Chương 28: Thi Thố.
Trần Khiết Hào
06/10/2022
Chương 26: Thi Thố.
Roland: Ngươi nói vậy là có ý gì?
Robert: Tôi muốn gì chẳng phải đã rõ ràng rồi sao! Tôi không nói lại lần thứ ba đâu, nhường lại chức hiệu trưởng chp tôi đi Roland!
Roland: Càn rỡ!
Không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt, sát khí của Roland tỏa ra đè nặng lên người Robert. Gã khẽ nhăn mặt, đứng dậy:
Robert: Đừng cố đe dọa tôi tiền bối à! Thời của ông đã hết rồi.
Roland: Cho dù ta có từ chức đi nữa thì cũng không tới lượt một kẻ tiểu nhân bỉ ổi như ngươi lên nắm quyền đâu. Đừng mơ tưởng vô ích.
Robert: Tự nhìn lại mình đi Roland! Ông bây giờ chẳng khác gì một ông lão sắp xuống lỗ cả trong khi tuổi còn chưa đầy 50.
Marin: Cái gì!? Thầy chưa tới 50 tuổi thật á?
Không chỉ Marin mà cả Bason lẫn nhóm anh hùng cũng bất ngờ không kém, họ sửng sốt khi biết tuổi thật của vị hiệu trưởng đáng kính. Chỉ riêng mỗi Hoàng Vĩ và thành viên nhóm là đoán được những biểu cảm thú vị này.
Như không để ý tới Marin, gã nói tiếp:
Robert: Đến cả bản thân mà còn chẳng chăm lo được thì làm sao ông có thể quản lý cả học viện được chứ. 8 năm là quá đủ rồi, đã đến lúc để lớp trẻ thay thế lớp già.
Roland: Hừ! Một kẻ không có tài cán như ngươi sao?
Robert: Tài năng của tôi? Tiền bối à! Những phát minh mới đến từ các nghiên cứu của tôi đã vượt xa sự hiểu biết về ma pháp thông thường rồi, đó sẽ là một bước tiến lớn trong công cuộc phát triển nền văn minh ma pháp.
Roland: Trùng hợp thật! Ta cũng có vài nghiên cứu vừa hoàn thành. Vậy nên thế này đi! Cả hai chúng ta sẽ so sánh thành quả của mỗi người xem ai hơn ai, nếu ta thắng ngươi không bao giờ được phép nhắc tới chuyện này nữa!
Robert: Được! Nếu tôi thắng ông phải tuyên bố từ chức và nhượng lại ghế hiệu trưởng cho tôi.
Roland: Một lời đã định!
Nghe những lời đó gã nhép mép nở một nụ cười tự mãn. Để tách trà lại trên bàn , Robert thong thả bước ra cửa và còn không quên ném cho Gramas cái nhìn miệt thị (Gramas: Nhìn mặt bố có giống đang quan tâm không), trước khi đi còn nói thêm một câu:
Robert: Địa điểm là ở sân thi đấu của học viện, thời gian rạng sáng ngày mai. Sẽ có rất nhiều học viên theo dõi nên mong ông anh đừng có sợ quá mà trốn đấy!
Nói xong hắn cười lớn rồi đóng sầm cửa lại.
"Hahahahahahaha..."
Rầm!
Đến khi hắn đi khuất dạng Marin mới lên tiếng:
Marin: Sao thầy lại đồng ý thách đấu với hắn?
Roland: Sao lại không? Em không tin vào năng lực của thầy à?
Marin: Em không có ý đó! Chỉ là dạo gần đây Robert đúng thật là có những phát minh mới gây xôn xao trong giới quý tộc.
Roland: Em nói vậy có nghĩa là đang coi thường thầy quá rồi! Thành tựu mà thầy đạt được đâu thể đem ra khoe mẽ lung tung giống Robert được, em cứ đợi mà xem!
Marin (thở dài): Thôi thì tùy thầy! Em chỉ nhắc vậy thôi!
Cô bước lại gần Gramas rồi vỗ vai anh, nói với giọng an ủi:
Marin: Anh đừng để ý tới gã ta làm gì. Hắn lúc nào cũng cao ngạo như thế đấy!
Gramas (mỉm cười): Cảm ơn cô! Dù gì tôi cũng quen với những lời miệt thị như này rồi.
Nhớ tới quá khứ đáng thương của Gramas Marin vỗ vỗ gò má mình:
Marin: Xin lỗi!
Roland: Để các ngươi phải thấy cảnh không vui rồi. Và...
Roland định nói gì đó thì ngưng lại khi trông thấy Melina.
