Chương 969:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Huyết khí trùng thiên, vậy mà đã dẫn phát thiên tượng, dường như một chủng tộc vĩ đại sinh ra trên mảnh thế giới này, cắm rễ, khỏe mạnh, dẫn khởi thiên tượng biến hóa.
Mây đen cuồn cuộn, lôi đình xen lẫn, thiên tượng đáng sợ kia khiến vô số người chấn kinh, động dung.
- Lôi!
- Thiên tượng đại biến, đây là sao?
Rất nhiều người thấp thỏm lo âu, nhìn sấm chớp nơi đỉnh đầu, mây liên tục hội tụ, lôi kiếp mênh mông, vô số người nhìn thấy tê cả da đầu.
Bọn họ kinh hãi, có chút mờ mịt, không rõ ràng vì sao đột nhiên Thiên Nộ, lại có lôi phạt xuất hiện, chẳng lẽ muốn hủy diệt bọn họ sao?
- Chút lôi phạt này, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng.
Cổ Trần ngẩng đầu, lạnh hừ một tiếng, vô số người vừa kinh dị nhìn, vừa há mồm nuốt nước bọt câm nín.
m thân long long chấn động truyền đến, lôi phạt đầy trời cuồn cuộn hội tụ, giống như một cái vòng xoáy bị hút vào trong miệng Cổ Trần.
Tình cảnh đáng sợ kia, khiến vô số người mộng bức, mắt trợn tròn, trong đầu ong ong, ánh mắt đều trợn lồi ra.
Hắn đang ăn lôi phạt, vị tộc trưởng hoàn toàn mới này của bọn họ, Nhân Vương, vậy mà đem lôi phạt trên trời nuốt mất, một chút không dư thừa.
- Nấc...
Cổ Trần nấc một cái, trong miệng bốc lên lít nha lít nhít hồ quang điện, dáng vẻ vẫn có chút chưa thỏa mãn.
Hắn nhìn hư không, đột nhiên tới câu:
- Uy, lão thiên, ta còn chưa ăn đủ, có thể thêm một chút không, tốt nhất là ngũ sắc thiên phạt, mùi vị cũng không tệ.
Oanh!
Trời chấn, hư không oanh minh, dường như lão thiên bị hắn chọc giận.
Nhưng rất nhanh liền không một tiếng động, bầu trời khôi phục vẻ sáng sủa, ngàn dặm không mây, khiến người ta không nghĩ ra, tưởng như vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng tất cả mọi người, đều khắc sâu, chuyện vừa rồi là thật, không phải ảo giác, vì thế, đối với vị Nhân Vương Cổ Trần này càng tràn đầy kính sợ.
Mọi người nhìn về phía ánh mắt Cổ Trần, đều biến đến vô cùng kính sợ.
Trong tâm thần của bọn họ, Cổ Trần như là một vị thần vĩ đại.
Một cỗ khí tức thần bí tụ đến, chú nhập vào tộc vận thậm chí cả khí vận của Cổ Trần.
Đó là tín ngưỡng trong nhân tâm của tất cả mọi người nơi đây, còn có khí vận, tộc vận của bọn họ, toàn bộ hội tụ tới, tập hợp thành một luồng, dung nhập bên trong Hoang Cổ tộc.
Những khí vận này hội tụ tới, bị Thanh Đồng chi thư cùng Thanh Đồng ấn tỷ của Cổ Trần trấn áp, càng cuồn cuộn và mạnh mẽ hơn.
Nhìn thấy khí vận và tộc vận càng ngày càng cường thịnh, trên mặt Cổ Trần lộ ra một vệt cười, chỉ có không ngừng mở rộng, chiếm đoạt nguyên một đám Nhân tộc bộ lạc, tộc quần, Hoang Cổ nhất tộc mới lớn mạnh.
Như vậy khí vận Nhân tộc sẽ không ngừng lớn mạnh, sau cùng hóa thành một con sông dài vĩnh viễn không khô hạn, thậm chí hội tụ thành đại dương rộng lớn.
Động tĩnh bên này, khiến các tộc còn lại bên trong Hỗn Loạn Thiên Uyên chú ý.
Thiên Tinh tộc, ở một tòa thủy tinh bên trong thành.
- Thiên tượng vừa rồi là sao?
Bên trong một tòa Thiên Tinh cung điện, đang có một bóng người cường đại, ngồi ngay thẳng trên Thủy tinh vương tọa, khí tức lạnh thấu xương, uy áp cuồn cuộn.
