Chương 392: Khí Tức Bất Tường
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Nhưng hài cốt trải đầy, đất cằn nghìn dặm, không có một ngọn cỏ là sao thế này?
“A, khí tức này...”
Cơ mặt Cổ Trần cứng ngắc, ngửi được một chút không bình thường.
Hắn bước nhanh đi tới, nhìn xương trắng dưới đất, bên trên còn bám chút khói đen, âm u lạnh lẽo, tà ác, lộ ra bất tường và nguyền rủa.
Nhìn đến đây thì Cổ Trần hoàn toàn thay đổi sắc mặt, giương mắt nhìn lên, toàn bộ khu vực chiến trường biến thành khu vực không có một ngọn cỏ.
Chỉ để lại hài cốt đầy đất, dày đặc đáng sợ, trong không khí còn sót lại từng luồng khói đen mơ hồ dần tan biến.
Đi vào trong khói đen, Cổ Trần rất rõ ràng cảm giác được ăn mòn, khiến hắn cảm giác lạnh lẽo, tử vong, tà ác, thậm chí là bất tường.
Cổ Trần vội giương mắt nhìn hướng tường thành, chỗ đó có đám tộc nhân dọn dẹp chiến trường, may mắn mọi người không bị gì, hắn thầm thở phào.
Nhưng Cổ Trần thắc mắc thầm nghĩ nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao biến thành như vậy? Tại sao liên quân ba tộc lập tức bị đánh bại?
- Grao!
Một góc chiến trường có tiếng Long ngâm không ngừng văng vẳng.
Một đầu Phi long màu đen to lớn vùng vẫy dưới đất, đáng tiếc bị một Cự ma đè xuống đất, dùng từng sợi xích Thanh Đồng trói nó lại.
Đó là Phi long bị bắt lại, không chỉ có một con, Thú nhân mang tới mười mấy đầu Phi long, trừ bị giết chết và bỏ trốn ra, tổng cộng bắt được ba đầu Phi long.
Trong đó một đầu Phi long màu đen đầu rồng dữ tợn, khí tức mạnh mẽ, hai con khác toàn thân xám đen, hai chân đỏ thẫm, nhỏ hơn một vòng.
- Tộc trưởng!
Xuyên qua khu vực bên ngoài không có một ngọn cỏ, Cổ Trần đi vào khu vực chiến trường đằng trước tường Thanh Đồng thành.
Vừa đi về, chợt thấy nhóm người Hắc Thổ, Ngưu Lực bước nhanh ra, vẻ mặt hưng phấn.
Bọn họ cả người đẫm máu như mới leo ra từ biển máu, sát khí quanh quẩn toàn thân, khiếp hồn người.
- Tộc trưởng trở lại!
- Vạn thắng!
Nhìn thấy Cổ Trần trở về, tất cả tộc nhân nhịn không được cùng nhau hò hét, reo hò, nguyên một đám bộc phát ra nhiệt tình cực kỳ mãnh liệt.
Hưng phấn, hô to sóng sau cao hơn sóng trước, các tộc nhân nhận được tin thắng lợi tự động tới nơi này, mấy chục vạn người hội tụ một chỗ.
Nhìn vô số tộc nhân reo hò, Cổ Trần cũng mỉm cười, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Khi tất cả mọi người bình tĩnh trở lại, hắn mới đưa mắt nhìn nhóm Hắc Thổ ở trước mặt.
- Nói cho ta biết, lúc ta không có ở đây thì nơi này xảy ra chuyện gì?
Cổ Trần nhẹ gật đầu, trực tiếp mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra tại đây.
...
- Các ngươi nói là có tồn tại kỳ dị xâm nhập chiến trường, thu gặt sinh mệnh ba tộc?
Cổ Trần xoe tròn mắt như nghe chuyện cổ tích.
Không nghe lầm, đám người Hắc Thổ, Ngưu Lực, Thiết Thạch vẻ mặt buồn rầu kể lại mọi việc vừa phát sinh trên chiến trường.
Khi đại chiến kịch liệt nhất đột nhiên có một luồng sương mù đen kỳ dị xâm nhập chiến trường, không ngừng thu gặt sinh linh và cao thủ của ba tộc.
Thừa dịp đó, nhóm Hắc Thổ dẫn dắt kỵ binh lao ra, tổ chức phản công.
Vì có sương mù đen kỳ dị chặn cao thủ ba tộc, cho nên ba mươi Cự ma tăng thêm sáu Độc Nhãn cự nhân xung phong, đánh đâu thắng đó, liên quân ba tộc căn bản là không có cách ngăn cản.