Roland: Ngươi cũng tới đây à?
Melina: Sao thế? Không hoan nghênh tôi sao thưa quý ngài hiệu trưởng?
Hoan nghênh kẻ thù số một của nhân loại như ngươi đặt chân vào đây thì họa may chỉ có kẻ điên mới làm vậy! Chẳng qua do ngươi là thành viên nhóm nên ta tạm thời tin tưởng mà thôi!
Roland: Tùy ngươi! Dù sao ta cũng chẳng thể đuổi ngươi về được.
Melina: Vậy thì tôi không khách sáo nữa!
Cùng lúc đó khắp học viện Paladin đang rất hào hứng khi biết tin hiệu trưởng sẽ đấu với Robert vào sáng ngày mai.
"Nè nè! Bồ biết gì chưa?"
Một nữ sinh trò chuyện với một nữ sinh khác ở khu ký túc xá nữ.
"Chưa! Mà chuyện gì thế?"
"Nghe nói gã dê già Robert dám thách đấu hiệu trưởng về ma pháp đấy!"
"Thật à?"
"Thật! Lừa bồ làm gì!"
"Mai nhất định phải đi xem mới được!"
...
Ở một nơi khác, tại sân tập luyện trong nhà có vài nam sinh thuộc khoa kiếm sĩ đang tập vung kiếm và đối chiến với nhau. Mấy nam sinh đó vừa tập vừa nói:
"Này! Các cậu nghĩ ngày mai ai sẽ thắng?"
Một nam sinh khác đáp lại:
"Đương nhiên là thầy hiệu trưởng rồi. Tên Robert đó dù có tài giỏi đến đâu cũng chẳng thể so sánh được với ngài ấy."
"Trông tới ngày mai quá! Tôi rất muốn chứng kiến cảnh gã thất bại ghê gớm."
"Tôi cũng vậy! Tuần trước gã sàm sỡ Nana bạn gái tôi rồi nói rằng do cô ấy lén mang thức ăn vào ký túc xá nên phải kiểm tra."
"Giống tôi đấy! Mới đây thôi Robert đã lăng mạ Laura của tôi trước hàng trăm học viên trên giảng đường chỉ vì cô ấy là Thố Nhân (nhân thú tộc thỏ) khiến Laura nhốt mình trong phòng suốt ba ngày."
"Phen này đố gã dám vác mặt đi đâu!"
Tốc độ lan truyền tin tức thật sự rất nhanh chóng, chả mấy chốc mà toàn trường, toàn thủ đô và thậm chí là cả hoàng cung đều đã biết tới cuộc thi đấu giữa hai pháp sư hàng đầu tháp ma thuật. Dĩ nhiên người ta sẽ ủng hộ Roland bởi đách có ai lại đi cổ vũ một tên đẹp trai lai lai cho dại.
...
Stella: Chúng ta đang đi đâu đây?
Lý Long: Không biết! Là Roland dẫn chúng ta đi mà.
Lý Long: Roland tiên sinh tính đưa bọn ta đến chỗ nào vậy?
Roland: Nhà ăn. Các ngươi tới vừa vừa đúng giờ ta ăn tối nên đưa các ngươi theo luôn, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Akira: Mới đó mà đã tối rồi à?! Hôm nay đúng thật là một ngày dài!
H: Đồ ăn dị giới?! Tôi nóng lòng muốn được nếm thử rồi đó!
Hoàng Vĩ: Tôi cũng thế!
Roland: Cứ đợi ngồi đợi một chút là thức ăn lên ngay thôi.
Roland dẫn cả bọn tới một căn phòng có hai cánh cửa gỗ chạm khắc họa tiết lá tầm xuân rất đẹp mắt, đẩy cửa vào trong là một bàn ăn dài được bày trí hoàn hảo. Trên bàn có sẵn dao nĩa và đĩa sứ trắng. Đứng xung quanh là năm cô hầu gái nhân loại ăn mặc chỉnh tề.
Khi thấy Roland tới họ liền khom lưng cúi chào:
"Mừng ngài đã đến thưa chủ nhân!" +5
Roland: Hôm nay có khách, các cô chuẩn bị phần ăn cho đủ 13 người đi.
"Vâng ạ!"
Nhóm ngồi vào bàn ăn. Trong lúc chờ thức ăn thì mọi người trò chuyện với nhau, Marin do phải đi cùng nhóm Bason nên không ăn cùng mọi người được.
Stella: Em thắc mắc một điều! Là tại sao Hoàng Vĩ lại biết chữ viết của ma pháp thế giới vậy? Bộ Roland dạy cho anh hả?
