Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 87

Mộng Thiên Hàng

24/04/2017

Tiểu Linh Dương: Tình hình là trong vòng 1 tuần nàng Ryu không có lap nên không thể edit+post bài cho các nàng được mà ta thì là một con lười chính hiệu nên post hết hàng tồn 1 lần luôn cho các nàng ăn dè vậy. Khi nào nàng Ryu quay lại sẽ bù cho các nàng sau nhé~~~ Thân

Chương 87:

Cây linh thảo kia cũng không biểu hiện tức giận một chút nào, chỉ là nhẹ nhàng co rúm một chút, sau đó ngoan ngoãn đem vật liệu mà Đoạn Ngọc Giác yêu cầu bỏ vào tay cậu, còn nhõng nhẻo cà cà ngón tay của cậu!

—– Lừa người khác chứ gì?

Mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình cảnh trước mắt này, con ngươi cũng không muốn cử động.

—— Sau khi cây linh thảo kia cọ cọ tay của Đoạn Ngọc Giác, phát hiện cậu không hề có ý định cự tuyệt, dĩ nhiên khéo léo dùng toàn bộ thân thể đến cọ Đoạn Ngọc Giác. Đoạn Ngọc Giác khá là bất đắc dĩ chỉ trỏ lá cây của nó, làm cho nó khiêm tốn một chút.

Làm sao mà cái cây có tính cách trẻ con như vậy lại có thể bỏ qua? Dĩ nhiên duỗi ra cành cây thật dài của mình hướng về phía mấy Linh Hoa kia tìm vật liệu. Mấy cây Linh Hoa kia vừa kìm nén nguyên một luồng khí làm sao có khả năng cho nó?

Linh thảo: Mau mau đem vật liệu cho người ta, người ta muốn làm cho nam thần nguôi giận a qaq

Những Linh Hoa khác: Cút! Ngươi khiến nam thần ghét bỏ! Chiếm đoạt thời gian dài như vậy của nam thần mau cút đi ra ngoài!

Một lời không hợp ra tay đánh nhau, kỳ thực bộ tộc Linh Hoa đoàn kết cũng có thể vì mỗ cá nhân mà đánh nhau.

Đoạn Ngọc Giác: “…”

Khán giả: “… Linh Hoa đây là đánh nhau? Vì một tên đan dược sư cấp một mới chỉ gặp một lần?”

Hạ Tình hưng phấn nhào tới trên người Cố Niệm, “Độ hòa hợp với Linh Hoa của Tiểu Giác vẫn là nghịch thiên như vậy, tớ đã nói rồi các cậu chính là lo lắng thừa!” Nói một hơi dài ngay cả thở cũng không, hai tay hợp lại thành hình cái còi, lớn tiếng gọi ra: “Tiểu Giác cố lên ——!”

Cố Niệm: “…”

Dương Văn mặt ghét bỏ: “Ngớ ngẩn! Các tuyển thủ không nghe được âm thanh của chúng ta a!”

Mắt thấy mấy cái Linh Hoa Linh Thảo kia càng đánh càng vui, Đoạn Ngọc Giác bất đắc dĩ xoa xoa huyệt thái dương, nhạt nói: “Dừng, đem vật liệu mà ta yêu cầu cho ta.”

Âm thanh thanh thanh đạm đạm lạnh nhạt không có chút gợn sóng nào truyền vào trong tai tất cả mọi người, mọi người hoàn toàn sững sờ, hoàn toàn không nghĩ tới một kẻ loài người lại đi mệnh lệnh Linh Hoa Linh Thảo.

Thế nhưng cậu mới có tiền lệ mệnh lệnh thành công, cho nên ai cũng không dám xem thường cậu, toàn trường đều lặng im xuống, lẳng lặng đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy, không có bất cứ người nào phát ra một chút tạp âm nào. Bọn họ không hề động đậy mà nhìn người tuổi trẻ trước mắt

—— Thật sự có thể mệnh lệnh thành công sao?

Đoạn Ngọc Giác cũng không có chú ý tới phản ứng của những người khác, cậu chỉ là tùy ý liếc mắt về phía đối thủ một cái, phát hiện người kia đã đem vật liệu phân loại xử lý tốt, chính đang chuẩn bị lò luyện đan.

Ánh mắt của hai người gặp gỡ ở trên không trung, Tiếu Kỳ Ký khẽ mỉm cười với Đoạn Ngọc Giác, cảm xúc bên trong tất cả đều là ý tứ khiêu khích.

