Chương 162: Cường Lực Đánh Giết
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Man Sơn hét lớn, sau đó dẫn dầu thả Linh Cầm của mình bay đi, cả ba con chim lập tức vỗ cánh bay thẳng lên trời, muốn mang tin tức ở nơi này về.
Đáng tiếc, còn chưa bay được ra ngoài, một trong ba con đã bị một cây đồng thương xuyên qua thân, ghim vào cái cây khô bên cạnh, chết tại chỗ.
Thú nhân cường giả cầm đầu cười lạnh, lại cầm lên một cây đồng thương nữa, ý đồ giết nốt hai Linh Cầm còn lại.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thú nhân cầm đầu sắc mặt đại biến, chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng, cảm giác nguy cơ ập đến.
Ô...
Chỉ thấy một cây Cốt Mâu lao ra khỏi bụi cỏ, ô ô rung động trong không khí, sát khí đằng đằng lao thẳng tới trước mặt Thú nhân cầm đầu.
Cốt Mâu xé trời mà đến, tốc độ quá nhanh, căn bản không kịp né tránh.
- Không...
Thú nhân cầm đầu hoảng sợ kêu to.
Chỉ nghe “Phốc” một tiếng, Cốt Mâu xuyên qua cổ họng của hắn, lực lượng cường đại chống cả người hắn lên, treo giữa không trung.
Toàn bộ quá trình quá nhanh, quá mức đột nhiên, làm cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Thú nhân chung quanh sửng sốt, ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, Thú nhân cầm đầu của bọn chúng bị một thanh niên dùng Cốt Mâu đâm xuyên qua cổ họng, máu chảy lênh láng.
- Cái này...
Man Nguyệt, Man Sơn, Man Ngũ trừng lớn hai mắt, hoàn toàn ngây ra.
Ba người không nghĩ tới, Thú nhân cầm đầu mới vừa rồi còn không ai bì nổi, trong nháy mắt đã bị một thanh niên dùng Cốt Mâu đâm chết.
Mà khi ba người nhìn về phía thanh niên kia, ánh mắt lập tức sáng lên, không cần phải nói, hình như đối phương cũng là người của Nhân tộc.
- Nhân tộc đáng chết!
- Giết hắn!
Sau một khắc, Thú nhân chung quanh ào ào giật mình tỉnh lại. Tất cả nổi giận, hai mắt đỏ bừng nhìn trừng trừng thanh niên đột nhiên xuất hiện kia.
Hắn chính là Cổ Trần, mới vừa rồi hắn đột nhiên xuất thủ đã giết chết tên Đoán Cốt cảnh Thú nhân cường giả, hoàn toàn là dùng một chiêu giết chết ngay tại chỗ.
Vốn dĩ chiến lực của Cổ Trần đã đủ khủng bố, lần này lại vừa mới hoàn thành xong một lần song trọng Tôi Thể, đẳng cấp nhục thân đã đột phá lên tầng cao hơn, bước vào giai đoạn Bảo Thể đại thành, lực lượng toàn thân liền càng thêm cường đại kinh khủng.
Một chiêu đó của hắn nhìn thì có vẻ rất bình thường, nhưng không phải Đoán Cốt cảnh Thú nhân nào cũng có thể cản được, nên tên kia mới bị giết chết tại chỗ.
- Rống...
- Giết hắn!
Đám Thú nhân tức giận gào thét, tay cầm binh khí đánh về phía Cổ Trần.
Thủ lĩnh của mình bị thanh niên Nhân tộc này đánh chết, dĩ nhiên tức không chịu nổi, 10 tên Thú nhân nhào tới tấn công ngay.
Nhìn thấy 10 Thú nhân đánh tới trước mặt, Cổ Trần bình thản vung Cốt Mâu lên, thi thể của Thú nhân cầm đầu văng ra nện lên trên Thạch nhânm Thú nhân đang xông tới, cả đám lập tức hộc máu bắn ra ngoài.
- Phốc!
Đám Thú nhân thổ huyết ngã xuống đất, bị cỗ thi thể kia nện cho trọng thương, có thể thấy cái hất nhẹ lúc nãy của Cổ Trần mang lực lượng khủng bố tới cỡ nào.
Phanh phanh!
Ngay sau đó, Cổ Trần vung Cốt Mâu lên quét ngang qua, mấy tên Thú nhân ở hai bên trái phải bị đánh trúng, hóa thành thịt nát bay ra ngoài, máu tươi vẩy tung tóe, tanh hôi nồng nặc.
