Chương 286: Lương Thực! Lương Thực!
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Tộc lão cung kính vái chào rồi xoay người vội vàng rời đi, tiếp tục đi đốc thúc các tộc nhân tăng nhanh tốc độ xây dựng tổ lăng.
Việc này quan hệ đến tương lai của bộ lạc, là một chuyển biến lớn. Trước kia bộ lạc thờ phụng cúng bái thần linh, nhưng những thứ gọi là thần linh đều chỉ là một loại sinh linh chăn nuôi Nhân tộc.
Có mãnh thú hung tàn, có tà linh, tà vật, đều xem Nhân tộc như tế phẩm.
Hiện tại tốt rồi, Cổ Trần quyết định bộ lạc về sau sẽ không thờ phụng bất kỳ thần linh nào, chỉ cúng tế tổ tiên của mình, tôn kính tổ tiên Nhân tộc.
Tóm lại, Cổ Trần muốn thay đổi hiện tượng này, phá vỡ cái gọi là thần linh được khắc sâu nỗi kính sợ, sợ hãi trong lòng người, từng chút một đúc nên tín niệm và tín ngưỡng của Nhân tộc.
Chúng ta chỉ tôn thờ tổ tiên, chỉ tôn kính tiên liệt, chỉ lạy anh linh có công với Nhân tộc.
Lâu dần, Nhân tộc mới thoát khỏi nỗi sợ bị nô dịch, tín ngưỡng từ sự chi phối của cái gọi là thần linh, các tộc Man Hoang, thậm chí là thần thật sự, lấy lại niềm tin.
Cổ Trần vừa trầm tư vừa đi tới sở tinh luyện kim loại của bộ lạc.
Trông thấy Cổ Trần đến, tộc lão phụ trách tinh luyện kim loại chạy bước nhỏ đến, cung Bái kiến:
- Tộc trưởng, người đến rồi.
Cổ Trần gật đầu với tộc lão, mở miệng hỏi:
- Hiện tại một ngày có thể tinh luyện bao nhiêu Thanh Đồng? Nếu như không đủ lập tức tăng mạnh quy mô sinh sản, ta cần có nhiều Thanh Đồng.
- Bẩm tộc trưởng.
Tộc lão lập tức cung kính đáp lại:
- Trước mắt chúng ta một ngày có thể tinh luyện ra một vạn cân Thanh Đồng, cộng thêm khoáng thạch mới tinh gần đây đưa về, nếu tăng mạnh sở tinh luyện kim loại thì có thể tăng thêm gấp đôi.
Cổ Trần nghe vậy thì đăm chiêu, một ngày tinh luyện một vạn cân Thanh Đồng đã khá nhiều, nhưng muốn chế tạo một bức tường Thanh Đồng thì nhiêu đây chưa đủ.
Trong lòng Cổ Trần đã sớm quyết định phải dùng tường thành bằng Thanh Đồng, thậm chí tương lai dùng Thanh Đồng trăm phần trăm đúc một tòa thành lớn.
Tiến thêm một bước nữa là khắc minh văn lên tường thành, tòa thành lớn bằng Thanh Đồng, chế tạo Thanh Đồng tường thành trở thành một thành lũy chân chính.
Nhưng đây là một công trình to lớn, không chỉ cần có nhân lực, vật lực, càng cần có nhiều tâm lực và thời gian để hoàn thành.
Nhưng vì sự yên ổn tương lai của bộ lạc, Cổ Trần nhất định phải làm, nếu không thì tòa Thạch thành bình thường căn bản không ngăn được cường giả hủy diệt.
Nhìn tường thành hiện tại xem, không ngăn được Mãnh tượng trong trận chiến ấy, bị đụng vỡ thành phế tích, đây là nguyên nhân khiến Cổ Trần quyết tâm chế tạo tòa Thanh Đồng thành.
- Các ngươi tăng nhanh tốc độ, tăng mạnh tinh luyện kim loại.
- Trước mắt đã đủ binh khí Thanh Đồng giáp, số Thanh Đồng còn lại hãy dùng để đúc tòa thành.
Cổ Trần nghiêm khắc dặn dò khiến lòng tộc lão rung động, vẻ mặt khiếp sợ nhìn hắn.
Vị tộc lão này trong lòng hoảng sợ, không ngờ rằng tộc trưởng muốn dùng Thanh Đồng tạo ra tường thành, quả thực khiến người nghe mà sợ, vậy phải tiêu hao bao nhiêu Thanh Đồng?
- Vâng, tuân theo mệnh của tộc trưởng.
Tuy rằng khiếp sợ, nhưng tộc lão vẫn nghiêm nghị lĩnh mệnh.
Việc này liên quan sự sống còn của bộ lạc, nếu thật sự chế tạo thành công sẽ tăng mạnh phòng ngự và an toàn cho bộ lạc.
