Chương 217: Tình Huống Đột Phát
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Cổ Trần thầm nghĩ trong lòng. Gốc cây kia toàn thân thâm đen to lớn, khí tức quỷ dị, năng lượng dao động rất mịt mờ, lại bị hắn bắt được. Điều này chứng minh gốc Ô Mộc là một sinh linh, có lẽ cũng là một Tế Thần bộ lạc cung phụng.
Chỉ là hắn không biết rốt cuộc Ô Mộc đại thụ cường đại đến mức nào, hắn phải cẩn thận, không được tùy tiện dẫn người phát động tiến công mà chỉ lặng yên ẩn núp, quan sát, quả nhiên nhìn ra một chút vấn đề.
Trong bộ lạc Ô Mộc, tộc nhân có khí tức cực kỳ bất phàm, huyết khí cường đại, nhất là đội ngũ đang huấn luyện.
Đó là một chi kỵ binh, số lượng chừng một ngàn người, mỗi người cưỡi một con Lân Mã hùng tráng, toàn thân mọc đầy xanh vảy màu đen. Lân Mã có tốc độ và lực lượng cực kỳ không tầm thường, làm tọa kỵ tạo thành kỵ binh, lực sát thương phá lệ kinh người.
- Tối cường giả Ô Mộc bộ lạc chắc là vị Đoán Cốt cảnh kia, là tộc trưởng bộ lạc.
Cổ Trần yên lặng suy đoán, nhìn một ngàn kỵ binh đang huấn luyện, đứng đầu là một vị nam tử khôi ngô, mặc hắc Đồng Giáp, có khí tức cường đại. Đây là một vị Luyện Khí cảnh cường giả, thống lĩnh kỵ binh bộ lạc, xem như đệ nhị cường giả.
- Có điều đáng cảnh giác nhất chính là gốc Ô Mộc đại thụ kia.
Cuối cùng Cổ Trần nhìn vào gốc Ô Mộc đại thụ quỷ dị. Đây mới là thứ cần cảnh giác.
- Tiểu Hắc, ngươi đi thông báo đội ngũ, chuẩn bị hành động.
Cổ Trần đang chuẩn bị truyền đạt mệnh lệnh, sắp tới sẽ tiến công, nhưng đột nhiên cảm giác không đúng.
- Chờ chút...
Hắn gọi lại Hắc Thổ, hai mắt kinh nghi nhìn về phía Ô Mộc bộ lạc, bên trong phát sinh một chút tình huống.
- Tình huống có biến!
Cổ Trần kinh nghi một tiếng, đè xuống Hắc Thổ muốn đứng lên, hai người nhìn vào trong Ô Mộc bộ lạc.
Ô Mộc bộ lạc đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào, trên quảng trường một ngàn kỵ binh đang huấn luyện nhanh chóng tụ tập. Ngay sau đó, một tiếng kèn đâm thủng thiên khung.
Ô ô...
Từng tiếng kèn lệnh truyền đến, bầu không khí trở nên nghiêm nghị. Đó là kèn lệnh chiến tranh!
Hắc Thổ kinh nghi nói:
- Tộc trưởng, chúng ta bị phát hiện rồi?
Cổ Trần không nói gì, cau mày lại, nhìn chòng chọc vào trong Ô Mộc bộ lạc, tiếng kèn khiến người ta cảm thấy gai người. Hắn nhìn toàn bộ Ô Mộc bộ lạc sôi trào, vô số tộc nhân chạy loạn, dường như rất bối rối, có đại chuyện phát sinh. Mà nguyên một đám dũng sĩ bộ lạc nhanh chóng hội tụ, tay cầm Cốt Mâu, Mộc Thương, Mộc Đao binh khí, mặc Thanh Mộc giáp.
- Địch tập!
Một tiếng quát lớn truyền khắp toàn bộ bộ lạc, một tên nam tử khôi ngô chạy vội ra từ trong nhà đá, nắm một cây trường thương lộ ra thâm đen quang mang.
Cổ Trần kinh ngạc phát hiện đó là một cây Mộc Thương, nhìn giống gốc Ô Mộc, tựa như là dùng Ô Mộc làm thành thương. Mà những người này mặc một loại Ô Mộc giáp thâm đen, hiện ra một chút xíu u quang, dường như không thể phá vỡ.
- Hắn là Ô Mộc tộc trưởng?
Cổ Trần xác định đối phương chính là tộc trưởng bộ lạc này, một vị cao thủ Đoán Cốt cảnh, huyết khí bành trướng, không thể coi thường. Đương nhiên trong mắt hắn thì không đáng chú ý, đối với Đoán Cốt cảnh, hắn tự tin bất kể là ai đều có thể tuỳ tiện trấn áp sạch sẽ. Có điều hắn chú ý tới, gốc Ô Mộc đại thụ trong bộ lạc bỗng nhiên rung động nhè nhẹ, trên cây khô phát ra một tầng thâm đen quang mang, cành lá rì rào. Quả nhiên là một sinh linh dị loại.
