Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 29:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
“Đừng nói nhảm nữa, cho ta xem trước!”
“Không thể nào, đây là do muội đặt mua, muội phải được xem trước!” Thẩm Nhược Y đẩy ca ca ra, lợi dụng việc mình đặt báo mà được ưu tiên quyền đọc trước.
Thẩm Du nôn nóng đi tới đi lui ở chỗ bàn sách, cảm thấy thời gian trôi qua thật lâu.
Nghĩ đến thì cảm thấy thật buồn cười, kể từ khi sinh ra tới nay đây là lần đầu tiên hắn vì đọc mấy chương văn học mà không thèm ăn cơm, nhưng tiểu thuyết mới lại ở trong tay nha đầu ngốc này.
Mười ngày trước, hắn đọc một mạch hết ba chương truyện, cuối cùng vào buổi tối hôm đó lúc đi ngủ toàn nghĩ về câu chuyện đã đọc.
Phỉ Bất Trác viết ra một câu chuyện rất mới lạ, toàn là những thứ mà hắn chưa từng biết.
Tiêu đề của câu chuyện cũng nói ra tất cả, hắn rất thắc mắc vậy là nữ chính Liễu Ngọc Thoa cuối cùng cũng đi theo con đường tu tiên?
Vậy lão phật tử sẽ chỉ dạy cho nàng sao? Nhìn bộ dáng này thì phương pháp tu tiên bằng văn học này không giống với hiện thực cho lắm, 'linh căn' là cái gì?
Mười ngày qua, hắn cũng đọc một số bộ tiểu thuyết khác nhưng đều vô vị nhạt nhẽo hơn 《Thiên kim》 nhiều. Cho nên cuối cùng, hắn đã đọc đi đọc lại hơn mười ngàn chữ đó không biết bao nhiêu lần.
Thẩm Du ngượng ngùng thừa nhận với bạn bè sở thích của bản thân, định chờ 《Thiên Kim》 đăng trên báo, đợi cho đến khi nào đăng hết trên báo rồi giới thiệu cho bọn họ xem…
Đúng vậy, mới xem có ba chương truyện, nhưng hắn vẫn luôn kiên định 《Thiên Kim》 rất có triển vọng trong tương lai.
Nếu tập thư khách ở phái Anh Đài không có con mắt tinh tườm, thì có lẽ hắn đã tự mình giúp tiên sinh Phỉ Bất Trác lâu rồi.
Kể từ đó, người mà hắn có thể chia sẻ chỉ có muội muội ruột. Nhưng vào giờ phút này nhìn thấy dáng vẻ độc chiếm tờ báo một mình của Thẩm Nhược Y, Thẩm Du: “...”
Trong chớp mắt hắn lại cảm thấy hối hận vì lúc trước đã đề cử bộ tiểu thuyết này cho tiểu muội.
“Đọc xong rồi đọc xong rồi, vẫn hay như lần đầu!” Giờ phút này Thẩm Nhược Y mới ngẩng đầu, cảm thán một câu: “Đều làm tim gan người ta cồn cào!”
Lúc trước nàng còn lo lắng trình độ của mấy chương sau, nhưng sau khi đọc xong, điều mà nàng thấp thỏm lo lắng đã biến mất, chỉ còn lại lời khen ngợi.
Không ngờ Phỉ Bất Trắc có thể xây dựng được phương pháp tu tiên hoàn toàn khác biệt như vậy.
Quả thật từ những phép tắc này có thể nhìn thấy hình bóng của Đạo gia và ngũ hành thời trẻ, không phải lúc trước chưa từng có ai viết như thế này, nhưng để viết được chân thật như thế thì đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
“Không thể nào, đây là do muội đặt mua, muội phải được xem trước!” Thẩm Nhược Y đẩy ca ca ra, lợi dụng việc mình đặt báo mà được ưu tiên quyền đọc trước.
Thẩm Du nôn nóng đi tới đi lui ở chỗ bàn sách, cảm thấy thời gian trôi qua thật lâu.
Nghĩ đến thì cảm thấy thật buồn cười, kể từ khi sinh ra tới nay đây là lần đầu tiên hắn vì đọc mấy chương văn học mà không thèm ăn cơm, nhưng tiểu thuyết mới lại ở trong tay nha đầu ngốc này.
Mười ngày trước, hắn đọc một mạch hết ba chương truyện, cuối cùng vào buổi tối hôm đó lúc đi ngủ toàn nghĩ về câu chuyện đã đọc.
Phỉ Bất Trác viết ra một câu chuyện rất mới lạ, toàn là những thứ mà hắn chưa từng biết.
Tiêu đề của câu chuyện cũng nói ra tất cả, hắn rất thắc mắc vậy là nữ chính Liễu Ngọc Thoa cuối cùng cũng đi theo con đường tu tiên?
Vậy lão phật tử sẽ chỉ dạy cho nàng sao? Nhìn bộ dáng này thì phương pháp tu tiên bằng văn học này không giống với hiện thực cho lắm, 'linh căn' là cái gì?
Mười ngày qua, hắn cũng đọc một số bộ tiểu thuyết khác nhưng đều vô vị nhạt nhẽo hơn 《Thiên kim》 nhiều. Cho nên cuối cùng, hắn đã đọc đi đọc lại hơn mười ngàn chữ đó không biết bao nhiêu lần.
Thẩm Du ngượng ngùng thừa nhận với bạn bè sở thích của bản thân, định chờ 《Thiên Kim》 đăng trên báo, đợi cho đến khi nào đăng hết trên báo rồi giới thiệu cho bọn họ xem…
Đúng vậy, mới xem có ba chương truyện, nhưng hắn vẫn luôn kiên định 《Thiên Kim》 rất có triển vọng trong tương lai.
Nếu tập thư khách ở phái Anh Đài không có con mắt tinh tườm, thì có lẽ hắn đã tự mình giúp tiên sinh Phỉ Bất Trác lâu rồi.
Kể từ đó, người mà hắn có thể chia sẻ chỉ có muội muội ruột. Nhưng vào giờ phút này nhìn thấy dáng vẻ độc chiếm tờ báo một mình của Thẩm Nhược Y, Thẩm Du: “...”
Trong chớp mắt hắn lại cảm thấy hối hận vì lúc trước đã đề cử bộ tiểu thuyết này cho tiểu muội.
“Đọc xong rồi đọc xong rồi, vẫn hay như lần đầu!” Giờ phút này Thẩm Nhược Y mới ngẩng đầu, cảm thán một câu: “Đều làm tim gan người ta cồn cào!”
Lúc trước nàng còn lo lắng trình độ của mấy chương sau, nhưng sau khi đọc xong, điều mà nàng thấp thỏm lo lắng đã biến mất, chỉ còn lại lời khen ngợi.
Không ngờ Phỉ Bất Trắc có thể xây dựng được phương pháp tu tiên hoàn toàn khác biệt như vậy.
Quả thật từ những phép tắc này có thể nhìn thấy hình bóng của Đạo gia và ngũ hành thời trẻ, không phải lúc trước chưa từng có ai viết như thế này, nhưng để viết được chân thật như thế thì đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.