Chương 9: Cưỡng bức tàn bạo
Lu
05/06/2013
-A....AAAAA_nó bất lực đau đớn, nước mắt nó rơi, nó căm hận nhìn vào gương mặt tàn ác kia... nó ngất đi, hắn không nói gì, ánh mặt lạnh lùng nhìn vào gương mặt đẩm lệ của nó, nhết
môi cười... nắm chặc viên Ngọc Đang Sinh rồi rời đi
.
Sáng hôm sau...
-Không xong rồi lão gia...._Ngân nhi hét toán lên làm Lương Gia ai ai cũng giật mình...
-Có chuyện gì mà ngươi hốt hoảng thế, bình tĩnh nói ta nghe_Lão già
-Bẩm lão gia đêm qua Phủ tri huyện đã bị thêu cháy thành tro.... tiểu thư... tiểu thư_Ngân nhi mắt đẩm lệ nhìn lão già
-Châu .... Châu nhi của ta làm sao_lão già mở to mắt
-Theo tình thế cho biết, phủ tri huyện mọi thứ cháy ra thành tro bụi hết, ko 1 ai sống sót, đại lao cũng bị thêu cháy thành tro, có lẽ...tiểu thư.... đã vong mạng rồi_Ngân nhi vừa dứt lời, lão già ọc máu
-Phụt....
-Lão gia.... mau mau truyền ngự y...._Ngân nghi hốt hoảng
.
Động Liêm Sang......
-ưm....._nó chợt tĩnh dậy sau cơ mê vì bị phế võ công, nhớ lại cảnh đó, nó hận hắn vô cùng_phu quân, nương tử??? Hừ... ta khinh, người đàng ông tồi tệ như ngươi không đáng sống trên đời...._nó căm hận từng bước mệt nhọc đi ra khỏi Động Liêm Sang..... vừa bước ra khỏi động vài bước thì hắn đã chắn đường trước mặt nó....
-Nương tử.... nàng định đi đâu... hãy nhớ nàng đã bị ta phế hết võ công rồi, nếu nàng bước ra khỏi cửa động này 1 bước thôi thì nàng sẽ vong mạng ngay tức khắc
-Ngươi đang lo cho ta
Hắn nhết môi cười khẩy bóp cằm nàng bảo
-Không đâu a đầu.... ta muốn biết chú Khẩn Đang, nên ta mới không cho ngươi chết sớm như vậy... với hạn đàng bà không chút tài lực nào như ngươi thì đừng hòng ta thương tiếc..... xẹt....._hắn toang xé rách xim y của nó ra rồi bế nó đặc lên giường
-Hạ lưu.... ngươi định làm gì_nó mồ hôi nhể nhảy run sợ
-Làm gì.... chờ khi ta làm xong rồi biết..._ nói xong hắn không thương tiết mạnh bạo xoa bớp tuyết hoa của nàng, làm nàng đau đớn tột đùng... hắn hôn nó mạnh bạo... tay kia của hắn luồn xuống hạ thân của nó, nó rên lên... hắn dùng ánh mắt khinh bạo nhìn nàng....và chuyện gì đến cũng đã đến...
-Phập......
-AAAAAAAAAA....
-Không ngờ ngươi vẫn còn là trinh nữ nhỉ_hắn nhết môi rồi ra vào mạnh bạo hơn....nhanh hơn
-Tên khốn kiếp....a.... ta sẽ...a... không bao giờ tha thứ cho ngươi đâu......aaaaaa_nàng hét lên trong bất lực
Hắn mặc kệ lời nói của nó mà vẫn tiếp tục xâm chiếm nàng... cơn đau dưới hạ thân của nó ngày càng đau rát.... cứ như xé toạt cả người nó
" Tần Phong đời này kiếp này.... ta thề sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi"_ những giọt lệ của nàng tuông rơi, 2 mắt của nàng đã xưng lên....
.
1 Canh giờ sau.... ( 2 tiếng ) hắn bắng đòn cuối cùng rồi rút ra khỏi hạ thân của nàng.... nhết môi cười... mặt y phục vào rồi rời khỏi đó
Nó nằm đó.... đôi mắt vô hồn lạnh lẽo.... thân người giật giật 1 lúc rồi thiếp đi....
.
Sáng hôm sau...
-Không xong rồi lão gia...._Ngân nhi hét toán lên làm Lương Gia ai ai cũng giật mình...
-Có chuyện gì mà ngươi hốt hoảng thế, bình tĩnh nói ta nghe_Lão già
-Bẩm lão gia đêm qua Phủ tri huyện đã bị thêu cháy thành tro.... tiểu thư... tiểu thư_Ngân nhi mắt đẩm lệ nhìn lão già
-Châu .... Châu nhi của ta làm sao_lão già mở to mắt
-Theo tình thế cho biết, phủ tri huyện mọi thứ cháy ra thành tro bụi hết, ko 1 ai sống sót, đại lao cũng bị thêu cháy thành tro, có lẽ...tiểu thư.... đã vong mạng rồi_Ngân nhi vừa dứt lời, lão già ọc máu
-Phụt....
-Lão gia.... mau mau truyền ngự y...._Ngân nghi hốt hoảng
.
Động Liêm Sang......
-ưm....._nó chợt tĩnh dậy sau cơ mê vì bị phế võ công, nhớ lại cảnh đó, nó hận hắn vô cùng_phu quân, nương tử??? Hừ... ta khinh, người đàng ông tồi tệ như ngươi không đáng sống trên đời...._nó căm hận từng bước mệt nhọc đi ra khỏi Động Liêm Sang..... vừa bước ra khỏi động vài bước thì hắn đã chắn đường trước mặt nó....
-Nương tử.... nàng định đi đâu... hãy nhớ nàng đã bị ta phế hết võ công rồi, nếu nàng bước ra khỏi cửa động này 1 bước thôi thì nàng sẽ vong mạng ngay tức khắc
-Ngươi đang lo cho ta
Hắn nhết môi cười khẩy bóp cằm nàng bảo
-Không đâu a đầu.... ta muốn biết chú Khẩn Đang, nên ta mới không cho ngươi chết sớm như vậy... với hạn đàng bà không chút tài lực nào như ngươi thì đừng hòng ta thương tiếc..... xẹt....._hắn toang xé rách xim y của nó ra rồi bế nó đặc lên giường
-Hạ lưu.... ngươi định làm gì_nó mồ hôi nhể nhảy run sợ
-Làm gì.... chờ khi ta làm xong rồi biết..._ nói xong hắn không thương tiết mạnh bạo xoa bớp tuyết hoa của nàng, làm nàng đau đớn tột đùng... hắn hôn nó mạnh bạo... tay kia của hắn luồn xuống hạ thân của nó, nó rên lên... hắn dùng ánh mắt khinh bạo nhìn nàng....và chuyện gì đến cũng đã đến...
-Phập......
-AAAAAAAAAA....
-Không ngờ ngươi vẫn còn là trinh nữ nhỉ_hắn nhết môi rồi ra vào mạnh bạo hơn....nhanh hơn
-Tên khốn kiếp....a.... ta sẽ...a... không bao giờ tha thứ cho ngươi đâu......aaaaaa_nàng hét lên trong bất lực
Hắn mặc kệ lời nói của nó mà vẫn tiếp tục xâm chiếm nàng... cơn đau dưới hạ thân của nó ngày càng đau rát.... cứ như xé toạt cả người nó
" Tần Phong đời này kiếp này.... ta thề sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi"_ những giọt lệ của nàng tuông rơi, 2 mắt của nàng đã xưng lên....
.
1 Canh giờ sau.... ( 2 tiếng ) hắn bắng đòn cuối cùng rồi rút ra khỏi hạ thân của nàng.... nhết môi cười... mặt y phục vào rồi rời khỏi đó
Nó nằm đó.... đôi mắt vô hồn lạnh lẽo.... thân người giật giật 1 lúc rồi thiếp đi....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.