Chương 282: Huyết Mễ
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Điều này khiến Cổ Trần càng có niềm tin mãnh liệt vào bí thuật cường đại như Thanh Đồng bí giáp, thậm chí càng thêm trọng thị.
Thanh Đồng bí giáp rách nát bao bọc thân thể Cổ Trần, vết nứt rậm rạp hơi khó sửa chữa.
Nhất định phải có nhiều Thanh Đồng mới được, việc này không thể lơ là, Cổ Trần suy nghĩ tiếp theo nên chiếm lấy quặng mỏ lớn nào.
Nếu hoàn toàn đối đầu với Thú tộc, vậy thì không còn gì để sợ nữa, trước tiên chiếm cứ quặng mỏ, khai thác ra nhiều mỏ Hắc đồng và mỏ thiếc, mang về tinh luyện thành Thanh Đồng phát triển chính mình mới là quan trọng nhất.
Lúc này, thân thể của Cổ Trần hấp thu nhiều nước thuốc, các vết thương cấp tốc chữa trị, thêm vào khả năng khôi phục cực mạnh của Nguyên Thủy Ma thể, rất nhanh đã chữa lành vết thương.
Còn về vết thương bên trong thân thể thì cũng không đáng lo, không lâu sau đã khôi phục đến trạng thái cao nhất.
Hơn nữa sau khi lành vết thương, Cổ Trần cảm thấy thân thể trở nên càng cứng cỏi, càng cường đại, mặc kệ là cơ thể hay xương đều tiến bộ bước dài.
Nguyên Thủy Ma cốt càng lấp lánh, lộ ra vầng sáng bất hủ ma tính của Thanh Đồng, sức mạnh càng mạnh.
Còn về con suối trong người, bên trong trào ra từng đợt Nguyên Thủy chiến khí đặc quánh tuôn ra, nhanh chóng chảy từ trên xuống dưới, rèn luyện thấm nhuần cả người.
Vèo!
Giây sau, Cổ Trần nhảy ra khỏi đại đỉnh, từ đầu tới chân hoàn mỹ vô khuyết, không còn một vết thương nào, ngược lại có cảm giác cường đại phá rồi lập.
Nội tình, thiên phú, tiềm năng, các mặt đều tiến bộ, trở nên càng cường đại, sâu không lường được.
Cổ Trần hơi nhích người, thở hắt ra, cất Thanh Đồng đỉnh vào, bắt đầu lấy ra một vài thứ để kiểm tra.
Đây là hai bảo bối trữ vật, một vòng tay trữ vật màu đen, một chiếc nhẫn màu vàng.
Vòng tay là của trưởng lão Thú tộc, nhẫn là của Nhị điện hạ Thú tộc Mông Lỗ, tài sản của hai người bị Cổ Trần lục soát lấy đi.
Cổ Trần trước tiên là xóa bỏ ấn ký sót lại trên đồ vật, hắn mở vòng tay ra trước, xem hàng tồn bên trong, có khá nhiều.
Dù sao là một vị trưởng lão của Thú tộc, của cải không ít được, các loại dược thảo, tài liệu, linh vật nhiều vô cùng.
Đáng tiếc một điều là không có một ít bí pháp và thuật tu luyện mà Cổ Trần mong đợi, chỉ được một phần phương pháp tôi thể bình thường, hắn có chút bất đắc dĩ.
Kỳ thực rất bình thường, phương pháp tu luyện và bí pháp cường đại thật sự đều là truyền thừa cố định, không thể nào tùy thân mang theo.
Chỉ có bên trong Thú tộc mới có truyền thừa, bọn họ được mang theo bên người mới là kỳ.
Mông Lỗ làm Nhị vương tử, bản thân địa vị cao cả, đương nhiên của cải càng dày, các loại dược thảo, tài liệu quý giá nhiều hơn trưởng lão Thú tộc.
Quý giá nhất là trong tay tên này nắm giữ nhiều linh vật, một ít thú huyết quý giá, còn có các loại Linh dược nhiều năm.
Không nói thứ khác, Cổ Trần xem trọng nhất vẫn là loại bí pháp mà Mông Lỗ thi triển ra vào phút cuối, có thể triệu hoán ra ấn ký đồ đằng ẩn sâu bên trong huyết mạch.
Loại bí pháp này rất cường đại, nhưng đáng tiếc không có trong nhẫn.
