Chương 317: Thanh Đồng Đại Ấn
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Bùm!
Cổ Trần nhẹ vung thương, thi thể đập trúng bức tường thành, khói bụi bay mịt mù, khiến không khí hiện trường rơi vào tĩnh lặng.
- Vạn thắng!
- Vạn thắng!
Hậu phương đột nhiên bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô, từng đợt cao hơn từng đợt, đinh tai nhức óc, khiến người Thạch tộc trên tường thành giật bắn người tỉnh táo lại.
Đám người Thạch tộc hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn thi thể nằm ở chân tường thành, chết không nhắm mắt.
Đó là một vị cường giả Đoán Cốt cảnh, cứ chết như vậy sao?
Nhiều người Thạch tộc sợ, ánh mắt nhìn Cổ Trần đã đổi khác.
- Chết tiệt!
- Ngươi dám giết đại tướng của lão phu?
Lão thạch nhân vừa kinh vừa giận, toàn thân khí tức sôi trào, vẻ mặt giận dữ tcổ lâm Trần ở ngoài thành, không kiềm được sát ý khuếch tán.
Vẻ mặt Cổ Trần khinh thường nói:
- Giết rồi sao?
Hắn cưỡi Bạch Hổ tiến lên hai bước, đứng ngạo nghễ ở phía trước nhất, Thanh Đồng chiến thương cách xa chỉ hướng, phong mang phun ra nuốt vào, sát ý dày đặc.
- Lão cẩu Thạch tộc, đi ra chịu chết!
Hắn cầm chiến thương nhắm thẳng vào lão thạch nhân trên thành, sát ý cường đại tập trung vào đối phương.
- Ngươi tìm cái chết!
Lão thạch nhân giận dữ, bị chọc tức đỉnh đầu bốc khói, tay cầm một cây Thạch mâu kêu ù ù, sát ý không ngừng ngưng kết.
Thấy Thạch tộc không có dấu hiệu đi ra, Cổ Trần lạnh lùng cười nói:
- Không ra? Vậy đánh đi vào!
Oong!
Vừa dứt lời, chợt thấy giữa chân mày Cổ Trần bắn ra tia sáng, có ánh sáng xanh bay ra biến thành một phương Thanh Đồng đại ấn xoay tròn.
Ấn tỷ nhỏ nhắn xinh xắn ở giữa không trung nhanh chóng biến lớn, trong chớp mắt biến to cỡ ngọn núi, nặng nề đánh tới trước.
Thanh Đồng đại ấn hung hăng đè xuống, ầm ầm một tiếng, đất rung núi chuyển, tường đá bao gồm cửa đá trong khoảnh khắc sụp xuống, rất nhiều thạch nhân kêu thảm bị đè thành thịt nát.
- Các tộc nhân, theo ta tiến công!
- San bằng bọn họ!
- Dùng máu của người Thạch tộc tẩy rửa sỉ nhục bị nô dịch!
Cổ Trần quát to một tiếng, chiến thương chỉ tới trước, cưỡi Bạch Hổ tăng tốc nhảy vọt, giết hướng lối vào tòa Thạch thành vỡ nát.
- Giết đi!
- Nợ máu trả bằng máu!
Hậu phương kêu ầm ầm, một vạn Long kỵ phát động xung phong, đi theo là tám vạn thanh niên trai tráng Nhân tộc tụ tập lại cùng nhau rầm rống rung trời.
Keng!
Một phương ấn tỷ bay về, chỉ để lại cửa thành bị đè nát, tường thành sụp đổ, bên trong chôn rất nhiều người Thạch tộc.
- A! !!
Trong phế tích, một bóng người chật vật hất văng đá vụn bay ra, toàn thân Thạch giáp rách nát, vết máu loang lổ, nhìn thê thảm vô cùng.
Đó là lão nhân Thạch tộc, lửa giận bừng bừng, nhìn bốn phía phế tích chôn thi thể thịt nát, suýt bị chọc tức chết.
Cổ Trần lấy ra một phương Thanh Đồng đại ấn, một kích đánh sập tường thành và cửa thành, đè chết mấy trăm người Thạch tộc, trong đó có hai cường giả Đoán Cốt cảnh.
Lão thạch nhân thì trốn thoát một kiếp, có hai Đoán Cốt cảnh ở xa nên không bị gì, lòng còn run sợ nhìn tường thành sụp đổ.
Lão thạch nhân giận dữ gầm rú:
- Đáng chết, đáng chết!
Lão cầm một cây Thạch mâu tỏa sáng rực rỡ, trên người khí thế ngút trời.
- Giết cho ta!
