Chương 980:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Phù một tiếng, một Phong tộc Niết Bàn cường giả bị xỏ xuyên tim, hồ quang điện lấp lóe, một cây lôi thương trực tiếp đâm xuyên qua trái tim của hắn.
- Ta...
Mặt mũi hắn tràn đầy hoảng sợ há mồm muốn nói.
Kết quả còn chưa nói dứt lời, liền bị Câu Trần sau lưng ngưng tụ một thanh Lôi Nhận cắt qua cổ, đầu bay lên, cuồn cuộn ngã xuống đất.
Hắn chết không nhắm mắt, trong mắt còn lưu lại một chút hoảng sợ cùng hối hận.
Tình cảnh này rơi vào mắt một tên Niết Bàn cảnh Phong tộc đào tẩu còn lại, dọa đến tốc độ nhanh hơn, trực tiếp thiêu đốt Niết Bàn chi huyết, thi triển Huyết Độn.
Bang bang...
Ngay lúc này, phía trước hư không truyền đến từng đợt leng keng, không gian gợn sóng dập dờn, một chiếc Thanh Đồng vương tọa trong không gian xuyên thấu ra.
Trên Thanh Đồng vương tọa, một người ngồi đấy, thần sắc đạm mạc nhìn qua hắn, ngăn cản đường đi đối phương.
Người tới chính là Cổ Trần, giống như cười mà không phải cười nhìn Phong tộc Niết Bàn cường giả hoảng sợ trước mắt dừng lại, không ngừng lui lại.
- Đáng chết, Nhân tộc, ngươi đến cùng đến từ Vương tộc nào?
Phong tộc Niết Bàn cường giả hoảng sợ kêu to.
Cổ Trần lắc đầu, khinh thường nói:
- Ta nói rồi, người chết không cần biết quá nhiều, ngươi vẫn là an tâm đi xuống bồi hai tiểu huynh đệ của ngươi đi.
- Không, ta sẽ không...
Hắn đang nói cái gì, kết quả trong mồm lộ ra một cây lôi thương.
Hai mắt Phong tộc Niết Bàn cảnh cường giả này nhô lên, trong mồm đâm ra một cây lôi thương, từ phía sau xuyên thấu miệng của hắn, nói không ra lời.
Hắn chỉ có thể hoảng sợ trừng lớn mắt, tràn đầy hoảng sợ, thì ra Câu Trần đã đuổi theo, một thương từ ót xuyên qua miệng của hắn.
- Không sai, người chết, không cần biết.
Câu Trần lãnh khốc nói xong, lôi thương nhẹ nhàng chấn động, bịch một tiếng vang trầm, đầu Phong tộc cường giả giống như dưa hấu nổ nát vụn, trắng đỏ vẩy ra bốn phía.
Giết tên Phong tộc Niết Bàn cảnh cường giả này xong, Câu Trần tay cầm lôi thương, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nhìn người ngồi ngay ngắn trên Thanh Đồng vương tọa trước mắt.
- Ngươi là người kinh diễm nhất Nhân tộc ta từng gặp qua, phi thường tốt.
Cổ Trần ngồi trên vương tọa, tràn đầy tán thưởng nhìn Câu Trần, loại ánh mắt kia giống cấp trên thưởng thức thuộc hạ khiến toàn thân Câu Trần trên dưới không được tự nhiên, nội tâm có loại cảm giác muốn cúi đầu xuống.
Nhưng niềm kiêu ngạo của hắn, không cho phép chính mình cúi đầu, là nhìn thẳng Cổ Trần, không thấp hèn không lên tiếng, một thân ngông ngênh kiên cường.
Điều này khiến Cổ Trần đối với hắn càng thưởng thức, ý cười càng đậm, Câu Trần ngược lại có vẻ phiền muộn, ta không phải thuộc hạ ngươi.
- Đa tạ Nhân Vương cứu nguy cho Câu Trần bộ lạc ta.
Tuy nội tâm rất không thoải mái, nhưng Câu Trần vẫn cẩn thận tỉ mỉ bái tạ thi lễ, đối với Cổ Trần còn có tôn kính.
Dù sao người ta tới giải cứu toàn bộ Câu Trần bộ lạc, nhìn Phong tộc đại quân bị tàn sát không còn ai, mấy trăm ngàn người Phong tộc toàn quân bị diệt, không ai sống sót.
10 ngàn Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ kia, bày ra sức chiến đấu đáng sợ, khiến Câu Trần đều vì đó động dung, nội tâm kinh hãi, thật lâu không cách nào bình tĩnh.
Một quân đoàn cường đại vô địch như này, lo gì đại nghiệp không thành, sợ gì dị tộc uy hiếp?
- Cô vương đến từ Bách Man sơn Nhân tộc, vương của Hoang Cổ Vương tộc, lần này vừa hay muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, san bằng sự thống trị của dị tộc, khôi phục đại hảo giang sơn của Nhân tộc ta.
Cổ Trần ngồi ngay ngắn trên đó, toàn thân trên dưới tràn ngập một cỗ khí tức làm cho người kính úy, trong mắt lộ ra một loại quang huy nóng rực khiến Câu Trần hồi hộp.
Dường như ngọn lửa kia muốn thiêu đốt linh hồn, đó là dã tâm chi hỏa, nói thẳng muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, diệt trừ dị tộc thống trị.
Đây là ý chí, dã tâm của những hành động Cổ Trần bày ra.
- Bách Man sơn Nhân tộc, Vương của Hoang Cổ tộc Nhân, nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên?
Hai mắt Câu Trần vừa mở, lộ ra hào quang kinh người, nội tâm chấn động cực kỳ.
Tình hình Bách Man sơn Nhân tộc, hắn có biết, đã nghe qua không ít tin tức từ Phong tộc và những dị tộc khác ở đó.
Hắn không nghĩ tới, Vương giả thanh niên trước mắt, lại đến từ Bách Man sơn Hoang Cổ tộc, còn là Vương giả chí cao ở đó.
Một vị Nhân Vương giá lâm, thẳng thắn nói muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, bình định dị tộc thống trị vì nhân tộc nơi này.
Đây là đang ám chỉ hắn, ta tới, nhân tộc nơi này xem ta là tối cao, từng dị tộc nơi này đều sẽ bị càn quét sạch sẽ.
- Ta muốn bình định Hỗn Loạn Thiên Uyên dị tộc, nhưng thủ hạ mấy viên đại tướng đều đang tọa trấn bản bộ, phòng bị những dị tộc khác.
- Ta...
Mặt mũi hắn tràn đầy hoảng sợ há mồm muốn nói.
Kết quả còn chưa nói dứt lời, liền bị Câu Trần sau lưng ngưng tụ một thanh Lôi Nhận cắt qua cổ, đầu bay lên, cuồn cuộn ngã xuống đất.
Hắn chết không nhắm mắt, trong mắt còn lưu lại một chút hoảng sợ cùng hối hận.
Tình cảnh này rơi vào mắt một tên Niết Bàn cảnh Phong tộc đào tẩu còn lại, dọa đến tốc độ nhanh hơn, trực tiếp thiêu đốt Niết Bàn chi huyết, thi triển Huyết Độn.
Bang bang...
Ngay lúc này, phía trước hư không truyền đến từng đợt leng keng, không gian gợn sóng dập dờn, một chiếc Thanh Đồng vương tọa trong không gian xuyên thấu ra.
Trên Thanh Đồng vương tọa, một người ngồi đấy, thần sắc đạm mạc nhìn qua hắn, ngăn cản đường đi đối phương.
Người tới chính là Cổ Trần, giống như cười mà không phải cười nhìn Phong tộc Niết Bàn cường giả hoảng sợ trước mắt dừng lại, không ngừng lui lại.
- Đáng chết, Nhân tộc, ngươi đến cùng đến từ Vương tộc nào?
Phong tộc Niết Bàn cường giả hoảng sợ kêu to.
Cổ Trần lắc đầu, khinh thường nói:
- Ta nói rồi, người chết không cần biết quá nhiều, ngươi vẫn là an tâm đi xuống bồi hai tiểu huynh đệ của ngươi đi.
- Không, ta sẽ không...
Hắn đang nói cái gì, kết quả trong mồm lộ ra một cây lôi thương.
Hai mắt Phong tộc Niết Bàn cảnh cường giả này nhô lên, trong mồm đâm ra một cây lôi thương, từ phía sau xuyên thấu miệng của hắn, nói không ra lời.
