Chương 88: Là Ngươi?
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
19/07/2021
Oanh!
Không đợi Cổ Trần xem xét, một âm thanh nổ tung truyền đến, thạch điện rung động, sau đó có ba kẻ phá tan cấm chế vọt vào bên trong thạch điện.
- Là ngươi?
Nữ tử áo đỏ bên trong ba người kinh ngạc, nhìn thấy Cổ Trần bên trong thạch điện, nàng nhịn không được hô lên một tiếng.
Người tới chính là Hỏa Tang Nhi, Xích Xà, Thạch Phong, ánh mắt cả ba đồng loạt hướng về phía Cổ Trần, cả nửa quyển thạch thư đang được hắn nắm trong tay.
- Tiểu tử Nhân tộc, giao thứ trong tay ngươi lên đây, ta có thể cho ngươi được toàn thây.
Thạch Phong nhìn nửa quyển thạch thư kia, hai mắt nóng rực, lập tức mở miệng nói ra những lời ấy.
Xích Xà, Hỏa Tang Nhi cũng nhìn lại, cả hai chăm chú quan sát hai vật trong tay Cổ Trần, một thanh Thạch Kiếm, nửa quyển thạch thư, có vẻ không phải là vật phàm.
- Tiểu tử, ta muốn Thạch Kiếm trong tay ngươi.
Xích Xà trực tiếp mở miệng, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Thạch Kiếm trong tay Cổ Trần.
Còn Hỏa Tang Nhi, đôi mắt đẹp của nàng toát ra sự lạnh lùng, nàng nhìn Cổ Trần chằm chằm, không ngờ lại gặp được tiểu tử Nhân tộc này ở đây.
- Muốn sao? Có bản lĩnh thì tự tới đây lấy!
Cổ Trần nhìn ba kẻ xâm nhập, cười lạnh.
Hắn thu hồi nửa quyển thạch thư ngay trước mặt ba người, khiến Thạch Phong tức điên lên, sát ý không sao kiềm chế được, lan tràn khắp nơi.
- Sâu kiến Nhân tộc, ngươi nhất định phải chết.
Hắn nói xong, tế ra một cái bát đá, chuẩn bị giết chết tiểu tử Nhân tộc đáng giận này.
- Ta tới giết hắn!
Một tiếng quát lớn, chỉ thấy Xích Xà phi thân tới, khí diễm toàn thân sôi trào, Xà Mâu trong tay hóa thành một Đại Xà đỏ thẫm vồ giết tới.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Xích Xà khẽ quát một tiếng, Xà Mâu ong ong, hóa thành một con Xích Luyện Xà nhào về phía mặt Cổ Trần, miệng há ra rộng hoác như muốn nuốt chửng hắn.
Cổ Trần mặt không đổi sắc, hắn nhìn chăm chú con Xích Luyện Xà kia, tay cầm Thạch Kiếm giơ lên, nhẹ nhàng chém xuống.
Răng rắc!
Một kiếm vừa ra, Xích Luyện Xà tan rã, một đạo kiếm khí chém tới, Xà Mâu trong tay Xích Xà bị chém thành hai đoạn.
Kiếm khí biến mất, nhưng lực lượng cường đại vẫn đánh bay Xích Xà ra ngoài, đụng lên trên vách tường thạch điện.
- Làm sao có thể?
Khóe miệng Xích Xà chảy máu, khiếp sợ nhìn Xà Mâu đã gãy đôi trong tay, đây chính là binh khí mạnh nhất của hắn.
- Làm sao lại như vậy?
Bên trong thạch điện, Hỏa Tang Nhi và Thạch Phong sắc mặt đại biến, khiếp sợ nhìn tình huống trước mắt, hoàn toàn không ngờ được sẽ xảy ra kết quả này.
Hai người trợn to mắt, không dám tin nhìn qua Cổ Trần, như thể gặp phải quỷ vậy.
- Là nhờ Thạch Kiếm!
Thạch Phong đột ngột hô lên, hai mắt tỏa sáng nóng rực, nhìn chằm chằm thanh Thạch Kiếm trong tay Cổ Trần.
Hắn cho rằng Thạch Kiếm này chính là nguyên nhân, nếu không Cổ Trần chỉ là một sâu kiến Nhân tộc có khí tức Tôi Thể thập trọng, không có khả năng làm bị thương Xích Xà.
- Sâu kiến, sao ngươi dám hủy binh khí của ta?
Xích Xà tức giận, há mồm gào thét, tỏ ra vô cùng phẫn nộ.
- Hừ!
Cổ Trần hừ lạnh, khinh thường nói:
- Mở miệng ngậm miệng đều là sâu kiến, ta nhìn ngươi cũng chẳng lợi hại mấy, đến phiên ta!