- Tộc trưởng mau nhìn!
Đột nhiên Hắc Thổ hô nhỏ, chỉ bình nguyên phía trước Ô Mộc bộ lạc, chỗ đó có một luồng khói bụi mù cuồn cuộn đánh tới, như có thiên quân vạn mã đang lao nhanh.
Cổ Trần phóng tầm mắt, đồng tử ngưng tụ, cảm ứng được sát khí trầm trọng đang áp sát, mục tiêu chính là Ô Mộc bộ lạc. Vốn cho rằng bọn họ bị phát hiện nhưng bây giờ xem ra là không đúng, còn có một thế lực khác muốn đánh Ô Mộc bộ lạc. Cổ Trần bất ngờ, không nghĩ tới lại xuất hiện biến cố.
- Hắc Thổ, lập tức dẫn người tới, chuẩn bị sẵn sàng.
Cổ Trần thần sắc nghiêm lại, truyền đạt chỉ lệnh, để Hắc Thổ lập tức đi chỉ huy quân đoàn tới, tùy thời chuẩn bị sẵn sàng tiến công.
- Vâng tộc trưởng!
Hắc Thổ nghiêm túc lĩnh mệnh, lặng yên thối lui, chỉ để lại Cổ Trần ở chỗ này quan sát.
Lúc này, trên tường đá Ô Mộc bộ lạc đang tập trung rất nhiều dũng sĩ, nguyên một đám tay cầm binh khí, cung tiễn khẩn trương nhìn bụi mù cuồn cuộn đánh tới. Bên trong, một ngàn kỵ binh đã chuẩn bị tinh thần, đại chiến khí tức nồng đậm, dẫn phát không ít người khủng hoảng và bất an.
Ầm ầm...
Lúc này, mười dặm ngoài Ô Mộc bộ lạc, một quân đoàn đáng sợ đánh tới, cách mấy dặm thì ngừng lại. Màn khói bụi đầy trời vòng quanh cỏ hoang, khi bụi mù tán đi lộ ra một quân đoàn Kinh Khủng.
- Cái đó là... Thạch tộc?
Cổ Trần rụt con ngươi, kinh nghi nhìn đội ngũ đột nhiên xuất hiện, nguyên một đám người mặc Thạch Giáp, tay cầm Thạch Thương, cưỡi Giao Mã hai sừng màu đen.
Đây là Thạch tộc kỵ binh.
Chỉ là hắn không biết rốt cuộc Ô Mộc đại thụ cường đại đến mức nào, hắn phải cẩn thận, không được tùy tiện dẫn người phát động tiến công mà chỉ lặng yên ẩn núp, quan sát, quả nhiên nhìn ra một chút vấn đề.
Trong bộ lạc Ô Mộc, tộc nhân có khí tức cực kỳ bất phàm, huyết khí cường đại, nhất là đội ngũ đang huấn luyện.
Đó là một chi kỵ binh, số lượng chừng một ngàn người, mỗi người cưỡi một con Lân Mã hùng tráng, toàn thân mọc đầy xanh vảy màu đen. Lân Mã có tốc độ và lực lượng cực kỳ không tầm thường, làm tọa kỵ tạo thành kỵ binh, lực sát thương phá lệ kinh người.
- Tối cường giả Ô Mộc bộ lạc chắc là vị Đoán Cốt cảnh kia, là tộc trưởng bộ lạc.
Cổ Trần yên lặng suy đoán, nhìn một ngàn kỵ binh đang huấn luyện, đứng đầu là một vị nam tử khôi ngô, mặc hắc Đồng Giáp, có khí tức cường đại. Đây là một vị Luyện Khí cảnh cường giả, thống lĩnh kỵ binh bộ lạc, xem như đệ nhị cường giả.
- Có điều đáng cảnh giác nhất chính là gốc Ô Mộc đại thụ kia.
Cuối cùng Cổ Trần nhìn vào gốc Ô Mộc đại thụ quỷ dị. Đây mới là thứ cần cảnh giác.
- Tiểu Hắc, ngươi đi thông báo đội ngũ, chuẩn bị hành động.
Cổ Trần đang chuẩn bị truyền đạt mệnh lệnh, sắp tới sẽ tiến công, nhưng đột nhiên cảm giác không đúng.
- Chờ chút...
Hắn gọi lại Hắc Thổ, hai mắt kinh nghi nhìn về phía Ô Mộc bộ lạc, bên trong phát sinh một chút tình huống.
- Tình huống có biến!
Cổ Trần kinh nghi một tiếng, đè xuống Hắc Thổ muốn đứng lên, hai người nhìn vào trong Ô Mộc bộ lạc.
