Chương 120: Một Đạo Tàn Hồn
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Sụp đổ!
Huyết Thạch nổ tung thành vô số khối bay ra ngoài, lực lượng cường đại không gì địch nổi, cứng rắn vô cùng như Huyết Thạch cũng khó lòng chịu được, nổ nát vụn tại chỗ.
Quyền phong đáng sợ kia tiếp tục đảo qua, đánh trúng ngọn núi phía trước, làm thủng một lỗ to tướng, bụi mù cuồn cuộc bốc lên không ngừng.
Tất cả mọi người ngây người, hoàn toàn bị một màn khủng bố trước mắt làm cho kinh hãi choáng váng.
Tế Thần bộ lạc, khối Huyết Thạch quỷ dị đó đã bị đánh nổ rồi?
- Khặc khặc khặc...
Đột nhiên vang lên một tràng cười kinh khủng, lạnh lẽo đến đáng sợ, như thể một tồn tại tà ác cổ xưa đã thức tỉnh.
- Thật đúng là cảm tạ ngươi.
Chỉ thấy Huyết Thạch sau khi vỡ vụn tỏa ra vô số huyết quang cùng hắc khí, nhào lộn vặn vẹo trên không trung, dần dần hóa thành một bóng đen lơ lửng trước mặt mọi người.
Bóng đen này toát ra khí thế kinh người, quỷ dị đến mức khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy đau đớn như linh hồn thể sắp bị hút vào.
- Tàn hồn?
Đồng tử Cổ Trần co lại, hắn kinh ngạc không thôi, nhìn chăm chú vào bóng đen trước mắt, có chút không xác định được đó là cái gì.
Đây là một đạo tàn hồn, không nghĩ tới Tế Thần của Thanh Thạch bộ lạc lại là một tàn hồn cổ lão, cực kỳ cường đại khủng bố.
- Cảm tạ ngươi đã giúp đánh vỡ Cấm Ma Thạch cầm tù bổn tọa, rốt cuộc bổn tọa tự do rồi.
Trong bóng đen truyền tới một tiếng cười to kinh khủng, truyền khắp toàn bộ bộ lạc.
Một cỗ khí tức đáng sợ tràn ra ngoài, trấn áp tất cả mọi người trong bộ lạc, khiến bọn họ tâm thần hoảng hốt, linh hồn run run hoảng sợ vô cùng.
Duy chỉ có Cổ Trần vẫn bình tĩnh, tuy hắn rất khiếp sợ khi phát hiện ra đây là một tàn hồn cổ lão, nhưng cũng không e ngại.
- Tiểu tử, nhục thể của ngươi thật sự rất cường đại, bổn tọa thích vô cùng, đây quả là món quà tốt nhất mà ơn trên đã ban cho bổn tọa.
Chỉ cần đoạt xá ngươi, bổn tọa sẽ có được tân sinh.
Tới đây! Để bổn tọa ăn linh hồn ngươi!
Vừa dứt lời, hắc khí đang lăn lộn trong không trung đột nhiên vọt tới, giống như một dòng lũ màu đen cuốn tới, trong nháy mắt che mất bóng người Cổ Trần.
Gần như ngay lập tức, bóng đen cường đại hóa thành một thứ giống như mũi khoan chui vào giữa mi tâm Cổ Trần, hắc khí vô tận cùng huyết quang nhanh chóng tràn vào bên trong.
Tình cảnh này khiến vô số người đang đứng chung quanh hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch.
- Cổ Trần ca ca!
Thanh Y hốt hoảng kêu to, nàng vừa định xông tới đã bị Thanh Thạch lanh tay lẹ mắt giữ chặt lại, không cho nàng tiến lên.
- A Công, nhanh, mau cứu Cổ Trần ca ca.
Thanh Y nóng nảy la to.
Nhưng Thanh Thạch lại thở dài lắc đầu:
- Thanh Y, bình tĩnh một chút, ngươi đi lên chỉ nạp mạng mà thôi, Tế Thần này là muốn đoạt xá nhục thể của hắn, chúng ta căn bản không có cách nào tới gần
- Vậy làm sao bây giờ, Cổ Trần ca ca chết chắc sao?
Thanh Y nghe vậy, mặt lộ vẻ tuyệt vọng, giãy dụa muốn đi qua, nhưng đáng tiếc vẫn bị lôi lại, không ai cho nàng qua chỗ đó.