Cổ Trần thị sát một phen, dặn dò vài vấn đề rồi rời khỏi.
Cổ Trần đi về bộ lạc, nhìn Thanh Đồng bi dựng thẳng giữa sân, mặt trên lấp lóe từng hoa văn.
“Có truyền thừa phương pháp tu luyện hoàn chỉnh, nhưng nhất định phải có đầy đủ tài nguyên chống đỡ bộ lạc tu luyện biến mạnh, càng phải có đầy đủ lương thực.”
“Lương thực à...”
Cổ Trần bỗng nhiên thở dài một tiếng, trong lòng lo âu, bởi vì bộ lạc nhân khẩu lớn mạnh, nhưng lương thực tiêu hao càng lớn.
Trước mắt lương thực, thịt, rau dại, trái cây rừng trong Hoang Cổ bộ lạc miễn cưỡng đủ dùng, không có dư thừa lương thực để mở rộng nhân khẩu bộ lạc.
Vấn đề khó khăn lớn nhất trước mắt là nâng cao lương thực dự trữ, nâng cao nguồn lương thực, mắt thấy mùa đông sắp đến, chẳng lẽ bộ lạc phải chịu đói qua mùa đông sao?
Không được, tuyệt đối không thể như vậy!
Cổ Trần vẻ mặt kiên định, trong lòng có quyết đoán, nhất định phải thừa dịp trước khi mùa đông đến thì tăng mạnh dự trữ lương thực trong bộ lạc.
Nghĩ đến lương thực, Cổ Trần trong lòng không kiềm được nhớ đến Huyết mễ mới lấy được, nếu như có Huyết mễ hoặc mấy thứ như gạo, khoai lang bình thường trong kiếp trước thì tốt rồi.
Đáng tiếc từ khi Cổ Trần đi tới thế giới này, hắn chưa thấy thứ gì giống lúa nước trong kiếp trước, chưa thấy những lương thực có sản lượng cao như khoai lang, khoai tây.
Nhưng Thú tộc có một loại Huyết mễ.
- Xem ra phải tìm cách kiếm được Huyết mễ.
Cổ Trần lo âu vội vàng đi ra bộ lạc, hắn ngẫm nghĩ, trở lại cưỡi trên Bạch Hổ, chạy nhanh về phía phế tích tường thành.
Tường thành sụp đổ đã bị dọn dẹp gần xong, nhiều tộc nhân bộ lạc bận rộn dọn dẹp đống hoang tàn.
Việc này quan hệ đến tương lai của bộ lạc, là một chuyển biến lớn. Trước kia bộ lạc thờ phụng cúng bái thần linh, nhưng những thứ gọi là thần linh đều chỉ là một loại sinh linh chăn nuôi Nhân tộc.
Có mãnh thú hung tàn, có tà linh, tà vật, đều xem Nhân tộc như tế phẩm.
Hiện tại tốt rồi, Cổ Trần quyết định bộ lạc về sau sẽ không thờ phụng bất kỳ thần linh nào, chỉ cúng tế tổ tiên của mình, tôn kính tổ tiên Nhân tộc.
Tóm lại, Cổ Trần muốn thay đổi hiện tượng này, phá vỡ cái gọi là thần linh được khắc sâu nỗi kính sợ, sợ hãi trong lòng người, từng chút một đúc nên tín niệm và tín ngưỡng của Nhân tộc.
Chúng ta chỉ tôn thờ tổ tiên, chỉ tôn kính tiên liệt, chỉ lạy anh linh có công với Nhân tộc.
Lâu dần, Nhân tộc mới thoát khỏi nỗi sợ bị nô dịch, tín ngưỡng từ sự chi phối của cái gọi là thần linh, các tộc Man Hoang, thậm chí là thần thật sự, lấy lại niềm tin.
Cổ Trần vừa trầm tư vừa đi tới sở tinh luyện kim loại của bộ lạc.
Trông thấy Cổ Trần đến, tộc lão phụ trách tinh luyện kim loại chạy bước nhỏ đến, cung Bái kiến:
- Tộc trưởng, người đến rồi.
Cổ Trần gật đầu với tộc lão, mở miệng hỏi:
- Hiện tại một ngày có thể tinh luyện bao nhiêu Thanh Đồng? Nếu như không đủ lập tức tăng mạnh quy mô sinh sản, ta cần có nhiều Thanh Đồng.
- Bẩm tộc trưởng.
Tộc lão lập tức cung kính đáp lại:
- Trước mắt chúng ta một ngày có thể tinh luyện ra một vạn cân Thanh Đồng, cộng thêm khoáng thạch mới tinh gần đây đưa về, nếu tăng mạnh sở tinh luyện kim loại thì có thể tăng thêm gấp đôi.
