Chương 915:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần cười nhạt, xem nhẹ nói:
- Ngươi đang nói quốc gia của Minh Thần? Nếu như là Minh Thần, hắn dám xuống không?
- Xuống dưới là hắn tàn đời.
Ngữ khí của Cổ Trần cực kỳ kiên quyết, không sợ chút nào, ngược lại lộ chút khinh rẻ, Minh Thần thì sao, dám xuống là hắn tàn đời.
Thiên phạt không phải trò đùa, thần thú lúc trước bị hố là ví dụ tốt nhất. Những thần minh cao cao tại thượng đó tuy rằng đáng sợ.
Nhưng nơi này dường như có hạn chế, những thần minh không cách nào chân thân buông xuống, phái một hóa thân thần niệm đến thì có được bao nhiêu năng lực?
Hơn nữa có thiên địa áp chế, các phân thân thần minh muốn giáng xuống thần lực càng mạnh chắc chắn sẽ phải trả giá rất lớn, còn cần có môi giới mới được.
Cho nên, Cổ Trần không sợ chút nào.
- Ngươi tự lo cho mình trước đi, nếu muốn chiến, vậy sẽ hoàn toàn trấn áp ngươi, khiến Thủy tộc thâm hải các ngươi vong tộc diệt chủng.
Cổ Trần nhấn mạnh từng chữ, nói ra lời khiến vô số Thủy tộc sợ đứng tim.
Có sinh linh Thủy tộc rống to, dường như rất sợ:
- Nhân tộc quá tàn nhẫn!
Đám Thủy tộc này nói Nhân tộc tàn nhẫn, không biết rằng chính bọn họ thì lương thiện lắm sao?
Bùm bùm!
Hai bóng người chém giết, cơn lốc khủng khiếp cuốn lên, dư ba quét ngang, lật tung khu vực biển này, đánh chết mảng lớn sinh linh Thủy tộc.
Cổ Trần, Mỹ Đỗ Toa cùng bay lên, rời khỏi Tuyết quốc và Minh thổ, đánh nhau kịch liệt trong hư không, lần đầu giao phong ngay mặt.
Bùm!
Một nắm đấm đánh tới, hư không nổ tung từng tấc, từng dòng không gian loạn lưu cuồng bạo bao bọc nắm tay, ầm ầm đánh tới.
Mỹ Đỗ Toa thay đổi sắc mặt, nhìn nắm đấm cực kỳ cứng rắn của Cổ Trần, quyền ý chấn động rách không gian, thậm chí có thể hấp thu không gian loạn lưu cho mình dùng.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:
- Băng thuẫn!
Khí lạnh ngập trời lan tràn, băng sương hội tụ hóa thành một tấm băng thuẫn che ở trước mặt.
Ầm một tiếng, sức mạnh nắm đấm cường đại tàn phá, băng thuẫn bị đánh tan nát, ý chí quyền thế cường đại xuyên thấu qua.
Keng keng!
Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa bắn ra sức mạnh băng sương, khí tức đáng sợ đóng băng vạn vật tràn ngập, va chạm với quyền ý của Cổ Trần, hai bên phát ra âm thanh chát chúa đáng sợ.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:
- Chết đi!
Vô số Huyền Băng thứ rậm rạp hiện ra sau lưng Mỹ Đỗ Toa, lấp lóe phong mang, xé rách không gian bắn tới gần.
Huyền Băng thứ rậm rạp, nhiều không đếm xuể xé gió bay tới, phát ra tiếng ù ù kinh dị.
Cổ Trần mặt không đổi sắc, vung tay lên, chợt thấy hư không xung quanh vỡ ra, từ bên trong bay ra từng lưỡi dao bén màu đen đáng sợ.
Đây là lưỡi dao không gian, rậm rạp, che trời lấp đất bắn tới.
Keng keng keng!
Hai người kịch chiến trên không trung, nhiều lưỡi dao huyền băng và lưỡi dao không gian va chạm, sức mạnh của hai bên kiềm chế nhau, rồi cùng tan vỡ.
Cổ Trần con ngươi co rút nhìn lưỡi dao không gian vỡ nát, cảm giác mình chưa đủ mạnh, nếu lĩnh ngộ sức mạnh áo nghĩa không gian sâu thêm một bậc.
Có lẽ đã có thể chân chính cắt vạn vật, lưỡi dao huyền băng của Mỹ Đỗ Toa không cách nào ngăn cản, tiếc rằng hiện tại Cổ Trần chưa lĩnh ngộ quá sâu.
Hiện giờ, sát chiêu của hai người chỉ có thể đấu ngang sức.
- Nam Minh Ly Hỏa!
Cổ Trần hét lớn, giơ tay hội tụ đầy trời lưa cháy đốt trời, ầm ầm lan tràn, che kín trời, bao phủ tám phương, lập tức làm bốc hơi vô số nước biển, khiến vô số Thủy tộc sợ hãi.
Ầm!
Lửa, băng sương, hai luồng lực lượng va chạm, giao phong kịch liệt.
Hai sức mạnh tương khắc liên tục va chạm trong hư không, bên trên vùng biển. Đám Thủy tộc sợ sệt lại lặn sâu vào thâm hải né tránh.
Nhiệt độ kia quá đáng sợ, một lạnh một nóng, quả thực là băng hỏa lưỡng trọng thiên. Thủy tộc khác thì tội nghiệp, gặp phải dư ba chiến đấu, bị hủy diệt.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Mỹ Đỗ Toa, hôm nay sẽ trấn áp ngươi!
Người Cổ Trần toát ra ức vạn lôi quang, sức mạnh thiên phạt ngũ sắc, tựa như cơn lũ cuồn cuộn khuếch tán.
Thấy thế, khuôn mặt lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa rốt cuộc thay đổi, trong mắt lộ ra kinh hoảng, cực kỳ kiêng kỵ.
Mỹ Đỗ Toa vẫn luôn kiêng kỵ thiên phạt, bởi vì đang trong thời kỳ mấu chốt, đẩy mở Thiên Môn, sắp độ kiếp bước vào cấp bậc Thông Thiên cảnh.
Nhưng nàng còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đối diện kiếp phạt của mình, nếu nó bị dẫn xuống thì tương đương với nhất định phải độ qua kiếp phạt, bước qua Thiên Môn, thành tựu đại năng Thông Thiên.
- Cổ Trần, hôm nay bổn hoàng không tiện đánh với ngươi, hôm khác bổn hoàng lại phân ra cao thấp với ngươi.
Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên rút đi, rơi vào trong Tuyết quốc, xung quanh bị vạn dặm sông băng bao phủ, vô tận băng tinh đóng băng bốn phía, ngăn cách hết thảy khí tức.
Mặt Mỹ Đỗ Toa lạnh băng, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên:
- Cổ Trần, bổn hoàng nhớ kỹ ngươi, đợi bổn hoàng giải quyết xong việc sẽ lại đến trấn áp ngươi.
- Ngươi đang nói quốc gia của Minh Thần? Nếu như là Minh Thần, hắn dám xuống không?
- Xuống dưới là hắn tàn đời.
Ngữ khí của Cổ Trần cực kỳ kiên quyết, không sợ chút nào, ngược lại lộ chút khinh rẻ, Minh Thần thì sao, dám xuống là hắn tàn đời.
Thiên phạt không phải trò đùa, thần thú lúc trước bị hố là ví dụ tốt nhất. Những thần minh cao cao tại thượng đó tuy rằng đáng sợ.
Nhưng nơi này dường như có hạn chế, những thần minh không cách nào chân thân buông xuống, phái một hóa thân thần niệm đến thì có được bao nhiêu năng lực?
Hơn nữa có thiên địa áp chế, các phân thân thần minh muốn giáng xuống thần lực càng mạnh chắc chắn sẽ phải trả giá rất lớn, còn cần có môi giới mới được.
Cho nên, Cổ Trần không sợ chút nào.
- Ngươi tự lo cho mình trước đi, nếu muốn chiến, vậy sẽ hoàn toàn trấn áp ngươi, khiến Thủy tộc thâm hải các ngươi vong tộc diệt chủng.
Cổ Trần nhấn mạnh từng chữ, nói ra lời khiến vô số Thủy tộc sợ đứng tim.
Có sinh linh Thủy tộc rống to, dường như rất sợ:
- Nhân tộc quá tàn nhẫn!
Đám Thủy tộc này nói Nhân tộc tàn nhẫn, không biết rằng chính bọn họ thì lương thiện lắm sao?
Bùm bùm!
Hai bóng người chém giết, cơn lốc khủng khiếp cuốn lên, dư ba quét ngang, lật tung khu vực biển này, đánh chết mảng lớn sinh linh Thủy tộc.
Cổ Trần, Mỹ Đỗ Toa cùng bay lên, rời khỏi Tuyết quốc và Minh thổ, đánh nhau kịch liệt trong hư không, lần đầu giao phong ngay mặt.
Bùm!
Một nắm đấm đánh tới, hư không nổ tung từng tấc, từng dòng không gian loạn lưu cuồng bạo bao bọc nắm tay, ầm ầm đánh tới.
