Chương 140: Đại Kỳ Đánh Tới
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Hắn muốn ngưng tụ ra đạo chiến khí thứ hai!
Dưới sự chống đỡ của năng lượng cường đại, Cổ Trần uống linh huyết ba lần mới lột xác hoàn toàn được, đạo Hỗn Độn chiến khí thứ hai cũng ngưng tụ thành công.
Ong!
Một cỗ dao động to lớn truyền đến, toàn bộ thạch ốc chấn động, vỡ thành bột phấn.
Cổ Trần bỗng mở mắt, hai đạo ánh sáng tối màu chợt lóe rồi biến mất. Hắn nhìn thạch ốc bị chấn nát, không biết nói gì.
Còn may đây là thạch ốc chuyên dùng để tu luyện, không phải chỗ ở của hắn. Nếu không mấy thiếu nữ hầu hạ hắn ở bộ lạc chả phải bị giết chết?
- Rất tốt, lần tu luyện này có được đạo chiến khí thứ hai, bước vào Luyện Khí cảnh tiểu thành.
Cổ Trần hài lòng đứng dậy, cả người toát ra chấn động như sấm sét, khí tức cường đại bao lấy toàn thân rồi nhanh chóng thu lại. Trong cơ thể hắn đã có hai đạo chiến khí, tu vi tăng lên không ít, từ nhập môn bước vào cảnh giới tiểu thành.
Tuy nhiên Nguyên Thủy Ma Thể vẫn là đỉnh tiểu thành như cũ, tuy vậy nó cũng tiến bộ không ít. Đương nhiên còn xa lắm mới đạt tới đại thành.
- Tu vi của ta tiến bộ, vậy đi giải quyết đám thanh bì Thú nhân ở mỏ quặng kia mới được.
Sắc mặt Cổ Trần lạnh lẽo. Hắn bước ra một bước, biến mất tại chỗ.
Tu vi của hắn tăng lên, lòng tự tin càng đầy, tâm lý đã quyết định phải giải quyết uy hiếp của Thú nhân tộc ở mỏ quặng kia, đoạt lấy nơi đó.
Hắn cần nhân khẩu, cũng càng cần tài nguyên khoáng sản.
...
Bên ngoài, cách mỏ Hắc đồng chừng mười dặm, có một đội ngũ chậm rãi tới gần, người cầm đầu cưỡi Bạch Hổ, tay cầm một cây cờ da cự thú chạy như bay về phía trước.
Trên một mặt của lá cờ có viết một chữ “Hoang” đỏ tươi bằng thú huyết, mặt còn lại là một chữ “Cổ”.
Người này chính là tộc trưởng của Hoang Cổ bộ lạc, Cổ Trần.
Hắn cầm đầu, sau lưng là 600 tinh nhuệ mạnh nhất bộ lạc, mỗi người cưỡi một con Khủng Lang đi theo Cổ Trần, tiến về phía mỏ quặng.
Những con Khủng Lang này có được từ lần tiêu diệt đội kỵ binh Thú nhân tộc trước đó, vốn dĩ chúng đã bị Thú nhân tộc thuần phục nên khi Cổ Trần bắt về liền dễ dàng thuần hóa chúng trở thành tọa kỵ.
Lần này Cổ Trần chỉ mang theo 600 người, còn cưỡi Khủng Lang đi nên tốc độ rất nhanh.
Ầm ầm...
Bụi bay mù mịt, cỏ khô tung tóe, một luồng sát khí lao thẳng về phía mỏ quặng.
Bọn hắn đến trước cửa vào mỏ quặng, nhóm Thú nhân thủ vệ lập tức bị kinh động, cả đám kinh ngạc cảnh giác nhìn về phía đội ngũ đột ngột xuất hiện này.
- Là Lang kỵ tộc ta sao?
Có Thú nhân nghi ngờ nhìn qua, mơ hồ nhìn thấy từng con Khủng Lang đang chạy như bay đến, là một đội ngũ đông đúc khoảng 600 người.
Nhưng khiến chúng phải kinh ngạc chính là, kẻ cầm đầu đội ngũ này lại cưỡi một con Bạch Hổ, tay cầm một cây cờ lớn màu đen.
- Hoang... Cổ?
Khi thấy rõ hai chữ lớn ở mặt trước và sau của lá cờ, đám Thú nhân lập tức biến sắc, bởi vì hai chữ này chính là chữ của Nhân tộc.
- Là Nhân tộc!
- Không tốt, là địch tập!
