Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 319: Hung Uy (Hạ)

Tiểu Tiểu Yêu Tiên

20/07/2021

Thực lực của Cổ Trần cường đại, hung uy lừng lẫy khiến người sợ hãi.

Ngay lúc này, lão thạch nhân núp trong đám người bùng nổ rống to:

- Tiểu tử, đi chết đi!

Giữa chân mày của lão thạch nhân bắn ra tia sáng bay về phía đầu của Cổ Trần.

Đó là một cối đá, ù ù đập tới.

Keng!

Chợt nghe tiếng keng va chạm, một phương Thanh Đồng đại ấn tạt ngang đụng cối đá, sức mạnh mạnh mẽ đụng bay cối đá.

Ấn tỷ kêu ù ù, bảo quang tràn ngập, đột nhiên hóa thành luồng sáng xanh đánh vào cối đá.

Răng rắc!

Cùng với một tiếng giòn vang, cối đá vỡ vụn, bị Thanh Đồng đại ấn đụng nát, nổ tung thành một đoàn bảo quang bay tán loạn.

- A phụt!

Lão thạch nhân hét thảm một tiếng, hộc máu tại chỗ, khí tức uể oải, trên mặt tràn đầy nhợt nhạt, bị phản phệ nghiêm trọng.

Cối đá đó là Bản Mệnh Chi khí của lão, không ngờ đấu thua Thanh Đồng đại ấn của Cổ Trần, mới hai phát đã bị phá hủy.

- Lão cẩu, trốn làm gì, chịu chết đi!

Ánh mắt Cổ Trần sắc bén tập trung vào lão thạch nhân trong đám đông, hắn nhảy người lên, rót chiến khí mạnh mẽ vào Thanh Đồng chiến thương, phong mang vô song.

Hắn lơ lửng trên cao, hai tay cầm thương tích góp năng lượng vô cùng đập mạnh xuống.

Oong!

Một tiếng vù vù, tám phương run rẩy, giống như vạn vật yên lặng vào giây phút này.

Bùm!

Trong giây lát, năng lượng tích trữ tới cực điểm thì nổ tung, sự vật trong phạm vi ba trăm thước, bao gồm thạch nhân đều tan rã, hóa thành tro tàn.



Năng lượng nổ tung, có ánh lửa và khói bụi nhanh chóng khuếch tán, tựa như sóng năng lượng không ngừng mở rộng, thổi quét tám phương như dời núi lấp biển.

Ầm ầm!

Đất rung núi chuyển, cả tòa Thạch thành đều lay động, vô số chiến sĩ Thạch tộc không kịp phản ứng đã bị lật tung, đầy trời đổ mưa máu, tay chân rụt rơi rụng, đầu lăn lông lốc.

Sóng khí đáng sợ từng vòng khuếch tán, lấy thân thể của Cổ Trần làm trung tâm bùng nổ, mọi thứ trong phạm vi một nghìn thước bị dọn dẹp sạch.

Trong hố to, chậm rãi đứng lên, nhổ Thanh Đồng chiến thương lên, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt không vui không buồn nhìn bóng người tơi tả nằ, cách mười thước.

Đúng là lão thạch nhân.

Lão nghệch mặt ra, cố gắng ngước đầu nhìn lại đây, đôi mắt ngơ ngẩn, trông bộ dạng không tha thiết sống.

Người này có bàn tay vàng hay sao?

Đây là sức chiến đấu thuộc về Đoán Cốt cảnh sao? Phải chăng ta còn chưa tỉnh ngủ, còn đang nằm mơ?

Ngẫm lại lão là cường giả Hoán Huyết cảnh, chỉ còn thiếu một bước có thể lại mở huyết mạch trong người, thức tỉnh sức mạnh huyết mạch.

Nhưng tại sao đối diện tiểu tử Nhân tộc Đoán Cốt cảnh đại thành tên Cổ Trần mà thua thảm, bị đánh tơi bời không bò dậy nổi?

Giả, nhất định là giả!

Trong lòng lão điên cuồng gầm rống, hiển nhiên sắp nổi điên.

Lão thạch nhân đã điên, lẩm bẩm lảm nhảm, không ngừng ọc máu:

- Không thể nào! Điều này không phải thật!

Lão không tin, giãy giụa bò dậy, kết quả bị một móng vuốt cọp to lớn đè xuống.

Bùm!

Một tiếng nổ trầm đục, đầu lão thạch nhân dán sát đất, chảy máu ròng ròng, trông thê thảm vô cùng.

Lão thạch nhân sực tỉnh ngộ, cảm nhận một luồng sát khí lạnh như băng, lão sợ hãi mở miệng nói một câu:



- Tiểu tử Nhân tộc, nếu ngươi giết ta thì bản bộ Thạch tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Cổ Trần cười nhạt, giải thích rằng:

- Chẳng lẽ ta không giết ngươi thì sẽ không bị Thạch tộc trả thù và công kích?

- Lão cẩu, ngươi đã bít đường, nhưng yên tâm, ta chưa giết ngươi ngay, để lại cái mạng chó của ngươi còn có chút tác dụng.

Nói xong, Cổ Trần giơ tay đập thương xuống đầu lão thạch nhân, máu phun ra tung tóe, lão trợn trắng mắt ngất xỉu.

- Ta... Không cam lòng...

Lão thạch nhân trợn trắng mắt, ngất đi.

Đáng tiếc cuối cùng lão bị tổn hại nặng đánh ngất, bị Cổ Trần sai người trói lại, giữ lão sống có một tác dụng.

- Lão cẩu Thạch tộc đã thua!

- Tộc trưởng thần uy!

- Vạn thắng! Vạn thắng!

Trong phút chốc, trong thành thành bộc phát ra từng đợt hoan hô, một vạn Long kỵ xung phong xông pha, đi tói đâu là vô địch đến đó, sĩ khí cao vút.

Mấy vạn thanh niên trai tráng Nhân tộc ở hậu phương ồ ạt tuôn vào, nhìn thấy Cổ Trần dùng thương nâng xác của lão thạch nhân thì ai nấy tinh thần phấn chấn, hưng phấn kêu gào.

Nhân tộc dâng cao sĩ khí, ngược lại bên Thạch tộc thì sụt sĩ khí, không còn muốn đánh.

- Lão tướng quân chết rồi?

- Chúng ta thua!

Nhiều thạch nhân kinh hoàng sợ hãi, nhìn lão thạch nhân bị Cổ Trần nâng lên, người bị trói chặt, bị các sợi xích Thanh Đồng khóa lại treo trên người Bạch Hổ, thành tù binh.

Bọn họ sợ, sợ hãi đang lan tràn.

- Trốn!

Cơ hồ giây sau, nhiều người Thạch tộc bị dọa vỡ mật, trực tiếp xoay người chạy, hết cách, Cổ Trần mang đến uy hiếp quá mãnh liệt cho bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook