Chương 949:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Phía trên Sơn Hải thành, tràn đầy túc sát chi khí.
Trên đầu thành, vô số tướng sĩ tay cầm đao, nghiêm túc chờ lệnh.
Bọn họ đều nhìn về cự lãng thao thiên cuồn cuộn ngoài thành, trong đó ẩn giấu lượng lớn Thủy tộc, vậy mà lại có Thủy tộc đột kích.
- Thông báo đại vương chưa?
Trên thành, La Hải sắc mặt ngưng trọng hỏi.
Long Uyên đứng gần nhất, mặt không biến sắc nhìn chằm chằm vùng biển nơi xa, nơi đó tràn ngập một luồng khí tức đáng sợ.
Cỗ khí tức kia mạnh đến mức khiến tim hắn đập nhanh, hiển nhiên là Thủy tộc cường giả vượt cấp Vương giả.
- Đã đem tin tức thông báo ngô vương.
Mỗi chữ mỗi câu Long Uyên đều trả lời đơn giản dứt khoát.
Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm vùng biển cuồn cuộn, hai mắt khóa chặt trong cỗ khí tức đáng sợ đó.
Đó là một Hoàng giả, vậy mà lại có một Hải Hoàng khác tới, điều này khiến hắn có chút nặng nề, tai họa của Thủy tộc lần này thật rất lớn.
Vừa mới đuổi Thâm hải nữ hoàng, hiện lại có Hải Hoàng khác tới, điều này khiến tất cả mọi người bên trong Sơn Hải thành cảm thấy rất ngột ngạt.
- Hoàng, vì sao không tiến công?
Lúc này, bên trong biển động, một Thủy tộc cường giả đầu người thân cá ngoi lên hỏi.
Hắn là một Hải Vương, toàn thân bao bởi lớp vảy cá thật dày, cầm trong tay một cây đinh ba màu xanh lam, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng người đứng trước mặt hắn càng mạnh mẽ hơn, hắn mang một đôi cánh Thâm hải ngư long, đầu người thân cá, đầu đội một vương miện màu xanh lam.
Hắn cũng là một Hoàng giả ở Thâm hải, tên Giao Nhân Hoàng.
Những Thủy tộc này, đến từ Hoàng tộc, gọi là Giao Nhân tộc.
- Nghe nói Mỹ Đỗ Toa đã từng bị đánh bại bởi một Nhân tộc ở đây, khiến bản hoàng bị sỉ nhục sâu sắc.
Giao Nhân Hoàng mặt mũi tràn đầy lãnh khốc nói, bên trong hai mắt tỏa ra hào quang màu xanh lam, nhìn thẳng về phía bờ Sơn Hải thành.
Tuy nói vậy nhưng hắn vô cùng mê luyến nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, truy cầu rất nhiều năm, đáng tiếc đối phương chưa từng liếc nhìn vị Giao Nhân Hoàng này dù chỉ một lần.
Lần này nghe nói Mỹ Đỗ Toa thua Nhân tộc, khiến Giao Nhân Hoàng giận dữ, người mình yêu sâu đậm vậy mà thua một cái Nhân tộc, đây cũng là một sự sỉ nhục.
Vì vậy, hắn lập tức hạ lệnh cho vô số Thủy tộc quân đoàn trực tiếp tới giết, đưa nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa trở về.
Nếu vậy mà chiếm được trái tim Mỹ Đỗ Toa kia thì càng tốt.
Đáng tiếc, hắn đang nằm mơ.
- Chờ đã, bản hoàng muốn chờ nhân tộc kia xuất hiện.
Giao Nhân Hoàng lạnh hừ một tiếng, sát khí đằng đằng nói:
- Bản hoàng ngược lại muốn nhìn xem, là ai dám khi dễ nữ nhân bản hoàng yêu mến.
Được rồi, vốn là một vị gia hỏa ăn dấm rồi chạy đến tìm phiền phức, Cổ Trần suy nghĩ, nữ hoàng Thủy tộc lại chạy tới.
Nhưng vừa đến Sơn Hải thành mới phát hiện, vốn không phải Mỹ Đỗ Toa, mà chính là một Thủy tộc Hải Hoàng ở thâm hải khác xuất hiện.
- Lại một Hải Hoàng, sao Thủy tộc lại luôn lên bờ tìm phiền phức vậy?
Cổ Trần đứng ngạo nghễ hư không, đứng trên Sơn Hải thành nhìn ra bên ngoài đang cuồn cuộn dao động, bên trong ẩn giấu vô số Thủy tộc đại quân.