Nhóm Thú nhân thủ vệ hét lớn liên tục, lập tức có Thú nhân cầm lấy một cái sừng thú ra sức thổi.
Ô ô...
Tiếng kèn hùng hậu truyền khắp mỏ quặng, khiến đám nô lệ Nhân tộc đang làm việc quần quật bên trong khu mỏ dừng tay lại ngay.
Nhóm Thú nhân đang ở bên trong mỏ quặng nghe thấy tiếng kèn này liền giật mình, bởi vì đây là kèn lệnh chiến tranh, đại biểu cho có địch nhân đến.
- Địch tập!
Từng tiếng hét lớn vang lên, cả khu mỏ trở nên hỗn loạn, từng nhóm Thú nhân cường đại ào ào quơ lấy binh khí chạy vội ra ngoài.
Một nhóm Lang kỵ với sĩ số lên đến ngàn quân xông ra khỏi căn cứ, chạy thẳng ra bên ngoài mỏ quặng.
Còn có cả Thú nhân Chiến Sĩ với quân số đông đảo, tổng cộng mấy ngàn Thú nhân Chiến Sĩ tập hợp lại, tình cảnh vô cùng hùng vĩ.
- Xảy ra chuyện gì?
Bên trong mỏ quặng có rất nhiều nô lệ Nhân tộc kinh ngạc, bọn họ nghe thấy tiếng kèn trầm trầm, lại đột ngột trông thấy vô số Thú nhân Chiến Sĩ tập hợp lại, ai nấy đều có chung một suy nghĩ.
Có người đến đây tấn công quặng mỏ?
- Kèn lệnh chiến tranh, là có người đến gây sự với Thú nhân tộc sao?
Một lão giả kinh ngạc, nhìn Thú nhân Chiến Sĩ khắp bốn phía đang tập hợp lại, ai nấy sắc mặt nghiêm nghị, đằng đằng sát khí lao ra ngoài.
Không cần phải nói, tất cả mọi người đều hiểu, có người đến tấn công quặng mỏ.
Nghĩ như thế, mấy vạn nô lệ Nhân tộc bên trong mỏ quặng đều sáng mắt lên, có mấy người rục rịch tâm tư, liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được kích động nho nhỏ trong mắt nhau.
- Là ai đến tấn công mỏ quặng này của Thú nhân tộc vậy?
Có người mở miệng đặt câu hỏi.
Dưới sự chống đỡ của năng lượng cường đại, Cổ Trần uống linh huyết ba lần mới lột xác hoàn toàn được, đạo Hỗn Độn chiến khí thứ hai cũng ngưng tụ thành công.
Ong!
Một cỗ dao động to lớn truyền đến, toàn bộ thạch ốc chấn động, vỡ thành bột phấn.
Cổ Trần bỗng mở mắt, hai đạo ánh sáng tối màu chợt lóe rồi biến mất. Hắn nhìn thạch ốc bị chấn nát, không biết nói gì.
Còn may đây là thạch ốc chuyên dùng để tu luyện, không phải chỗ ở của hắn. Nếu không mấy thiếu nữ hầu hạ hắn ở bộ lạc chả phải bị giết chết?
- Rất tốt, lần tu luyện này có được đạo chiến khí thứ hai, bước vào Luyện Khí cảnh tiểu thành.
Cổ Trần hài lòng đứng dậy, cả người toát ra chấn động như sấm sét, khí tức cường đại bao lấy toàn thân rồi nhanh chóng thu lại. Trong cơ thể hắn đã có hai đạo chiến khí, tu vi tăng lên không ít, từ nhập môn bước vào cảnh giới tiểu thành.
Tuy nhiên Nguyên Thủy Ma Thể vẫn là đỉnh tiểu thành như cũ, tuy vậy nó cũng tiến bộ không ít. Đương nhiên còn xa lắm mới đạt tới đại thành.
- Tu vi của ta tiến bộ, vậy đi giải quyết đám thanh bì Thú nhân ở mỏ quặng kia mới được.
Sắc mặt Cổ Trần lạnh lẽo. Hắn bước ra một bước, biến mất tại chỗ.
Tu vi của hắn tăng lên, lòng tự tin càng đầy, tâm lý đã quyết định phải giải quyết uy hiếp của Thú nhân tộc ở mỏ quặng kia, đoạt lấy nơi đó.
Hắn cần nhân khẩu, cũng càng cần tài nguyên khoáng sản.
...
Bên ngoài, cách mỏ Hắc đồng chừng mười dặm, có một đội ngũ chậm rãi tới gần, người cầm đầu cưỡi Bạch Hổ, tay cầm một cây cờ da cự thú chạy như bay về phía trước.