Mọi người hoảng sợ không dám tiến tới, cả đám cứ đứng đó nhìn thân thể Cổ Trần bị hắc khí bao quanh, huyết quang bao phủ Cổ Trần, trong lòng mọi người đầy tuyệt vọng.
Một khi Cổ Trần bị đoạt xá, vậy sẽ vạn kiếp bất phục, toàn bộ bộ lạc đều sẽ bị hủy diệt.
- Thân thể thật mạnh mẽ, quả thực hoàn mỹ không một tì vết!
Từ nay về sau, thân thể hoàn mỹ này thuộc về bổn tọa.
Chỉ thấy, trong thân thể Cổ Trần bỗng nhiên truyền tới một tiếng cười to điên cuồng.
Là thanh âm của tàn hồn kia, nó, sắp đoạt xá thân thể Cổ Trần.
...
Bên trong ý thức là một màu đen tối, u ám như Hỗn Độn thuở sơ khai.
Ầm ầm!
Đột nhiên xuất hiện một tiếng vang thật lớn, giống như thành lập đất trời, hắc khí vô tận bắt đầu bao phủ, muốn lan tràn toàn bộ Hỗn Độn, ý thức sắp bị nhuộm đen.
- Ha ha ha ha... Rốt cục bổn tọa sống lại rồi.
Một tiếng cười to điên cuồng vạch phá Hỗn Độn hắc ám, xé rách mọi thứ, áp lực đáng sợ tràn ngập.
Chỉ thấy trong hắc khí vô tận xuất hiện một bóng dáng mờ ảo, tỏa ra khí tức cổ xưa, tà ác vô cùng.
Đó là một tôn cổ lão tàn hồn.
- Khặc khặc khặc, tiểu tử, ngoan ngoãn để bổn tọa cắn nuốt...
- Ơ?
Tiếng cười lạnh lẽo kinh khủng kia chợt im bặt, như thể bị cái gì đó cắt đứt.
Ông!
Trong ý thức truyền đến một tiếng ong ong, chớp mắt, Hỗn Độn vốn đang sôi trào chợt đứng im, hắc khí vô tận dừng lại, bị một cỗ áp lực vô hình trấn áp.
- Đây là cái gì?
Huyết Thạch nổ tung thành vô số khối bay ra ngoài, lực lượng cường đại không gì địch nổi, cứng rắn vô cùng như Huyết Thạch cũng khó lòng chịu được, nổ nát vụn tại chỗ.
Quyền phong đáng sợ kia tiếp tục đảo qua, đánh trúng ngọn núi phía trước, làm thủng một lỗ to tướng, bụi mù cuồn cuộc bốc lên không ngừng.
Tất cả mọi người ngây người, hoàn toàn bị một màn khủng bố trước mắt làm cho kinh hãi choáng váng.
Tế Thần bộ lạc, khối Huyết Thạch quỷ dị đó đã bị đánh nổ rồi?
- Khặc khặc khặc...
Đột nhiên vang lên một tràng cười kinh khủng, lạnh lẽo đến đáng sợ, như thể một tồn tại tà ác cổ xưa đã thức tỉnh.
- Thật đúng là cảm tạ ngươi.
Chỉ thấy Huyết Thạch sau khi vỡ vụn tỏa ra vô số huyết quang cùng hắc khí, nhào lộn vặn vẹo trên không trung, dần dần hóa thành một bóng đen lơ lửng trước mặt mọi người.
Bóng đen này toát ra khí thế kinh người, quỷ dị đến mức khiến người ta nhìn vào liền cảm thấy đau đớn như linh hồn thể sắp bị hút vào.
- Tàn hồn?
Đồng tử Cổ Trần co lại, hắn kinh ngạc không thôi, nhìn chăm chú vào bóng đen trước mắt, có chút không xác định được đó là cái gì.
Đây là một đạo tàn hồn, không nghĩ tới Tế Thần của Thanh Thạch bộ lạc lại là một tàn hồn cổ lão, cực kỳ cường đại khủng bố.
- Cảm tạ ngươi đã giúp đánh vỡ Cấm Ma Thạch cầm tù bổn tọa, rốt cuộc bổn tọa tự do rồi.
Trong bóng đen truyền tới một tiếng cười to kinh khủng, truyền khắp toàn bộ bộ lạc.
