Chương 16: Zombie và mạt thế (9)
Đông Phương Ngọc Đình
06/08/2018
Tuy rằng "tỏ tình" thất bại, nhưng William Kỳ vẫn như cũ, làm tài xế
cùng cô đi dạo khắp phố. Sở Hạ Nghi cũng không ngại gì cả, ngày ngày cứ
đều đặn cùng hắn lên xe, đi ra ngoài.
Ngày nào cũng thế, khiến không ít kẻ dị nghị, chỉ trỏ này nọ, nhất là đám người mà hôm đó cùng với nữ chính Dạ Huyền, rằng: Con gái căn cứ trưởng ngày nào cũng đi chơi cùng một cậu trai trẻ.
Bản thân Sở Hạ Nghi cùng William Kỳ đều mặc kệ lời đồn. Lời đồn cứ vậy liền bay tới tai Căn cứ trưởng Vấn Nguyên, ngay tối đó, ông liền đi về nhà.
Lại nói có chút kì lạ. Sở Hạ Nghi đến đây hơn một tháng, sáng trưa chiều tối đều không thấy mặt ông, hôm nay lại về làm cô thấy có chút đột ngột. Tuy vậy, cũng thoải mái đứng dậy từ sofa: "Ba về ạ."
"Ừ." Vấn Nguyên đáp, nhìn lại đứa con gái duy nhất, lại cảm thấy có chút áy náy. Bình thường mình công vụ bận rộn, lại nghĩ nó đã 20, gần như không hề quan tâm chăm sóc. Mạt thế buông xuống, phái người đón nó về căn cứ, thì từ ngày nó về lại chẳng tới lần nào.
Bất giác đã đi tới lưng cầu thang, quay đầu nhìn lại, cô con gái Vấn Hạ đang đưa lưng về phía mình, mái tóc đen dài xõa xuống, một tay liên tục cầm lấy trái cây để trên mặt bàn, vừa ăn vừa xem ti vi, làm lòng Vấn Nguyên không khỏi có chút rung động. Vấn Hạ càng lớn càng giống mẹ, đây cũng là một phần lý do Vấn Nguyên đôi khi có ý muốn lảng tránh con gái, mỗi lần nhìn nó, ông không thể không nghĩ tới người vợ đã mất của mình. Ông nén một chút bi thương nhớ nhung, quay đầu đi lên lầu.
Sở Hạ Nghi bỏ trái cây xuống, rút từ dưới sofa một khung ảnh, khẽ vuốt ve. Trong ảnh, một người con gái xinh đẹp với nụ cười tươi, đây chính là mẹ nguyên chủ Vấn Hạ.
Thật ra, nguyên chủ Vấn Hạ này, vốn có chút tức giận với Vấn Nguyên. Mẹ mất sớm, Vấn Hạ đã thiếu thốn tình thương từ người mẹ, Vấn Nguyên lại đi công tác bận rộn, rất ít khi về, từ ngày mẹ mất đã thuê cho Vấn Hạ đủ kiểu người làm quản gia chăm sóc, nhưng sao có thể thay thế tình cảm được. Mà càng ngày theo thời gian, Vấn Hạ lớn lên càng giống mẹ, thì Vấn Nguyên lại càng bận rộn công tác, Vấn Hạ vì vậy càng ngày càng lạnh lùng, thờ ơ, dần dần sinh ra tức giận cùng oán hận.
Nữ phụ ấy à, chỉ có hai loại. Dạng một là bạn thân nữ chính, dạng này chắc chắn sẽ được thiếu gia nhà giàu trai đẹp yêu, là một nữ phụ tốt số.
Dạng hai, chính là kẻ đối đầu với nữ chính. Mà dạng như này, đối đầu với nữ chính vĩnh viễn không thành công, nhẹ nhất thì chỉ là bị cướp tình yêu, nặng thì thanh danh bôi nhọ, trở thành kẻ đi đâu ai cũng ghét.