Trong đó có một cỗ khí tức bị hắn khóa chặt, chính là Giao Nhân Hoàng.
- Ừm?
Lúc này, Giao Nhân Hoàng giống như có linh cảm, bỗng nhiên ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy bóng người hiện phía trên Sơn Hải thành.
- Nhân tộc, khí tức thật mạnh, hắn là người đánh bại Mỹ Đỗ Toa?
Hai mắt Giao Nhân Hoàng lóe hàn quang, trực tiếp khóa chặt Cổ Trần.
Hắn vừa xuất hiện, liền bị Giao Nhân Hoàng khóa chặt, trong lòng nhận định hắn chính là người đánh bại Mỹ Đỗ Toa.
Đến mức vì sao nghĩ vậy cũng không thể nói, loại cảm giác trong cõi u minh kia, khẳng định cũng là hắn.
- Thủy tộc, các ngươi nhiều lần xâm phạm cương thổ Nhân tộc ta, nghĩ Nhân tộc ta dễ bắt nạt sao
Trên hư không, Cổ Trần mặt lạnh, lạnh lùng truyền đến một câu.
Oanh!
Lời vừa dứt, một cỗ khí tức bàng bạc bạo phát, ầm ầm cuốn tới, đánh tan biển động đầy trời, đem nước biển đè xuống.
Cổ Trần nổi giận, mấy cái Thủy tộc này, nhiều lần lặp đi lặp lại, thật sự cho rằng Nhân tộc dễ bắt nạt.
Thân thể của hắn lóe lên, rơi phía trên một tòa Thanh Đồng Bi lớn trên bờ biển, một thân sát khí cuồn cuộn, chấn nhiếp vô số Thủy tộc dưới biển nhịn không được mà run lên sợ hãi.
- Thật là sát khí khủng khiếp.
Một vị Hải Vương hoảng sợ nói.
Không ít Thủy tộc cường giả đều hoảng sợ, bị sát khí dồi dào kia của Cổ Trần làm cho kinh sợ, phải giết hại bao nhiêu sinh linh thì hung sát chi khí mới có thể tích tụ đến hóa thành mây như vậy.
Oanh!
Nước biển đột nhiên nổ tung, biển động cuốn lên cao mấy trăm thước, bên trong có một bóng người đáng sợ lướt sóng mà ra, đi tới hư không.
Trên đầu thành, vô số tướng sĩ tay cầm đao, nghiêm túc chờ lệnh.
Bọn họ đều nhìn về cự lãng thao thiên cuồn cuộn ngoài thành, trong đó ẩn giấu lượng lớn Thủy tộc, vậy mà lại có Thủy tộc đột kích.
- Thông báo đại vương chưa?
Trên thành, La Hải sắc mặt ngưng trọng hỏi.
Long Uyên đứng gần nhất, mặt không biến sắc nhìn chằm chằm vùng biển nơi xa, nơi đó tràn ngập một luồng khí tức đáng sợ.
Cỗ khí tức kia mạnh đến mức khiến tim hắn đập nhanh, hiển nhiên là Thủy tộc cường giả vượt cấp Vương giả.
- Đã đem tin tức thông báo ngô vương.
Mỗi chữ mỗi câu Long Uyên đều trả lời đơn giản dứt khoát.
Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm vùng biển cuồn cuộn, hai mắt khóa chặt trong cỗ khí tức đáng sợ đó.
Đó là một Hoàng giả, vậy mà lại có một Hải Hoàng khác tới, điều này khiến hắn có chút nặng nề, tai họa của Thủy tộc lần này thật rất lớn.
Vừa mới đuổi Thâm hải nữ hoàng, hiện lại có Hải Hoàng khác tới, điều này khiến tất cả mọi người bên trong Sơn Hải thành cảm thấy rất ngột ngạt.
- Hoàng, vì sao không tiến công?
Lúc này, bên trong biển động, một Thủy tộc cường giả đầu người thân cá ngoi lên hỏi.
Hắn là một Hải Vương, toàn thân bao bởi lớp vảy cá thật dày, cầm trong tay một cây đinh ba màu xanh lam, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng người đứng trước mặt hắn càng mạnh mẽ hơn, hắn mang một đôi cánh Thâm hải ngư long, đầu người thân cá, đầu đội một vương miện màu xanh lam.
Hắn cũng là một Hoàng giả ở Thâm hải, tên Giao Nhân Hoàng.
Những Thủy tộc này, đến từ Hoàng tộc, gọi là Giao Nhân tộc.
