinh khủng nhìn Tát Mãn áo xám.
Chuẩn Hoàng Thú nhân bỗng nhiên rống to một tiếng:
- Mau kích hoạt ấn ký thần thú!
Tiếng quát này đánh thức Tát Mãn áo xám ở trong nguy hiểm chết chóc.
Đúng rồi, còn có lá bài chưa lật cuối cùng, đó là kích hoạt ấn ký thần thú, thân là tế tự Tát Mãn của thần thú, tự nhiên có năng lực gọi ra thần thú buông xuống.
Chỉ cần thần thú buông xuống thì có thể giải quyết nguy cơ trước mắt, càng có thể giải quyết tiểu tử Nhân tộc Cổ Trần này.
- Ấn ký thần thú, buông xuống đi!
Trong phút nguy cấp nhất, Tát Mãn áo xám rốt cuộc chấn động linh hồn, kích hoạt một ấn ký ẩn giấu bên trong linh hồn.
Đó là ấn ký thần thú, đại biểu cho một loại tín ngưỡng, tín ngưỡng với thần thú.
Chỉ cần kích hoạt liền có thể gọi ra một phân thân của thần thú buông xuống phàm trần, tiêu diệt kẻ địch mạnh, đây là tín ngưỡng cao nhất của Thú nhân.
Oong!
Tiếng ù ù phát ra từ giữa trán Tát Mãn áo xám, có sức mạnh không rõ khuếch tán, thần uy mênh mông khiến Cổ Trần khựng người lại.
Tát Mãn áo xám kích hoạt ấn ký thần thú bay ra khỏi giữa chân mày, tỏa ra thần quang chói lòa giữa không trung, xuyên qua bầu trời, đánh xuyên một vòng xoáy xoay tròn.
Trong vòng xoáy toát ra một lũ thần uy, đè ép vô số người thầm sợ hãi.
Vô số Thú nhân hưng phấn rống to:
- Thần thú!
Nhìn thấy tín ngưỡng của mình khiến cả đám hưng phấn cao giọng gầm rống, hét lớn.
Bên Nhân tộc thì tập thể hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nhìn vòng xoáy khủng bố xuất hiện, bên trong tỏa ra thần uy đáng sợ, đều không kiềm được hoảng sợ.
- Xong rồi, thần của Thú nhân sắp buông xuống?
Man Phi vẻ mặt hoảng sợ nhìn vòng xoáy đáng sợ, lòng chùng xuống.
Bên kia, đám người Hắc Thổ, Long Uyên đang đẫm máu chém giết đều dừng lại, sắc mặt khó coi, trong lòng có dự cảm không may.
Thần thú buông xuống, ai có thể ngăn cản?
Tộc trưởng của bọn họ có thể chống lại thần uy của thần thú không?
- Thần thú à?
Cổ Trần híp mắt lại, lộ ra tia sáng kỳ lạ, xuyên qua vòng xoáy mơ hồ thấy một bóng dáng thần khủng bố đang nhìn xuống dưới.
Đang lúc tất cả mọi người lo lắng, trên hư không, đôi mắt Cổ Trần bắn ra tia sáng hung ác, từ đầu tới chân toát ra lôi quang khủng bố.
Cổ Trần hét to:
- Sức mạnh thiên phạt, khởi!
Trong người bỗng nhiên tỏa ra lôi quang vô tận, sức mạnh thiên phạt ẩn giấu trong huyết mạch đều được thả ra, ầm ầm hóa thành một mảnh biển sét.
Trong khoảnh khắc, vòng xoáy khủng bố trên hư không dừng lại, từ bên trong truyền ra tiếng gầm đáng sợ cực kỳ giận dữ.
- Thiên phạt? Lại muốn hại bản tôn?
Bùm!
Vừa dứt lời, vòng xoáy đáng sợ kia tan vỡ biến mất, thần uy khủng bố ban đầu biến mất không còn một mảnh, giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Thần thú không buông xuống!
Hiện trường một mảnh tĩnh mịch, chỉ có đầy trời biển sét tàn phá gầm rống, tiếng lôi đình đan xen làm vô số Thú nhân tim đập nhanh.
Bọn họ trợn tròn mắt!
Tất cả Thú nhân thộn mặt ra, tập thể ngơ ngẩn, một đám không dám tin tưởng, vòng xoáy biến mất, tương đương với không thành công gọi ra phân thân thần thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.