Tất cả tác giả, khai thác quá khứ xuất thân nhân vật, đều chỉ nhắm đến nữ chính nam chính, thêm rất nhiều tình tiết khiến quá khứ họ trở nên bi thảm, lấy sự đồng tình đồng cảm của mọi người. Nữ phụ, nhất là dạng nữ phụ đối đầu với nữ chính, gần như không thể có một kết cục tốt.
Ngày nào cũng thế, khiến không ít kẻ dị nghị, chỉ trỏ này nọ, nhất là đám người mà hôm đó cùng với nữ chính Dạ Huyền, rằng: Con gái căn cứ trưởng ngày nào cũng đi chơi cùng một cậu trai trẻ.
Bản thân Sở Hạ Nghi cùng William Kỳ đều mặc kệ lời đồn. Lời đồn cứ vậy liền bay tới tai Căn cứ trưởng Vấn Nguyên, ngay tối đó, ông liền đi về nhà.
Lại nói có chút kì lạ. Sở Hạ Nghi đến đây hơn một tháng, sáng trưa chiều tối đều không thấy mặt ông, hôm nay lại về làm cô thấy có chút đột ngột. Tuy vậy, cũng thoải mái đứng dậy từ sofa: "Ba về ạ."
"Ừ." Vấn Nguyên đáp, nhìn lại đứa con gái duy nhất, lại cảm thấy có chút áy náy. Bình thường mình công vụ bận rộn, lại nghĩ nó đã 20, gần như không hề quan tâm chăm sóc. Mạt thế buông xuống, phái người đón nó về căn cứ, thì từ ngày nó về lại chẳng tới lần nào.
Bất giác đã đi tới lưng cầu thang, quay đầu nhìn lại, cô con gái Vấn Hạ đang đưa lưng về phía mình, mái tóc đen dài xõa xuống, một tay liên tục cầm lấy trái cây để trên mặt bàn, vừa ăn vừa xem ti vi, làm lòng Vấn Nguyên không khỏi có chút rung động. Vấn Hạ càng lớn càng giống mẹ, đây cũng là một phần lý do Vấn Nguyên đôi khi có ý muốn lảng tránh con gái, mỗi lần nhìn nó, ông không thể không nghĩ tới người vợ đã mất của mình. Ông nén một chút bi thương nhớ nhung, quay đầu đi lên lầu.
Sở Hạ Nghi bỏ trái cây xuống, rút từ dưới sofa một khung ảnh, khẽ vuốt ve. Trong ảnh, một người con gái xinh đẹp với nụ cười tươi, đây chính là mẹ nguyên chủ Vấn Hạ.
Thật ra, nguyên chủ Vấn Hạ này, vốn có chút tức giận với Vấn Nguyên. Mẹ mất sớm, Vấn Hạ đã thiếu thốn tình thương từ người mẹ, Vấn Nguyên lại đi công tác bận rộn, rất ít khi về, từ ngày mẹ mất đã thuê cho Vấn Hạ đủ kiểu người làm quản gia chăm sóc, nhưng sao có thể thay thế tình cảm được. Mà càng ngày theo thời gian, Vấn Hạ lớn lên càng giống mẹ, thì Vấn Nguyên lại càng bận rộn công tác, Vấn Hạ vì vậy càng ngày càng lạnh lùng, thờ ơ, dần dần sinh ra tức giận cùng oán hận.
Nữ phụ ấy à, chỉ có hai loại. Dạng một là bạn thân nữ chính, dạng này chắc chắn sẽ được thiếu gia nhà giàu trai đẹp yêu, là một nữ phụ tốt số.
Dạng hai, chính là kẻ đối đầu với nữ chính. Mà dạng như này, đối đầu với nữ chính vĩnh viễn không thành công, nhẹ nhất thì chỉ là bị cướp tình yêu, nặng thì thanh danh bôi nhọ, trở thành kẻ đi đâu ai cũng ghét.
Tất cả tác giả, khai thác quá khứ xuất thân nhân vật, đều chỉ nhắm đến nữ chính nam chính, thêm rất nhiều tình tiết khiến quá khứ họ trở nên bi thảm, lấy sự đồng tình đồng cảm của mọi người. Nữ phụ, nhất là dạng nữ phụ đối đầu với nữ chính, gần như không thể có một kết cục tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.