Ô Mộc bộ lạc đang yên tĩnh bỗng nhiên sôi trào, trên quảng trường một ngàn kỵ binh đang huấn luyện nhanh chóng tụ tập. Ngay sau đó, một tiếng kèn đâm thủng thiên khung.
Ô ô...
Từng tiếng kèn lệnh truyền đến, bầu không khí trở nên nghiêm nghị. Đó là kèn lệnh chiến tranh!
Hắc Thổ kinh nghi nói:
- Tộc trưởng, chúng ta bị phát hiện rồi?
Cổ Trần không nói gì, cau mày lại, nhìn chòng chọc vào trong Ô Mộc bộ lạc, tiếng kèn khiến người ta cảm thấy gai người. Hắn nhìn toàn bộ Ô Mộc bộ lạc sôi trào, vô số tộc nhân chạy loạn, dường như rất bối rối, có đại chuyện phát sinh. Mà nguyên một đám dũng sĩ bộ lạc nhanh chóng hội tụ, tay cầm Cốt Mâu, Mộc Thương, Mộc Đao binh khí, mặc Thanh Mộc giáp.
- Địch tập!
Một tiếng quát lớn truyền khắp toàn bộ bộ lạc, một tên nam tử khôi ngô chạy vội ra từ trong nhà đá, nắm một cây trường thương lộ ra thâm đen quang mang.
Cổ Trần kinh ngạc phát hiện đó là một cây Mộc Thương, nhìn giống gốc Ô Mộc, tựa như là dùng Ô Mộc làm thành thương. Mà những người này mặc một loại Ô Mộc giáp thâm đen, hiện ra một chút xíu u quang, dường như không thể phá vỡ.
- Hắn là Ô Mộc tộc trưởng?
Cổ Trần xác định đối phương chính là tộc trưởng bộ lạc này, một vị cao thủ Đoán Cốt cảnh, huyết khí bành trướng, không thể coi thường. Đương nhiên trong mắt hắn thì không đáng chú ý, đối với Đoán Cốt cảnh, hắn tự tin bất kể là ai đều có thể tuỳ tiện trấn áp sạch sẽ. Có điều hắn chú ý tới, gốc Ô Mộc đại thụ trong bộ lạc bỗng nhiên rung động nhè nhẹ, trên cây khô phát ra một tầng thâm đen quang mang, cành lá rì rào. Quả nhiên là một sinh linh dị loại.
- Tộc trưởng mau nhìn!
Đột nhiên Hắc Thổ hô nhỏ, chỉ bình nguyên phía trước Ô Mộc bộ lạc, chỗ đó có một luồng khói bụi mù cuồn cuộn đánh tới, như có thiên quân vạn mã đang lao nhanh.
Cổ Trần phóng tầm mắt, đồng tử ngưng tụ, cảm ứng được sát khí trầm trọng đang áp sát, mục tiêu chính là Ô Mộc bộ lạc. Vốn cho rằng bọn họ bị phát hiện nhưng bây giờ xem ra là không đúng, còn có một thế lực khác muốn đánh Ô Mộc bộ lạc. Cổ Trần bất ngờ, không nghĩ tới lại xuất hiện biến cố.
- Hắc Thổ, lập tức dẫn người tới, chuẩn bị sẵn sàng.
Cổ Trần thần sắc nghiêm lại, truyền đạt chỉ lệnh, để Hắc Thổ lập tức đi chỉ huy quân đoàn tới, tùy thời chuẩn bị sẵn sàng tiến công.
- Vâng tộc trưởng!
Hắc Thổ nghiêm túc lĩnh mệnh, lặng yên thối lui, chỉ để lại Cổ Trần ở chỗ này quan sát.
Lúc này, trên tường đá Ô Mộc bộ lạc đang tập trung rất nhiều dũng sĩ, nguyên một đám tay cầm binh khí, cung tiễn khẩn trương nhìn bụi mù cuồn cuộn đánh tới. Bên trong, một ngàn kỵ binh đã chuẩn bị tinh thần, đại chiến khí tức nồng đậm, dẫn phát không ít người khủng hoảng và bất an.
Ầm ầm...
Lúc này, mười dặm ngoài Ô Mộc bộ lạc, một quân đoàn đáng sợ đánh tới, cách mấy dặm thì ngừng lại. Màn khói bụi đầy trời vòng quanh cỏ hoang, khi bụi mù tán đi lộ ra một quân đoàn Kinh Khủng.
- Cái đó là... Thạch tộc?
Cổ Trần rụt con ngươi, kinh nghi nhìn đội ngũ đột nhiên xuất hiện, nguyên một đám người mặc Thạch Giáp, tay cầm Thạch Thương, cưỡi Giao Mã hai sừng màu đen.
Đây là Thạch tộc kỵ binh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.