- Nghe nói Mỹ Đỗ Toa đã từng bị đánh bại bởi một Nhân tộc ở đây, khiến bản hoàng bị sỉ nhục sâu sắc.
Giao Nhân Hoàng mặt mũi tràn đầy lãnh khốc nói, bên trong hai mắt tỏa ra hào quang màu xanh lam, nhìn thẳng về phía bờ Sơn Hải thành.
Tuy nói vậy nhưng hắn vô cùng mê luyến nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, truy cầu rất nhiều năm, đáng tiếc đối phương chưa từng liếc nhìn vị Giao Nhân Hoàng này dù chỉ một lần.
Lần này nghe nói Mỹ Đỗ Toa thua Nhân tộc, khiến Giao Nhân Hoàng giận dữ, người mình yêu sâu đậm vậy mà thua một cái Nhân tộc, đây cũng là một sự sỉ nhục.
Vì vậy, hắn lập tức hạ lệnh cho vô số Thủy tộc quân đoàn trực tiếp tới giết, đưa nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa trở về.
Nếu vậy mà chiếm được trái tim Mỹ Đỗ Toa kia thì càng tốt.
Đáng tiếc, hắn đang nằm mơ.
- Chờ đã, bản hoàng muốn chờ nhân tộc kia xuất hiện.
Giao Nhân Hoàng lạnh hừ một tiếng, sát khí đằng đằng nói:
- Bản hoàng ngược lại muốn nhìn xem, là ai dám khi dễ nữ nhân bản hoàng yêu mến.
Được rồi, vốn là một vị gia hỏa ăn dấm rồi chạy đến tìm phiền phức, Cổ Trần suy nghĩ, nữ hoàng Thủy tộc lại chạy tới.
Nhưng vừa đến Sơn Hải thành mới phát hiện, vốn không phải Mỹ Đỗ Toa, mà chính là một Thủy tộc Hải Hoàng ở thâm hải khác xuất hiện.
- Lại một Hải Hoàng, sao Thủy tộc lại luôn lên bờ tìm phiền phức vậy?
Cổ Trần đứng ngạo nghễ hư không, đứng trên Sơn Hải thành nhìn ra bên ngoài đang cuồn cuộn dao động, bên trong ẩn giấu vô số Thủy tộc đại quân.
Trong đó có một cỗ khí tức bị hắn khóa chặt, chính là Giao Nhân Hoàng.
- Ừm?
Lúc này, Giao Nhân Hoàng giống như có linh cảm, bỗng nhiên ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy bóng người hiện phía trên Sơn Hải thành.
- Nhân tộc, khí tức thật mạnh, hắn là người đánh bại Mỹ Đỗ Toa?
Hai mắt Giao Nhân Hoàng lóe hàn quang, trực tiếp khóa chặt Cổ Trần.
Hắn vừa xuất hiện, liền bị Giao Nhân Hoàng khóa chặt, trong lòng nhận định hắn chính là người đánh bại Mỹ Đỗ Toa.
Đến mức vì sao nghĩ vậy cũng không thể nói, loại cảm giác trong cõi u minh kia, khẳng định cũng là hắn.
- Thủy tộc, các ngươi nhiều lần xâm phạm cương thổ Nhân tộc ta, nghĩ Nhân tộc ta dễ bắt nạt sao
Trên hư không, Cổ Trần mặt lạnh, lạnh lùng truyền đến một câu.
Oanh!
Lời vừa dứt, một cỗ khí tức bàng bạc bạo phát, ầm ầm cuốn tới, đánh tan biển động đầy trời, đem nước biển đè xuống.
Cổ Trần nổi giận, mấy cái Thủy tộc này, nhiều lần lặp đi lặp lại, thật sự cho rằng Nhân tộc dễ bắt nạt.
Thân thể của hắn lóe lên, rơi phía trên một tòa Thanh Đồng Bi lớn trên bờ biển, một thân sát khí cuồn cuộn, chấn nhiếp vô số Thủy tộc dưới biển nhịn không được mà run lên sợ hãi.
- Thật là sát khí khủng khiếp.
Một vị Hải Vương hoảng sợ nói.
Không ít Thủy tộc cường giả đều hoảng sợ, bị sát khí dồi dào kia của Cổ Trần làm cho kinh sợ, phải giết hại bao nhiêu sinh linh thì hung sát chi khí mới có thể tích tụ đến hóa thành mây như vậy.
Oanh!
Nước biển đột nhiên nổ tung, biển động cuốn lên cao mấy trăm thước, bên trong có một bóng người đáng sợ lướt sóng mà ra, đi tới hư không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.