Chương 240: Quy Hoạch Phát Triển
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
“Xem ra phải tăng nhanh tốc độ khuếch trương, tăng lên thực lực tổng thể của mình và tộc nhân bộ lạc.”
Cổ Trần thở dài, nếu không nghĩ thông thì thôi không nghĩ nữa, điều duy nhất có thể làm là biến mạnh, không ngừng mạnh lên để ứng đối nguy hiểm chưa biết.
Hắn bất giác có cảm giác nôn nóng, mối nguy hiểm chưa biết khiến người khó mà an tâm.
Lần này Cổ Trần mang về hơn sáu vạn nhân khẩu Ô Mộc bộ lạc, cộng thêm nhân khẩu vốn có trong bộ lạc, rốt cuộc đột phá mức mười vạn.
Trước mắt, số lượng nhân khẩu của Hoang Cổ bộ lạc lên đến hơn mười ba vạn, xem như bộ lạc lớn yếu nhất, nhưng về thực lực tổng thể thì còn theo không kịp một ít bộ lạc cỡ lớn thành danh lâu năm.
Mặc kệ là số lượng nhân khẩu, đẳng cấp thực lực, sức mạnh cao thủ, nội tình tài nguyên, các mặt đều hơi yếu, thời gian phát triển của họ còn khá ngắn ngủi.
Cổ Trần thầm thở dài, thời gian phát triển của mình hơi ngắn, có thể đi đến bước này đã cực kỳ giỏi, còn là nhờ hắn ở bên ngoài mạo hiểm đấu tranh gầy dựng thành tựu.
Hắn cũng không có biện pháp, trước kia là vì bộ lạc chỉ có hai, ba con mèo, căn bản không đủ để mang đi ra ngoài, chỉ có chính mình một mình một người ra ngoài mạo hiểm.
Làm tộc trưởng, đơn độc một mình ra ngoài mạo hiểm tìm cơ duyên là hành động cực kỳ không tốt, nhưng hết cách rồi.
Không chừng hắn vừa ra ngoài là bộ lạc sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hắn không thể không làm như vậy, bởi vì bộ lạc một nghèo hai trắng, muốn cái gì cũng không có.
Nếu hắn không ra ngoài tìm cơ duyên thì làm sao lấy được những tài nguyên, công pháp này? Làm sao nhanh chóng biến mạnh?
Nhờ khoảng thời gian trước Cổ Trần ra ngoài mạo hiểm mới đổi lấy bộ lạc hiện giờ phát triển nhanh.
Nhưng hiện tại bộ lạc bắt đầu đi vào quỹ đạo, hắn làm tộc trưởng, có nhiều việc cần hắn tự mình làm, tay cầm tay dạy cho tộc nhân bộ lạc.
Mặc kệ là thực lực, tài nguyên, tu luyện, phát triển, các mặt đều cần tộc trưởng như hắn chỉ dẫn.
“Thời gian vẫn quá ngắn, ta cần thời gian, nếu như có thêm ba năm nữa, thực lực bộ lạc của ta nhất định có thể chống cự được uy hiếp đến từ các tộc Bách Man sơn.”
Cổ Trần hít sâu một hơi, hắn biết rõ nền móng của bộ lạc mình mỏng, không chịu nổi tổn thương quá lớn, lỡ như đụng phải chuyện thương gân động cốt thì sẽ không vực dậy nổi.
Vì vậy, Cổ Trần cảm thấy trước mắt nên đặt trọng tâm vào việc phát triển bộ lạc, các mặt thực lực của mình thì không cần mình đơn độc ra ngoài nữa.
Tài nguyên nắm trong tay đủ cho Cổ Trần tăng thực lực lên cấp độ rất cao, càng không thiếu phương pháp tu luyện, mặc kệ là hắn hay tộc nhân bộ lạc đều không thiếu phương pháp tu luyện.
Thanh Đồng đồ khắc là căn cơ lớn nhất của bộ lạc, chỉ còn thiếu các loại tài nguyên và thời gian.
Cổ Trần vừa suy tư về quy hoạch phát triển tương lai của bộ lạc vừa đi hướng chỗ làm việc của tộc trưởng bộ lạc.
Một căn nhà đá to lớn.
Nơi này đã sớm có vài người chờ đợi.
Hắc Thổ, Thiết Mộc, còn có mấy vị tộc lão phụ trách các việc trong bộ lạc.
Trông thấy Cổ Trần đến, mấy người lập tức cung kính vái chào:
- Bái kiến tộc trưởng!
