Chương 13: Luyện Công
Lu
05/06/2013
Không được
-Tại sao lại không, ta chỉ ngủ 2-3 tiếng đồng hồ thôi mà, rồi quay lai đây liền mà
-Cô bé quên rằng chỉ cần năm phút ở hiện tại thì ở thời không này phải trai qua năm năm ko hả, nếu cô bé ở hiện đại đến 2-3 tiếng thì suy cho cùng đến mấy trăm năm ở đây đấy
-Cái gì... oh my good..... lần này thật sự tiu rồi_nó ôm đầu
-Thôi ta đi đây.... phụp..._nói rồi chàng ta vụt biến mất
-Đáng ghét... đáng ghét... thật là đáng ghét _ nó giậm chân tức giận ( Lu: e hèm, giống con nít quá kiếm sát tỉ ơi. Kiếm Sát: Thì ta vốn là con nít mà, ta mới có 15t thôi mà. Lu: Ờ há, nhưng mà phải giữ hình tượng 1 tí đi chứ * nói nhỏ *. Kiếm sát: Biết rồi )
"Mình phải trở về Lương gia, phải học hết các bí kíp võ công, Bí kiếp của kiếp sát còn 1 phần nữa mình vẫn chưa học, cần phải quay lại đó ngay"_nói rồi nó sử dụng kinh công bay đi
( Lúc này tỉ ấy bình phục vài phần rồi )
.
Lương Gia.....
-Phụ thân, Ngân Nhi....._nó chạy vào đại sảnh gọi
-Ti...tiểu thư... người chưa chết sao_Ngân nhi từ phía trong chạy ra khi nghe thấy tiếng gọi quen quen
-ừm.... cha ta đâu
-Lão gia đãng dưỡng bệnh ở tẩm phòng, tiểu thư mau vào đó đi, lão gia vì tưởng người đã chết nên đã phát bệnh
-Ừm...._nó nghĩ " dù sao đây cũng là người cha khính yêu của Kiếm Sát, dẫu sao mình cũng đã nhập vào thể xát này, chắc cô ấy cũng mong là cha cô ấy sẽ sống lâu hơn, cha cô ấy thương cô ấy, mình không nên phụ người ta "
.
-Cha...._nó đi đến cạnh giường bệnh của lão già
-Ai đó.... ai mà giống Châu nhi của ta thế_giọng nói thiều thào của lão cất lên, làm nó xót xót
-Là Châu nhi đây.... con chưa chết đâu cha, cha mau lành bệnh nha..._nó rưng rưng
-Là con.... ta vui quá..... khụ khụ
-Cha hãy dưỡng bệnh đi nha, mau khỏe lại đó, con về phòng đây_nó gặng cười nhìn ông lão suy yếu
-Ừm....ông già thở ra 1 tiếng rồi thiếp đi
.
Nó trở vè phòng chạm tay vào quyển Đại Náo Hàn Bá .... lập tức 1 cái mật thất được mở ra... nó đi vào trong, tuy Ngọc Đang Sinh đã nằm trong tay của Tần Phong nhưng hắn vẫn chưa biết chú khẩn đang nên vẫn chưa nguy hiểm lắm. Cái mật thất của nó được làm sâu vào tận lòng đất, có hai cửa để ra, 1 là phòng nó, 2 là Động Huyền Bằng... động này toàn là thuộc hạ của nó trú ngụ, nó là ban chủ của bang Tuyết Ân Diệt...
Nó đã luyện võ trong mật thất suốt 1 năm trời dài đăng đẳng, mà không biết được Lương Gia của nó sắp.... ( Lu: cái này từ từ rồi bít nhá )
.
