Ta Mang Không Gian Vật Tư, Được Vai Ác Trong Niên Đại Văn Nuông Chiều
Chương 5:
Vương Điềm Điềm
01/12/2024
Nghe vậy, Kiều Tích lập tức quyết định.
Dù sao cô cũng không có ý định làm việc tiếp ở cái nơi hút máu thế này.
Thời gian quá gấp gáp, không thể lãng phí.
Lương tháng trước cô đã nhận, còn lương tháng này thì chắc lúc phát cô đã xuyên qua rồi nên chẳng còn gì để bận tâm.
Ngồi xuống máy tính, cô nhanh chóng viết đơn xin nghỉ việc, gửi thẳng cho trưởng phòng.
Sau đó, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị đi tìm nơi đánh dấu.
Ngay lúc đó, một đồng nghiệp chạy đến, vẻ mặt nhờ vả:
"Kiều Tích, hôm nay tôi có hẹn, bạn trai đang đợi ngoài kia.”
“Công việc của tôi còn dang dở, cậu giúp tôi hoàn thành được không?”
“Lần sau cậu bận tôi sẽ giúp lại, được không?"
Kiều Tích nhìn cô ta, cười nhạt:
"Xin lỗi, tôi vừa nộp đơn nghỉ việc.”
“Cậu tự làm đi nhé. Bái bai!"
Không đợi phản ứng của đối phương, cô xách túi bước ra khỏi văn phòng.
Nhớ lại, cô từng nhiều lần giúp đồng nghiệp này vì nghĩ rằng cô ta thực sự bận.
Nhưng đến lúc cô cần giúp lại, cô ta lập tức từ chối vì ‘tình yêu’ của cô ta.
Sau lần đó, cô không bao giờ làm "cừu non" nữa.
Xuống đến trung tâm thương mại tầng 1, cô quyết định kiểm tra siêu thị lớn trong khu vực này trước.
Đây là một nơi có đủ các mặt hàng thiết yếu, từ thực phẩm, rau củ, đến các vật dụng hàng ngày.
Trước khi vào siêu thị, cô tranh thủ ghé vào nhà vệ sinh, chuyển bớt đồ đạc nặng vào không gian hệ thống.
Sau đó, cô thảnh thơi đi dạo một vòng để xem có địa điểm nào phù hợp để ký tên.
Mỗi khi cô bước đến gần các cửa hàng, cô đều thấy một mũi tên phát sáng xuất hiện trước cửa.
Mũi tên chỉ thẳng vào bên trong, nhưng những người xung quanh dường như không nhìn thấy gì.
Kiều Tích đoán, đây là mũi tên đặc biệt của hệ thống, chỉ mình cô có thể nhìn thấy.
Trước đó, khi trò chuyện với Tiểu Bạch trong văn phòng, cũng không ai để ý.
Tiểu Bạch đã tự động chặn âm thanh và giờ thì cô chuyển hẳn sang giao tiếp bằng ý thức.
Cô không vội vã chạm vào mũi tên.
Muốn thử nghiệm đầu tiên, cô quyết định tiến đến siêu thị, nơi chắc chắn sẽ mang lại nhiều vật phẩm hữu ích nhất.
…
Bước vào siêu thị, Kiều Tích cảm thấy như lạc vào một thế giới mới.
Ánh đèn sáng rực, các kệ hàng bày biện ngăn nắp, đủ loại sản phẩm từ thực phẩm tươi sống, đồ khô, cho đến những vật dụng hằng ngày. Đây là nơi hoàn hảo để ký tên đầu tiên.
Cô tiến sâu vào siêu thị, nhìn xung quanh để tìm một vị trí ký tên.
Một mũi tên phát sáng xuất hiện gần khu vực thực phẩm đông lạnh.
Cô bước lại gần, nhìn quanh một lần nữa để chắc chắn không ai chú ý đến mình.
Sau đó, cô đưa tay chạm vào mũi tên.
Ngay khi tay cô chạm vào, một cảm giác ấm áp lan tỏa.
Một giọng nói trong trẻo vang lên trong đầu cô:
"Chúc mừng bạn, đánh dấu thành công!”
[Bạn nhận được: Một bộ thực phẩm đóng hộp đủ dùng trong 1 tuần, bao gồm đồ hộp cao cấp, trái cây sấy, và đồ uống năng lượng. Vật phẩm đã được chuyển vào không gian hệ thống.]
Kiều Tích cảm thấy phấn khích. Đây chính là thứ cô cần!
Thực phẩm dự trữ luôn là ưu tiên hàng đầu, đặc biệt khi cô chuẩn bị xuyên không đến thời kỳ mà ngay cả cái ăn cũng là một vấn đề lớn.
Cô nhanh chóng kiểm tra không gian hệ thống.
Bên trong, một góc đã đầy ắp các loại thực phẩm được đóng gói gọn gàng.
Những lon đồ hộp sáng bóng, các túi trái cây sấy đầy màu sắc, và những chai đồ uống năng lượng được xếp chồng lên nhau.
"Hết xảy con bà bảy!" Cô không kìm được, thì thầm với chính mình.
Tiểu Bạch vui vẻ lên tiếng:
"Đây chỉ mới là bắt đầu thôi, trong hôm nay bạn còn hai cơ hội đánh dấu nữa. Nhanh lên nào, mỗi lần đánh dấu có thể nhận được những vật phẩm hoàn toàn khác nhau, sẽ rất hữu ích đấy!"