Cổ Trần gật đầu, không nói chuyện, trực tiếp đi vào nhà đá, đám người Hắc Thổ, Thiết Mộc đi vào theo.
Trong nhà đá, Cổ Trần ngồi trên ghế chủ cao, trước mặt đặt một chiếc bàn gỗ, là hắn tự mình thiết kế, sai tộc nhân đục đẽo ra.
Trên bàn đặt một cái bình rượu Thanh Đồng, hai cái chung rượu Thanh Đồng, bên cạnh có một thiếu nữ trong bộ lạc cẩn thận dè dặt rót rượu cho hắn.
- Chư vị, hoan nghênh Thiết Mộc gia nhập Hoang Cổ bộ lạc chúng ta!
Cổ Trần nâng chung rượu lên, nói xong uống một hơi cạn sạch.
- Cảm ơn tộc trưởng ban rượu!
Thiết Mộc cực kỳ kích động, hai tay nâng chung rượu Thanh Đồng, bên trong đổ đầy rượu thú huyết đỏ thắm, hắn kích động suýt tay run.
Thiết Mộc nhìn chung rượu Thanh Đồng, trong lòng có cảm giác hoảng sợ, không ngờ bộ lạc chế tạo ra dụng cụ sinh hoạt tinh mỹ như vậy.
Hơn nữa chế tạo bằng kim loại mạnh như vậy, nghe Hắc Thổ nói thứ này gọi là Thanh Đồng.
Thanh Đồng, một cái tên hoàn toàn mới, kim loại hoàn toàn mới, đại biểu cho một thời đại.
Lúc này, một lão nhân tóc trắng xóa đứng lên, chắp tay nói:
- Tộc trưởng, bộ lạc có thêm mấy vạn người, lương thực đã có chút khan hiếm.
Lão mặc bộ da thú, trông rất vạm vỡ, tinh thần quắc thước, huyết khí cực mạnh, là tộc lão phụ trách thu xếp nhân khẩu bộ lạc.
Cổ Trần nhẹ gật đầu, ngẫm nghĩ nói:
- Tộc lão, việc sắp xếp tộc nhân mới sắp tới giao cho tộc lão, xây dựng phòng ốc, mở rộng bộ lạc đều là việc gấp gáp.
- Rõ thưa tộc trưởng!
Tộc lão cung kính lĩnh mệnh, trong lòng cực kỳ kích động.
Cổ Trần thở dài, nếu không nghĩ thông thì thôi không nghĩ nữa, điều duy nhất có thể làm là biến mạnh, không ngừng mạnh lên để ứng đối nguy hiểm chưa biết.
Hắn bất giác có cảm giác nôn nóng, mối nguy hiểm chưa biết khiến người khó mà an tâm.
Lần này Cổ Trần mang về hơn sáu vạn nhân khẩu Ô Mộc bộ lạc, cộng thêm nhân khẩu vốn có trong bộ lạc, rốt cuộc đột phá mức mười vạn.
Trước mắt, số lượng nhân khẩu của Hoang Cổ bộ lạc lên đến hơn mười ba vạn, xem như bộ lạc lớn yếu nhất, nhưng về thực lực tổng thể thì còn theo không kịp một ít bộ lạc cỡ lớn thành danh lâu năm.
Mặc kệ là số lượng nhân khẩu, đẳng cấp thực lực, sức mạnh cao thủ, nội tình tài nguyên, các mặt đều hơi yếu, thời gian phát triển của họ còn khá ngắn ngủi.
Cổ Trần thầm thở dài, thời gian phát triển của mình hơi ngắn, có thể đi đến bước này đã cực kỳ giỏi, còn là nhờ hắn ở bên ngoài mạo hiểm đấu tranh gầy dựng thành tựu.
Hắn cũng không có biện pháp, trước kia là vì bộ lạc chỉ có hai, ba con mèo, căn bản không đủ để mang đi ra ngoài, chỉ có chính mình một mình một người ra ngoài mạo hiểm.
Làm tộc trưởng, đơn độc một mình ra ngoài mạo hiểm tìm cơ duyên là hành động cực kỳ không tốt, nhưng hết cách rồi.
Không chừng hắn vừa ra ngoài là bộ lạc sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hắn không thể không làm như vậy, bởi vì bộ lạc một nghèo hai trắng, muốn cái gì cũng không có.
Nếu hắn không ra ngoài tìm cơ duyên thì làm sao lấy được những tài nguyên, công pháp này? Làm sao nhanh chóng biến mạnh?
