Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 16:
Vi Ngã Vô Tửu
14/12/2023
So với tổng lượng tiêu thụ mà nói, kết quả đánh cược hai bên văn danh cũng không thu hút sự chú ý như vậy. Quả thật là một nửa doanh số do Thi Thiên Cải đặt tên kia tốt hơn, nhưng con số cũng không quá nổi trội, không đến một phần trăm.
Các tập thư khách phân tích một phen, cảm thấy bộ phận nhiều ra này cũng thuộc về dạng độc giả lưu động, hơn nữa còn là kiểu độc giả không đặt báo, nhưng sẽ chọn mua ở mỗi điểm tiêu thụ đọc báo chí.
Đối với các nàng mà nói, cái tên 《Thiên kim giả》 này vừa đập vào mắt đã thu hút rồi.
Đến kẻ ngốc cũng biết, một ngôi sao mới sắp nổi lên ở phái Anh Đài. Cái gọi là bỗng nhiên nổi tiếng, không gì hơn thế này!
Hôm nay Thi Thiên Cải vừa vào cửa lớn của Phân Đà đã nghe được tiếng nịnh nọt không dứt bên tai.
Dường như nguyên thân không được hoan nghênh ở Phân Đà lắm, Thi Thiên Cải thấy ánh mắt của rất nhiều người nhìn nàng đều mang theo vẻ khinh thường và ghen ghét.
Nhưng chuyện này thì có làm sao chứ? Nếu nàng có thể duy trì trình độ thế này, các tập thư khách sẽ tình nguyện dâng mặt của những người kia lên đây cho nàng đánh.
“Thật là... Trước kia sao mà ta không biết, độc giả của chúng ta lại thích kiểu tiêu đề này chứ?” Tư tưởng của Ngô Lệ Xuân cũng đã bị chấn động nặng nề, đỡ trán nói: “Không đúng, thật ra nói như vậy cũng không phải, bởi vì còn có người cố ý viết thư phê phán cái tên này, yêu cầu ngươi sửa tên đấy...”
Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Thi Thiên Cải rất vô tội: “Nếu không phải nhờ tên này, thì đến một cái liếc mắt các nàng ấy cũng sẽ không cho ta, tại sao lại vì chuyện này mà mắng ta chứ? Cho nên nếu nhìn vào doanh số, thì ta vẫn kiếm lời đấy thôi.”
Ngô Lệ Xuân: “...”
Đa số tác giả bây giờ đều rất thanh cao, thật đúng là không có mấy ai ‘lấy tiền làm vốn’ như Thi Thiên Cải. Nàng ấy cứng họng, phức tạp nói: “Ngươi… Nghe lời ngươi nói ra lúc này, không giống một văn tu chút nào, mà lại giống một tập thư khách hơn.”
Nếu bị người ta biết, nhất định sẽ mắng ‘mùi tiền quá nặng’.
Thi Thiên Cải cười cười, gấp quạt xếp lại, không nói gì. Đây là khác biệt về quan điểm, phần lớn thời gian nàng vẫn coi bản thân là một tác giả kinh doanh trực tuyến thành thục.
Chỉ là nàng nghĩ nghĩ, rồi lại nói: “Ngươi cũng không cần lo lắng quá đâu, giai đoạn trước ta sẽ dùng tên này, nhưng chờ danh khí cao lên, ta sẽ đổi thành tên《Thiên kim thành tiên》 mà ngươi đặt cho ta.”
Các tập thư khách phân tích một phen, cảm thấy bộ phận nhiều ra này cũng thuộc về dạng độc giả lưu động, hơn nữa còn là kiểu độc giả không đặt báo, nhưng sẽ chọn mua ở mỗi điểm tiêu thụ đọc báo chí.
Đối với các nàng mà nói, cái tên 《Thiên kim giả》 này vừa đập vào mắt đã thu hút rồi.
Đến kẻ ngốc cũng biết, một ngôi sao mới sắp nổi lên ở phái Anh Đài. Cái gọi là bỗng nhiên nổi tiếng, không gì hơn thế này!
Hôm nay Thi Thiên Cải vừa vào cửa lớn của Phân Đà đã nghe được tiếng nịnh nọt không dứt bên tai.
Dường như nguyên thân không được hoan nghênh ở Phân Đà lắm, Thi Thiên Cải thấy ánh mắt của rất nhiều người nhìn nàng đều mang theo vẻ khinh thường và ghen ghét.
Nhưng chuyện này thì có làm sao chứ? Nếu nàng có thể duy trì trình độ thế này, các tập thư khách sẽ tình nguyện dâng mặt của những người kia lên đây cho nàng đánh.
“Thật là... Trước kia sao mà ta không biết, độc giả của chúng ta lại thích kiểu tiêu đề này chứ?” Tư tưởng của Ngô Lệ Xuân cũng đã bị chấn động nặng nề, đỡ trán nói: “Không đúng, thật ra nói như vậy cũng không phải, bởi vì còn có người cố ý viết thư phê phán cái tên này, yêu cầu ngươi sửa tên đấy...”
Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Thi Thiên Cải rất vô tội: “Nếu không phải nhờ tên này, thì đến một cái liếc mắt các nàng ấy cũng sẽ không cho ta, tại sao lại vì chuyện này mà mắng ta chứ? Cho nên nếu nhìn vào doanh số, thì ta vẫn kiếm lời đấy thôi.”
Ngô Lệ Xuân: “...”
Đa số tác giả bây giờ đều rất thanh cao, thật đúng là không có mấy ai ‘lấy tiền làm vốn’ như Thi Thiên Cải. Nàng ấy cứng họng, phức tạp nói: “Ngươi… Nghe lời ngươi nói ra lúc này, không giống một văn tu chút nào, mà lại giống một tập thư khách hơn.”
Nếu bị người ta biết, nhất định sẽ mắng ‘mùi tiền quá nặng’.
Thi Thiên Cải cười cười, gấp quạt xếp lại, không nói gì. Đây là khác biệt về quan điểm, phần lớn thời gian nàng vẫn coi bản thân là một tác giả kinh doanh trực tuyến thành thục.
Chỉ là nàng nghĩ nghĩ, rồi lại nói: “Ngươi cũng không cần lo lắng quá đâu, giai đoạn trước ta sẽ dùng tên này, nhưng chờ danh khí cao lên, ta sẽ đổi thành tên《Thiên kim thành tiên》 mà ngươi đặt cho ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.