Không để lãng phí thời gian, Kiều Tích bắt đầu tìm kiếm các mũi tên khác trong siêu thị. Cô hít một hơi sâu, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm chuẩn bị thật tốt cho cuộc sống mới sắp tới.
Dù sao cô cũng không có ý định làm việc tiếp ở cái nơi hút máu thế này.
Thời gian quá gấp gáp, không thể lãng phí.
Lương tháng trước cô đã nhận, còn lương tháng này thì chắc lúc phát cô đã xuyên qua rồi nên chẳng còn gì để bận tâm.
Ngồi xuống máy tính, cô nhanh chóng viết đơn xin nghỉ việc, gửi thẳng cho trưởng phòng.
Sau đó, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị đi tìm nơi đánh dấu.
Ngay lúc đó, một đồng nghiệp chạy đến, vẻ mặt nhờ vả:
"Kiều Tích, hôm nay tôi có hẹn, bạn trai đang đợi ngoài kia.”
“Công việc của tôi còn dang dở, cậu giúp tôi hoàn thành được không?”
“Lần sau cậu bận tôi sẽ giúp lại, được không?"
Kiều Tích nhìn cô ta, cười nhạt:
"Xin lỗi, tôi vừa nộp đơn nghỉ việc.”
“Cậu tự làm đi nhé. Bái bai!"
Không đợi phản ứng của đối phương, cô xách túi bước ra khỏi văn phòng.
Nhớ lại, cô từng nhiều lần giúp đồng nghiệp này vì nghĩ rằng cô ta thực sự bận.
Nhưng đến lúc cô cần giúp lại, cô ta lập tức từ chối vì ‘tình yêu’ của cô ta.
Sau lần đó, cô không bao giờ làm "cừu non" nữa.
Xuống đến trung tâm thương mại tầng 1, cô quyết định kiểm tra siêu thị lớn trong khu vực này trước.
Đây là một nơi có đủ các mặt hàng thiết yếu, từ thực phẩm, rau củ, đến các vật dụng hàng ngày.
Trước khi vào siêu thị, cô tranh thủ ghé vào nhà vệ sinh, chuyển bớt đồ đạc nặng vào không gian hệ thống.
Sau đó, cô thảnh thơi đi dạo một vòng để xem có địa điểm nào phù hợp để ký tên.
Mỗi khi cô bước đến gần các cửa hàng, cô đều thấy một mũi tên phát sáng xuất hiện trước cửa.
Mũi tên chỉ thẳng vào bên trong, nhưng những người xung quanh dường như không nhìn thấy gì.
Kiều Tích đoán, đây là mũi tên đặc biệt của hệ thống, chỉ mình cô có thể nhìn thấy.
Trước đó, khi trò chuyện với Tiểu Bạch trong văn phòng, cũng không ai để ý.
Tiểu Bạch đã tự động chặn âm thanh và giờ thì cô chuyển hẳn sang giao tiếp bằng ý thức.
Cô không vội vã chạm vào mũi tên.
Muốn thử nghiệm đầu tiên, cô quyết định tiến đến siêu thị, nơi chắc chắn sẽ mang lại nhiều vật phẩm hữu ích nhất.
…
Bước vào siêu thị, Kiều Tích cảm thấy như lạc vào một thế giới mới.
Ánh đèn sáng rực, các kệ hàng bày biện ngăn nắp, đủ loại sản phẩm từ thực phẩm tươi sống, đồ khô, cho đến những vật dụng hằng ngày. Đây là nơi hoàn hảo để ký tên đầu tiên.
Cô tiến sâu vào siêu thị, nhìn xung quanh để tìm một vị trí ký tên.
Một mũi tên phát sáng xuất hiện gần khu vực thực phẩm đông lạnh.
Cô bước lại gần, nhìn quanh một lần nữa để chắc chắn không ai chú ý đến mình.
Sau đó, cô đưa tay chạm vào mũi tên.
Ngay khi tay cô chạm vào, một cảm giác ấm áp lan tỏa.
Một giọng nói trong trẻo vang lên trong đầu cô:
"Chúc mừng bạn, đánh dấu thành công!”
[Bạn nhận được: Một bộ thực phẩm đóng hộp đủ dùng trong 1 tuần, bao gồm đồ hộp cao cấp, trái cây sấy, và đồ uống năng lượng. Vật phẩm đã được chuyển vào không gian hệ thống.]
Kiều Tích cảm thấy phấn khích. Đây chính là thứ cô cần!
Thực phẩm dự trữ luôn là ưu tiên hàng đầu, đặc biệt khi cô chuẩn bị xuyên không đến thời kỳ mà ngay cả cái ăn cũng là một vấn đề lớn.
Cô nhanh chóng kiểm tra không gian hệ thống.
Bên trong, một góc đã đầy ắp các loại thực phẩm được đóng gói gọn gàng.
Những lon đồ hộp sáng bóng, các túi trái cây sấy đầy màu sắc, và những chai đồ uống năng lượng được xếp chồng lên nhau.
"Hết xảy con bà bảy!" Cô không kìm được, thì thầm với chính mình.
Tiểu Bạch vui vẻ lên tiếng:
"Đây chỉ mới là bắt đầu thôi, trong hôm nay bạn còn hai cơ hội đánh dấu nữa. Nhanh lên nào, mỗi lần đánh dấu có thể nhận được những vật phẩm hoàn toàn khác nhau, sẽ rất hữu ích đấy!"
Không để lãng phí thời gian, Kiều Tích bắt đầu tìm kiếm các mũi tên khác trong siêu thị. Cô hít một hơi sâu, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm chuẩn bị thật tốt cho cuộc sống mới sắp tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.