Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 20:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
Âm thanh của nàng không lớn, nhưng lại khiến vị phu nhân kia cảm thấy rét run, bà ta ngước lên nhìn vẻ mặt của nàng.
…
Thi Tam Nương lúc sinh ra rất xinh đẹp, nhưng tính tình nóng nảy, sẽ không đánh trả, không thương cảm với người đối diện.
Thiếu nữ trước mắt rõ ràng đang mang gương mặt đó, nhưng khí chất lại thay đổi hoàn toàn, sắc bén bức người, giống như thanh gươm đã tra ra khỏi vỏ.
…
Bà ta thật sự không dám đánh nàng!
“Khuyên ngươi một câu, không nên chống lại nàng ấy.” Trong đám người vây xem kia chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người đàn ông trung niên có chùm râu bạc trắng, ông ta cười ha hả nói: “Vị tiểu bằng hữu này đã là Luyện Khí cấp ba, nói như vậy chắc hẳn ngươi cũng hiểu rồi chứ.”
Thi Thiên Cải nhìn qua một lượt, trong lòng thầm nghĩ, chưa đến lượt những nam nhân như ngươi mở miệng nói chuyện, nàng cười nói: “Hôm nay đã khiến mọi người chê cười rồi, vậy dứt khoát mời các chư vị làm chứng.”
Nàng cất giọng tiến lên một bước: “Ta muốn nói chuyện rõ ràng với vị tỷ tỷ này để xem chuyện của vị Hà thiếu gia kia là như thế nào.”
Thi Thiên Cải cảm thấy đầu có chút đau, một chút trí nhớ bị vị phu nhân kia thức tỉnh, nàng mở bức thư ra, bên trong chỉ có tờ giấy mỏng. Phu nhân mặt hơi biến sắc, nhưng cũng không dám mở miệng ngăn cản nữa.
Nàng đọc nhanh như gió, tự cười rồi nói: “Thì ra là như vậy, đại thiếu gia nhà các người muốn tái giá với ta. Hắn nói ta không thể làm thê, muốn hỏi ta có nguyện ý làm thiếp không?”
Thật không hiểu tại sao giới tu tiên lại có mấy chuyện cẩu huyết như vậy, đến nàng cũng cảm thấy tức cười.
Giờ phút này ký ức trong đầu lại nhiều thêm một chút, nàng có thể đoán ra được những gì nguyên thân đã trải qua.
Khi Thi Tam Nương còn bé, mẫu thân nàng có mối quan hệ khá tốt với mẫu thân Hà gia, gia chủ Hà gia năm xưa còn mang ân cứu mạng với Thi mẫu.
Sau đó vì một vài biến cố, Thi phụ qua đời, Thi mẫu bệnh nặng, trước khi lâm chung, Hà gia chủ động nói sẽ nuôi dưỡng Thi Tam Nương, hứa sẽ đối đãi như con gái ruột.
Nhưng khi Thi Tam nương lên sáu tuổi, gia chủ Hà gia quyết liệt liên lạc với nhà Thi mẫu năm xưa, một vài vị trưởng bối Thi gia 'chấp thuận' định hôn cho Thi Tam Nương và Hà Văn Tuyên…
Nguyên nhân vì sao Hà gia làm như vậy, thì nguyên chủ cũng không biết.
Trong lòng nguyên chủ không nguyện ý, đến khi mười sáu tuổi, nàng nắm lấy cơ hội bỏ nhà ra đi, đến Tích Khê sáng tác mưu sinh.
…
Thi Tam Nương lúc sinh ra rất xinh đẹp, nhưng tính tình nóng nảy, sẽ không đánh trả, không thương cảm với người đối diện.
Thiếu nữ trước mắt rõ ràng đang mang gương mặt đó, nhưng khí chất lại thay đổi hoàn toàn, sắc bén bức người, giống như thanh gươm đã tra ra khỏi vỏ.
…
Bà ta thật sự không dám đánh nàng!
“Khuyên ngươi một câu, không nên chống lại nàng ấy.” Trong đám người vây xem kia chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một người đàn ông trung niên có chùm râu bạc trắng, ông ta cười ha hả nói: “Vị tiểu bằng hữu này đã là Luyện Khí cấp ba, nói như vậy chắc hẳn ngươi cũng hiểu rồi chứ.”
Thi Thiên Cải nhìn qua một lượt, trong lòng thầm nghĩ, chưa đến lượt những nam nhân như ngươi mở miệng nói chuyện, nàng cười nói: “Hôm nay đã khiến mọi người chê cười rồi, vậy dứt khoát mời các chư vị làm chứng.”
Nàng cất giọng tiến lên một bước: “Ta muốn nói chuyện rõ ràng với vị tỷ tỷ này để xem chuyện của vị Hà thiếu gia kia là như thế nào.”
Thi Thiên Cải cảm thấy đầu có chút đau, một chút trí nhớ bị vị phu nhân kia thức tỉnh, nàng mở bức thư ra, bên trong chỉ có tờ giấy mỏng. Phu nhân mặt hơi biến sắc, nhưng cũng không dám mở miệng ngăn cản nữa.
Nàng đọc nhanh như gió, tự cười rồi nói: “Thì ra là như vậy, đại thiếu gia nhà các người muốn tái giá với ta. Hắn nói ta không thể làm thê, muốn hỏi ta có nguyện ý làm thiếp không?”
Thật không hiểu tại sao giới tu tiên lại có mấy chuyện cẩu huyết như vậy, đến nàng cũng cảm thấy tức cười.
Giờ phút này ký ức trong đầu lại nhiều thêm một chút, nàng có thể đoán ra được những gì nguyên thân đã trải qua.
Khi Thi Tam Nương còn bé, mẫu thân nàng có mối quan hệ khá tốt với mẫu thân Hà gia, gia chủ Hà gia năm xưa còn mang ân cứu mạng với Thi mẫu.
Sau đó vì một vài biến cố, Thi phụ qua đời, Thi mẫu bệnh nặng, trước khi lâm chung, Hà gia chủ động nói sẽ nuôi dưỡng Thi Tam Nương, hứa sẽ đối đãi như con gái ruột.
Nhưng khi Thi Tam nương lên sáu tuổi, gia chủ Hà gia quyết liệt liên lạc với nhà Thi mẫu năm xưa, một vài vị trưởng bối Thi gia 'chấp thuận' định hôn cho Thi Tam Nương và Hà Văn Tuyên…
Nguyên nhân vì sao Hà gia làm như vậy, thì nguyên chủ cũng không biết.
Trong lòng nguyên chủ không nguyện ý, đến khi mười sáu tuổi, nàng nắm lấy cơ hội bỏ nhà ra đi, đến Tích Khê sáng tác mưu sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.