Roland: Gì cơ? Ngươi biết chữ viết của chúng ta?!
Stella: Ủa! Vậy là không phải Roland dạy à?
H: Giải thích nghe xem nào Hoàng Vĩ.
Biết không thể nào giấu được nữa hắn đành đem kể hết toàn bộ những gì đã xảy ra cho thành viên nhóm nghe. Thông Tuệ cũng phụ họa theo bằng cách gửi lời chào lên nhóm:
- Thông Tuệ: Chào mọi người!
Y như rằng toàn nhóm xôn xao không ngớt, người hỏi cái này kẻ hỏi cái kia muốn loạn xí ngầu lên nhưng cơ bản là mọi người đều chấp nhận Thông Tuệ như một thành viên mới.
Stella: Chào Thông Tuệ!
[ Chào bạn! ]
Cộc cộc cộc!
Roland: Vào đi!
Cạch!
"Bữa tối đã sẵn sàng thưa chủ nhân!"
Năm cô hầu gái đẩy xe vào phòng, họ bày các đĩa thức ăn được đậy kín lên bàn và còn không quên chúc từng người ăn ngon miệng. Xong việc những hầu gái đó đứng nép vào góc tường như đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Roland: Được rồi! Các cô nghỉ ngơi đi!
Hầu gái (đồng thanh): Vâng! Thưa chủ nhân!
Nghe lệnh họ đẩy xe ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Giờ trong phòng chỉ còn lại thành viên nhóm, để chắc ăn hơn Roland phủ khắp căn phòng một kết giới ma pháp nhằm chống nghe trộm.
Roland: An tâm rồi! Bây giờ chúng ta có thể bàn về dị biến phát sinh ở thế giới này.
Hoàng Vĩ: Thông Tuệ! Mau giải thích đi, dị biến có nghĩa là gì?
[ Dị biến là từ để chỉ một hiện tượng nguy hiểm mà có thể đe dọa tới vận mệnh các sinh vật khác. Hiện tượng ở đây có thể là một thiên tai, thảm họa hoặc một cá thể nào đó. Hầu hết dị biến đều liên quan tới trường hợp 3. ]
Hoàng Vĩ: Dị biến khi xảy ra sẽ như thế nào?
[ Thế giới chắc chắn sẽ bị hủy diệt. ]
Hết chương 26.
*Cầu bình luận và đề cử.
Roland: Ngươi nói vậy là có ý gì?
Robert: Tôi muốn gì chẳng phải đã rõ ràng rồi sao! Tôi không nói lại lần thứ ba đâu, nhường lại chức hiệu trưởng chp tôi đi Roland!
Roland: Càn rỡ!
Không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt, sát khí của Roland tỏa ra đè nặng lên người Robert. Gã khẽ nhăn mặt, đứng dậy:
Robert: Đừng cố đe dọa tôi tiền bối à! Thời của ông đã hết rồi.
Roland: Cho dù ta có từ chức đi nữa thì cũng không tới lượt một kẻ tiểu nhân bỉ ổi như ngươi lên nắm quyền đâu. Đừng mơ tưởng vô ích.
Robert: Tự nhìn lại mình đi Roland! Ông bây giờ chẳng khác gì một ông lão sắp xuống lỗ cả trong khi tuổi còn chưa đầy 50.
Marin: Cái gì!? Thầy chưa tới 50 tuổi thật á?
Không chỉ Marin mà cả Bason lẫn nhóm anh hùng cũng bất ngờ không kém, họ sửng sốt khi biết tuổi thật của vị hiệu trưởng đáng kính. Chỉ riêng mỗi Hoàng Vĩ và thành viên nhóm là đoán được những biểu cảm thú vị này.
Như không để ý tới Marin, gã nói tiếp:
Robert: Đến cả bản thân mà còn chẳng chăm lo được thì làm sao ông có thể quản lý cả học viện được chứ. 8 năm là quá đủ rồi, đã đến lúc để lớp trẻ thay thế lớp già.
Roland: Hừ! Một kẻ không có tài cán như ngươi sao?
Robert: Tài năng của tôi? Tiền bối à! Những phát minh mới đến từ các nghiên cứu của tôi đã vượt xa sự hiểu biết về ma pháp thông thường rồi, đó sẽ là một bước tiến lớn trong công cuộc phát triển nền văn minh ma pháp.
Roland: Trùng hợp thật! Ta cũng có vài nghiên cứu vừa hoàn thành. Vậy nên thế này đi! Cả hai chúng ta sẽ so sánh thành quả của mỗi người xem ai hơn ai, nếu ta thắng ngươi không bao giờ được phép nhắc tới chuyện này nữa!
