Chương 866:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Xẹt đùng!
Đầy trời lôi đình tàn phá, ầm ầm đánh xuống trúng một cây cờ lớn màu máu, cơ hồ trong nháy mắt xé rách mặt cờ, xuyên thủng nhiều lỗ.
Nhìn cờ lớn bị đánh rách rưới, Chuẩn Hoàng Thú nhân trong lòng nhỏ máu, đây là chí bảo của hắn, một món Hoàng binh cường đại.
Không ngờ bị tổn hại trong tay Cổ Trần, bị sức mạnh thiên phạt đánh vỡ cột cờ, lá cờ thủng như tổ ong, bị tổn hại nghiêm trọng.
Bùm!
Giây sau, sức mạnh lôi đình vô tận ập đến, đánh vào cờ lớn, sương mù đỏ tán loạn, đánh cho cờ lớn màu máu vốn đã nứt rạn giờ vỡ thành mảnh nhỏ.
- Phụt... A!
Tiếng hét thảm truyền đến, Chuẩn Hoàng Thú nhân bị phản phệ, trực tiếp phun ra búng máu, trong mắt lộ ra sát khí màu đỏ khủng bố.
Chí bảo của hắn nát, bị sức mạnh thiên phạt của Cổ Trần đánh nát bấy.
Bùm!
Theo cờ lớn màu máu vỡ nát, ức vạn lôi đình rút xuống, nặng nề đánh vào đại quân Thú nhân đông đúc, triển khai tẩy rửa.
- Grao!
- Tướng quân cứu ta!
- Không! !!
Nhiều Thú nhân hét thảm, kêu gào, bị ức vạn lôi đình nhấn chìm biến mất, thân thể bao gồm linh hồn bị lôi đình đánh thành tro bụi.
Cổ Trần tựa như lôi thần, từ đầu tới chân toát ra ức vạn lôi quang, cuốn lấy biển lôi trút xuống, đánh chết vô số Thú nhân.
Bao gồm một tướng lĩnh Thú nhân Phong Vương bị mấy chục lôi đình thiên phạt đánh thành tro tàn, chết tươi.
Chỉ mấy giây, mấy chục vạn Thú nhân chết oan chết uổng, bị đầy trời lôi đình đánh thành tro tàn, thảm liệt vô cùng.
- Đáng chết, ngươi đáng chết!
Miệng Chuẩn Hoàng Thú nhân ngậm máu, tức điên, tiếng gầm truyền khắp các phương, khiến vô số Thú nhân sợ hãi, sợ sệt, không ngừng lui về phía sau.
Trên bầu trời, mấy chục chiếc chiến thuyền bị thiên lôi tẩy rửa, từng đợt lôi đình giáng xuống, khiến năng lượng quầng sáng bao trùm bên ngoài rung lắc bần bật.
- Mau rút lui!
Thú nhân trên chiến thuyền kinh hoàng hét lớn, Thú nhân chỉ huy chiến thuyền lập tức hạ lệnh rút lui, không dám ở lâu thêm một giây nào dưới lôi đình thiên phạt.
Sức mạnh thiên phạt của Cổ Trần thật sự là quá khủng bố, tựa như trời giận, ức vạn lôi đình hợp thành biển sét ập đến, hủy diệt hết thảy.
- Chết đi!
Lúc này, Chuẩn Hoàng Thú nhân nổi giận, chiến thương trong tay toát ra khói đặc cuồn cuộn, cái loại khói đặc kia có thể khiến hư không run rẩy.
Hắn gầm rống một tiếng, trong thân thể bộc phát ra một luồng sức mạnh đáng sợ, ánh sáng vàng lấp lóe, có vệt hoa văn màu vàng không ngừng đan xen nhấp nháy ngoài người.
Chuẩn Hoàng Thú nhân lắc người một cái xông vào biển sét, một thương phá vỡ từng lớp lôi đình, xông đến trước mặt Cổ Trần.
Keng!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cổ Trần giơ tay chỉ một cái, leng keng một tiếng, đầu ngón tay đụng chạm ánh thương, hai bên phát ra tiếng sắt thép va chạm.
Ngay sau đó bốn phía vạn vật đông lại, khoảnh khắc yên lặng, hết thảy đều bị đông lại trong hư không, bao gồm đầy trời lôi đình đều bị tạm dừng.
Chuẩn Hoàng Thú nhân vẻ mặt kinh khủng, thân thể đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích, bao gồm ý thức cũng vô tận cực kỳ chậm chạp.