Trên người Mông Lỗ không mang theo bản khắc của loại bí pháp này, khiến Cổ Trần rất thất vọng, ngoài ra còn có vài loại phương pháp tu luyện khác.
Nhưng đều là giai đoạn Tôi Thể, Luyện Khí, Đoàn Cốt, thậm chí không có một phần phương pháp tu luyện Chiến Thể, quá thất vọng.
Tóm lại, Cổ Trần có nhiều thu hoạch, ít nhất có thể bổ sung nội tình cơ sở cho bộ lạc, tăng mạnh khiếm khuyết các loại phương pháp tu luyện cơ bản của Cổ Trần.
“Ừm? Đây là...”
Cổ Trần bỗng phát hiện một vài thứ trong không gian trữ vật, hắn ngạc nhiên lấy ra.
Cổ Trần vung tay lên, trước mắt hiện ra một cái chậu đá, bên trong đựng đầy một loại hạt trong suốt lấp lánh, thoạt nhìn giống như hạt cơm.
“Không lẽ thứ này là... Lương thực chính của Thú tộc, Huyết mễ?”
Cổ Trần híp mắt lại, trái tim không kiềm được giật thót.
Không ngờ trong chậu đá này đựng một loại Huyết mễ.
Cổ Trần cấm một hạt Huyết mễ lên đặt lòng bàn tay, cẩn thận quan sát kỹ, các hạt trong suốt lấp lánh, tỏa ra ánh sáng đỏ giống như từng hạt cơm hồng ngọc.
Hơi giống gạo ăn cơm trên Trái Đất ở kiếp trước rồi lại khác, bởi vì Huyết mễ thô hơn, hạt to hơn, nguyên hạt trong suốt, lấp lóe tia sáng đỏ.
Dựa theo một số ghi chép trong ký sự Man Hoang, món chính của Thú tộc là một loại linh thực màu đỏ máu.
Thật ra không chỉ mình Thú tộc có lương thực chính, thông thường trong Man Hoang bách tộc đều có lương thực chính của riêng chủng tộc mình.
Thí dụ như Long Nha mễ của Long tộc, Hoàng Kim mễ của Kim tộc, Thủy Tinh mễ của Thạch tộc, đều là lương thực chủ yếu quý giá của các tộc.
“Huyết mễ, rất tốt, nhất định phải lấy được nó.”
Thanh Đồng bí giáp rách nát bao bọc thân thể Cổ Trần, vết nứt rậm rạp hơi khó sửa chữa.
Nhất định phải có nhiều Thanh Đồng mới được, việc này không thể lơ là, Cổ Trần suy nghĩ tiếp theo nên chiếm lấy quặng mỏ lớn nào.
Nếu hoàn toàn đối đầu với Thú tộc, vậy thì không còn gì để sợ nữa, trước tiên chiếm cứ quặng mỏ, khai thác ra nhiều mỏ Hắc đồng và mỏ thiếc, mang về tinh luyện thành Thanh Đồng phát triển chính mình mới là quan trọng nhất.
Lúc này, thân thể của Cổ Trần hấp thu nhiều nước thuốc, các vết thương cấp tốc chữa trị, thêm vào khả năng khôi phục cực mạnh của Nguyên Thủy Ma thể, rất nhanh đã chữa lành vết thương.
Còn về vết thương bên trong thân thể thì cũng không đáng lo, không lâu sau đã khôi phục đến trạng thái cao nhất.
Hơn nữa sau khi lành vết thương, Cổ Trần cảm thấy thân thể trở nên càng cứng cỏi, càng cường đại, mặc kệ là cơ thể hay xương đều tiến bộ bước dài.
Nguyên Thủy Ma cốt càng lấp lánh, lộ ra vầng sáng bất hủ ma tính của Thanh Đồng, sức mạnh càng mạnh.
Còn về con suối trong người, bên trong trào ra từng đợt Nguyên Thủy chiến khí đặc quánh tuôn ra, nhanh chóng chảy từ trên xuống dưới, rèn luyện thấm nhuần cả người.
Vèo!
Giây sau, Cổ Trần nhảy ra khỏi đại đỉnh, từ đầu tới chân hoàn mỹ vô khuyết, không còn một vết thương nào, ngược lại có cảm giác cường đại phá rồi lập.
Nội tình, thiên phú, tiềm năng, các mặt đều tiến bộ, trở nên càng cường đại, sâu không lường được.
