Chương 879:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hai vị Chuẩn Hoàng dị tộc thê lương kêu gào, tiếng gầm gừ vang vọng, nhưng bị nhốt kín trong Không Gian Tù lung hư vô.
Cuối cùng, thân thể hai người dần hòa tan, hóa thành căn nguyên bị luyện hóa, không có tiếng động.
Bao gồm linh hồn đều bị Lục Đạo ma bàn xóa bỏ, cắn nuốt, hồn phi phách tán.
Luyện hóa hai Chuẩn Hoàng, chỉ để lại hai cái đầu dữ tợn, đối với Cổ Trần thì đây là một thu hoạch lớn.
Không nói thứ khác, gia sản trên người hai Chuẩn Hoàng đủ khiến Cổ Trần động lòng và mong đợi.
Thêm vào căn nguyên của hai người, đáng tiếc sức mạnh huyết mạch đã thiêu đốt gần hết, không có nhiều thu hoạch, nhưng căn nguyên của hai Chuẩn Hoàng đủ khiến Cổ Trần cười toe toét.
Cổ Trần tự nói:
- Không sai, lần này đại chiến tuy rằng nguy hiểm, nhưng chung quy vẫn là ta thắng.
Hắn thu về sức mạnh căn nguyên của hai Chuẩn Hoàng dị tộc, phong ấn rồi cất vào trong túi, hiện tại chưa phải lúc sử dụng nó.
Đại chiến còn chưa kết thúc, hơn nữa Cổ Trần cứ cảm thấy bất an.
Giết Chuẩn Hoàng của ba tộc, đánh bại bọn họ, cảm giác bất an ngược lại càng thêm mãnh liệt, khiến hắn ý thức được nguy hiểm thật sự dường như không phải Chuẩn Hoàng của ba tộc.
Cổ Trần nói:
- Đi về trước, tiêu diệt đại quân của ba tộc đã.
Hắn một tay xách một cái đầu Chuẩn Hoàng, lắc người xé rách không gian hư vô, rời đi nơi này, quay trở về.
Xoẹt!
Giây sau, Cổ Trần phá vỡ hư không trở lại bên trên Hoang Cổ thành.
Vừa đi ra, Cổ Trần liền cảm giác huyết sát ngút trời, cuồn cuộn sát khí tràn ngập, oán khí ngưng mà không tán, đều hóa thành mây máu che hư không.
- Giết!
Bên dưới, tiếng giết rung trời.
Tàn quân Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân liên hợp phản công Nhân tộc, tạo thành thương vong cực lớn, tình huống Nhân tộc tràn ngập nguy hiểm.
Nhưng liên quân bị gắt gao ngăn trở, bên Nhân tộc có ba nghìn chiến sĩ Cự ma, đánh cho ba tộc khổ không nói nổi.
Càng có Nhân tộc dũng mãnh không sợ chết liều mạng, gắt gao ngăn trở liên quân ba tộc tấn công dồn dập, đã bị chiếm đóng, đại chiến lan tràn vào thành.
May mắn Cổ Trần đã dự kiến trước, bỏ hết Nhân tộc bình thường vào bí cảnh, nhờ đó mà không tạo thành tổn thất càng lớn.
Nhưng kết cục trận chiến này vẫn rất tệ cho Nhân tộc, nếu không phải Cổ Trần chiến thắng thống soái cường giả Chuẩn Hoàng bên đối phương, có lẽ bên thua là Nhân tộc.
- Thống soái Chuẩn Hoàng của Kim tộc, Thạch tộc đã đền tội, Nhân tộc tất thắng!
Một tiếng hét lớn truyền khắp toàn bộ chiến trường, vô số người cùng khựng lại, vụt ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng người đứng ngạo nghễ trong hư không.
Đúng là Cổ Trần!
- Tộc trưởng!
- Là tộc trưởng!
Bên Nhân tộc vốn sắp không ngăn được, nhưng nhìn thấy người đứng ngạo nghễ trên hư không là tộc trưởng của bọn họ, Cổ Trần.
Giây phút này, tất cả mọi người trong lòng cùng bộc phát ra máu nóng dồn lên não, sôi trào.
Ầm!
- Tất thắng!
- Nhân tộc tất thắng!
Trên trăm vạn tướng sĩ cùng nhau gầm rống, phấn khởi, hoàn toàn đốt cháy máu nóng trong lòng họ, ai nấy hưng phấn mặt đỏ rực.
Tộc trưởng thắng lợi.
Nhìn Cổ Trần mỗi tay xách một cái đầu, đúng là Chuẩn Hoàng Kim tộc lúc trước, còn có Chuẩn Hoàng Ngân Thạch của Thạch tộc.