Trong ý thức của Chuẩn Hoàng Thú nhân vụt qua một ý nghĩ:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Chợt thấy Cổ Trần xoay người, một bước đi tới trước mặt Chuẩn Hoàng Thú nhân, Thanh Đồng thạch kiếm trong tay xẹt qua cổ hắn, phong mang cực bén.
- Không! !!
Chuẩn Hoàng Thú nhân kinh hoàng hét lớn.
Hắn không ngờ rằng, Cổ Trần có thể giam cầm hắn, hơn nữa sức mạnh này quá kỳ dị, căn bản không có biện pháp phòng ngự, quá đột nhiên.
Đây là sức mạnh thời gian của Cổ Trần, không ra tay thì thôi, khi đã ra tay là trực tiếp đánh chết đối thủ, nếu không thì hiệu quả phòng thủ sẽ giảm mạnh.
Hiện tại vừa lúc, đột nhiên thi triển sức mạnh thời gian giam cầm đông lại Chuẩn Hoàng Thú nhân, tiếp theo một kiếm chặt đầu.
Phụt!
Một vệt máu vắt qua không trung, có cái đầu dữ tợn bay lên hư không, mọi thứ xung quanh khôi phục bình thường, Chuẩn Hoàng Thú nhân đầu mình hai nơi.
Oong một tiếng, chợt thấy Cổ Trần lấy ra một Thanh Đồng hỏa lô, ném cái xác không đầu của Chuẩn Hoàng Thú nhân vào trong, nắp lò đóng lại.
- Nam Minh Ly Hỏa, nung!
Giây sau, Cổ Trần há mồm phun ra một luồng lửa cháy màu tím lam, trực tiếp đốt nung, hắn ở trước mặt vô số người bỏ cái xác không đầu của Chuẩn Hoàng Thú nhân vào lò luyện Thanh Đồng, đốt nung.
Cái đầu bay mấy chục vòng phát ra một tiếng gầm rống:
- A! Ngươi dám!
Chuẩn Hoàng Thú nhân giận dữ trợn to mắt, nhin Cổ Trần dám bỏ thân thể của mình vào lò luyện đốt nung, sợ tới mức hồn vía bay mất.
Chuẩn Hoàng Thú nhân vẻ mặt kinh khủng, trợn to mắt ốc bưu nhìn Cổ Trần đốt nung thân thể của mình, chỉ còn lại cái đầu lơ lửng giữa không trung, tràn đầy sợ hãi.
Đầy trời lôi đình tàn phá, ầm ầm đánh xuống trúng một cây cờ lớn màu máu, cơ hồ trong nháy mắt xé rách mặt cờ, xuyên thủng nhiều lỗ.
Nhìn cờ lớn bị đánh rách rưới, Chuẩn Hoàng Thú nhân trong lòng nhỏ máu, đây là chí bảo của hắn, một món Hoàng binh cường đại.
Không ngờ bị tổn hại trong tay Cổ Trần, bị sức mạnh thiên phạt đánh vỡ cột cờ, lá cờ thủng như tổ ong, bị tổn hại nghiêm trọng.
Bùm!
Giây sau, sức mạnh lôi đình vô tận ập đến, đánh vào cờ lớn, sương mù đỏ tán loạn, đánh cho cờ lớn màu máu vốn đã nứt rạn giờ vỡ thành mảnh nhỏ.
- Phụt... A!
Tiếng hét thảm truyền đến, Chuẩn Hoàng Thú nhân bị phản phệ, trực tiếp phun ra búng máu, trong mắt lộ ra sát khí màu đỏ khủng bố.
Chí bảo của hắn nát, bị sức mạnh thiên phạt của Cổ Trần đánh nát bấy.
Bùm!
Theo cờ lớn màu máu vỡ nát, ức vạn lôi đình rút xuống, nặng nề đánh vào đại quân Thú nhân đông đúc, triển khai tẩy rửa.
- Grao!
- Tướng quân cứu ta!
- Không! !!
Nhiều Thú nhân hét thảm, kêu gào, bị ức vạn lôi đình nhấn chìm biến mất, thân thể bao gồm linh hồn bị lôi đình đánh thành tro bụi.
Cổ Trần tựa như lôi thần, từ đầu tới chân toát ra ức vạn lôi quang, cuốn lấy biển lôi trút xuống, đánh chết vô số Thú nhân.
Bao gồm một tướng lĩnh Thú nhân Phong Vương bị mấy chục lôi đình thiên phạt đánh thành tro tàn, chết tươi.
Chỉ mấy giây, mấy chục vạn Thú nhân chết oan chết uổng, bị đầy trời lôi đình đánh thành tro tàn, thảm liệt vô cùng.
- Đáng chết, ngươi đáng chết!