Nhờ sương mù đen xuất hiện, dẫn đến ba tộc thảm bại, nguyên một đám cao thủ bị sương mù đen cắn nuốt, chỉ để lại từng bộ hài cốt.
Sau cùng quân đoàn ba tộc bị dọa sụp đổ, bị bên bộ lạc đánh tan tác, trực tiếp chạy tứ tán.
Nhóm Hắc Thổ không dám truy sát tới, bởi vì trong sương mù đen kia ẩn giấu thứ đáng sợ không ngừng truy sát cắn nuốt đám sinh linh của ba tộc.
Sau cùng tuy giết hơn phân nửa quân địch, nhưng bọn họ không dám đuổi theo.
Chờ khi Cổ Trần trở về thì đại chiến chỗ này đã kết thúc, để lại thi thể đầy rẫy, đất cằn nghìn dặm, hoàn toàn không có một ngọn cỏ.
Cổ Trần nhìn khu vực lớn trụi lủi, khói đen tán đi, hài cốt trải đầy chứng minh nơi này vừa trải qua một trận khủng bố.
Hắn cũng không rõ ràng đây là cái gì, thậm chí hoài nghi phải chăng là sương mù đen chết chóc trong Cấm khu ở Man Hoang bình nguyên đã lan tới đây?
Tiếc rằng hắn về trễ, không thể nhìn thấy sương mù đen kia, càng không cách nào hiểu rõ trong sương mù đen cất giấu thứ đáng sợ gì.
Nghe nhóm Hắc Thổ nói, trong sương mù đen ẩn giấu một bóng người làm thịt cao thủ của ba tộc.
“Rốt cuộc là cái gì?”
Cổ Trần trong lòng mơ hồ cảm thấy vấn đề này không đơn giản.
Nhưng bây giờ không có cách nào xác minh, bởi vì sương mù đen đuổi theo mấy cường giả Hoán Huyết cảnh của ba tộc đã biến mất khỏi nơi đây, căn bản không có cách theo dấu.
Hơn nữa Cổ Trần cũng không muốn đuổi theo, nơi này vừa mới kết thúc đại chiến, có rất nhiều chuyện cần hắn xử lý, tộc nhân thương vong càng cần hắn sắp xếp.
“A, khí tức này...”
Cơ mặt Cổ Trần cứng ngắc, ngửi được một chút không bình thường.
Hắn bước nhanh đi tới, nhìn xương trắng dưới đất, bên trên còn bám chút khói đen, âm u lạnh lẽo, tà ác, lộ ra bất tường và nguyền rủa.
Nhìn đến đây thì Cổ Trần hoàn toàn thay đổi sắc mặt, giương mắt nhìn lên, toàn bộ khu vực chiến trường biến thành khu vực không có một ngọn cỏ.
Chỉ để lại hài cốt đầy đất, dày đặc đáng sợ, trong không khí còn sót lại từng luồng khói đen mơ hồ dần tan biến.
Đi vào trong khói đen, Cổ Trần rất rõ ràng cảm giác được ăn mòn, khiến hắn cảm giác lạnh lẽo, tử vong, tà ác, thậm chí là bất tường.
Cổ Trần vội giương mắt nhìn hướng tường thành, chỗ đó có đám tộc nhân dọn dẹp chiến trường, may mắn mọi người không bị gì, hắn thầm thở phào.
Nhưng Cổ Trần thắc mắc thầm nghĩ nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao biến thành như vậy? Tại sao liên quân ba tộc lập tức bị đánh bại?
- Grao!
Một góc chiến trường có tiếng Long ngâm không ngừng văng vẳng.
Một đầu Phi long màu đen to lớn vùng vẫy dưới đất, đáng tiếc bị một Cự ma đè xuống đất, dùng từng sợi xích Thanh Đồng trói nó lại.
Đó là Phi long bị bắt lại, không chỉ có một con, Thú nhân mang tới mười mấy đầu Phi long, trừ bị giết chết và bỏ trốn ra, tổng cộng bắt được ba đầu Phi long.
Trong đó một đầu Phi long màu đen đầu rồng dữ tợn, khí tức mạnh mẽ, hai con khác toàn thân xám đen, hai chân đỏ thẫm, nhỏ hơn một vòng.
- Tộc trưởng!
Xuyên qua khu vực bên ngoài không có một ngọn cỏ, Cổ Trần đi vào khu vực chiến trường đằng trước tường Thanh Đồng thành.