Lão thạch nhân gầm lên, cưỡi trên con Giao mã màu đen, vung Thạch mâu. Phía sau đã tập kết xong tám nghìn kỵ binh Thạch tộc ầm ầm giết tới.
Lão nhân Thạch tộc này rất cường đại, khí tức tập trung vào Cổ Trần, dẫn theo tám nghìn kỵ binh xông hướng hắn, càng có vô số chiến sĩ Thạch tộc vọt tới.
- Lão cẩu, chết đi!
Trước cửa thành, Cổ Trần cưỡi xông lên trước nhất, một ấn tỷ nhỏ xinh lơ lửng trên đầu hắn, chiến thương trong tay kêu ù ù, nhanh như tia chớp đâm về phía đối phương.
Keng!
Hai người lướt nhanh qua nhau, keng một tiếng, Thanh Đồng chiến thương, mâu chiến bằng đá va chạm bắn tia lửa tung tóe.
Sức lực mạnh mẽ bùng nổ, từng vòng khuếch tán, hất bay nhiều Thạch tộc, còn chưa lao ra cửa thành phế tích đã bị lật tung ra ngoài.
Vang tiếng nổ trầm đục, lão nhân Thạch tộc mặt đỏ rực, toàn thân rách nát, bị sức mạnh cường đại đến tột độ chấn lùi ra sau.
Ngược lại Cổ Trần không nhúc nhích chút nào, Bạch Hổ dưới thân hắn thì rơi xuống đất rồi nhanh chóng nhảy tới trước, chở hắn giết qua.
Cổ Trần vung lên chiến thương đâm mạnh:
- Chết đi!
Keng!
Lão thạch nhân chắn ngang, cảm giác đôi tay bị chấn tê dại, gan bàn tay rách toạc, suýt không cầm chắc vũ khí.
Đôi mắt lão thạch nhân lồi ra, há mồm hộc máu:
- Phụt!
Lão thạch nhân hét thảm, bị Cổ Trần một thương đập bay, Giao mã dưới thân lão gầm rú, người phun máu ngã xuống.
- Ngươi... Sức mạnh của ngươi... ?
Lão thạch nhân chật vật bò dậy, vẻ mặt hoảng sợ tuyệt vọng, trợn to mắt nhìn Cổ Trần, sức mạnh của thanh niên Nhân tộc này quá khủng bố.
Cổ Trần nhẹ vung thương, thi thể đập trúng bức tường thành, khói bụi bay mịt mù, khiến không khí hiện trường rơi vào tĩnh lặng.
- Vạn thắng!
- Vạn thắng!
Hậu phương đột nhiên bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô, từng đợt cao hơn từng đợt, đinh tai nhức óc, khiến người Thạch tộc trên tường thành giật bắn người tỉnh táo lại.
Đám người Thạch tộc hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn thi thể nằm ở chân tường thành, chết không nhắm mắt.
Đó là một vị cường giả Đoán Cốt cảnh, cứ chết như vậy sao?
Nhiều người Thạch tộc sợ, ánh mắt nhìn Cổ Trần đã đổi khác.
- Chết tiệt!
- Ngươi dám giết đại tướng của lão phu?
Lão thạch nhân vừa kinh vừa giận, toàn thân khí tức sôi trào, vẻ mặt giận dữ tcổ lâm Trần ở ngoài thành, không kiềm được sát ý khuếch tán.
Vẻ mặt Cổ Trần khinh thường nói:
- Giết rồi sao?
Hắn cưỡi Bạch Hổ tiến lên hai bước, đứng ngạo nghễ ở phía trước nhất, Thanh Đồng chiến thương cách xa chỉ hướng, phong mang phun ra nuốt vào, sát ý dày đặc.
- Lão cẩu Thạch tộc, đi ra chịu chết!
Hắn cầm chiến thương nhắm thẳng vào lão thạch nhân trên thành, sát ý cường đại tập trung vào đối phương.
- Ngươi tìm cái chết!
Lão thạch nhân giận dữ, bị chọc tức đỉnh đầu bốc khói, tay cầm một cây Thạch mâu kêu ù ù, sát ý không ngừng ngưng kết.
Thấy Thạch tộc không có dấu hiệu đi ra, Cổ Trần lạnh lùng cười nói:
- Không ra? Vậy đánh đi vào!
Oong!
Vừa dứt lời, chợt thấy giữa chân mày Cổ Trần bắn ra tia sáng, có ánh sáng xanh bay ra biến thành một phương Thanh Đồng đại ấn xoay tròn.