Mười tên Thú nhân lại không thể gây ra bất kì tổn thương nào cho Cổ Trần, đã vậy vừa đối mặt liền bị chém giết sạch sẽ.
- Tê!
Tình cảnh này dọa sợ Thú nhân khác, ngay cả ba thanh niên Nhân tộc kia cũng khiếp sợ không thôi, trong lòng hốt hoảng.
- Lực lượng thật kinh khủng.
Man Nguyệt kinh hãi nhìn đám thi thể nát bấy ở chung quanh, ánh mắt hướng về phía Cổ Trần càng thêm chăm chú.
Hai người Man Ngũ, Man Sơn cũng bị sự cường đại của Cổ Trần dọa sợ, hiển nhiên không ngờ được thanh niên cùng tộc với mình lại có thể khủng khiếp như thế.
Mới vừa bước ra đã giết chết Đoán Cốt cảnh Thú nhân cường giả, sau đó lại tiếp tục chém giết mười Thú nhân Chiến Sĩ, không thể tin được.
- Người này quá khủng bố!
- Không thể địch lại!
- Trốn!
Cuối cùng các Thú nhân khác cũng nhận thấy tình hình không ổn, lập tức xoay người bỏ chạy, muốn trốn vào trong rừng cây.
Thanh niên Nhân tộc đó đáng sợ quá, chúng không dám có lòng ham chiến, thậm chí không hề do dự lựa chọn ngay phương án chạy trốn, quả thật đã bị sự hung tàn của Cổ Trần dọa cho sợ vỡ mật.
- Không tốt, Thú nhân muốn chạy trốn, cản bọn họ lại.
Man Nguyệt thấy vậy liền biến sắc mặt, nàng lập tức giương cung cài tên bắn ra ba mũi tên, vừa vặn trúng vào lưng ba tên Thú nhân, đánh chết tại chỗ.
- Giết!
Man Ngũ vung Chiến Đao Hắc đồng, dưới chân dậm một cái lao thẳng về trước, hắn chém bay nửa đầu một tên Thú nhân, tiến hành đánh giết.
Mà ở một bên khác, Man Sơn cũng quả quyết ra tay, hắn dùng thương đâm xuyên người một Thú nhân đang xoay người chạy trốn, thành công giết chết đối phương.
Đáng tiếc, còn chưa bay được ra ngoài, một trong ba con đã bị một cây đồng thương xuyên qua thân, ghim vào cái cây khô bên cạnh, chết tại chỗ.
Thú nhân cường giả cầm đầu cười lạnh, lại cầm lên một cây đồng thương nữa, ý đồ giết nốt hai Linh Cầm còn lại.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thú nhân cầm đầu sắc mặt đại biến, chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng, cảm giác nguy cơ ập đến.
Ô...
Chỉ thấy một cây Cốt Mâu lao ra khỏi bụi cỏ, ô ô rung động trong không khí, sát khí đằng đằng lao thẳng tới trước mặt Thú nhân cầm đầu.
Cốt Mâu xé trời mà đến, tốc độ quá nhanh, căn bản không kịp né tránh.
- Không...
Thú nhân cầm đầu hoảng sợ kêu to.
Chỉ nghe “Phốc” một tiếng, Cốt Mâu xuyên qua cổ họng của hắn, lực lượng cường đại chống cả người hắn lên, treo giữa không trung.
Toàn bộ quá trình quá nhanh, quá mức đột nhiên, làm cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Thú nhân chung quanh sửng sốt, ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, Thú nhân cầm đầu của bọn chúng bị một thanh niên dùng Cốt Mâu đâm xuyên qua cổ họng, máu chảy lênh láng.
- Cái này...
Man Nguyệt, Man Sơn, Man Ngũ trừng lớn hai mắt, hoàn toàn ngây ra.
Ba người không nghĩ tới, Thú nhân cầm đầu mới vừa rồi còn không ai bì nổi, trong nháy mắt đã bị một thanh niên dùng Cốt Mâu đâm chết.
Mà khi ba người nhìn về phía thanh niên kia, ánh mắt lập tức sáng lên, không cần phải nói, hình như đối phương cũng là người của Nhân tộc.
- Nhân tộc đáng chết!
- Giết hắn!
Sau một khắc, Thú nhân chung quanh ào ào giật mình tỉnh lại. Tất cả nổi giận, hai mắt đỏ bừng nhìn trừng trừng thanh niên đột nhiên xuất hiện kia.
