Ta Mạnh Lên Nhờ Group Chat

Chương 67: Thiểm Vân (1)

Trần Khiết Hào

06/10/2022

Chương 65: Thiểm Vân (1)

Lời tác giả: { Từ chương này trở đi khi các nhân vật sử dụng các kĩ năng hoặc chiêu thức đều sẽ được đặt trong dấu ngoặc vuông [ ]. Ngoài ra, các danh hiệu như [ Bóng tối khởi nguyên ], [ Chiến thần nguyên tố ] cũng được đặt tương tự. }

[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] dịch chuyển Hoàng Vĩ tới một thôn làng nằm sâu trong hẻm núi nào đó.

"Chỗ này... là ở đâu vậy?"

Cô đáp:

"Như tôi đã nói khi nãy, chúng ta đang ở trong một mảng ký ức của Thiểm Vong. Nên là những gì anh sắp được chứng kiến đây chính là quá khứ của gã."

Vậy ra đây là tu tiên giới, thế giới của Lý Long đó sao. Khung cảnh cũng nên thơ trữ tình đấy chứ! Cơ mà hình như hơi lạc đề rồi thì phải.

"Nhắc cho anh nhớ, vì đây chỉ là ký ức nên anh không thể tác động vào hoặc cố gắng thay đổi nó được đâu. Rõ chưa?"

"Ờ... Dạ rõ ạ!"

Hắn hờ hững đáp. Dù sao thì Hoàng Vĩ cũng chẳng muốn làm cái việc phiền phức đó.

Lúc này, một thanh âm đầy nội lực của nam giới vang lên. Nó xuất phát từ một ngôi nhà nhỏ:

"Con đi đây thưa mẹ!"

Mở cửa bước ra là một người thanh niên tầm 26, 27 tuổi. Khôi ngô tuấn tú, thân hình cường tráng tràn đầy sinh lực. Đúng chuẩn một thanh niên miền quê chất phác thật thà.

"Đi mau chóng về nha con!"

Một người đàn bà tuổi tầm tứ tuần, trên mặt hiện rõ những nếp nhăn qua bao năm tháng. Cùng với đó là một đôi mắt hiền dịu nhìn đứa con trai lớn của mình.



Người con trai đáp:

"Có gì mà mẹ lo thế, con chỉ đi kiếm ít củi thôi mà."

"Sao không lo được. Dạo gần đây có nhiều tiên nhân (tu tiên giả) tới đây lắm, nếu chẳng may con bị họ nhắm trúng thì khó lòng yên ổn được."

Cậu con trai nghe mẹ nói vậy trong lòng cũng hơi lo. Gì chứ đối với đám tu tiên giả cao cao tại thượng đó thì sinh mạng của phàm nhân như họ chúng chỉ coi như cỏ rác mà thôi, bị bắt được là xong đời.

Lấy lại bình tĩnh sau khi hít thở sâu, cậu con trai nói:

"Đừng lo mẹ à. Nếu không may bị họ muốn bắt giết thì con chỉ việc chạy sâu vào trong rừng, cho dù họ có quyền năng tới mức nào đi chăng nữa thì cũng phải bó tay thôi. Dù gì thì đây cũng là nơi con sinh ra mà!"

Bà mẹ nghe vậy cũng thôi không nói thêm gì nữa. Bà tiến lại gần, đưa hai bàn tay chai sần sau bao năm tháng vất vả lên vuốt ve mặt đứa con mình:

"Tội nghiệp con tôi, đã gần 30 tuổi đầu rồi mà vẫn chưa có vợ con gì hết. Kiểu này làm sao có người nối dõi tổ tông đây!"

Vào thời phong kiến. Việc cưới vợ gả chồng diễn ra rất sớm, thường là khoảng 14 tới 15 tuổi là đã có thể có con rồi. Đằng này anh vẫn chưa có lấy một cô vợ thì làm sao có con để nối dõi tông đường.

Biết mẹ đang lo lắng cho tương lai của mình, anh con trai không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng ôm lấy người mẹ. Anh nói:

"Rồi rồi, con sẽ đem một nàng dâu về cho mẹ. Được chưa?"

Đúng lúc này một bóng người nhỏ nhắn chạy tới, ôm chầm lấy cả hai người.

"Hehehe, Vân ca ca. Ca đi kiếm củi đó hả?" Bóng hình nhỏ nhắn kia lên tiếng, là một bé gái. Xem ra là em gái của cậu thanh niên kia.

Anh thanh niên xoa xoa đầu cô em gái, sau đó nói:

"Tiểu Cầm ngoan, ở nhà với mẹ đợi ca ca về được chứ hả?"

Cô bé tên Tiểu Cầm gật gật cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn, nom thật dễ thương.



Vân đeo gùi lên trên lưng, anh còn cầm theo một cây rìu bổ củi để tự vệ phòng thú dữ tấn công. Trong rừng thiêng nước độc thì cái chết sẽ đến rất bất ngờ.

"Con đi đây!"

Nói rồi Vân xoay người đi ra ngoài cổng làng. Anh ta đi xuyên qua người Hoàng Vĩ mà chẳng biểu lộ cảm xúc gì khác lạ cả. Vậy ra những người trong thế giới Tinh Thần không thể nhìn hay chạm được vào người hắn.

"Sao hả, cảm giác có ai đó đi xuyên qua mình nó như thế nào?" [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] ranh mãnh hỏi, cô từ nãy đến giờ vẫn đang trong trạng thái bay lơ lửng.

Hoàng Vĩ đáp:

"Cũng chẳng có gì vui thú cho lắm, chỉ rợn có một cái rồi thôi thôi. Mà này [ Bóng Tối Khởi Nguyên ], người đó..."

Biết Hoàng Vĩ định hỏi gì, cô nói:

"Anh đã đúng rồi đấy, chính là anh ta!"

Tuy đã ngầm đoán được nhưng khi nghe chính miệng [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] nói vậy Hoàng Vĩ vẫn không khỏi kinh ngạc. Ai mà ngờ người thanh niên chất phác thật thà trước mặt đây mấy chục năm sau lại là thảm họa đối với ma pháp thế giới. Phải, đó chính là Thiểm Vong!

Hoàng Vĩ đưa tay lên vỗ trán:

"Trớ trêu thật, một con người tưởng chừng như vô hại lại bị dòng đời đưa đẩy tới mức trở thành quái vật khủng khiếp giống như bây giờ cơ chứ. Đúng là người tốt thì luôn luôn chịu thiệt mà!"

Vân. Từ bây giờ sẽ gọi là Thiểm Vân đã từng có một gia đình gồm mẹ và em gái (muội muội), cha mất sớm do bạo bệnh nên trong nhà ba mẹ con bao bọc lẫn nhau. Có thể lý do mà Thiểm Vân trở thành dị biến - Thiểm Vong - liên quan tới gia đình mình. Đó là những kết luận Hoàng Vĩ rút ra được sau khi quan sát mảnh ký ức vủa gã Cốt Yêu.

[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] kêu lên:

"Đứng đực ra đó làm gì, mau đi theo anh ta đi kìa!"

Hết chương 65.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Mạnh Lên Nhờ Group Chat

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook