Chương 9: Zombie Và Mạt Thế (2)
Đông Phương Ngọc Đình
06/08/2018
#Sở Hạ Nghi đi tìm zombie để được cắn#
Mặc kệ Hệ thống nói lúc này nữ chính sắp mang theo zombie hạ cánh xuống, Sở Hạ Nghi mặc kệ. Cô tính không làm nhiệm vụ lần này. Nữ chính và nữ phụ không thù không oán, cô cũng không thích tự nhiên mình đi động tới người ta làm gì, người ta cũng chả động tới cô mà. Cô lười đi gây sự lắm.
Zombie sắp tới, Sở Hạ Nghi lục lọi đồ trong nhà, lấy mấy vật dụng cần thiết, rồi tiếp đó đi tích trữ lương thực. Mạt thế sắp tới đấy. Mạt thế là gì? Là thiếu đồ ăn, thiếu nước uống, vậy nên phải tích trữ mới sống được.
Nguyên chủ ở cùng cha tại thủ đô. Nhưng ông ấy làm to, đi sớm về muộn, một năm ở nhà không quá mười ngày, vậy nên sống cũng rất là thoải mái. Nhìn dòng người tấp nập, xe cộ đông đúc, Sở Hạ Nghi bỗng mong mạt thế tới nhanh hơn một chút.
"Cô khùng hả?" Hệ thống nói
"Ngươi thì biết gì chứ?"
"Chẳng ai mong mạt thế sẽ đến như cô."
"Mạt thế đến mới vui."
Ban đầu, Hệ thống báo cho cô địa điểm và thời gian nữ chính đến cốt để cô đi vạch trần, hiện tại còn bảy ngày nữa sẽ tới mạt thế ngày đầu tiên.
Bảy ngày vùn vụt trôi qua.
Ngày zombie cùng nữ chính hạ cánh xuống đất: Không có tin tức gì
Ngày thứ hai: Không có tin tức gì
Ngày thứ ba: Tiếp tục không có tin tức gì
Ngày thứ tư: Nữ chính tỉnh dậy. Mạng xã hội bùng nổ, chính thức có tin tức về zombie. Lúc này, gần 1/3 dân số tỉnh B đã bị cắn.
Ngày thứ năm: Mọi người hốt hoảng cuống cuồng giấu lương thực.
Ngày thứ sáu: Zombie tràn đến thủ đô.
Sở Hạ Nghi gập máy tính lại. Cô đã thiết kế xong hệ thống phòng ngự rồi, đảm bảo không một con zombie nào xâm nhập nổi.
Nhưng mà...Sở Hạ Nghi chống cằm, cô lại muốn thức tỉnh dị năng. Mà phải bị zombie cắn mới có thể thức tỉnh dị năng.
Thức tỉnh dị năng ấy à, mấy cái chiêu thức dị năng thực đẹp mắt. Mà cô lại rất thích đồ đẹp.
Đã nghĩ vậy, Sở Hạ Nghi lại lên mạng tìm nơi zombie đang ở, rồi liền đi qua đó.
"Ký chủ, cô không sợ mình sẽ chết sao?"
"Không phải chỉ là tiểu thuyết thôi sao? Chết đi ta còn sống lại mà!"
"Người ta zombie đến chạy còn không kịp, còn ký chủ tự mình tìm zombie luôn." Hệ thống nói. Càng ngày càng thấy ký chủ khác người thường quá. Cô ấy còn không thèm làm nhiệm vụ nữa.
P.s: Cầu cmt, đề cử, theo dõi truyện và theo dõi ta!!!!!!!!!!!!
Mặc kệ Hệ thống nói lúc này nữ chính sắp mang theo zombie hạ cánh xuống, Sở Hạ Nghi mặc kệ. Cô tính không làm nhiệm vụ lần này. Nữ chính và nữ phụ không thù không oán, cô cũng không thích tự nhiên mình đi động tới người ta làm gì, người ta cũng chả động tới cô mà. Cô lười đi gây sự lắm.
Zombie sắp tới, Sở Hạ Nghi lục lọi đồ trong nhà, lấy mấy vật dụng cần thiết, rồi tiếp đó đi tích trữ lương thực. Mạt thế sắp tới đấy. Mạt thế là gì? Là thiếu đồ ăn, thiếu nước uống, vậy nên phải tích trữ mới sống được.
Nguyên chủ ở cùng cha tại thủ đô. Nhưng ông ấy làm to, đi sớm về muộn, một năm ở nhà không quá mười ngày, vậy nên sống cũng rất là thoải mái. Nhìn dòng người tấp nập, xe cộ đông đúc, Sở Hạ Nghi bỗng mong mạt thế tới nhanh hơn một chút.
"Cô khùng hả?" Hệ thống nói
"Ngươi thì biết gì chứ?"
"Chẳng ai mong mạt thế sẽ đến như cô."
"Mạt thế đến mới vui."
Ban đầu, Hệ thống báo cho cô địa điểm và thời gian nữ chính đến cốt để cô đi vạch trần, hiện tại còn bảy ngày nữa sẽ tới mạt thế ngày đầu tiên.
Bảy ngày vùn vụt trôi qua.
Ngày zombie cùng nữ chính hạ cánh xuống đất: Không có tin tức gì
Ngày thứ hai: Không có tin tức gì
Ngày thứ ba: Tiếp tục không có tin tức gì
Ngày thứ tư: Nữ chính tỉnh dậy. Mạng xã hội bùng nổ, chính thức có tin tức về zombie. Lúc này, gần 1/3 dân số tỉnh B đã bị cắn.
Ngày thứ năm: Mọi người hốt hoảng cuống cuồng giấu lương thực.
Ngày thứ sáu: Zombie tràn đến thủ đô.
Sở Hạ Nghi gập máy tính lại. Cô đã thiết kế xong hệ thống phòng ngự rồi, đảm bảo không một con zombie nào xâm nhập nổi.
Nhưng mà...Sở Hạ Nghi chống cằm, cô lại muốn thức tỉnh dị năng. Mà phải bị zombie cắn mới có thể thức tỉnh dị năng.
Thức tỉnh dị năng ấy à, mấy cái chiêu thức dị năng thực đẹp mắt. Mà cô lại rất thích đồ đẹp.
Đã nghĩ vậy, Sở Hạ Nghi lại lên mạng tìm nơi zombie đang ở, rồi liền đi qua đó.
"Ký chủ, cô không sợ mình sẽ chết sao?"
"Không phải chỉ là tiểu thuyết thôi sao? Chết đi ta còn sống lại mà!"
"Người ta zombie đến chạy còn không kịp, còn ký chủ tự mình tìm zombie luôn." Hệ thống nói. Càng ngày càng thấy ký chủ khác người thường quá. Cô ấy còn không thèm làm nhiệm vụ nữa.
P.s: Cầu cmt, đề cử, theo dõi truyện và theo dõi ta!!!!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.