Ông!
Một tiếng ong ong vang lên, chỉ thấy bóng dáng Cổ Trần nhoáng tới, hắn vung Thạch Kiếm lên, từng luồng kiếm khí bắn ra, sáng rọi như sao trời, chém về phía Xích Xà.
- Xích Luyện giáp, phòng ngự!
Xích Xà kinh dị kêu to, toàn thân bốc lên từng đợt quang mang, có Xích Luyện giáp bao trùm toàn thân, tỏa sáng rực rỡ.
Chỉ tiếc vô dụng, kiếm khí dày đặc vạch phá không khí, cường đại chém tới, trong nháy mắt đã chém Xích Luyện giáp trên người Xích Xà vỡ thành từng mảnh vụn, huyết nhục văng tung tóe.
- A...
Một tiếng thét thê lương thảm thiết phát ra, kiếm khí biến mất, bên trong thạch điện còn lưu lại những vết chém kinh người, Xích Xà đã không thấy tăm hơi, chỉ còn là từng mảnh thịt vụn văng đầy đất.
Mùi máu tanh nồng nặc bốc lên, khiến hai người Thạch Phong và Hỏa Tang Nhi hoảng sợ ngây ra, trong lòng lạnh lẽo.
Một kiếm, chỉ một kiếm, Xích Xà có thực lực Đoán Cốt cảnh đỉnh phong cứ như vậy bị chém giết.
- Đáng giận! Sao hắn có thể làm được?
Thạch Phong vừa sợ vừa giận nói.
Hỏa Tang Nhi bên cạnh đầy cảnh giác nhìn Cổ Trần, toàn thân bốc lên hỏa diễm, nàng nắm Hỏa Vũ trong tay, trong mắt lộ ra kiêng kị cùng chấn kinh sâu sắc.
Cổ Trần như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục bước lên, giữa đám thịt nát đỏ hỏn đó, hắn tìm được một chiếc nhẫn Tiểu Xà đỏ thẫm, chính là nhẫn chứa vật của Xích Xà.
- Tiếp theo là hai người các ngươi.
Cất kỹ chiếc nhẫn, Cổ Trần xoay người lại nhìn về phía hai người khác bên trong thach điện, Thạch Phong và Hỏa Tang Nhi.
- Đáng chết, ngươi quá cuồng vọng!
Không đợi Cổ Trần xem xét, một âm thanh nổ tung truyền đến, thạch điện rung động, sau đó có ba kẻ phá tan cấm chế vọt vào bên trong thạch điện.
- Là ngươi?
Nữ tử áo đỏ bên trong ba người kinh ngạc, nhìn thấy Cổ Trần bên trong thạch điện, nàng nhịn không được hô lên một tiếng.
Người tới chính là Hỏa Tang Nhi, Xích Xà, Thạch Phong, ánh mắt cả ba đồng loạt hướng về phía Cổ Trần, cả nửa quyển thạch thư đang được hắn nắm trong tay.
- Tiểu tử Nhân tộc, giao thứ trong tay ngươi lên đây, ta có thể cho ngươi được toàn thây.
Thạch Phong nhìn nửa quyển thạch thư kia, hai mắt nóng rực, lập tức mở miệng nói ra những lời ấy.
Xích Xà, Hỏa Tang Nhi cũng nhìn lại, cả hai chăm chú quan sát hai vật trong tay Cổ Trần, một thanh Thạch Kiếm, nửa quyển thạch thư, có vẻ không phải là vật phàm.
- Tiểu tử, ta muốn Thạch Kiếm trong tay ngươi.
Xích Xà trực tiếp mở miệng, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Thạch Kiếm trong tay Cổ Trần.
Còn Hỏa Tang Nhi, đôi mắt đẹp của nàng toát ra sự lạnh lùng, nàng nhìn Cổ Trần chằm chằm, không ngờ lại gặp được tiểu tử Nhân tộc này ở đây.
- Muốn sao? Có bản lĩnh thì tự tới đây lấy!
Cổ Trần nhìn ba kẻ xâm nhập, cười lạnh.
Hắn thu hồi nửa quyển thạch thư ngay trước mặt ba người, khiến Thạch Phong tức điên lên, sát ý không sao kiềm chế được, lan tràn khắp nơi.
- Sâu kiến Nhân tộc, ngươi nhất định phải chết.
Hắn nói xong, tế ra một cái bát đá, chuẩn bị giết chết tiểu tử Nhân tộc đáng giận này.
- Ta tới giết hắn!