Robert: Được! Nếu tôi thắng ông phải tuyên bố từ chức và nhượng lại ghế hiệu trưởng cho tôi.
Roland: Một lời đã định!
Nghe những lời đó gã nhép mép nở một nụ cười tự mãn. Để tách trà lại trên bàn , Robert thong thả bước ra cửa và còn không quên ném cho Gramas cái nhìn miệt thị (Gramas: Nhìn mặt bố có giống đang quan tâm không), trước khi đi còn nói thêm một câu:
Robert: Địa điểm là ở sân thi đấu của học viện, thời gian rạng sáng ngày mai. Sẽ có rất nhiều học viên theo dõi nên mong ông anh đừng có sợ quá mà trốn đấy!
Nói xong hắn cười lớn rồi đóng sầm cửa lại.
"Hahahahahahaha..."
Rầm!
Đến khi hắn đi khuất dạng Marin mới lên tiếng:
Marin: Sao thầy lại đồng ý thách đấu với hắn?
Roland: Sao lại không? Em không tin vào năng lực của thầy à?
Marin: Em không có ý đó! Chỉ là dạo gần đây Robert đúng thật là có những phát minh mới gây xôn xao trong giới quý tộc.
Roland: Em nói vậy có nghĩa là đang coi thường thầy quá rồi! Thành tựu mà thầy đạt được đâu thể đem ra khoe mẽ lung tung giống Robert được, em cứ đợi mà xem!
Marin (thở dài): Thôi thì tùy thầy! Em chỉ nhắc vậy thôi!
Cô bước lại gần Gramas rồi vỗ vai anh, nói với giọng an ủi:
Marin: Anh đừng để ý tới gã ta làm gì. Hắn lúc nào cũng cao ngạo như thế đấy!
Gramas (mỉm cười): Cảm ơn cô! Dù gì tôi cũng quen với những lời miệt thị như này rồi.
Nhớ tới quá khứ đáng thương của Gramas Marin vỗ vỗ gò má mình:
Marin: Xin lỗi!
Roland: Để các ngươi phải thấy cảnh không vui rồi. Và...
Roland định nói gì đó thì ngưng lại khi trông thấy Melina.
Roland: Ngươi cũng tới đây à?
Melina: Sao thế? Không hoan nghênh tôi sao thưa quý ngài hiệu trưởng?
Hoan nghênh kẻ thù số một của nhân loại như ngươi đặt chân vào đây thì họa may chỉ có kẻ điên mới làm vậy! Chẳng qua do ngươi là thành viên nhóm nên ta tạm thời tin tưởng mà thôi!
Roland: Tùy ngươi! Dù sao ta cũng chẳng thể đuổi ngươi về được.
Melina: Vậy thì tôi không khách sáo nữa!
Cùng lúc đó khắp học viện Paladin đang rất hào hứng khi biết tin hiệu trưởng sẽ đấu với Robert vào sáng ngày mai.
"Nè nè! Bồ biết gì chưa?"
Một nữ sinh trò chuyện với một nữ sinh khác ở khu ký túc xá nữ.
"Chưa! Mà chuyện gì thế?"
"Nghe nói gã dê già Robert dám thách đấu hiệu trưởng về ma pháp đấy!"
"Thật à?"
"Thật! Lừa bồ làm gì!"
"Mai nhất định phải đi xem mới được!"
...
Ở một nơi khác, tại sân tập luyện trong nhà có vài nam sinh thuộc khoa kiếm sĩ đang tập vung kiếm và đối chiến với nhau. Mấy nam sinh đó vừa tập vừa nói:
"Này! Các cậu nghĩ ngày mai ai sẽ thắng?"
Một nam sinh khác đáp lại:
"Đương nhiên là thầy hiệu trưởng rồi. Tên Robert đó dù có tài giỏi đến đâu cũng chẳng thể so sánh được với ngài ấy."
"Trông tới ngày mai quá! Tôi rất muốn chứng kiến cảnh gã thất bại ghê gớm."
"Tôi cũng vậy! Tuần trước gã sàm sỡ Nana bạn gái tôi rồi nói rằng do cô ấy lén mang thức ăn vào ký túc xá nên phải kiểm tra."
"Giống tôi đấy! Mới đây thôi Robert đã lăng mạ Laura của tôi trước hàng trăm học viên trên giảng đường chỉ vì cô ấy là Thố Nhân (nhân thú tộc thỏ) khiến Laura nhốt mình trong phòng suốt ba ngày."
"Phen này đố gã dám vác mặt đi đâu!"