Vừa đi về, chợt thấy nhóm người Hắc Thổ, Ngưu Lực bước nhanh ra, vẻ mặt hưng phấn.
Bọn họ cả người đẫm máu như mới leo ra từ biển máu, sát khí quanh quẩn toàn thân, khiếp hồn người.
- Tộc trưởng trở lại!
- Vạn thắng!
Nhìn thấy Cổ Trần trở về, tất cả tộc nhân nhịn không được cùng nhau hò hét, reo hò, nguyên một đám bộc phát ra nhiệt tình cực kỳ mãnh liệt.
Hưng phấn, hô to sóng sau cao hơn sóng trước, các tộc nhân nhận được tin thắng lợi tự động tới nơi này, mấy chục vạn người hội tụ một chỗ.
Nhìn vô số tộc nhân reo hò, Cổ Trần cũng mỉm cười, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Khi tất cả mọi người bình tĩnh trở lại, hắn mới đưa mắt nhìn nhóm Hắc Thổ ở trước mặt.
- Nói cho ta biết, lúc ta không có ở đây thì nơi này xảy ra chuyện gì?
Cổ Trần nhẹ gật đầu, trực tiếp mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra tại đây.
...
- Các ngươi nói là có tồn tại kỳ dị xâm nhập chiến trường, thu gặt sinh mệnh ba tộc?
Cổ Trần xoe tròn mắt như nghe chuyện cổ tích.
Không nghe lầm, đám người Hắc Thổ, Ngưu Lực, Thiết Thạch vẻ mặt buồn rầu kể lại mọi việc vừa phát sinh trên chiến trường.
Khi đại chiến kịch liệt nhất đột nhiên có một luồng sương mù đen kỳ dị xâm nhập chiến trường, không ngừng thu gặt sinh linh và cao thủ của ba tộc.
Thừa dịp đó, nhóm Hắc Thổ dẫn dắt kỵ binh lao ra, tổ chức phản công.
Vì có sương mù đen kỳ dị chặn cao thủ ba tộc, cho nên ba mươi Cự ma tăng thêm sáu Độc Nhãn cự nhân xung phong, đánh đâu thắng đó, liên quân ba tộc căn bản là không có cách ngăn cản.
Nhờ sương mù đen xuất hiện, dẫn đến ba tộc thảm bại, nguyên một đám cao thủ bị sương mù đen cắn nuốt, chỉ để lại từng bộ hài cốt.
Sau cùng quân đoàn ba tộc bị dọa sụp đổ, bị bên bộ lạc đánh tan tác, trực tiếp chạy tứ tán.
Nhóm Hắc Thổ không dám truy sát tới, bởi vì trong sương mù đen kia ẩn giấu thứ đáng sợ không ngừng truy sát cắn nuốt đám sinh linh của ba tộc.
Sau cùng tuy giết hơn phân nửa quân địch, nhưng bọn họ không dám đuổi theo.
Chờ khi Cổ Trần trở về thì đại chiến chỗ này đã kết thúc, để lại thi thể đầy rẫy, đất cằn nghìn dặm, hoàn toàn không có một ngọn cỏ.
Cổ Trần nhìn khu vực lớn trụi lủi, khói đen tán đi, hài cốt trải đầy chứng minh nơi này vừa trải qua một trận khủng bố.
Hắn cũng không rõ ràng đây là cái gì, thậm chí hoài nghi phải chăng là sương mù đen chết chóc trong Cấm khu ở Man Hoang bình nguyên đã lan tới đây?
Tiếc rằng hắn về trễ, không thể nhìn thấy sương mù đen kia, càng không cách nào hiểu rõ trong sương mù đen cất giấu thứ đáng sợ gì.
Nghe nhóm Hắc Thổ nói, trong sương mù đen ẩn giấu một bóng người làm thịt cao thủ của ba tộc.
“Rốt cuộc là cái gì?”
Cổ Trần trong lòng mơ hồ cảm thấy vấn đề này không đơn giản.
Nhưng bây giờ không có cách nào xác minh, bởi vì sương mù đen đuổi theo mấy cường giả Hoán Huyết cảnh của ba tộc đã biến mất khỏi nơi đây, căn bản không có cách theo dấu.
Hơn nữa Cổ Trần cũng không muốn đuổi theo, nơi này vừa mới kết thúc đại chiến, có rất nhiều chuyện cần hắn xử lý, tộc nhân thương vong càng cần hắn sắp xếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.