——Ta sẽ thắng ngươi, Song Tử Tinh sẽ bị đào thải.

—— Ta mong đợi.

Đoạn Ngọc Giác quay người về phía lò luyện đan của mình, bắt đầu xử lý, tốc độ cũng không hề chậm hơn của Tiếu Kỳ Ký, thậm chí còn mơ hồ nhanh hơn hắn!

Tiếu Kỳ Ký thoáng nhìn về phía nơi đó, trong lòng đột nhiên chìm xuống. Rõ ràng vật liệu còn không có lấy được tại sao dám xử lý lò luyện đan, hắn hít vào một hơi thật dài, cưỡng bách chính mình tập trung tinh lực đối mặt với lò luyện đan của mình, thế nhưng dự cảm bất an trong lòng vẫn như hình với bóng.

Đoạn Ngọc Giác nhóm lửa, đem Linh Thảo lấy được tùy ý cắt chém, thậm chí to nhỏ đều không giống nhau, trầm giọng nói: “Vật liệu.”

Tất cả Linh Hoa Linh Thảo trong nháy mắt dùng dây leo hoặc là cành lá đem vật liệu để ở địa phương mà Đoạn Ngọc Giác có thể với tay đến được——!

Toàn bộ ghế khán giả một mảnh lặng im, lập tức tuôn ra gào thét.

——

“Cái này không thể nào ——!”

“ヾ(`Д) ngọa tào!”

“Thú thần a ——!”

“Này nhất định không là thật!”

Những tiếng gào như vậy liên tiếp vang lên, căn bản không có người tin tưởng đây là thật, mặc dù là bọn họ chính mắt thấy được!

“Ta muốn kính mắt! Ta không tin ——!”

“Ta muốn cảm ứng tia hồng ngoại, đây tuyệt đối không thể nào là thật sự!”

“Ta muốn cầu thủ tiêu che đậy quang não ở ghế khán giả! Ta muốn đi mua máy X quang! Bằng không ta từ chối thừa nhận tính quyền uy của cuộc tranh tài này! Ta —— cự —— tuyệt! !”

Nhóm giống cái liên tiếp phát ra tiếng gào thét vượt quá sự chịu đựng của cổ họng mình, bạn lữ hoặc là bạn trai bên cạnh họ dùng đủ mọi cách để an ủi bọn họ, thế nhưng ngay cả giống cái ôn hòa nhất đều tát vỗ bỏ bạn lữ của mình, lại một lần nữa gia nhập vào bên trong tiếng gào thét.

“Chúng ta tuyệt không thừa nhận tính công chính của cuộc tranh tài——! Cái này không thể nào này vượt qua phạm vi cao nhất độ hòa hợp với Linh Hoa, không người nào có thể làm được một màn này không có ai!”

Một giống cái lớn tiếng mà gào thét ra, sau đó nằm vật xuống, dĩ nhiên bởi vì kích động mà hôn mê bất tỉnh!

Mặc kệ nhóm giống cái phát ra âm thanh thê thảm tuyệt vọng đến mức nào, những Linh Hoa Linh Thảo kia cũng sẽ không bởi vì âm thanh hoặc là sắc mặt của bọn họ mà bị dọa lui, bọn nó chỉ là trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, mặc cho nam thần trong lòng mình lấy đi vật liệu. Linh Thảo bị lấy đi vật liệu đầu tiên không hề rời đi, mà là dùng dây leo của mình làm ra hình dáng hình trái tim, cuối cùng bị Linh Hoa nổi lên lòng ghen tị không nhịn được tàn nhẫn mà đánh rơi.

May mắn thấy cảnh này không phải là nhóm giống cái ở trong khán đài kêu đến mức xé rách cổ họng, mà là người đế quốc vẫn canh giữ ở trên quang não từng chút chú ý tới Đoạn Ngọc Giác.

Tình cảnh này tự nhiên bị bọn họ nhìn thấy, tay mắt lanh lẹ chụp ảnh lại. Bởi vì cuộc tranh tài đan dược tinh tế, cho nên quan võng đóng rất lâu của giải thi đấu đan dược tinh tế cũng được mở ra, tình cảnh này được mấy giống cái đế quốc đăng lên trên quang võng, đặt một cái tên vô cùng nổi bật như thế này # Đan dược sư cấp một dũng mãnh #. Lập tức giống cái đế quốc kia hãnh diện nhìn về phía bạn lữ của mình nói: “Em có chút đói bụng, anh lấy ít đồ cho em.”