Trên một mặt của lá cờ có viết một chữ “Hoang” đỏ tươi bằng thú huyết, mặt còn lại là một chữ “Cổ”.
Người này chính là tộc trưởng của Hoang Cổ bộ lạc, Cổ Trần.
Hắn cầm đầu, sau lưng là 600 tinh nhuệ mạnh nhất bộ lạc, mỗi người cưỡi một con Khủng Lang đi theo Cổ Trần, tiến về phía mỏ quặng.
Những con Khủng Lang này có được từ lần tiêu diệt đội kỵ binh Thú nhân tộc trước đó, vốn dĩ chúng đã bị Thú nhân tộc thuần phục nên khi Cổ Trần bắt về liền dễ dàng thuần hóa chúng trở thành tọa kỵ.
Lần này Cổ Trần chỉ mang theo 600 người, còn cưỡi Khủng Lang đi nên tốc độ rất nhanh.
Ầm ầm...
Bụi bay mù mịt, cỏ khô tung tóe, một luồng sát khí lao thẳng về phía mỏ quặng.
Bọn hắn đến trước cửa vào mỏ quặng, nhóm Thú nhân thủ vệ lập tức bị kinh động, cả đám kinh ngạc cảnh giác nhìn về phía đội ngũ đột ngột xuất hiện này.
- Là Lang kỵ tộc ta sao?
Có Thú nhân nghi ngờ nhìn qua, mơ hồ nhìn thấy từng con Khủng Lang đang chạy như bay đến, là một đội ngũ đông đúc khoảng 600 người.
Nhưng khiến chúng phải kinh ngạc chính là, kẻ cầm đầu đội ngũ này lại cưỡi một con Bạch Hổ, tay cầm một cây cờ lớn màu đen.
- Hoang... Cổ?
Khi thấy rõ hai chữ lớn ở mặt trước và sau của lá cờ, đám Thú nhân lập tức biến sắc, bởi vì hai chữ này chính là chữ của Nhân tộc.
- Là Nhân tộc!
- Không tốt, là địch tập!
Nhóm Thú nhân thủ vệ hét lớn liên tục, lập tức có Thú nhân cầm lấy một cái sừng thú ra sức thổi.
Ô ô...
Tiếng kèn hùng hậu truyền khắp mỏ quặng, khiến đám nô lệ Nhân tộc đang làm việc quần quật bên trong khu mỏ dừng tay lại ngay.
Nhóm Thú nhân đang ở bên trong mỏ quặng nghe thấy tiếng kèn này liền giật mình, bởi vì đây là kèn lệnh chiến tranh, đại biểu cho có địch nhân đến.
- Địch tập!
Từng tiếng hét lớn vang lên, cả khu mỏ trở nên hỗn loạn, từng nhóm Thú nhân cường đại ào ào quơ lấy binh khí chạy vội ra ngoài.
Một nhóm Lang kỵ với sĩ số lên đến ngàn quân xông ra khỏi căn cứ, chạy thẳng ra bên ngoài mỏ quặng.
Còn có cả Thú nhân Chiến Sĩ với quân số đông đảo, tổng cộng mấy ngàn Thú nhân Chiến Sĩ tập hợp lại, tình cảnh vô cùng hùng vĩ.
- Xảy ra chuyện gì?
Bên trong mỏ quặng có rất nhiều nô lệ Nhân tộc kinh ngạc, bọn họ nghe thấy tiếng kèn trầm trầm, lại đột ngột trông thấy vô số Thú nhân Chiến Sĩ tập hợp lại, ai nấy đều có chung một suy nghĩ.
Có người đến đây tấn công quặng mỏ?
- Kèn lệnh chiến tranh, là có người đến gây sự với Thú nhân tộc sao?
Một lão giả kinh ngạc, nhìn Thú nhân Chiến Sĩ khắp bốn phía đang tập hợp lại, ai nấy sắc mặt nghiêm nghị, đằng đằng sát khí lao ra ngoài.
Không cần phải nói, tất cả mọi người đều hiểu, có người đến tấn công quặng mỏ.
Nghĩ như thế, mấy vạn nô lệ Nhân tộc bên trong mỏ quặng đều sáng mắt lên, có mấy người rục rịch tâm tư, liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được kích động nho nhỏ trong mắt nhau.
- Là ai đến tấn công mỏ quặng này của Thú nhân tộc vậy?
Có người mở miệng đặt câu hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.