Một cỗ khí tức đáng sợ tràn ra ngoài, trấn áp tất cả mọi người trong bộ lạc, khiến bọn họ tâm thần hoảng hốt, linh hồn run run hoảng sợ vô cùng.
Duy chỉ có Cổ Trần vẫn bình tĩnh, tuy hắn rất khiếp sợ khi phát hiện ra đây là một tàn hồn cổ lão, nhưng cũng không e ngại.
- Tiểu tử, nhục thể của ngươi thật sự rất cường đại, bổn tọa thích vô cùng, đây quả là món quà tốt nhất mà ơn trên đã ban cho bổn tọa.
Chỉ cần đoạt xá ngươi, bổn tọa sẽ có được tân sinh.
Tới đây! Để bổn tọa ăn linh hồn ngươi!
Vừa dứt lời, hắc khí đang lăn lộn trong không trung đột nhiên vọt tới, giống như một dòng lũ màu đen cuốn tới, trong nháy mắt che mất bóng người Cổ Trần.
Gần như ngay lập tức, bóng đen cường đại hóa thành một thứ giống như mũi khoan chui vào giữa mi tâm Cổ Trần, hắc khí vô tận cùng huyết quang nhanh chóng tràn vào bên trong.
Tình cảnh này khiến vô số người đang đứng chung quanh hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch.
- Cổ Trần ca ca!
Thanh Y hốt hoảng kêu to, nàng vừa định xông tới đã bị Thanh Thạch lanh tay lẹ mắt giữ chặt lại, không cho nàng tiến lên.
- A Công, nhanh, mau cứu Cổ Trần ca ca.
Thanh Y nóng nảy la to.
Nhưng Thanh Thạch lại thở dài lắc đầu:
- Thanh Y, bình tĩnh một chút, ngươi đi lên chỉ nạp mạng mà thôi, Tế Thần này là muốn đoạt xá nhục thể của hắn, chúng ta căn bản không có cách nào tới gần
- Vậy làm sao bây giờ, Cổ Trần ca ca chết chắc sao?
Thanh Y nghe vậy, mặt lộ vẻ tuyệt vọng, giãy dụa muốn đi qua, nhưng đáng tiếc vẫn bị lôi lại, không ai cho nàng qua chỗ đó.
Mọi người hoảng sợ không dám tiến tới, cả đám cứ đứng đó nhìn thân thể Cổ Trần bị hắc khí bao quanh, huyết quang bao phủ Cổ Trần, trong lòng mọi người đầy tuyệt vọng.
Một khi Cổ Trần bị đoạt xá, vậy sẽ vạn kiếp bất phục, toàn bộ bộ lạc đều sẽ bị hủy diệt.
- Thân thể thật mạnh mẽ, quả thực hoàn mỹ không một tì vết!
Từ nay về sau, thân thể hoàn mỹ này thuộc về bổn tọa.
Chỉ thấy, trong thân thể Cổ Trần bỗng nhiên truyền tới một tiếng cười to điên cuồng.
Là thanh âm của tàn hồn kia, nó, sắp đoạt xá thân thể Cổ Trần.
...
Bên trong ý thức là một màu đen tối, u ám như Hỗn Độn thuở sơ khai.
Ầm ầm!
Đột nhiên xuất hiện một tiếng vang thật lớn, giống như thành lập đất trời, hắc khí vô tận bắt đầu bao phủ, muốn lan tràn toàn bộ Hỗn Độn, ý thức sắp bị nhuộm đen.
- Ha ha ha ha... Rốt cục bổn tọa sống lại rồi.
Một tiếng cười to điên cuồng vạch phá Hỗn Độn hắc ám, xé rách mọi thứ, áp lực đáng sợ tràn ngập.
Chỉ thấy trong hắc khí vô tận xuất hiện một bóng dáng mờ ảo, tỏa ra khí tức cổ xưa, tà ác vô cùng.
Đó là một tôn cổ lão tàn hồn.
- Khặc khặc khặc, tiểu tử, ngoan ngoãn để bổn tọa cắn nuốt...
- Ơ?
Tiếng cười lạnh lẽo kinh khủng kia chợt im bặt, như thể bị cái gì đó cắt đứt.
Ông!
Trong ý thức truyền đến một tiếng ong ong, chớp mắt, Hỗn Độn vốn đang sôi trào chợt đứng im, hắc khí vô tận dừng lại, bị một cỗ áp lực vô hình trấn áp.
- Đây là cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.