Thú nhân bỗng nhiên bi kịch cọ sát nửa giờ trước của phòng bạn lữ của mình không những không thể để cho bạn lữ ăn một chút gì lại còn bị đánh vài cái mừng đến phát khóc, dùng một tốc độ giống như ánh sáng lấy ra một chút cháo nóng cùng món tráng miệng, cẩn cẩn thận thận đút cho bạn lữ khi mà hắn còn đang soát diễn đàn, tâm lý thỏa mãn cơ hồ không nói ra lời, # bạn lữ của ta rốt cục ăn cái gì, nghe nói hai vị kia của hai tên ngốc kia vẫn không ăn cái gì, quả nhiên bạn lữ nhà ta là tốt nhất! #

Á giống cái đã từng cùng một lớp với Đoạn Ngọc Giác cười lạnh, đem tất cả các thiếp mời lúc nãy trào phúng xem thường Đoạn Ngọc Giác trên quan võng chụp ảnh lại, thu dọn phát ra, tiêu đề liền gọi # Mặt của mấy vị lâu chủ thân ái có đau hay không? #

Không thể không nói chiêu này thật là chế nhạo, có mấy tên lâu chủ mặt đỏ tới mang tai tắt đi quan võng, có mấy lâu chủ cãi lại, cuối cùng đều thua dưới miệng lưỡi sắc bén của vị á giống cái này, không thể không tan tác chạy tứ tán.

Đến đây, Song Tử Tinh được nở mày nở mặt một phen, mọi người đồng tâm hiệp lực phát ra thiếp cổ động Đoạn Ngọc Giác, bay lên đứng đầu bảng đề tài.

Đoạn Ngọc Giác đối với chuyện xảy ra bên ngoài vẫn không biết gì cả, cậu chỉ là dựa theo thói quen của chính mình trước tiên đem vật liệu bỏ vào, Linh Thảo bị cậu cắt thành mấy loại hình dạng được phân chia thành mấy lần thả vào, trên thính phòng mọi người chỉ nhìn thấy động tác tao nhã lạnh nhạt của cậu.

“ヾ(`Д) Đám người Song Tử Tinh này có phải là cũng không chịu cố gắng xử lý vật liệu hay sao!”

“Hơn nữa thủ pháp của hắn hoàn toàn khác nhau! Đây thật sự là phương pháp chế tác đan dược ‘Tú’ cấp ba sao?”

“Động tác của hắn quá nhanh, ra tay tàn nhẫn chuẩn vững vàng, ta đều không nhìn thấy hắn đã làm những gì!”

“Ván này vị đan dược sư cấp một này thắng chắc a, so sánh hai người, quả thực cao thấp đối lập.”

Mọi người châu đầu ghé tai nghị luận sôi nổi, thế nhưng trong lòng đều có một khái niệm xác thực, vị đan dược sư cấp một này của Song Tử Tinh không những không phải là nhân viên cản trở, còn là vũ khí bí mật của bọn họ!

“Vị đan dược sư cấp một này khẳng định không có trải qua kiểm tra đo lường đẳng cấp đan dược sư! Song Tử Tinh là cố ý! Vì để cho các tinh cầu khác xem nhẹ bọn họ nên dùng đến bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, bọn họ thực sự là quá giả dối rồi!”

“Vị đan dược sư cấp một này ít nhất có thực lực của đan dược sư cấp năm đi? Nhìn bộ dáng ung dung của hắn kìa !”

Mà ngay tại lúc này, Đoạn Ngọc Giác đem lò luyện đan đẩy về phía trước, trên lò luyện đan xuất hiện khói trắng chừng nửa phút, Đoạn Ngọc Giác nhạt tiếng nói: “Được, thỉnh kiểm nghiệm.”

Ngữ khí bình tĩnh mà hờ hững, thật giống như đang nói ‘Khí trời ngày hôm này thật tốt’ vậy, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa sự tự tin mạnh mẽ cùng thong dong

Ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú vào cái lò luyện đan này, không biết là mong đợi vẫn là có chút ý gì khác. Khi mà nắp của lò luyện đan được mở ra, trái tim tất cả mọi người đều nhấc đến cuống họng,

—— Thành công!

