Chương 177: Đại Chiến
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Rồi hắn cảm nhận được trên thân Cổ Trần có một áp lực cường đại, huyết khí cuồn cuộn, giống như đại hải sôi trào gào thét.
- Ngươi, ngươi đã ăn Dược vương?
Mông Nhĩ kinh sợ hét lớn. Hắn nhận ra rằng Cổ Trần đã ăn Dược Vương rồi không thì làm sao lại có hiện tượng này, toàn thân tràn ngập từng đạo từng đạo Chiến khí màu xám, chính là dấu hiệu vừa mới đột phá. Không cần phải nói nhiều, chắc chắn thằng nhãi này đã ăn Dược Vương, hắn tức giận vô cùng.
- Sâu kiến Nhân tộc, ngươi dám hại ta?
Bên này, Kim Dương cũng phẫn nộ nhìn chằm chằm Cổ Trần, sát ý bành trướng.
Gặp được Cổ Trần, Kim Dương không đè nén được lửa giận và sát ý trong người, lao thẳng về phía hắn.
Ầm!
Cổ Trần mở mắt, khí tức cường đại bạo phát, chấn tan khí thế hai người.
- Hả?
- Huyết khí mạnh thật.
Mông Nhĩ, Kim Dương kinh ngạc, đánh giá Cổ Trần, không ngờ sâu kiến nhân tộc này lại có uy thế như vậy, chống đỡ được khí thế của cả hai.
Tuy nhiên Mông Nhĩ không hề bị lay động, hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Cổ Trần.
- Ngươi cướp sạch dược viên, ăn Dược Vương của bản điện hạ, hôm nay bản điện hạ muốn bắt ngươi lại, dùng cốt tủy của ngươi luyện dược.
Mông Nhĩ nói xong, trong lòng bàn tay ngưng tụ năng lượng cường đại, khí tức sôi trào, giống như hỏa diễm đang thiêu đốt. Nhân tộc này ăn Dược Vương, toàn thân là dược lực cường đại, dùng hắn luyện dược còn có thể nấu ra được toàn bộ năng lượng của dược Vương.
- Sâu kiến, quỳ xuống cho bản vương!
Mông Nhĩ hét một tiếng, bàn tay lật lên, năng lượng bừng sáng lao thẳng về phía Cổ Trần.
Khí lưu cuốn lên, cát bay đá chạy, ầm ầm lao theo.
- Hừ!
Đối mặt một kích nặng nề của Mông Nhĩ, Cổ Trần hừ lạnh, giơ cánh tay nhẹ nhàng vung quyền.
Ầm ầm, khí lưu sụp đổ, đá vụn bay tán loạn, tiếng va chạm như vụ nổ lật tung bốn phía.
Mặt đất sụp xuống, bụi mù bay cao trăm trượng.
Trong bụi mù, Mông Nhĩ lui mười bước mới dừng lại, nhìn sang Cổ Trần vẫn đứng tại đó, không nhúc nhích tí nào.
- Lực lượng của ngươi...
Mông Nhĩ hít một hơi, chỉ cảm thấy cánh tay chết lặng. Vừa mới tiếp xúc, cả hai bắn ra, kết quả lại là hắn bại, quả thực không thể tin, không thể tưởng tượng được.
- Mông Nhĩ, ngươi chơi cái gì, tranh thủ thời gian trấn áp sâu kiến này đi.
Kim Dương bất mãn nhìn Mông Nhĩ, mở miệng quát lớn. Hắn thấy, tên Mông Nhĩ này vẫn còn có tâm trạng để chơi, trực tiếp trấn áp có phải hơn không. Nhưng hắn không biết, giờ phút này Mông Nhĩ còn đang chấn động, vừa nãy hắn đã ngưng tụ tám thành Chiến khí tu vi.
Mà hắn là một Hoán Huyết cảnh cường giả không hơn không kém, thể nội ngưng luyện bảo huyết, là thiên kiêu cường giả trẻ củathú tộc. Kể cả đối mặt cường giả bình thường hay cùng cấp bậc đều tự tin có thể trấn áp, nhưng vì sao đối mặt tên Cổ Trần luyện khí viên mãn lại thua?
- Chẳng lẽ là lực lượng Dược Vương?
Mông Nhĩ biến sắc, cả giận nói:
- Sâu kiến đáng chết, Dược Vương của bản điện hạ dùng để ngưng luyện chân huyết, khai mở huyết mạch, ngươi lại dám ăn hết.
Hắn tức giận toàn thân phát run, cho rằng Cổ Trần là ăn Dược Vương mới có năng lực như vậy, thằng nhãi này dám phung phí của trời.
- Lãng phí!
Kim Dương đau lòng nói.
