Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Chương 22:

Vi Ngã Vô Tửu

16/12/2023

“Ngươi yên tâm, ta sẽ không đồng ý.” Thi Thiên Cải hướng về phía Lương ma ma cười phá lên, gằn từng câu từng chữ: “Bởi vì Hà gia và tên phế vật kia là một đám sói mắt trắng*, thật sự là không xứng với ta.”

*Chỉ những người vong ân phụ nghĩa.

Cái chết của nguyên thân, mỗi người bọn họ đều có liên quan. Hôm nay nàng đã biết rồi thì nhất định sẽ không bỏ qua.

Đám người vây xem chậc lưỡi, người đàn ông trung niên râu trắng vô tay hét lớn một tiếng: “Nói hay lắm!”

Nói xong còn phá lên cười ha hả, thể hiện cho cái gọi là “Xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện”.

Lương ma ma giận đến mức đầu bốc khói, vuốt ngực kêu lên 'Ai da ai da'. Ngô Lệ Xuân nhanh chóng đem giấy bút tới, có chút kích động, thấp thỏm hỏi: “Nhóc con à… Thi muội muội, ngươi muốn viết thế nào?”

Lên án mạnh mẽ Hà Văn Tuyên? Cho hắn biết mặt, người này còn tự viết sự thâm tình của bản thân đầy một trang.

Cự tuyệt lễ phép? Nhưng có vẻ không dễ chịu cho lắm.

Người đàn ông trung niên cũng cảm thấy hứng thú nhìn về phía này.

Khi làm người viết thư, bất luận thế nào cũng phải tỏ ra khách sáo, thật không thoải mái bằng việc đến trước mặt hắn mà mắng!



Ngô Lệ Xuân đang nghĩ như vậy, thì nhìn thấy Thi Thiên Cải ở trước mắt mọi người, nhấc bút viết một hàng chữ lớn…

“Chướng mắt, cút!”

Chuyện Lương ma ma đại náo phân đà phái Anh Đài cuối cùng cũng truyền ra ngoài.

Chỉ là, Thi Thiên Cải cho bọn họ xem náo nhiệt đủ rồi, cũng coi như là làm lòng người hả hê, nhưng thật ra nàng còn chưa truyền ra cái gọi là mặt trái của tin tức.

Ngược lại, dáng vẻ xám xịt của đám hạ nhân Hà gia sau khi nghe tin bị người ta nói ra nói vào, nhắc tới đều bị cười nhạo mắng chửi.

“Đại gia tộc tu tiên của Bắc Châu! ... Không ngờ rằng lại thấp kém như vậy.”

“Bây giờ con trai của hoàng đế cũng phải nghe tiên nói chuyện, từ lâu đã không còn là triều đại cũ rồi! Nhà họ Hà vẫn còn xem mình là hoàng đế sao?”

Nhưng dù sao cũng là một chuyện nhỏ phát sinh trong Phân Đà, những chuyện này lưu truyền cũng có giới hạn, chủ yếu là giữa các tu sĩ hoặc tập thư khách.

Nhưng mà, ba ngày sau một bài báo đã ghi lại giai thoại này, lập tức khiến cho hơn nửa giới tu chân đều biết.

Người viết tên là Giản Thăng Bạch, bút danh là 'Giản lễ cư sĩ', là một tu giới thành danh đã lâu, là cấp bậc hóa thần, cũng là sư đệ của đương kim đệ nhất thiên hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook