Chương 238: Thạch Tộc Cường Dại
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Tộc trưởng Thạch tộc nói:
- Tiếp theo là tách những nô lệ Nhân tộc ra, ném hết già yếu bệnh tàn vào linh thú trường để nuôi nấng linh thú.
- Chọn lựa ra mười vạn nô lệ thanh niên trai tráng đưa vào hai mỏ khoáng của Thạch tộc ta để khai thác mỏ, ngoài ra chọn mười vạn nữ nhân trẻ tuổi của Nhân tộc đi linh viên khai khẩn gieo trồng linh dược.
- Còn nữa, chọn ra một nhóm con nít Nhân tộc, bồi dưỡng trở thành dược đồng, cung cấp cho thiên tài trong tộc dùng để luyện thuốc.
- Mục tiêu tiếp theo của tộc ta sẽ nhằm vào Thú tộc, nhanh chóng liên hệ với Kim tộc, Xà tộc hoàn toàn phá hủy Thú tộc ở dưới Bách Man sơn.
Vị tộc trưởng Thạch tộc này giọng kiên định chất chứa dã tâm dày đặc, không ngờ muốn phá hủy căn cơ của Thú tộc ở Bách Man sơn.
- Rõ thưa tộc trưởng!
Đám cường giả Thạch tộc trong đại điện cung kính đáp lại, không dám thở mạnh, có mấy người thậm chí vẻ mặt lo sợ bất an, rõ ràng có việc muốn nói.
Lúc này, tướng lĩnh kia do dự đứng ra, ngập ngừng nói:
- Tộc trưởng, còn có một chuyện...
Tộc trưởng Thạch tộc hơi cau mày, híp mắt lại, trên người phát ra áp lực trực tiếp đè xuống, khiến tất cả mọi người tạm nín thở, hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Tộc trưởng Thạch tộc uy nghiêm nhìn chằm chằm tướng lĩnh này:
- Nói!
Chỉ thấy tướng lĩnh kia cắn răng, chậm rãi nói:
- Tộc trưởng, bên ngoài Bách Man sơn, đội ngũ do Thạch Liệt dẫn dắt xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Hửm?
Đôi mắt tộc trưởng Thạch tộc bắn ra tia sáng lạnh khiến tất cả người trong đại điện sợ hãi run bắn.
Tướng lĩnh kia vẻ mặt kinh khủng, mồ hôi lạnh túa ra như tắm, nhưng vẫn cứng da đầu mở miệng.
Hắn nói:
- Tộc trưởng, Thạch Liệt phụ trách tuyến đường kia xảy ra vấn đề, mệnh bài của hắn đã vỡ nát, chứng minh hắn đã chết. Ta lập tức tự mình đi xem xét, kết quả phát hiện không chỉ có Thạch Liệt, ngay cả năm nghìn kỵ binh tinh nhuệ mà hắn mang theo cũng toàn quân bị diệt.
- Cái gì?
Tin tức này vừa công bố, thoáng chốc một mảnh xáo động, trong đại điện truyền đến từng tiếng la giật mình.
Không khí trong đại điện nghiêm túc, một đám cao tầng, cường giả thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn vị tướng lĩnh này.
Thạch Liệt là một vị cường giả của Thạch tộc, Hoán Huyết cảnh, thực lực mạnh mẽ, không ngờ đã chết, hơn nữa năm nghìn kỵ binh mang đi toàn quân bị diệt.
- Chết rồi?
Tộc trưởng Thạch tộc mặt mũi âm trầm, đôi mắt lóe tia sáng lạnh khiến người sợ hãi.
Hắn lạnh như băng quét qua tất cả những người có mặt, gằn từng chữ:
- Tra rõ chưa? Là ai làm mà dám khiêu khích uy nghiêm của Thạch tộc ta?
Một lão nhân Thạch tộc khí tức mạnh mẽ cung kính bước ra, đáp:
- Khải bẩm tộc trưởng, đã tra rõ, Thạch Liệt dẫn dắt kỵ binh đoàn thứ ba toàn quân bị diệt, xác của năm nghìn kỵ binh bị chất đống thành núi, còn dựng một tấm bia máu tại đó.
Tộc trưởng Thạch tộc khuôn mặt bình tĩnh hỏi:
- Bên trên khắc cái gì?
Lão nhân kia do dự một lúc, cuối cùng chậm rãi nói:
- Mặt trên khắc ba chữ giết, là chữ thông dụng Man Hoang bách tộc.