Một tiếng quát lớn, chỉ thấy Xích Xà phi thân tới, khí diễm toàn thân sôi trào, Xà Mâu trong tay hóa thành một Đại Xà đỏ thẫm vồ giết tới.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Xích Xà khẽ quát một tiếng, Xà Mâu ong ong, hóa thành một con Xích Luyện Xà nhào về phía mặt Cổ Trần, miệng há ra rộng hoác như muốn nuốt chửng hắn.
Cổ Trần mặt không đổi sắc, hắn nhìn chăm chú con Xích Luyện Xà kia, tay cầm Thạch Kiếm giơ lên, nhẹ nhàng chém xuống.
Răng rắc!
Một kiếm vừa ra, Xích Luyện Xà tan rã, một đạo kiếm khí chém tới, Xà Mâu trong tay Xích Xà bị chém thành hai đoạn.
Kiếm khí biến mất, nhưng lực lượng cường đại vẫn đánh bay Xích Xà ra ngoài, đụng lên trên vách tường thạch điện.
- Làm sao có thể?
Khóe miệng Xích Xà chảy máu, khiếp sợ nhìn Xà Mâu đã gãy đôi trong tay, đây chính là binh khí mạnh nhất của hắn.
- Làm sao lại như vậy?
Bên trong thạch điện, Hỏa Tang Nhi và Thạch Phong sắc mặt đại biến, khiếp sợ nhìn tình huống trước mắt, hoàn toàn không ngờ được sẽ xảy ra kết quả này.
Hai người trợn to mắt, không dám tin nhìn qua Cổ Trần, như thể gặp phải quỷ vậy.
- Là nhờ Thạch Kiếm!
Thạch Phong đột ngột hô lên, hai mắt tỏa sáng nóng rực, nhìn chằm chằm thanh Thạch Kiếm trong tay Cổ Trần.
Hắn cho rằng Thạch Kiếm này chính là nguyên nhân, nếu không Cổ Trần chỉ là một sâu kiến Nhân tộc có khí tức Tôi Thể thập trọng, không có khả năng làm bị thương Xích Xà.
- Sâu kiến, sao ngươi dám hủy binh khí của ta?
Xích Xà tức giận, há mồm gào thét, tỏ ra vô cùng phẫn nộ.
- Hừ!
Cổ Trần hừ lạnh, khinh thường nói:
- Mở miệng ngậm miệng đều là sâu kiến, ta nhìn ngươi cũng chẳng lợi hại mấy, đến phiên ta!
Ông!
Một tiếng ong ong vang lên, chỉ thấy bóng dáng Cổ Trần nhoáng tới, hắn vung Thạch Kiếm lên, từng luồng kiếm khí bắn ra, sáng rọi như sao trời, chém về phía Xích Xà.
- Xích Luyện giáp, phòng ngự!
Xích Xà kinh dị kêu to, toàn thân bốc lên từng đợt quang mang, có Xích Luyện giáp bao trùm toàn thân, tỏa sáng rực rỡ.
Chỉ tiếc vô dụng, kiếm khí dày đặc vạch phá không khí, cường đại chém tới, trong nháy mắt đã chém Xích Luyện giáp trên người Xích Xà vỡ thành từng mảnh vụn, huyết nhục văng tung tóe.
- A...
Một tiếng thét thê lương thảm thiết phát ra, kiếm khí biến mất, bên trong thạch điện còn lưu lại những vết chém kinh người, Xích Xà đã không thấy tăm hơi, chỉ còn là từng mảnh thịt vụn văng đầy đất.
Mùi máu tanh nồng nặc bốc lên, khiến hai người Thạch Phong và Hỏa Tang Nhi hoảng sợ ngây ra, trong lòng lạnh lẽo.
Một kiếm, chỉ một kiếm, Xích Xà có thực lực Đoán Cốt cảnh đỉnh phong cứ như vậy bị chém giết.
- Đáng giận! Sao hắn có thể làm được?
Thạch Phong vừa sợ vừa giận nói.
Hỏa Tang Nhi bên cạnh đầy cảnh giác nhìn Cổ Trần, toàn thân bốc lên hỏa diễm, nàng nắm Hỏa Vũ trong tay, trong mắt lộ ra kiêng kị cùng chấn kinh sâu sắc.
Cổ Trần như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục bước lên, giữa đám thịt nát đỏ hỏn đó, hắn tìm được một chiếc nhẫn Tiểu Xà đỏ thẫm, chính là nhẫn chứa vật của Xích Xà.
- Tiếp theo là hai người các ngươi.
Cất kỹ chiếc nhẫn, Cổ Trần xoay người lại nhìn về phía hai người khác bên trong thach điện, Thạch Phong và Hỏa Tang Nhi.
- Đáng chết, ngươi quá cuồng vọng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.