Nhờ khoảng thời gian trước Cổ Trần ra ngoài mạo hiểm mới đổi lấy bộ lạc hiện giờ phát triển nhanh.
Nhưng hiện tại bộ lạc bắt đầu đi vào quỹ đạo, hắn làm tộc trưởng, có nhiều việc cần hắn tự mình làm, tay cầm tay dạy cho tộc nhân bộ lạc.
Mặc kệ là thực lực, tài nguyên, tu luyện, phát triển, các mặt đều cần tộc trưởng như hắn chỉ dẫn.
“Thời gian vẫn quá ngắn, ta cần thời gian, nếu như có thêm ba năm nữa, thực lực bộ lạc của ta nhất định có thể chống cự được uy hiếp đến từ các tộc Bách Man sơn.”
Cổ Trần hít sâu một hơi, hắn biết rõ nền móng của bộ lạc mình mỏng, không chịu nổi tổn thương quá lớn, lỡ như đụng phải chuyện thương gân động cốt thì sẽ không vực dậy nổi.
Vì vậy, Cổ Trần cảm thấy trước mắt nên đặt trọng tâm vào việc phát triển bộ lạc, các mặt thực lực của mình thì không cần mình đơn độc ra ngoài nữa.
Tài nguyên nắm trong tay đủ cho Cổ Trần tăng thực lực lên cấp độ rất cao, càng không thiếu phương pháp tu luyện, mặc kệ là hắn hay tộc nhân bộ lạc đều không thiếu phương pháp tu luyện.
Thanh Đồng đồ khắc là căn cơ lớn nhất của bộ lạc, chỉ còn thiếu các loại tài nguyên và thời gian.
Cổ Trần vừa suy tư về quy hoạch phát triển tương lai của bộ lạc vừa đi hướng chỗ làm việc của tộc trưởng bộ lạc.
Một căn nhà đá to lớn.
Nơi này đã sớm có vài người chờ đợi.
Hắc Thổ, Thiết Mộc, còn có mấy vị tộc lão phụ trách các việc trong bộ lạc.
Trông thấy Cổ Trần đến, mấy người lập tức cung kính vái chào:
- Bái kiến tộc trưởng!
Cổ Trần gật đầu, không nói chuyện, trực tiếp đi vào nhà đá, đám người Hắc Thổ, Thiết Mộc đi vào theo.
Trong nhà đá, Cổ Trần ngồi trên ghế chủ cao, trước mặt đặt một chiếc bàn gỗ, là hắn tự mình thiết kế, sai tộc nhân đục đẽo ra.
Trên bàn đặt một cái bình rượu Thanh Đồng, hai cái chung rượu Thanh Đồng, bên cạnh có một thiếu nữ trong bộ lạc cẩn thận dè dặt rót rượu cho hắn.
- Chư vị, hoan nghênh Thiết Mộc gia nhập Hoang Cổ bộ lạc chúng ta!
Cổ Trần nâng chung rượu lên, nói xong uống một hơi cạn sạch.
- Cảm ơn tộc trưởng ban rượu!
Thiết Mộc cực kỳ kích động, hai tay nâng chung rượu Thanh Đồng, bên trong đổ đầy rượu thú huyết đỏ thắm, hắn kích động suýt tay run.
Thiết Mộc nhìn chung rượu Thanh Đồng, trong lòng có cảm giác hoảng sợ, không ngờ bộ lạc chế tạo ra dụng cụ sinh hoạt tinh mỹ như vậy.
Hơn nữa chế tạo bằng kim loại mạnh như vậy, nghe Hắc Thổ nói thứ này gọi là Thanh Đồng.
Thanh Đồng, một cái tên hoàn toàn mới, kim loại hoàn toàn mới, đại biểu cho một thời đại.
Lúc này, một lão nhân tóc trắng xóa đứng lên, chắp tay nói:
- Tộc trưởng, bộ lạc có thêm mấy vạn người, lương thực đã có chút khan hiếm.
Lão mặc bộ da thú, trông rất vạm vỡ, tinh thần quắc thước, huyết khí cực mạnh, là tộc lão phụ trách thu xếp nhân khẩu bộ lạc.
Cổ Trần nhẹ gật đầu, ngẫm nghĩ nói:
- Tộc lão, việc sắp xếp tộc nhân mới sắp tới giao cho tộc lão, xây dựng phòng ốc, mở rộng bộ lạc đều là việc gấp gáp.
- Rõ thưa tộc trưởng!
Tộc lão cung kính lĩnh mệnh, trong lòng cực kỳ kích động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.