Miệng Chuẩn Hoàng Thú nhân ngậm máu, tức điên, tiếng gầm truyền khắp các phương, khiến vô số Thú nhân sợ hãi, sợ sệt, không ngừng lui về phía sau.
Trên bầu trời, mấy chục chiếc chiến thuyền bị thiên lôi tẩy rửa, từng đợt lôi đình giáng xuống, khiến năng lượng quầng sáng bao trùm bên ngoài rung lắc bần bật.
- Mau rút lui!
Thú nhân trên chiến thuyền kinh hoàng hét lớn, Thú nhân chỉ huy chiến thuyền lập tức hạ lệnh rút lui, không dám ở lâu thêm một giây nào dưới lôi đình thiên phạt.
Sức mạnh thiên phạt của Cổ Trần thật sự là quá khủng bố, tựa như trời giận, ức vạn lôi đình hợp thành biển sét ập đến, hủy diệt hết thảy.
- Chết đi!
Lúc này, Chuẩn Hoàng Thú nhân nổi giận, chiến thương trong tay toát ra khói đặc cuồn cuộn, cái loại khói đặc kia có thể khiến hư không run rẩy.
Hắn gầm rống một tiếng, trong thân thể bộc phát ra một luồng sức mạnh đáng sợ, ánh sáng vàng lấp lóe, có vệt hoa văn màu vàng không ngừng đan xen nhấp nháy ngoài người.
Chuẩn Hoàng Thú nhân lắc người một cái xông vào biển sét, một thương phá vỡ từng lớp lôi đình, xông đến trước mặt Cổ Trần.
Keng!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Cổ Trần giơ tay chỉ một cái, leng keng một tiếng, đầu ngón tay đụng chạm ánh thương, hai bên phát ra tiếng sắt thép va chạm.
Ngay sau đó bốn phía vạn vật đông lại, khoảnh khắc yên lặng, hết thảy đều bị đông lại trong hư không, bao gồm đầy trời lôi đình đều bị tạm dừng.
Chuẩn Hoàng Thú nhân vẻ mặt kinh khủng, thân thể đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích, bao gồm ý thức cũng vô tận cực kỳ chậm chạp.
Trong ý thức của Chuẩn Hoàng Thú nhân vụt qua một ý nghĩ:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Chợt thấy Cổ Trần xoay người, một bước đi tới trước mặt Chuẩn Hoàng Thú nhân, Thanh Đồng thạch kiếm trong tay xẹt qua cổ hắn, phong mang cực bén.
- Không! !!
Chuẩn Hoàng Thú nhân kinh hoàng hét lớn.
Hắn không ngờ rằng, Cổ Trần có thể giam cầm hắn, hơn nữa sức mạnh này quá kỳ dị, căn bản không có biện pháp phòng ngự, quá đột nhiên.
Đây là sức mạnh thời gian của Cổ Trần, không ra tay thì thôi, khi đã ra tay là trực tiếp đánh chết đối thủ, nếu không thì hiệu quả phòng thủ sẽ giảm mạnh.
Hiện tại vừa lúc, đột nhiên thi triển sức mạnh thời gian giam cầm đông lại Chuẩn Hoàng Thú nhân, tiếp theo một kiếm chặt đầu.
Phụt!
Một vệt máu vắt qua không trung, có cái đầu dữ tợn bay lên hư không, mọi thứ xung quanh khôi phục bình thường, Chuẩn Hoàng Thú nhân đầu mình hai nơi.
Oong một tiếng, chợt thấy Cổ Trần lấy ra một Thanh Đồng hỏa lô, ném cái xác không đầu của Chuẩn Hoàng Thú nhân vào trong, nắp lò đóng lại.
- Nam Minh Ly Hỏa, nung!
Giây sau, Cổ Trần há mồm phun ra một luồng lửa cháy màu tím lam, trực tiếp đốt nung, hắn ở trước mặt vô số người bỏ cái xác không đầu của Chuẩn Hoàng Thú nhân vào lò luyện Thanh Đồng, đốt nung.
Cái đầu bay mấy chục vòng phát ra một tiếng gầm rống:
- A! Ngươi dám!
Chuẩn Hoàng Thú nhân giận dữ trợn to mắt, nhin Cổ Trần dám bỏ thân thể của mình vào lò luyện đốt nung, sợ tới mức hồn vía bay mất.
Chuẩn Hoàng Thú nhân vẻ mặt kinh khủng, trợn to mắt ốc bưu nhìn Cổ Trần đốt nung thân thể của mình, chỉ còn lại cái đầu lơ lửng giữa không trung, tràn đầy sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.