Ấn tỷ nhỏ nhắn xinh xắn ở giữa không trung nhanh chóng biến lớn, trong chớp mắt biến to cỡ ngọn núi, nặng nề đánh tới trước.
Thanh Đồng đại ấn hung hăng đè xuống, ầm ầm một tiếng, đất rung núi chuyển, tường đá bao gồm cửa đá trong khoảnh khắc sụp xuống, rất nhiều thạch nhân kêu thảm bị đè thành thịt nát.
- Các tộc nhân, theo ta tiến công!
- San bằng bọn họ!
- Dùng máu của người Thạch tộc tẩy rửa sỉ nhục bị nô dịch!
Cổ Trần quát to một tiếng, chiến thương chỉ tới trước, cưỡi Bạch Hổ tăng tốc nhảy vọt, giết hướng lối vào tòa Thạch thành vỡ nát.
- Giết đi!
- Nợ máu trả bằng máu!
Hậu phương kêu ầm ầm, một vạn Long kỵ phát động xung phong, đi theo là tám vạn thanh niên trai tráng Nhân tộc tụ tập lại cùng nhau rầm rống rung trời.
Keng!
Một phương ấn tỷ bay về, chỉ để lại cửa thành bị đè nát, tường thành sụp đổ, bên trong chôn rất nhiều người Thạch tộc.
- A! !!
Trong phế tích, một bóng người chật vật hất văng đá vụn bay ra, toàn thân Thạch giáp rách nát, vết máu loang lổ, nhìn thê thảm vô cùng.
Đó là lão nhân Thạch tộc, lửa giận bừng bừng, nhìn bốn phía phế tích chôn thi thể thịt nát, suýt bị chọc tức chết.
Cổ Trần lấy ra một phương Thanh Đồng đại ấn, một kích đánh sập tường thành và cửa thành, đè chết mấy trăm người Thạch tộc, trong đó có hai cường giả Đoán Cốt cảnh.
Lão thạch nhân thì trốn thoát một kiếp, có hai Đoán Cốt cảnh ở xa nên không bị gì, lòng còn run sợ nhìn tường thành sụp đổ.
Lão thạch nhân giận dữ gầm rú:
- Đáng chết, đáng chết!
Lão cầm một cây Thạch mâu tỏa sáng rực rỡ, trên người khí thế ngút trời.
- Giết cho ta!
Lão thạch nhân gầm lên, cưỡi trên con Giao mã màu đen, vung Thạch mâu. Phía sau đã tập kết xong tám nghìn kỵ binh Thạch tộc ầm ầm giết tới.
Lão nhân Thạch tộc này rất cường đại, khí tức tập trung vào Cổ Trần, dẫn theo tám nghìn kỵ binh xông hướng hắn, càng có vô số chiến sĩ Thạch tộc vọt tới.
- Lão cẩu, chết đi!
Trước cửa thành, Cổ Trần cưỡi xông lên trước nhất, một ấn tỷ nhỏ xinh lơ lửng trên đầu hắn, chiến thương trong tay kêu ù ù, nhanh như tia chớp đâm về phía đối phương.
Keng!
Hai người lướt nhanh qua nhau, keng một tiếng, Thanh Đồng chiến thương, mâu chiến bằng đá va chạm bắn tia lửa tung tóe.
Sức lực mạnh mẽ bùng nổ, từng vòng khuếch tán, hất bay nhiều Thạch tộc, còn chưa lao ra cửa thành phế tích đã bị lật tung ra ngoài.
Vang tiếng nổ trầm đục, lão nhân Thạch tộc mặt đỏ rực, toàn thân rách nát, bị sức mạnh cường đại đến tột độ chấn lùi ra sau.
Ngược lại Cổ Trần không nhúc nhích chút nào, Bạch Hổ dưới thân hắn thì rơi xuống đất rồi nhanh chóng nhảy tới trước, chở hắn giết qua.
Cổ Trần vung lên chiến thương đâm mạnh:
- Chết đi!
Keng!
Lão thạch nhân chắn ngang, cảm giác đôi tay bị chấn tê dại, gan bàn tay rách toạc, suýt không cầm chắc vũ khí.
Đôi mắt lão thạch nhân lồi ra, há mồm hộc máu:
- Phụt!
Lão thạch nhân hét thảm, bị Cổ Trần một thương đập bay, Giao mã dưới thân lão gầm rú, người phun máu ngã xuống.
- Ngươi... Sức mạnh của ngươi... ?
Lão thạch nhân chật vật bò dậy, vẻ mặt hoảng sợ tuyệt vọng, trợn to mắt nhìn Cổ Trần, sức mạnh của thanh niên Nhân tộc này quá khủng bố.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.