- Giết?
Tộc trưởng Thạch tộc hừ lạnh, mắt lộ tia sáng lạnh nói:
- Tra, mặc kệ là ai, dám động Thạch tộc ta thì phải nợ máu trả bằng máu!
Tướng lĩnh kia mở miệng, nói ra suy đoán của mình:
- Tộc trưởng, có khi nào là Thú tộc không?
Hắn cảm giác phỏng chừng là Thú tộc, dù sao chỉ có Thú tộc mới có thực lực như vậy, hơn nữa khu vực kia nằm trong vùng cai quản của Thú tộc.
- Có khả năng, nơi đó thuộc khu quản lý của Thú tộc, nghe nói nơi đó có bốn bộ lạc Nhân tộc, là mục trường của Thú tộc.
- Trong đó ba bộ lạc nhỏ bị chúng ta công phá bắt đi tất cả Nhân tộc, một bộ lạc khác hình như tên Ô Mộc bộ lạc thì đã người đi lầu trống.
Mấy tin tức này truyền ra, trong đại điện, mấy người khác lần lượt nghị luận, rốt cuộc là ai làm?
- Thú tộc...
- Chắc chắn là Thú tộc làm.
- Thú tộc chết tiệt, không ngờ dám đụng vào người của Thạch tộc chúng ta.
Nhiều Thạch tộc bực tức, cực kỳ giận dữ, đằng đằng sát khí, thậm chí kêu gào muốn cho Thú tộc biết mặt.
Càng có người mở miệng xin chiến, muốn tấn công Thú tộc, ăn miếng trả miếng.
Vị tộc trưởng của Thạch tộc rất bình tĩnh, quyết đoán hỏi thăm:
- Hiện trường có để lại manh mối nào khác không? Thí dụ như khí tức sót lại?
Nhưng tướng lĩnh kia và lão nhân Thạch tộc đều lắc đầu.
- Tộc trưởng, nơi đó không có sót lại bất cứ manh mối, còn về khí tức thì còn chút hỗn loạn, nhưng đã tan biến không cách nào theo dấu.
- Nhưng ít nhất trước mắt xác định hẳn là có quan hệ rất lớn với Thú tộc, Thú tộc có hiềm nghi lớn nhất.
Lão nhân Thạch tộc khẳng định nói.
- Tiếp theo là tách những nô lệ Nhân tộc ra, ném hết già yếu bệnh tàn vào linh thú trường để nuôi nấng linh thú.
- Chọn lựa ra mười vạn nô lệ thanh niên trai tráng đưa vào hai mỏ khoáng của Thạch tộc ta để khai thác mỏ, ngoài ra chọn mười vạn nữ nhân trẻ tuổi của Nhân tộc đi linh viên khai khẩn gieo trồng linh dược.
- Còn nữa, chọn ra một nhóm con nít Nhân tộc, bồi dưỡng trở thành dược đồng, cung cấp cho thiên tài trong tộc dùng để luyện thuốc.
- Mục tiêu tiếp theo của tộc ta sẽ nhằm vào Thú tộc, nhanh chóng liên hệ với Kim tộc, Xà tộc hoàn toàn phá hủy Thú tộc ở dưới Bách Man sơn.
Vị tộc trưởng Thạch tộc này giọng kiên định chất chứa dã tâm dày đặc, không ngờ muốn phá hủy căn cơ của Thú tộc ở Bách Man sơn.
- Rõ thưa tộc trưởng!
Đám cường giả Thạch tộc trong đại điện cung kính đáp lại, không dám thở mạnh, có mấy người thậm chí vẻ mặt lo sợ bất an, rõ ràng có việc muốn nói.
Lúc này, tướng lĩnh kia do dự đứng ra, ngập ngừng nói:
- Tộc trưởng, còn có một chuyện...
Tộc trưởng Thạch tộc hơi cau mày, híp mắt lại, trên người phát ra áp lực trực tiếp đè xuống, khiến tất cả mọi người tạm nín thở, hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Tộc trưởng Thạch tộc uy nghiêm nhìn chằm chằm tướng lĩnh này:
- Nói!
Chỉ thấy tướng lĩnh kia cắn răng, chậm rãi nói:
- Tộc trưởng, bên ngoài Bách Man sơn, đội ngũ do Thạch Liệt dẫn dắt xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Hửm?
Đôi mắt tộc trưởng Thạch tộc bắn ra tia sáng lạnh khiến tất cả người trong đại điện sợ hãi run bắn.
Tướng lĩnh kia vẻ mặt kinh khủng, mồ hôi lạnh túa ra như tắm, nhưng vẫn cứng da đầu mở miệng.
Hắn nói:
- Tộc trưởng, Thạch Liệt phụ trách tuyến đường kia xảy ra vấn đề, mệnh bài của hắn đã vỡ nát, chứng minh hắn đã chết. Ta lập tức tự mình đi xem xét, kết quả phát hiện không chỉ có Thạch Liệt, ngay cả năm nghìn kỵ binh tinh nhuệ mà hắn mang theo cũng toàn quân bị diệt.
- Cái gì?
Tin tức này vừa công bố, thoáng chốc một mảnh xáo động, trong đại điện truyền đến từng tiếng la giật mình.
Không khí trong đại điện nghiêm túc, một đám cao tầng, cường giả thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn vị tướng lĩnh này.
Thạch Liệt là một vị cường giả của Thạch tộc, Hoán Huyết cảnh, thực lực mạnh mẽ, không ngờ đã chết, hơn nữa năm nghìn kỵ binh mang đi toàn quân bị diệt.
- Chết rồi?
Tộc trưởng Thạch tộc mặt mũi âm trầm, đôi mắt lóe tia sáng lạnh khiến người sợ hãi.
Hắn lạnh như băng quét qua tất cả những người có mặt, gằn từng chữ:
- Tra rõ chưa? Là ai làm mà dám khiêu khích uy nghiêm của Thạch tộc ta?
Một lão nhân Thạch tộc khí tức mạnh mẽ cung kính bước ra, đáp:
- Khải bẩm tộc trưởng, đã tra rõ, Thạch Liệt dẫn dắt kỵ binh đoàn thứ ba toàn quân bị diệt, xác của năm nghìn kỵ binh bị chất đống thành núi, còn dựng một tấm bia máu tại đó.
Tộc trưởng Thạch tộc khuôn mặt bình tĩnh hỏi:
- Bên trên khắc cái gì?
Lão nhân kia do dự một lúc, cuối cùng chậm rãi nói:
- Mặt trên khắc ba chữ giết, là chữ thông dụng Man Hoang bách tộc.
- Giết?
Tộc trưởng Thạch tộc hừ lạnh, mắt lộ tia sáng lạnh nói:
- Tra, mặc kệ là ai, dám động Thạch tộc ta thì phải nợ máu trả bằng máu!
Tướng lĩnh kia mở miệng, nói ra suy đoán của mình:
- Tộc trưởng, có khi nào là Thú tộc không?
Hắn cảm giác phỏng chừng là Thú tộc, dù sao chỉ có Thú tộc mới có thực lực như vậy, hơn nữa khu vực kia nằm trong vùng cai quản của Thú tộc.
- Có khả năng, nơi đó thuộc khu quản lý của Thú tộc, nghe nói nơi đó có bốn bộ lạc Nhân tộc, là mục trường của Thú tộc.
- Trong đó ba bộ lạc nhỏ bị chúng ta công phá bắt đi tất cả Nhân tộc, một bộ lạc khác hình như tên Ô Mộc bộ lạc thì đã người đi lầu trống.
Mấy tin tức này truyền ra, trong đại điện, mấy người khác lần lượt nghị luận, rốt cuộc là ai làm?
- Thú tộc...
- Chắc chắn là Thú tộc làm.
- Thú tộc chết tiệt, không ngờ dám đụng vào người của Thạch tộc chúng ta.
Nhiều Thạch tộc bực tức, cực kỳ giận dữ, đằng đằng sát khí, thậm chí kêu gào muốn cho Thú tộc biết mặt.
Càng có người mở miệng xin chiến, muốn tấn công Thú tộc, ăn miếng trả miếng.
Vị tộc trưởng của Thạch tộc rất bình tĩnh, quyết đoán hỏi thăm:
- Hiện trường có để lại manh mối nào khác không? Thí dụ như khí tức sót lại?
Nhưng tướng lĩnh kia và lão nhân Thạch tộc đều lắc đầu.
- Tộc trưởng, nơi đó không có sót lại bất cứ manh mối, còn về khí tức thì còn chút hỗn loạn, nhưng đã tan biến không cách nào theo dấu.
- Nhưng ít nhất trước mắt xác định hẳn là có quan hệ rất lớn với Thú tộc, Thú tộc có hiềm nghi lớn nhất.
Lão nhân Thạch tộc khẳng định nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.