Bọn họ bị giết, đầu bị Cổ Trần xách trong tay.
Cảnh này khiến tất cả chiến sĩ Nhân tộc sôi trào, phấn chấn, cảm giác phấn khởi chưa từng có, sĩ khí tăng vùn vụt xông lên tận óc.
- Giết!
Nhân tộc bùng nổ, giết cho tàn quân Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân liên tiếp tháo chạy, hét thảm liên tục.
Cảnh tượng trước mắt làm vô số Kim tộc, Thạch tộc ngẩn ngơ, Thú nhân nghệch mặt ra.
- Ngân Thạch tướng quân!
- Tương quân chết rồi!
- Không thể nào!
Một ít Vương giả của Kim tộc, Thạch tộc sợ hãi trợn to mắt nhìn hai cái đầu dữ tợn trong tay Cổ Trần, là thống soái tướng quân cấp Chuẩn Hoàng của bổn tộc bọn họ.
Hiện tại thống soái của họ đã chết, đầu bị Cổ Trần xách trong tay.
Cảnh tượng đó rung động lòng người, khiến dị tộc sợ, hãi hùng, sĩ khí hoàn toàn tan vỡ.
- Xong rồi!
- Chúng ta xong rồi!
Dị tộc tan vỡ, tập thể đánh mất sĩ khí, thống soái Chuẩn Hoàng bên mình bị giết, còn ai có thể ngăn trở thanh niên cường giả Nhân tộc đáng sợ kia?
Yêu nghiệt hay là quái vật?
- Giết sạch chúng nó!
Cổ Trần lạnh lùng nghiêm nghị hạ lệnh, đốt cháy máu nóng của vô số Nhân tộc, sức chiến đấu càng cường đại mấy phần, giết dị tộc liên tiếp tan tác, trực tiếp tan vỡ.
- Trốn, trốn trốn trốn!
Có Vương giả dị tộc sợ hãi gầm rống, xoay người chạy, bỏ lại đối thủ, không tiếp tục vây công mấy vị nhân kiệt thiên kiêu cường đại của Nhân tộc.
Đám đại tướng Hắc Thổ, Man Phi, Long Uyên thở phào, nhìn những cường giả dị tộc bị dọa vỡ mật, sợ hãi chạy trốn, bên bọn họ cuối cùng đỡ bớt gánh nặng.
- Tộc trưởng uy vũ!
Cuối cùng, thân thể hai người dần hòa tan, hóa thành căn nguyên bị luyện hóa, không có tiếng động.
Bao gồm linh hồn đều bị Lục Đạo ma bàn xóa bỏ, cắn nuốt, hồn phi phách tán.
Luyện hóa hai Chuẩn Hoàng, chỉ để lại hai cái đầu dữ tợn, đối với Cổ Trần thì đây là một thu hoạch lớn.
Không nói thứ khác, gia sản trên người hai Chuẩn Hoàng đủ khiến Cổ Trần động lòng và mong đợi.
Thêm vào căn nguyên của hai người, đáng tiếc sức mạnh huyết mạch đã thiêu đốt gần hết, không có nhiều thu hoạch, nhưng căn nguyên của hai Chuẩn Hoàng đủ khiến Cổ Trần cười toe toét.
Cổ Trần tự nói:
- Không sai, lần này đại chiến tuy rằng nguy hiểm, nhưng chung quy vẫn là ta thắng.
Hắn thu về sức mạnh căn nguyên của hai Chuẩn Hoàng dị tộc, phong ấn rồi cất vào trong túi, hiện tại chưa phải lúc sử dụng nó.
Đại chiến còn chưa kết thúc, hơn nữa Cổ Trần cứ cảm thấy bất an.
Giết Chuẩn Hoàng của ba tộc, đánh bại bọn họ, cảm giác bất an ngược lại càng thêm mãnh liệt, khiến hắn ý thức được nguy hiểm thật sự dường như không phải Chuẩn Hoàng của ba tộc.
Cổ Trần nói:
- Đi về trước, tiêu diệt đại quân của ba tộc đã.
Hắn một tay xách một cái đầu Chuẩn Hoàng, lắc người xé rách không gian hư vô, rời đi nơi này, quay trở về.
Xoẹt!
Giây sau, Cổ Trần phá vỡ hư không trở lại bên trên Hoang Cổ thành.
Vừa đi ra, Cổ Trần liền cảm giác huyết sát ngút trời, cuồn cuộn sát khí tràn ngập, oán khí ngưng mà không tán, đều hóa thành mây máu che hư không.
- Giết!
Bên dưới, tiếng giết rung trời.
Tàn quân Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân liên hợp phản công Nhân tộc, tạo thành thương vong cực lớn, tình huống Nhân tộc tràn ngập nguy hiểm.
Nhưng liên quân bị gắt gao ngăn trở, bên Nhân tộc có ba nghìn chiến sĩ Cự ma, đánh cho ba tộc khổ không nói nổi.
Càng có Nhân tộc dũng mãnh không sợ chết liều mạng, gắt gao ngăn trở liên quân ba tộc tấn công dồn dập, đã bị chiếm đóng, đại chiến lan tràn vào thành.
May mắn Cổ Trần đã dự kiến trước, bỏ hết Nhân tộc bình thường vào bí cảnh, nhờ đó mà không tạo thành tổn thất càng lớn.
Nhưng kết cục trận chiến này vẫn rất tệ cho Nhân tộc, nếu không phải Cổ Trần chiến thắng thống soái cường giả Chuẩn Hoàng bên đối phương, có lẽ bên thua là Nhân tộc.
- Thống soái Chuẩn Hoàng của Kim tộc, Thạch tộc đã đền tội, Nhân tộc tất thắng!
Một tiếng hét lớn truyền khắp toàn bộ chiến trường, vô số người cùng khựng lại, vụt ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng người đứng ngạo nghễ trong hư không.
Đúng là Cổ Trần!
- Tộc trưởng!
- Là tộc trưởng!
Bên Nhân tộc vốn sắp không ngăn được, nhưng nhìn thấy người đứng ngạo nghễ trên hư không là tộc trưởng của bọn họ, Cổ Trần.
Giây phút này, tất cả mọi người trong lòng cùng bộc phát ra máu nóng dồn lên não, sôi trào.
Ầm!
- Tất thắng!
- Nhân tộc tất thắng!
Trên trăm vạn tướng sĩ cùng nhau gầm rống, phấn khởi, hoàn toàn đốt cháy máu nóng trong lòng họ, ai nấy hưng phấn mặt đỏ rực.
Tộc trưởng thắng lợi.
Nhìn Cổ Trần mỗi tay xách một cái đầu, đúng là Chuẩn Hoàng Kim tộc lúc trước, còn có Chuẩn Hoàng Ngân Thạch của Thạch tộc.
Bọn họ bị giết, đầu bị Cổ Trần xách trong tay.
Cảnh này khiến tất cả chiến sĩ Nhân tộc sôi trào, phấn chấn, cảm giác phấn khởi chưa từng có, sĩ khí tăng vùn vụt xông lên tận óc.
- Giết!
Nhân tộc bùng nổ, giết cho tàn quân Kim tộc, Thạch tộc, Thú nhân liên tiếp tháo chạy, hét thảm liên tục.
Cảnh tượng trước mắt làm vô số Kim tộc, Thạch tộc ngẩn ngơ, Thú nhân nghệch mặt ra.
- Ngân Thạch tướng quân!
- Tương quân chết rồi!
- Không thể nào!
Một ít Vương giả của Kim tộc, Thạch tộc sợ hãi trợn to mắt nhìn hai cái đầu dữ tợn trong tay Cổ Trần, là thống soái tướng quân cấp Chuẩn Hoàng của bổn tộc bọn họ.
Hiện tại thống soái của họ đã chết, đầu bị Cổ Trần xách trong tay.
Cảnh tượng đó rung động lòng người, khiến dị tộc sợ, hãi hùng, sĩ khí hoàn toàn tan vỡ.
- Xong rồi!
- Chúng ta xong rồi!
Dị tộc tan vỡ, tập thể đánh mất sĩ khí, thống soái Chuẩn Hoàng bên mình bị giết, còn ai có thể ngăn trở thanh niên cường giả Nhân tộc đáng sợ kia?
Yêu nghiệt hay là quái vật?
- Giết sạch chúng nó!
Cổ Trần lạnh lùng nghiêm nghị hạ lệnh, đốt cháy máu nóng của vô số Nhân tộc, sức chiến đấu càng cường đại mấy phần, giết dị tộc liên tiếp tan tác, trực tiếp tan vỡ.
- Trốn, trốn trốn trốn!
Có Vương giả dị tộc sợ hãi gầm rống, xoay người chạy, bỏ lại đối thủ, không tiếp tục vây công mấy vị nhân kiệt thiên kiêu cường đại của Nhân tộc.
Đám đại tướng Hắc Thổ, Man Phi, Long Uyên thở phào, nhìn những cường giả dị tộc bị dọa vỡ mật, sợ hãi chạy trốn, bên bọn họ cuối cùng đỡ bớt gánh nặng.
- Tộc trưởng uy vũ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.