Mông Nhĩ hận thù tcổ lâm Trần, điềm nhiên nói:
- Nhưng không sao, chỉ cần trấn áp ngươi, ném vào dược lô nấu luyện bảy bảy bốn chín ngày thì có thể nấu ra toàn bộ dược lực trong người ngươi. Vì để trấn áp ngươi, bản điện đã mang không giữ lại chút nào, ngươi cần phải cảm thấy vinh hạnh.
Nói xong, khí tức toàn thân Mông Nhĩ sôi trào, trên da sáng lên từng dấu ấn kim sắc, thân thể vụt cao ba trượng.
Ầm!
Mông Nhĩ đạp một chân xuống, núi lở đất nứt, đá vụn đập ra ngoài mấy chục thước. Thân thể hắn cao lớn, rất áp lực, quanh người còn quấn từng đạo Chiến khí kinh khủng, kim sắc, màu đen quấn quít nhau, vô cùng khủng bố.
- Bỉ Mông Chiến Thể!
Kim Dương ngưng trọng, trước đó đã lĩnh giáo Mông Nhĩ, hai người đại chiến nên cảm nhận rõ về Bỉ Mông Chiến Thể.
Hắn lạnh lùng, ánh mắt lấp lóe nhìn lấy Cổ Trần, thầm nghĩ không biết tiểu tử Nhân tộc này có thể đối kháng vị thiên kiêu Thú tộc Mông Nhĩ không?
- Tốt nhất là lưỡng bại câu thương.
Kim Dương ác độc nghĩ. Hắn hi vọng hai người lưỡng bại câu thương, rồi có thể ngồi thu ngư ông chi lực, không chỉ bắt Cổ Trần nuốt mất Dược Vương còn có thể giết đại địch Mông Nhĩ.
- Bỉ Mông Chiến Thể xác thực rất mạnh.
Bên kia, Cổ Trần lui lại, nghe Kim Dương nói vô cùng kinh ngạc, nhìn Mông Nhĩ cao ba trượng, giống như một tôn cự nhân. Trên thân có rất nhiều dấu ấn kim sắc, cũng là một loại thể chế đặc biệt Thú tộc cổ lão, Bỉ Mông Chiến Thể, trời sinh cường đại.
- Sâu kiến, hãy xem bản điện hạ trấn áp ngươi.
Một tiếng quát lớn, toàn thân Mông Nhĩ nổi lên khí tức cường đại, trong nháy mắt một bàn tay vỗ xuống đầu Cổ Trần.
- Ngươi, ngươi đã ăn Dược vương?
Mông Nhĩ kinh sợ hét lớn. Hắn nhận ra rằng Cổ Trần đã ăn Dược Vương rồi không thì làm sao lại có hiện tượng này, toàn thân tràn ngập từng đạo từng đạo Chiến khí màu xám, chính là dấu hiệu vừa mới đột phá. Không cần phải nói nhiều, chắc chắn thằng nhãi này đã ăn Dược Vương, hắn tức giận vô cùng.
- Sâu kiến Nhân tộc, ngươi dám hại ta?
Bên này, Kim Dương cũng phẫn nộ nhìn chằm chằm Cổ Trần, sát ý bành trướng.
Gặp được Cổ Trần, Kim Dương không đè nén được lửa giận và sát ý trong người, lao thẳng về phía hắn.
Ầm!
Cổ Trần mở mắt, khí tức cường đại bạo phát, chấn tan khí thế hai người.
- Hả?
- Huyết khí mạnh thật.
Mông Nhĩ, Kim Dương kinh ngạc, đánh giá Cổ Trần, không ngờ sâu kiến nhân tộc này lại có uy thế như vậy, chống đỡ được khí thế của cả hai.
Tuy nhiên Mông Nhĩ không hề bị lay động, hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Cổ Trần.
- Ngươi cướp sạch dược viên, ăn Dược Vương của bản điện hạ, hôm nay bản điện hạ muốn bắt ngươi lại, dùng cốt tủy của ngươi luyện dược.
Mông Nhĩ nói xong, trong lòng bàn tay ngưng tụ năng lượng cường đại, khí tức sôi trào, giống như hỏa diễm đang thiêu đốt. Nhân tộc này ăn Dược Vương, toàn thân là dược lực cường đại, dùng hắn luyện dược còn có thể nấu ra được toàn bộ năng lượng của dược Vương.
- Sâu kiến, quỳ xuống cho bản vương!
Mông Nhĩ hét một tiếng, bàn tay lật lên, năng lượng bừng sáng lao thẳng về phía Cổ Trần.
Khí lưu cuốn lên, cát bay đá chạy, ầm ầm lao theo.
- Hừ!