Tốc độ lan truyền tin tức thật sự rất nhanh chóng, chả mấy chốc mà toàn trường, toàn thủ đô và thậm chí là cả hoàng cung đều đã biết tới cuộc thi đấu giữa hai pháp sư hàng đầu tháp ma thuật. Dĩ nhiên người ta sẽ ủng hộ Roland bởi đách có ai lại đi cổ vũ một tên đẹp trai lai lai cho dại.
...
Stella: Chúng ta đang đi đâu đây?
Lý Long: Không biết! Là Roland dẫn chúng ta đi mà.
Lý Long: Roland tiên sinh tính đưa bọn ta đến chỗ nào vậy?
Roland: Nhà ăn. Các ngươi tới vừa vừa đúng giờ ta ăn tối nên đưa các ngươi theo luôn, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Akira: Mới đó mà đã tối rồi à?! Hôm nay đúng thật là một ngày dài!
H: Đồ ăn dị giới?! Tôi nóng lòng muốn được nếm thử rồi đó!
Hoàng Vĩ: Tôi cũng thế!
Roland: Cứ đợi ngồi đợi một chút là thức ăn lên ngay thôi.
Roland dẫn cả bọn tới một căn phòng có hai cánh cửa gỗ chạm khắc họa tiết lá tầm xuân rất đẹp mắt, đẩy cửa vào trong là một bàn ăn dài được bày trí hoàn hảo. Trên bàn có sẵn dao nĩa và đĩa sứ trắng. Đứng xung quanh là năm cô hầu gái nhân loại ăn mặc chỉnh tề.
Khi thấy Roland tới họ liền khom lưng cúi chào:
"Mừng ngài đã đến thưa chủ nhân!" +5
Roland: Hôm nay có khách, các cô chuẩn bị phần ăn cho đủ 13 người đi.
"Vâng ạ!"
Nhóm ngồi vào bàn ăn. Trong lúc chờ thức ăn thì mọi người trò chuyện với nhau, Marin do phải đi cùng nhóm Bason nên không ăn cùng mọi người được.
Stella: Em thắc mắc một điều! Là tại sao Hoàng Vĩ lại biết chữ viết của ma pháp thế giới vậy? Bộ Roland dạy cho anh hả?
Roland: Gì cơ? Ngươi biết chữ viết của chúng ta?!
Stella: Ủa! Vậy là không phải Roland dạy à?
H: Giải thích nghe xem nào Hoàng Vĩ.
Biết không thể nào giấu được nữa hắn đành đem kể hết toàn bộ những gì đã xảy ra cho thành viên nhóm nghe. Thông Tuệ cũng phụ họa theo bằng cách gửi lời chào lên nhóm:
- Thông Tuệ: Chào mọi người!
Y như rằng toàn nhóm xôn xao không ngớt, người hỏi cái này kẻ hỏi cái kia muốn loạn xí ngầu lên nhưng cơ bản là mọi người đều chấp nhận Thông Tuệ như một thành viên mới.
Stella: Chào Thông Tuệ!
[ Chào bạn! ]
Cộc cộc cộc!
Roland: Vào đi!
Cạch!
"Bữa tối đã sẵn sàng thưa chủ nhân!"
Năm cô hầu gái đẩy xe vào phòng, họ bày các đĩa thức ăn được đậy kín lên bàn và còn không quên chúc từng người ăn ngon miệng. Xong việc những hầu gái đó đứng nép vào góc tường như đợi mệnh lệnh tiếp theo.
Roland: Được rồi! Các cô nghỉ ngơi đi!
Hầu gái (đồng thanh): Vâng! Thưa chủ nhân!
Nghe lệnh họ đẩy xe ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Giờ trong phòng chỉ còn lại thành viên nhóm, để chắc ăn hơn Roland phủ khắp căn phòng một kết giới ma pháp nhằm chống nghe trộm.
Roland: An tâm rồi! Bây giờ chúng ta có thể bàn về dị biến phát sinh ở thế giới này.
Hoàng Vĩ: Thông Tuệ! Mau giải thích đi, dị biến có nghĩa là gì?
[ Dị biến là từ để chỉ một hiện tượng nguy hiểm mà có thể đe dọa tới vận mệnh các sinh vật khác. Hiện tượng ở đây có thể là một thiên tai, thảm họa hoặc một cá thể nào đó. Hầu hết dị biến đều liên quan tới trường hợp 3. ]
Hoàng Vĩ: Dị biến khi xảy ra sẽ như thế nào?
[ Thế giới chắc chắn sẽ bị hủy diệt. ]
Hết chương 26.
*Cầu bình luận và đề cử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.