Trong lò luyện đan toát ra một mảnh sương mù trắng xóa, khoảng chừng nửa phút sau, cái bóng của đan dược mới hiện ra, có tới tám viên ——!

Không là một viên, mà là tám viên!

Tùy ý ung dung một hơi luyện chế ra tám viên đan dược ‘Tú’ cấp ba !

“Thú thần ——!” Nói còn chưa nói xong, giống cái cũng bởi vì hô hấp kịch liệt cùng hai tay run rẩy mà trực tiếp ngã xuống phía sau, hiện trường vang lên tiếng quát tháo của thầy thuốc, mà đều bị nhóm đan dược sư kích động đè xuống .

“Đoạn Ngọc Giác của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, luyện chế đan dược ‘Tú’ cấp ba thành công, thời gian sử dụng chín mươi hai phút mười bảy giây.”

“Trải qua kiểm nghiệm, Đoạn Ngọc Giác của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh luyện chế ra đan dược ‘Tú’ cấp ba cao cấp, đánh giá A+.”

“Tại sao có thể có tiêu chuẩn phán xét A+? Cực kỳ có vấn đề a? !”

“Thú thần a! Con mắt của ta nhất định là xảy ra vấn đề!”

“Đan dược sư này sáng tạo ra điểm A+ duy nhất của cuộc thi đấu đan dược này a!”

Mà lúc này, cơ hồ tất cả mọi người đều quên mất thành quả của một vị tuyển thủ khác, sau đó thanh âm máy móc lạnh như băng lại vang lên.

“Tiếu Kỳ Ký của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, luyện chế đan dược ‘Tú’ cấp ba thành công, thời gian sử dụng một trăm phút ba mươi lăm giây.”

“Trải qua kiểm nghiệm, Tiếu Kỳ Ký của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh luyện chế ra đan dược ‘Tú’ cấp ba cấp thấp, đánh giá E.”

Đánh giá E là thấp nhất, vốn là đan dược sư cấp bốn có thể an an ổn ổn luyện chế ra đan dược ‘Tú’ cấp ba trong một lần đã là rất tốt, thế nhưng dưới ánh sáng của Đoạn Ngọc Giác lấy thân phận đan dược sư cấp một luyện chế ra đan dược ‘Tú’ cấp ba, đồng thời được tiêu chuẩn phán xét A+ duy nhất của cuộc thi đấu này từ trước tới nay, ánh sáng đáng lẽ Tiếu Kỳ Ký nên có được cũng biến mất.

Đoạn Ngọc Giác bình tĩnh mà đi xuống đài thi đấu, sắc mặt của Tiếu Kỳ Ký tái nhợt, hai tay nắm chặt, hắn không nghĩ tới mình sẽ thất bại ——!

Làm sao có khả năng, mình lại bại bởi một tên đan dược sư cấp một? !



—— Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!

“Vòng đấu thứ tư, Đoạn Ngọc Giác của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đạt được thắng lợi!” Tề Thiên Vũ của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh đối chiến với Minh Tu Kiệt của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh !”

Tác giả có lời muốn nói: Tối hôm nay đi tới thư viện _(:3ゝ∠)_ tháng thi cuối cùng cũng đã tới qaaaq

Xế chiều hôm nay khi đi đến thư viện, đột nhiên bắt đầu mưa , ta nghĩ cũng không nghĩ liền chạy về phía trước, chạy một nửa mới nhớ ra bản thân có ô _(:3∠)_

—— Tế bào não của ta đều bị nước mưa ăn qaq

Cảm tạ sự ủng hộ của các tiểu yêu tinh, yêu các ngươi!