Hắn cũng là Thiên Tinh tộc Vương, đang hỏi thăm chúng thủ hạ.
Tất cả đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không biết chuyện gì xảy ra, đành trầm mặc.
- Vương, thiên tượng dị biến, hiển nhiên là Hỗn Loạn Thiên Uyên có chuyện.
Một vị Thiên Tinh tộc lão giả đứng ra nói.
Râu tốc hắn mọc ra nhưng từng cây thủy tinh, toàn thân trong suốt sáng long lanh, giống như thủy tinh điêu khắc thành, nhìn đẹp rực rỡ vô cùng.
Nhưng khí tức lão giả này rất cường đại, hắn mở miệng nói:
- Theo ta thấy, phương vị xảy ra thiên tượng, hẳn là khu vực giáp giới Thiên Uyên, chỗ đó có không ít Nhân tộc bộ lạc.
- Khu vực này, do ai cai quản?
Vị Thiên Tinh Vương kia mở miệng.
Chỉ thấy một Thiên Tinh tộc lão nhân khác đứng ra nói ra:
- Bên kia là mục tràng xa xôi thuộc tộc ta, nuôi nhốt không ít nhân tộc.
- Trước đó vài ngày, một chi quân đoàn tộc ta đã đến mục tràng kia thu hoạch Nhân tộc, chắc sắp trở về rồi.
Lão giả này nói nói rồi dừng lại, bên ngoài bỗng nhiên có một bóng người vội vã xông tới.
- Báo, đại vương, không tốt rồi.
Người kia vội vã chạy vào, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, khiến nhiều chư vị bất mãn, ai nấy cũng trừng mắt nhìn Thiên Tinh tộc nhân chạy tới quấy rầy kia.
- Chuyện gì?
Thiên Tinh Vương không vui hỏi.
Chỉ thấy tên Thiên Tinh tộc nhân kia quỳ xuống, sợ hãi nói:
- Khởi bẩm đại vương, Thiên Linh các có linh bài một vị tướng quân vỡ vụn.
- Cái gì?
Lời vừa dứt, hiện trường liền xôn xao, khiếp sợ không thôi.
- Là linh bài của ai?
Vị Thiên Tinh lão nhân kia trong lòng hơi hồi hộp một chút, lập tức hỏi thăm.
Mây đen cuồn cuộn, lôi đình xen lẫn, thiên tượng đáng sợ kia khiến vô số người chấn kinh, động dung.
- Lôi!
- Thiên tượng đại biến, đây là sao?
Rất nhiều người thấp thỏm lo âu, nhìn sấm chớp nơi đỉnh đầu, mây liên tục hội tụ, lôi kiếp mênh mông, vô số người nhìn thấy tê cả da đầu.
Bọn họ kinh hãi, có chút mờ mịt, không rõ ràng vì sao đột nhiên Thiên Nộ, lại có lôi phạt xuất hiện, chẳng lẽ muốn hủy diệt bọn họ sao?
- Chút lôi phạt này, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng.
Cổ Trần ngẩng đầu, lạnh hừ một tiếng, vô số người vừa kinh dị nhìn, vừa há mồm nuốt nước bọt câm nín.
m thân long long chấn động truyền đến, lôi phạt đầy trời cuồn cuộn hội tụ, giống như một cái vòng xoáy bị hút vào trong miệng Cổ Trần.
Tình cảnh đáng sợ kia, khiến vô số người mộng bức, mắt trợn tròn, trong đầu ong ong, ánh mắt đều trợn lồi ra.
Hắn đang ăn lôi phạt, vị tộc trưởng hoàn toàn mới này của bọn họ, Nhân Vương, vậy mà đem lôi phạt trên trời nuốt mất, một chút không dư thừa.
- Nấc...
Cổ Trần nấc một cái, trong miệng bốc lên lít nha lít nhít hồ quang điện, dáng vẻ vẫn có chút chưa thỏa mãn.
Hắn nhìn hư không, đột nhiên tới câu:
- Uy, lão thiên, ta còn chưa ăn đủ, có thể thêm một chút không, tốt nhất là ngũ sắc thiên phạt, mùi vị cũng không tệ.
Oanh!
Trời chấn, hư không oanh minh, dường như lão thiên bị hắn chọc giận.
Nhưng rất nhanh liền không một tiếng động, bầu trời khôi phục vẻ sáng sủa, ngàn dặm không mây, khiến người ta không nghĩ ra, tưởng như vừa rồi chỉ là ảo giác.
Nhưng tất cả mọi người, đều khắc sâu, chuyện vừa rồi là thật, không phải ảo giác, vì thế, đối với vị Nhân Vương Cổ Trần này càng tràn đầy kính sợ.
Mọi người nhìn về phía ánh mắt Cổ Trần, đều biến đến vô cùng kính sợ.
Trong tâm thần của bọn họ, Cổ Trần như là một vị thần vĩ đại.
Một cỗ khí tức thần bí tụ đến, chú nhập vào tộc vận thậm chí cả khí vận của Cổ Trần.
Đó là tín ngưỡng trong nhân tâm của tất cả mọi người nơi đây, còn có khí vận, tộc vận của bọn họ, toàn bộ hội tụ tới, tập hợp thành một luồng, dung nhập bên trong Hoang Cổ tộc.
Những khí vận này hội tụ tới, bị Thanh Đồng chi thư cùng Thanh Đồng ấn tỷ của Cổ Trần trấn áp, càng cuồn cuộn và mạnh mẽ hơn.
Nhìn thấy khí vận và tộc vận càng ngày càng cường thịnh, trên mặt Cổ Trần lộ ra một vệt cười, chỉ có không ngừng mở rộng, chiếm đoạt nguyên một đám Nhân tộc bộ lạc, tộc quần, Hoang Cổ nhất tộc mới lớn mạnh.
Như vậy khí vận Nhân tộc sẽ không ngừng lớn mạnh, sau cùng hóa thành một con sông dài vĩnh viễn không khô hạn, thậm chí hội tụ thành đại dương rộng lớn.
Động tĩnh bên này, khiến các tộc còn lại bên trong Hỗn Loạn Thiên Uyên chú ý.
Thiên Tinh tộc, ở một tòa thủy tinh bên trong thành.
- Thiên tượng vừa rồi là sao?
Bên trong một tòa Thiên Tinh cung điện, đang có một bóng người cường đại, ngồi ngay thẳng trên Thủy tinh vương tọa, khí tức lạnh thấu xương, uy áp cuồn cuộn.
Hắn cũng là Thiên Tinh tộc Vương, đang hỏi thăm chúng thủ hạ.
Tất cả đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không biết chuyện gì xảy ra, đành trầm mặc.
- Vương, thiên tượng dị biến, hiển nhiên là Hỗn Loạn Thiên Uyên có chuyện.
Một vị Thiên Tinh tộc lão giả đứng ra nói.
Râu tốc hắn mọc ra nhưng từng cây thủy tinh, toàn thân trong suốt sáng long lanh, giống như thủy tinh điêu khắc thành, nhìn đẹp rực rỡ vô cùng.
Nhưng khí tức lão giả này rất cường đại, hắn mở miệng nói:
- Theo ta thấy, phương vị xảy ra thiên tượng, hẳn là khu vực giáp giới Thiên Uyên, chỗ đó có không ít Nhân tộc bộ lạc.
- Khu vực này, do ai cai quản?
Vị Thiên Tinh Vương kia mở miệng.
Chỉ thấy một Thiên Tinh tộc lão nhân khác đứng ra nói ra:
- Bên kia là mục tràng xa xôi thuộc tộc ta, nuôi nhốt không ít nhân tộc.
- Trước đó vài ngày, một chi quân đoàn tộc ta đã đến mục tràng kia thu hoạch Nhân tộc, chắc sắp trở về rồi.
Lão giả này nói nói rồi dừng lại, bên ngoài bỗng nhiên có một bóng người vội vã xông tới.
- Báo, đại vương, không tốt rồi.
Người kia vội vã chạy vào, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, khiến nhiều chư vị bất mãn, ai nấy cũng trừng mắt nhìn Thiên Tinh tộc nhân chạy tới quấy rầy kia.
- Chuyện gì?
Thiên Tinh Vương không vui hỏi.
Chỉ thấy tên Thiên Tinh tộc nhân kia quỳ xuống, sợ hãi nói:
- Khởi bẩm đại vương, Thiên Linh các có linh bài một vị tướng quân vỡ vụn.
- Cái gì?
Lời vừa dứt, hiện trường liền xôn xao, khiếp sợ không thôi.
- Là linh bài của ai?
Vị Thiên Tinh lão nhân kia trong lòng hơi hồi hộp một chút, lập tức hỏi thăm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.