Hắn chính là Cổ Trần, mới vừa rồi hắn đột nhiên xuất thủ đã giết chết tên Đoán Cốt cảnh Thú nhân cường giả, hoàn toàn là dùng một chiêu giết chết ngay tại chỗ.
Vốn dĩ chiến lực của Cổ Trần đã đủ khủng bố, lần này lại vừa mới hoàn thành xong một lần song trọng Tôi Thể, đẳng cấp nhục thân đã đột phá lên tầng cao hơn, bước vào giai đoạn Bảo Thể đại thành, lực lượng toàn thân liền càng thêm cường đại kinh khủng.
Một chiêu đó của hắn nhìn thì có vẻ rất bình thường, nhưng không phải Đoán Cốt cảnh Thú nhân nào cũng có thể cản được, nên tên kia mới bị giết chết tại chỗ.
- Rống...
- Giết hắn!
Đám Thú nhân tức giận gào thét, tay cầm binh khí đánh về phía Cổ Trần.
Thủ lĩnh của mình bị thanh niên Nhân tộc này đánh chết, dĩ nhiên tức không chịu nổi, 10 tên Thú nhân nhào tới tấn công ngay.
Nhìn thấy 10 Thú nhân đánh tới trước mặt, Cổ Trần bình thản vung Cốt Mâu lên, thi thể của Thú nhân cầm đầu văng ra nện lên trên Thạch nhânm Thú nhân đang xông tới, cả đám lập tức hộc máu bắn ra ngoài.
- Phốc!
Đám Thú nhân thổ huyết ngã xuống đất, bị cỗ thi thể kia nện cho trọng thương, có thể thấy cái hất nhẹ lúc nãy của Cổ Trần mang lực lượng khủng bố tới cỡ nào.
Phanh phanh!
Ngay sau đó, Cổ Trần vung Cốt Mâu lên quét ngang qua, mấy tên Thú nhân ở hai bên trái phải bị đánh trúng, hóa thành thịt nát bay ra ngoài, máu tươi vẩy tung tóe, tanh hôi nồng nặc.
Mười tên Thú nhân lại không thể gây ra bất kì tổn thương nào cho Cổ Trần, đã vậy vừa đối mặt liền bị chém giết sạch sẽ.
- Tê!
Tình cảnh này dọa sợ Thú nhân khác, ngay cả ba thanh niên Nhân tộc kia cũng khiếp sợ không thôi, trong lòng hốt hoảng.
- Lực lượng thật kinh khủng.
Man Nguyệt kinh hãi nhìn đám thi thể nát bấy ở chung quanh, ánh mắt hướng về phía Cổ Trần càng thêm chăm chú.
Hai người Man Ngũ, Man Sơn cũng bị sự cường đại của Cổ Trần dọa sợ, hiển nhiên không ngờ được thanh niên cùng tộc với mình lại có thể khủng khiếp như thế.
Mới vừa bước ra đã giết chết Đoán Cốt cảnh Thú nhân cường giả, sau đó lại tiếp tục chém giết mười Thú nhân Chiến Sĩ, không thể tin được.
- Người này quá khủng bố!
- Không thể địch lại!
- Trốn!
Cuối cùng các Thú nhân khác cũng nhận thấy tình hình không ổn, lập tức xoay người bỏ chạy, muốn trốn vào trong rừng cây.
Thanh niên Nhân tộc đó đáng sợ quá, chúng không dám có lòng ham chiến, thậm chí không hề do dự lựa chọn ngay phương án chạy trốn, quả thật đã bị sự hung tàn của Cổ Trần dọa cho sợ vỡ mật.
- Không tốt, Thú nhân muốn chạy trốn, cản bọn họ lại.
Man Nguyệt thấy vậy liền biến sắc mặt, nàng lập tức giương cung cài tên bắn ra ba mũi tên, vừa vặn trúng vào lưng ba tên Thú nhân, đánh chết tại chỗ.
- Giết!
Man Ngũ vung Chiến Đao Hắc đồng, dưới chân dậm một cái lao thẳng về trước, hắn chém bay nửa đầu một tên Thú nhân, tiến hành đánh giết.
Mà ở một bên khác, Man Sơn cũng quả quyết ra tay, hắn dùng thương đâm xuyên người một Thú nhân đang xoay người chạy trốn, thành công giết chết đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.