Cổ Trần nghe vậy thì đăm chiêu, một ngày tinh luyện một vạn cân Thanh Đồng đã khá nhiều, nhưng muốn chế tạo một bức tường Thanh Đồng thì nhiêu đây chưa đủ.
Trong lòng Cổ Trần đã sớm quyết định phải dùng tường thành bằng Thanh Đồng, thậm chí tương lai dùng Thanh Đồng trăm phần trăm đúc một tòa thành lớn.
Tiến thêm một bước nữa là khắc minh văn lên tường thành, tòa thành lớn bằng Thanh Đồng, chế tạo Thanh Đồng tường thành trở thành một thành lũy chân chính.
Nhưng đây là một công trình to lớn, không chỉ cần có nhân lực, vật lực, càng cần có nhiều tâm lực và thời gian để hoàn thành.
Nhưng vì sự yên ổn tương lai của bộ lạc, Cổ Trần nhất định phải làm, nếu không thì tòa Thạch thành bình thường căn bản không ngăn được cường giả hủy diệt.
Nhìn tường thành hiện tại xem, không ngăn được Mãnh tượng trong trận chiến ấy, bị đụng vỡ thành phế tích, đây là nguyên nhân khiến Cổ Trần quyết tâm chế tạo tòa Thanh Đồng thành.
- Các ngươi tăng nhanh tốc độ, tăng mạnh tinh luyện kim loại.
- Trước mắt đã đủ binh khí Thanh Đồng giáp, số Thanh Đồng còn lại hãy dùng để đúc tòa thành.
Cổ Trần nghiêm khắc dặn dò khiến lòng tộc lão rung động, vẻ mặt khiếp sợ nhìn hắn.
Vị tộc lão này trong lòng hoảng sợ, không ngờ rằng tộc trưởng muốn dùng Thanh Đồng tạo ra tường thành, quả thực khiến người nghe mà sợ, vậy phải tiêu hao bao nhiêu Thanh Đồng?
- Vâng, tuân theo mệnh của tộc trưởng.
Tuy rằng khiếp sợ, nhưng tộc lão vẫn nghiêm nghị lĩnh mệnh.
Việc này liên quan sự sống còn của bộ lạc, nếu thật sự chế tạo thành công sẽ tăng mạnh phòng ngự và an toàn cho bộ lạc.
Cổ Trần thị sát một phen, dặn dò vài vấn đề rồi rời khỏi.
Cổ Trần đi về bộ lạc, nhìn Thanh Đồng bi dựng thẳng giữa sân, mặt trên lấp lóe từng hoa văn.
“Có truyền thừa phương pháp tu luyện hoàn chỉnh, nhưng nhất định phải có đầy đủ tài nguyên chống đỡ bộ lạc tu luyện biến mạnh, càng phải có đầy đủ lương thực.”
“Lương thực à...”
Cổ Trần bỗng nhiên thở dài một tiếng, trong lòng lo âu, bởi vì bộ lạc nhân khẩu lớn mạnh, nhưng lương thực tiêu hao càng lớn.
Trước mắt lương thực, thịt, rau dại, trái cây rừng trong Hoang Cổ bộ lạc miễn cưỡng đủ dùng, không có dư thừa lương thực để mở rộng nhân khẩu bộ lạc.
Vấn đề khó khăn lớn nhất trước mắt là nâng cao lương thực dự trữ, nâng cao nguồn lương thực, mắt thấy mùa đông sắp đến, chẳng lẽ bộ lạc phải chịu đói qua mùa đông sao?
Không được, tuyệt đối không thể như vậy!
Cổ Trần vẻ mặt kiên định, trong lòng có quyết đoán, nhất định phải thừa dịp trước khi mùa đông đến thì tăng mạnh dự trữ lương thực trong bộ lạc.
Nghĩ đến lương thực, Cổ Trần trong lòng không kiềm được nhớ đến Huyết mễ mới lấy được, nếu như có Huyết mễ hoặc mấy thứ như gạo, khoai lang bình thường trong kiếp trước thì tốt rồi.
Đáng tiếc từ khi Cổ Trần đi tới thế giới này, hắn chưa thấy thứ gì giống lúa nước trong kiếp trước, chưa thấy những lương thực có sản lượng cao như khoai lang, khoai tây.
Nhưng Thú tộc có một loại Huyết mễ.
- Xem ra phải tìm cách kiếm được Huyết mễ.
Cổ Trần lo âu vội vàng đi ra bộ lạc, hắn ngẫm nghĩ, trở lại cưỡi trên Bạch Hổ, chạy nhanh về phía phế tích tường thành.
Tường thành sụp đổ đã bị dọn dẹp gần xong, nhiều tộc nhân bộ lạc bận rộn dọn dẹp đống hoang tàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.