Hắn chỉ có thể hoảng sợ trừng lớn mắt, tràn đầy hoảng sợ, thì ra Câu Trần đã đuổi theo, một thương từ ót xuyên qua miệng của hắn.
- Không sai, người chết, không cần biết.
Câu Trần lãnh khốc nói xong, lôi thương nhẹ nhàng chấn động, bịch một tiếng vang trầm, đầu Phong tộc cường giả giống như dưa hấu nổ nát vụn, trắng đỏ vẩy ra bốn phía.
Giết tên Phong tộc Niết Bàn cảnh cường giả này xong, Câu Trần tay cầm lôi thương, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc nhìn người ngồi ngay ngắn trên Thanh Đồng vương tọa trước mắt.
- Ngươi là người kinh diễm nhất Nhân tộc ta từng gặp qua, phi thường tốt.
Cổ Trần ngồi trên vương tọa, tràn đầy tán thưởng nhìn Câu Trần, loại ánh mắt kia giống cấp trên thưởng thức thuộc hạ khiến toàn thân Câu Trần trên dưới không được tự nhiên, nội tâm có loại cảm giác muốn cúi đầu xuống.
Nhưng niềm kiêu ngạo của hắn, không cho phép chính mình cúi đầu, là nhìn thẳng Cổ Trần, không thấp hèn không lên tiếng, một thân ngông ngênh kiên cường.
Điều này khiến Cổ Trần đối với hắn càng thưởng thức, ý cười càng đậm, Câu Trần ngược lại có vẻ phiền muộn, ta không phải thuộc hạ ngươi.
- Đa tạ Nhân Vương cứu nguy cho Câu Trần bộ lạc ta.
Tuy nội tâm rất không thoải mái, nhưng Câu Trần vẫn cẩn thận tỉ mỉ bái tạ thi lễ, đối với Cổ Trần còn có tôn kính.
Dù sao người ta tới giải cứu toàn bộ Câu Trần bộ lạc, nhìn Phong tộc đại quân bị tàn sát không còn ai, mấy trăm ngàn người Phong tộc toàn quân bị diệt, không ai sống sót.
10 ngàn Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ kia, bày ra sức chiến đấu đáng sợ, khiến Câu Trần đều vì đó động dung, nội tâm kinh hãi, thật lâu không cách nào bình tĩnh.
Một quân đoàn cường đại vô địch như này, lo gì đại nghiệp không thành, sợ gì dị tộc uy hiếp?
- Cô vương đến từ Bách Man sơn Nhân tộc, vương của Hoang Cổ Vương tộc, lần này vừa hay muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, san bằng sự thống trị của dị tộc, khôi phục đại hảo giang sơn của Nhân tộc ta.
Cổ Trần ngồi ngay ngắn trên đó, toàn thân trên dưới tràn ngập một cỗ khí tức làm cho người kính úy, trong mắt lộ ra một loại quang huy nóng rực khiến Câu Trần hồi hộp.
Dường như ngọn lửa kia muốn thiêu đốt linh hồn, đó là dã tâm chi hỏa, nói thẳng muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, diệt trừ dị tộc thống trị.
Đây là ý chí, dã tâm của những hành động Cổ Trần bày ra.
- Bách Man sơn Nhân tộc, Vương của Hoang Cổ tộc Nhân, nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên?
Hai mắt Câu Trần vừa mở, lộ ra hào quang kinh người, nội tâm chấn động cực kỳ.
Tình hình Bách Man sơn Nhân tộc, hắn có biết, đã nghe qua không ít tin tức từ Phong tộc và những dị tộc khác ở đó.
Hắn không nghĩ tới, Vương giả thanh niên trước mắt, lại đến từ Bách Man sơn Hoang Cổ tộc, còn là Vương giả chí cao ở đó.
Một vị Nhân Vương giá lâm, thẳng thắn nói muốn nhập chủ Hỗn Loạn Thiên Uyên, bình định dị tộc thống trị vì nhân tộc nơi này.
Đây là đang ám chỉ hắn, ta tới, nhân tộc nơi này xem ta là tối cao, từng dị tộc nơi này đều sẽ bị càn quét sạch sẽ.
- Ta muốn bình định Hỗn Loạn Thiên Uyên dị tộc, nhưng thủ hạ mấy viên đại tướng đều đang tọa trấn bản bộ, phòng bị những dị tộc khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.