Hết chương 87.

~~~~~~~~~~~~~~~~Ta là phân cách tuyến chia chương~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chương 88:

Đồng dạng là đan dược sư cấp ba đỉnh cao, thực lực cá nhân của hai người đều không phân cao thấp, thế nhưng Minh Tu Kiệt dù sao đều có tiến bộ rất nhiều dưới sự chỉ đạo của Đoạn Ngọc Giác, mơ hồ đã tìm thấy ngưỡng cửa của đan dược sư cấp bốn, cho nên, cuộc tranh tài này thắng lợi thuộc về Minh Tu Kiệt.

Sau khi kết thúc năm lượt tranh tài, biểu tượng ‘Bọ cạp ma’ trên màn ảnh lớn đã ảm đạm đi, lập tức biến mất , trên màn ảnh lớn chỉ còn dư lại biểu tượng của Song Tử Tinh —– hai hình người nhỏ đang vung cánh.

“Vòng đấu loại thứ nhất: Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh đối chiến với Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, 2: 3, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh thuận lợi thăng cấp, Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh đào thải!”

Toàn trường đột nhiên lâm vào yên tĩnh một cách chết chóc, trên khán đài của Bọ Cạp Tinh có một sự lạnh lẽo không nói ra được, có một vị tuyển thủ dự thi không khống chế được rơi nước mắt, Bọ Cạp Tinh đã từng là quán quân, lần này vẻn vẹn dừng lại ở vòng đấu loại thứ nhất.

Phó hội trưởng của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh lạnh lùng khiển trách vài câu, thiếu niên khóc thầm kia đứng thẳng thân thể, lung tung sát nước mắt của mình, giống như đồng bạn của mình, kiêu ngạo ưỡn thẳng sống lưng.

Bọn họ là thất bại, nhưng không có nghĩa bọn họ vĩnh viễn thất bại!

Phó hội trưởng than thở ở trong lòng, thua cũng chưa chắc không là chuyện tốt.

Đám hài tử này, đã có chút quá mức kiêu ngạo, lần này thất bại, mới có lợi cho cuộc đời của bọn họ, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên (núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn), cõi đời này không thể tồn tại người thắng cuộc vĩnh viễn.

Tâm tình theo không kịp, bọn họ không thể có được thành tựu ở trên con đường đan dược sư này.

Mấy người Bọ Cạp Tinh âm u xuống sân khấu, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đều sẽ tham gia bốc thăm lựa chọn đối thủ lần sau vào ngày mai.

Sau khi hai bên xuống sân khấu, toàn bộ ghế khán giả mới bạo phát ra tiếng thảo luận nhiệt liệt!

“Song Tử Tinh dĩ nhiên thắng? !”

“Khóa này Song Tử Tinh không thể khinh thường a, đây tuyệt đối là một ứng cử viên lớn cho giải quán quân!”

Thảo luận trên thính phòng càng ngày càng sôi nổi, bọn họ đều quên thời gian, mãi đến tận khi tổ thi đấu của trận kế tiếp vào sân, công nhân viên mới không thể không đến khu đuổi bọn họ, để cho khán giả của trận thi đấu tiếp theo ra trận.

Thậm chí ngay cả khi đi ra, bọn họ còn chăm chỉ không ngừng thảo luận chuyện này, trong đó Đoạn Ngọc Giác càng trở thành nhân vật sốt dẻo nhất trong miệng của bọn họ, ba câu nói không thể rời bỏ một cái Đoạn Ngọc Giác.

Khán giả mới vào vừa nghe thấy bọn họ thảo luận sôi nổi như vậy cũng không khỏi nổi lên một trận hiếu kỳ, bọn họ đại đa số đều là xem một cuộc tranh tài khác hoặc là ở nhà ngủ, căn bản không biết chuyện gì xảy ra. Có người kéo lại nhóm đan dược sư chuẩn bị ra khỏi cửa, tò mò hỏi: “Chuyện gì xảy ra? Trận này không phải Song Tử Tinh cùng Bọ Cạp Tinh thi đấu sao? Bọ Cạp Tinh khẳng định thắng một cách nhanh chóng a, chẳng lẽ là Bọ Cạp Tinh xảy ra chuyện gì kinh người? Đoạn Ngọc Giác là ai? Công đoàn đan dược sư của Bọ Cạp Tinh hình như không có người này a…”