Mỹ Đỗ Toa thay đổi sắc mặt, nhìn nắm đấm cực kỳ cứng rắn của Cổ Trần, quyền ý chấn động rách không gian, thậm chí có thể hấp thu không gian loạn lưu cho mình dùng.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:
- Băng thuẫn!
Khí lạnh ngập trời lan tràn, băng sương hội tụ hóa thành một tấm băng thuẫn che ở trước mặt.
Ầm một tiếng, sức mạnh nắm đấm cường đại tàn phá, băng thuẫn bị đánh tan nát, ý chí quyền thế cường đại xuyên thấu qua.
Keng keng!
Đôi mắt Mỹ Đỗ Toa bắn ra sức mạnh băng sương, khí tức đáng sợ đóng băng vạn vật tràn ngập, va chạm với quyền ý của Cổ Trần, hai bên phát ra âm thanh chát chúa đáng sợ.
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng quát:
- Chết đi!
Vô số Huyền Băng thứ rậm rạp hiện ra sau lưng Mỹ Đỗ Toa, lấp lóe phong mang, xé rách không gian bắn tới gần.
Huyền Băng thứ rậm rạp, nhiều không đếm xuể xé gió bay tới, phát ra tiếng ù ù kinh dị.
Cổ Trần mặt không đổi sắc, vung tay lên, chợt thấy hư không xung quanh vỡ ra, từ bên trong bay ra từng lưỡi dao bén màu đen đáng sợ.
Đây là lưỡi dao không gian, rậm rạp, che trời lấp đất bắn tới.
Keng keng keng!
Hai người kịch chiến trên không trung, nhiều lưỡi dao huyền băng và lưỡi dao không gian va chạm, sức mạnh của hai bên kiềm chế nhau, rồi cùng tan vỡ.
Cổ Trần con ngươi co rút nhìn lưỡi dao không gian vỡ nát, cảm giác mình chưa đủ mạnh, nếu lĩnh ngộ sức mạnh áo nghĩa không gian sâu thêm một bậc.
Có lẽ đã có thể chân chính cắt vạn vật, lưỡi dao huyền băng của Mỹ Đỗ Toa không cách nào ngăn cản, tiếc rằng hiện tại Cổ Trần chưa lĩnh ngộ quá sâu.
Hiện giờ, sát chiêu của hai người chỉ có thể đấu ngang sức.
- Nam Minh Ly Hỏa!
Cổ Trần hét lớn, giơ tay hội tụ đầy trời lưa cháy đốt trời, ầm ầm lan tràn, che kín trời, bao phủ tám phương, lập tức làm bốc hơi vô số nước biển, khiến vô số Thủy tộc sợ hãi.
Ầm!
Lửa, băng sương, hai luồng lực lượng va chạm, giao phong kịch liệt.
Hai sức mạnh tương khắc liên tục va chạm trong hư không, bên trên vùng biển. Đám Thủy tộc sợ sệt lại lặn sâu vào thâm hải né tránh.
Nhiệt độ kia quá đáng sợ, một lạnh một nóng, quả thực là băng hỏa lưỡng trọng thiên. Thủy tộc khác thì tội nghiệp, gặp phải dư ba chiến đấu, bị hủy diệt.
Cổ Trần hét to một tiếng:
- Mỹ Đỗ Toa, hôm nay sẽ trấn áp ngươi!
Người Cổ Trần toát ra ức vạn lôi quang, sức mạnh thiên phạt ngũ sắc, tựa như cơn lũ cuồn cuộn khuếch tán.
Thấy thế, khuôn mặt lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa rốt cuộc thay đổi, trong mắt lộ ra kinh hoảng, cực kỳ kiêng kỵ.
Mỹ Đỗ Toa vẫn luôn kiêng kỵ thiên phạt, bởi vì đang trong thời kỳ mấu chốt, đẩy mở Thiên Môn, sắp độ kiếp bước vào cấp bậc Thông Thiên cảnh.
Nhưng nàng còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đối diện kiếp phạt của mình, nếu nó bị dẫn xuống thì tương đương với nhất định phải độ qua kiếp phạt, bước qua Thiên Môn, thành tựu đại năng Thông Thiên.
- Cổ Trần, hôm nay bổn hoàng không tiện đánh với ngươi, hôm khác bổn hoàng lại phân ra cao thấp với ngươi.
Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên rút đi, rơi vào trong Tuyết quốc, xung quanh bị vạn dặm sông băng bao phủ, vô tận băng tinh đóng băng bốn phía, ngăn cách hết thảy khí tức.
Mặt Mỹ Đỗ Toa lạnh băng, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên:
- Cổ Trần, bổn hoàng nhớ kỹ ngươi, đợi bổn hoàng giải quyết xong việc sẽ lại đến trấn áp ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.