Đối mặt một kích nặng nề của Mông Nhĩ, Cổ Trần hừ lạnh, giơ cánh tay nhẹ nhàng vung quyền.
Ầm ầm, khí lưu sụp đổ, đá vụn bay tán loạn, tiếng va chạm như vụ nổ lật tung bốn phía.
Mặt đất sụp xuống, bụi mù bay cao trăm trượng.
Trong bụi mù, Mông Nhĩ lui mười bước mới dừng lại, nhìn sang Cổ Trần vẫn đứng tại đó, không nhúc nhích tí nào.
- Lực lượng của ngươi...
Mông Nhĩ hít một hơi, chỉ cảm thấy cánh tay chết lặng. Vừa mới tiếp xúc, cả hai bắn ra, kết quả lại là hắn bại, quả thực không thể tin, không thể tưởng tượng được.
- Mông Nhĩ, ngươi chơi cái gì, tranh thủ thời gian trấn áp sâu kiến này đi.
Kim Dương bất mãn nhìn Mông Nhĩ, mở miệng quát lớn. Hắn thấy, tên Mông Nhĩ này vẫn còn có tâm trạng để chơi, trực tiếp trấn áp có phải hơn không. Nhưng hắn không biết, giờ phút này Mông Nhĩ còn đang chấn động, vừa nãy hắn đã ngưng tụ tám thành Chiến khí tu vi.
Mà hắn là một Hoán Huyết cảnh cường giả không hơn không kém, thể nội ngưng luyện bảo huyết, là thiên kiêu cường giả trẻ củathú tộc. Kể cả đối mặt cường giả bình thường hay cùng cấp bậc đều tự tin có thể trấn áp, nhưng vì sao đối mặt tên Cổ Trần luyện khí viên mãn lại thua?
- Chẳng lẽ là lực lượng Dược Vương?
Mông Nhĩ biến sắc, cả giận nói:
- Sâu kiến đáng chết, Dược Vương của bản điện hạ dùng để ngưng luyện chân huyết, khai mở huyết mạch, ngươi lại dám ăn hết.
Hắn tức giận toàn thân phát run, cho rằng Cổ Trần là ăn Dược Vương mới có năng lực như vậy, thằng nhãi này dám phung phí của trời.
- Lãng phí!
Kim Dương đau lòng nói.
Mông Nhĩ hận thù tcổ lâm Trần, điềm nhiên nói:
- Nhưng không sao, chỉ cần trấn áp ngươi, ném vào dược lô nấu luyện bảy bảy bốn chín ngày thì có thể nấu ra toàn bộ dược lực trong người ngươi. Vì để trấn áp ngươi, bản điện đã mang không giữ lại chút nào, ngươi cần phải cảm thấy vinh hạnh.
Nói xong, khí tức toàn thân Mông Nhĩ sôi trào, trên da sáng lên từng dấu ấn kim sắc, thân thể vụt cao ba trượng.
Ầm!
Mông Nhĩ đạp một chân xuống, núi lở đất nứt, đá vụn đập ra ngoài mấy chục thước. Thân thể hắn cao lớn, rất áp lực, quanh người còn quấn từng đạo Chiến khí kinh khủng, kim sắc, màu đen quấn quít nhau, vô cùng khủng bố.
- Bỉ Mông Chiến Thể!
Kim Dương ngưng trọng, trước đó đã lĩnh giáo Mông Nhĩ, hai người đại chiến nên cảm nhận rõ về Bỉ Mông Chiến Thể.
Hắn lạnh lùng, ánh mắt lấp lóe nhìn lấy Cổ Trần, thầm nghĩ không biết tiểu tử Nhân tộc này có thể đối kháng vị thiên kiêu Thú tộc Mông Nhĩ không?
- Tốt nhất là lưỡng bại câu thương.
Kim Dương ác độc nghĩ. Hắn hi vọng hai người lưỡng bại câu thương, rồi có thể ngồi thu ngư ông chi lực, không chỉ bắt Cổ Trần nuốt mất Dược Vương còn có thể giết đại địch Mông Nhĩ.
- Bỉ Mông Chiến Thể xác thực rất mạnh.
Bên kia, Cổ Trần lui lại, nghe Kim Dương nói vô cùng kinh ngạc, nhìn Mông Nhĩ cao ba trượng, giống như một tôn cự nhân. Trên thân có rất nhiều dấu ấn kim sắc, cũng là một loại thể chế đặc biệt Thú tộc cổ lão, Bỉ Mông Chiến Thể, trời sinh cường đại.
- Sâu kiến, hãy xem bản điện hạ trấn áp ngươi.
Một tiếng quát lớn, toàn thân Mông Nhĩ nổi lên khí tức cường đại, trong nháy mắt một bàn tay vỗ xuống đầu Cổ Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.