Cổ Trần hơi nhích người, thở hắt ra, cất Thanh Đồng đỉnh vào, bắt đầu lấy ra một vài thứ để kiểm tra.
Đây là hai bảo bối trữ vật, một vòng tay trữ vật màu đen, một chiếc nhẫn màu vàng.
Vòng tay là của trưởng lão Thú tộc, nhẫn là của Nhị điện hạ Thú tộc Mông Lỗ, tài sản của hai người bị Cổ Trần lục soát lấy đi.
Cổ Trần trước tiên là xóa bỏ ấn ký sót lại trên đồ vật, hắn mở vòng tay ra trước, xem hàng tồn bên trong, có khá nhiều.
Dù sao là một vị trưởng lão của Thú tộc, của cải không ít được, các loại dược thảo, tài liệu, linh vật nhiều vô cùng.
Đáng tiếc một điều là không có một ít bí pháp và thuật tu luyện mà Cổ Trần mong đợi, chỉ được một phần phương pháp tôi thể bình thường, hắn có chút bất đắc dĩ.
Kỳ thực rất bình thường, phương pháp tu luyện và bí pháp cường đại thật sự đều là truyền thừa cố định, không thể nào tùy thân mang theo.
Chỉ có bên trong Thú tộc mới có truyền thừa, bọn họ được mang theo bên người mới là kỳ.
Mông Lỗ làm Nhị vương tử, bản thân địa vị cao cả, đương nhiên của cải càng dày, các loại dược thảo, tài liệu quý giá nhiều hơn trưởng lão Thú tộc.
Quý giá nhất là trong tay tên này nắm giữ nhiều linh vật, một ít thú huyết quý giá, còn có các loại Linh dược nhiều năm.
Không nói thứ khác, Cổ Trần xem trọng nhất vẫn là loại bí pháp mà Mông Lỗ thi triển ra vào phút cuối, có thể triệu hoán ra ấn ký đồ đằng ẩn sâu bên trong huyết mạch.
Loại bí pháp này rất cường đại, nhưng đáng tiếc không có trong nhẫn.
Trên người Mông Lỗ không mang theo bản khắc của loại bí pháp này, khiến Cổ Trần rất thất vọng, ngoài ra còn có vài loại phương pháp tu luyện khác.
Nhưng đều là giai đoạn Tôi Thể, Luyện Khí, Đoàn Cốt, thậm chí không có một phần phương pháp tu luyện Chiến Thể, quá thất vọng.
Tóm lại, Cổ Trần có nhiều thu hoạch, ít nhất có thể bổ sung nội tình cơ sở cho bộ lạc, tăng mạnh khiếm khuyết các loại phương pháp tu luyện cơ bản của Cổ Trần.
“Ừm? Đây là...”
Cổ Trần bỗng phát hiện một vài thứ trong không gian trữ vật, hắn ngạc nhiên lấy ra.
Cổ Trần vung tay lên, trước mắt hiện ra một cái chậu đá, bên trong đựng đầy một loại hạt trong suốt lấp lánh, thoạt nhìn giống như hạt cơm.
“Không lẽ thứ này là... Lương thực chính của Thú tộc, Huyết mễ?”
Cổ Trần híp mắt lại, trái tim không kiềm được giật thót.
Không ngờ trong chậu đá này đựng một loại Huyết mễ.
Cổ Trần cấm một hạt Huyết mễ lên đặt lòng bàn tay, cẩn thận quan sát kỹ, các hạt trong suốt lấp lánh, tỏa ra ánh sáng đỏ giống như từng hạt cơm hồng ngọc.
Hơi giống gạo ăn cơm trên Trái Đất ở kiếp trước rồi lại khác, bởi vì Huyết mễ thô hơn, hạt to hơn, nguyên hạt trong suốt, lấp lóe tia sáng đỏ.
Dựa theo một số ghi chép trong ký sự Man Hoang, món chính của Thú tộc là một loại linh thực màu đỏ máu.
Thật ra không chỉ mình Thú tộc có lương thực chính, thông thường trong Man Hoang bách tộc đều có lương thực chính của riêng chủng tộc mình.
Thí dụ như Long Nha mễ của Long tộc, Hoàng Kim mễ của Kim tộc, Thủy Tinh mễ của Thạch tộc, đều là lương thực chủ yếu quý giá của các tộc.
“Huyết mễ, rất tốt, nhất định phải lấy được nó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.