Sau khi nó đi ra khỏi động, 1 lần nữa Tần Phong lại nỗi cơn thịnh nộ.... hắn phái Người của Bang Nguyệt Đăng đi tìm tung tích của nó suốt 1 năm mà không hề có tinh tức gì cả...hắn nhớ nó đến tột cùng, hắn biết bây giờ hắn không thể để mất nó,không vì chú Khẩn Đang mà là vì hiện giờ hắn mới nhận ra được hắn đã yêu nó rồi
*Quá Khứ của Tần Phong với Kiếm Sát trước kia (khi nó chưa xuyên không nha)
-Bẩm ban chủ, Kiếm Sát lại giết thêm 367 mạng người tại Ung Dung phủ....
-Ngươi có biết lý do tại sao không...
-Dạ thuộc hạ nghe nói Ung Dung Tầm Như tiểu thư đã đắc tội với Kiếm Sát cho nên...
-Ừm... ta biết rồi... ngươi lui đi
" Kiếm Sát quả là lợi hại, không biết ả dung mạo thế nào, hảo thần bí...."
1 lúc sau... hắn đang suy nghĩ thì 1 tên hắc y nhân báo lên...
-Thưa ban chủ, tiểu nhân đã biết tung tích của Ngọc Đang Sinh
-Hảo... nó đang ở đâu_Tần Phong chợt vui mừng vì đã biết được bảo vật có thể thâu tóm cả thiên hạ
-Chuyện này...._hắc y nhân có vẻ chần chừ
-Mau nói...._hắn gắc
-Ngọc Đang Sinh đang nằm trong tay.... Đại Ma Nữ Kiếm Sát ....
Hắn châu mày 1 lúc rồi phất tay cho bọn hắc y nhân lui ra.....
" Kiếm Sát, không thể nào, tại sao ả ta có nó..... hèn gì chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà ả đã nổi danh khắp thiên hạ bởi tên Kiếm Sát Tàn Bạo, giết người không nương tay, chỉ cần 1 người đắc tội với ả thôi thì xem như cả dòng tộc nhà đó sẽ bị tuyệt tử tuyệt tôn... được rồi, ta sẽ thâu tóm ả, chờ đợi thời cơ cướp Ngọc Đang Sinh
-Tại sao lại không, ta chỉ ngủ 2-3 tiếng đồng hồ thôi mà, rồi quay lai đây liền mà
-Cô bé quên rằng chỉ cần năm phút ở hiện tại thì ở thời không này phải trai qua năm năm ko hả, nếu cô bé ở hiện đại đến 2-3 tiếng thì suy cho cùng đến mấy trăm năm ở đây đấy
-Cái gì... oh my good..... lần này thật sự tiu rồi_nó ôm đầu
-Thôi ta đi đây.... phụp..._nói rồi chàng ta vụt biến mất
-Đáng ghét... đáng ghét... thật là đáng ghét _ nó giậm chân tức giận ( Lu: e hèm, giống con nít quá kiếm sát tỉ ơi. Kiếm Sát: Thì ta vốn là con nít mà, ta mới có 15t thôi mà. Lu: Ờ há, nhưng mà phải giữ hình tượng 1 tí đi chứ * nói nhỏ *. Kiếm sát: Biết rồi )
"Mình phải trở về Lương gia, phải học hết các bí kíp võ công, Bí kiếp của kiếp sát còn 1 phần nữa mình vẫn chưa học, cần phải quay lại đó ngay"_nói rồi nó sử dụng kinh công bay đi
( Lúc này tỉ ấy bình phục vài phần rồi )
.
Lương Gia.....
-Phụ thân, Ngân Nhi....._nó chạy vào đại sảnh gọi
-Ti...tiểu thư... người chưa chết sao_Ngân nhi từ phía trong chạy ra khi nghe thấy tiếng gọi quen quen
-ừm.... cha ta đâu
-Lão gia đãng dưỡng bệnh ở tẩm phòng, tiểu thư mau vào đó đi, lão gia vì tưởng người đã chết nên đã phát bệnh
-Ừm...._nó nghĩ " dù sao đây cũng là người cha khính yêu của Kiếm Sát, dẫu sao mình cũng đã nhập vào thể xát này, chắc cô ấy cũng mong là cha cô ấy sẽ sống lâu hơn, cha cô ấy thương cô ấy, mình không nên phụ người ta "
.
-Cha...._nó đi đến cạnh giường bệnh của lão già
-Ai đó.... ai mà giống Châu nhi của ta thế_giọng nói thiều thào của lão cất lên, làm nó xót xót
-Là Châu nhi đây.... con chưa chết đâu cha, cha mau lành bệnh nha..._nó rưng rưng
-Là con.... ta vui quá..... khụ khụ
-Cha hãy dưỡng bệnh đi nha, mau khỏe lại đó, con về phòng đây_nó gặng cười nhìn ông lão suy yếu
-Ừm....ông già thở ra 1 tiếng rồi thiếp đi
.
Nó trở vè phòng chạm tay vào quyển Đại Náo Hàn Bá .... lập tức 1 cái mật thất được mở ra... nó đi vào trong, tuy Ngọc Đang Sinh đã nằm trong tay của Tần Phong nhưng hắn vẫn chưa biết chú khẩn đang nên vẫn chưa nguy hiểm lắm. Cái mật thất của nó được làm sâu vào tận lòng đất, có hai cửa để ra, 1 là phòng nó, 2 là Động Huyền Bằng... động này toàn là thuộc hạ của nó trú ngụ, nó là ban chủ của bang Tuyết Ân Diệt...
Nó đã luyện võ trong mật thất suốt 1 năm trời dài đăng đẳng, mà không biết được Lương Gia của nó sắp.... ( Lu: cái này từ từ rồi bít nhá )
.
Sau khi nó đi ra khỏi động, 1 lần nữa Tần Phong lại nỗi cơn thịnh nộ.... hắn phái Người của Bang Nguyệt Đăng đi tìm tung tích của nó suốt 1 năm mà không hề có tinh tức gì cả...hắn nhớ nó đến tột cùng, hắn biết bây giờ hắn không thể để mất nó,không vì chú Khẩn Đang mà là vì hiện giờ hắn mới nhận ra được hắn đã yêu nó rồi
*Quá Khứ của Tần Phong với Kiếm Sát trước kia (khi nó chưa xuyên không nha)
-Bẩm ban chủ, Kiếm Sát lại giết thêm 367 mạng người tại Ung Dung phủ....
-Ngươi có biết lý do tại sao không...
-Dạ thuộc hạ nghe nói Ung Dung Tầm Như tiểu thư đã đắc tội với Kiếm Sát cho nên...
-Ừm... ta biết rồi... ngươi lui đi
" Kiếm Sát quả là lợi hại, không biết ả dung mạo thế nào, hảo thần bí...."
1 lúc sau... hắn đang suy nghĩ thì 1 tên hắc y nhân báo lên...
-Thưa ban chủ, tiểu nhân đã biết tung tích của Ngọc Đang Sinh
-Hảo... nó đang ở đâu_Tần Phong chợt vui mừng vì đã biết được bảo vật có thể thâu tóm cả thiên hạ
-Chuyện này...._hắc y nhân có vẻ chần chừ
-Mau nói...._hắn gắc
-Ngọc Đang Sinh đang nằm trong tay.... Đại Ma Nữ Kiếm Sát ....
Hắn châu mày 1 lúc rồi phất tay cho bọn hắc y nhân lui ra.....
" Kiếm Sát, không thể nào, tại sao ả ta có nó..... hèn gì chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà ả đã nổi danh khắp thiên hạ bởi tên Kiếm Sát Tàn Bạo, giết người không nương tay, chỉ cần 1 người đắc tội với ả thôi thì xem như cả dòng tộc nhà đó sẽ bị tuyệt tử tuyệt tôn... được rồi, ta sẽ thâu tóm ả, chờ đợi thời cơ cướp Ngọc Đang Sinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.