“Bọ Cạp Tinh thua rồi! Đoạn Ngọc Giác là một vị đan dược sư cấp một, ” người kia do dự một chút, ác liệt cười cười nói, “Về phần hắn làm cái gì, ngươi đi lên quang não tra một chút chẳng phải sẽ biết sao?”

Nói xong, lắc người một cái liền tránh khỏi tay của người kia, dứt khoát đi về phía cửa.

Người kia bị bỏ lại buồn bực vẩy vẩy cánh tay của mình, đồng bạn bên cạnh hỏi hắn đến cùng xảy ra chuyện gì, người kia hậm hực nói: “Hắn bảo ta xem quang não, ” nói, ý đồ mở ra quang não, nhìn một mảnh trống rỗng trên quang não, trong đầu đột nhiên chợt lóe nụ cười ác liệt của người kia, “Chết tiệt! Sau khi tiến vào hội trường quang não đều bị ngừng hoạt động a!”

Đồng bạn bên cạnh cũng phát ra âm thanh bất mãn, mấy người lục tục ngồi vào vị trí của mình, nhưng là trong lòng vẫn giống như có một con mèo nhỏ đang cào, ngứa một chút —— rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a!

—— Bọ Cạp Tinh làm sao sẽ thua? !

Bọn họ cào tâm cào phổi ba giờ rưỡi, thi đấu căn bản không có nghiêm túc xem, trong đầu đều là bộ dáng châu đầu ghé tai không thể tin của đám người kia, còn có ba chưa ‘Đoạn Ngọc Giác’ này càng là được nhắc đến liên tục trong miệng của mọi người, cùng với Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh làm sao sẽ thua? Bọn họ chính là quán quân của lần trước a! Có người nói trong đội ngũ đã có hai vị đan dược sư cấp bốn a! thực lực mạnh mẽ như vậy làm sao sẽ thua!

—— rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a! Bọ Cạp Tinh vì sao lại thua? Song Tử Tinh làm sao có khả năng sẽ thắng? ! A a a a đến cùng xảy ra chuyện gì a hất bàn!

Đến khi bọn họ rốt cuộc có thể đi ra hội trường, tất cả mọi người nhanh chóng chạy ra ngoài. So với thắng lợi của cuộc tranh tài này, bọn họ quan tâm vì sao Bọ Cạp Tinh sẽ thua hơn.

Thực lực của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh rõ như ban ngày, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh còn không được vào thi đấu bán kết ở mùa giải trước, tại sao lần này lại bạo phát ra uy lực lớn như vậy? Còn có đan dược sư gọi là ‘Đoạn Ngọc Giác’ kia là xảy ra chuyện gì?

Đội ngũ thắng lợi lúng túng đứng ở nơi đó, khán gải trên khán đài đều đã lục tục xuống sân khấu , thậm chí còn có mấy người vì cướp đi ra ngoài trước mà chen ở cửa, đội ngũ thắng lợi đứng ở trên đài nghe âm thanh máy móc lạnh lẽo, tâm tình quả thực có thể nói là bi phẫn.

Bọn họ rõ ràng là thắng có được hay không tại sao còn muốn đối mặt với khán đài không có mấy người a? ! Quả thực không thể nhẫn nhịn!

Khi bọn họ rốt cục có thể mở ra quang não kiểm tra giả lập, video đối chiến của Song Tử Tinh với Bọ Cạp Tinh đã được truyền như điên, đặc biệt là động tác của Đoạn Ngọc Giác trong đó, càng bị người đơn độc chặn xuống dưới phân tích giải thích một lần, trong đó có một vị đan dược sư cấp bảy sơ cấp cảm thán một câu ‘Ta cũng chưa chắc có thể làm được mức độ này’ bị người điên cuồng đăng lại, không có gì so với một câu nói này càng có thể xác định Đoạn Ngọc Giác .

Bởi vì thực lực hung hãn của Đoạn Ngọc Giác cùng với thủ pháp tuy có chút trúc trắc nhưng cũng giống như vậy của mấy người còn lại, cùng với hung danh hiển hách đánh bại Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh trở thành đối thủ mà các đội khác không muốn gặp nhất.

Trong đó Ưng Hoa thương hội đã từng tuyên bố hùng hồn với Song Tử Tinh càng thêm phức tạp. Lần thi đấu trước của bọn họ chính là bại bởi đội đại biểu của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, hơn nữa còn là thảm bại, vốn là rõ ràng hiểu rõ thực lực của bọn họ, càng là lấy mục đích ‘Đánh bại Bọ Cạp Tinh’ làm mục tiêu để tập luyện.

Thế nhưng hiện tại, đối thủ lớn nhất trong lòng bọn họ đã thua, bại ở trong tay tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh mà bọn họ khinh thường.

Đội trưởng của Ưng Hoa thương hội nắm chặc nắm đấm, bọn họ nhất định sẽ không thua Song Tử Tinh!

Ưu thế của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh rất rõ ràng, mà bọn hắn cũng có khuyết điểm trí mạng!

Trận thứ nhất Hạ Tình là dựa vào phương pháp xử lý kia làm cho Hoa Tinh tránh không kịp, thoạt nhìn cái kia phương pháp cũng là Đoạn Ngọc Giác dạy, thế nhưng tổng hợp thực lực của Hạ Tình cũng bất quá chỉ là cấp ba sơ cấp mà thôi, Cố Niệm cũng bất quá là cấp ba trung cấp, Dương Văn là cấp hai đỉnh cao, chỉ cần bắt ba người này, Đoạn Ngọc Giác cùng Minh Tu Kiệt có mạnh đến đâu, cũng đều không đáng sợ!

—— Đây dù sao cũng là đoàn thể thi đấu, mà không phải biểu diễn cá nhân!

Đội trưởng của Ưng Hoa thương hội nhíu mày, trong ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn. Coi như hắn muốn phân chia cao thấp với Đoạn Ngọc Giác đến mức nào, vì thắng lợi của đoàn đội, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn xuống.

Giải thi đấu đan dược tinh tế lần này, Ưng Hoa thương hội nhất định thắng lợi!

Đem cái ly trong tay tàn nhẫn mà ném xuống đất, bọn họ quyết không thể khoan dung chính mình lại một lần nữa thất bại!

Ưng Hoa thương hội có thể nhận ra được vấn đề, Đoạn Ngọc Giác Minh Tu Kiệt làm sao lại không thể thấy được?Thực lực của cái đội ngũ này bọn họ tự nhiên nắm chắc, lần này thắng cũng phần lớn là may mắn, nếu như không phải Hạ Tình lấy thủ pháp xử lý tài liệu nhanh gọn đạt được thắng lợi, bọn họ căn bản chống đỡ không nổi Đoạn Ngọc Giác cùng Minh Tu Kiệt xuất tràng!

Thực lực cách xa quá lớn, là thể hiện trực tiếp nhất của tiểu đội bọn hắn.

Thế nhưng đối với Đoạn Ngọc Giác mà nói, cậu có thể đem phương thuốc cho bọn họ, có thể đem kỹ xảo dạy cho bọn họ, thế nhưng cũng không thể thực sự trợ giúp bọn họ tăng cấp a!

—— Bất quá, cái này thật sự quan trọng như vậy sao?

Đoạn Ngọc Giác nhíu nhíu mày, nếu như dựa theo kiểm tra trình độ của đan dược sư ở thế giới này, cậu bất quá chỉ là một đan dược sư cấp một nho nhỏ, nếu như căn cứ nguyên lý đan dược sư cấp một chỉ có thể luyện chế ra đan dược cùng cấp hoặc thấp hơn, chính cậu cũng không có khả năng luyện chế ra các loại đan dược cấp ba cấp bốn cao cấp.

—— Thế nhưng cậu rõ ràng có thể!

Đoạn Ngọc Giác hơi nhắm mắt lại, gió nhẹ thổi lên sợi tóc của cậu.

Cậu đứng ở chỗ này, chính là một sự phủ định đối với đẳng cấp của đan dược sư!

Đoạn Ngọc Giác mở mắt ra, con mắt màu đen chợt lóe một tia ánh sáng, đẳng cấp đan dược sư này vốn cũng không phải là khoa học hoàn toàn!

Mà cái gọi là nguyên lý đan dược sư chỉ có thể luyện chế ra đan dược cùng cấp trở xuống, chỉ cần Đoạn Ngọc Giác còn đứng ở chỗ này, cái nguyên lý này liền cũng không phải hoàn mỹ như vậy!

Đoạn Ngọc Giác khẽ mỉm cười, như vậy thì không cần thiết xoắn xuýt với cái này.

—— Như vậy bắt đầu từ hôm nay, liền giúp trợ giúp Hạ Tình luyện chế đan dược ‘Tú’ cấp ba, trợ giúp Dương Văn luyện chế đan dược ‘Thanh’ cấp ba.

Ân, tin tưởng Minh Tu Kiệt cũng sẽ tán thành ý kiến của mình đi.

Đoạn Ngọc Giác nghiêng đầu, biểu tình gần như sung sướng.

Lần này bọn họ tuy rằng thắng Bọ Cạp Tinh, thế nhưng khẳng định có người có thể nhìn ra nhược điểm của bọn họ, như vậy trong vòng mấy ngày tới, bọn họ chỉ có thể tận lực bù đắp cái vấn đề này.

—— Nếu tham gia, liền nhất định phải đạt được thành tích tốt nhất!

Đoạn Ngọc Giác từ ban công trở lại phòng ngủ, Hạ Tình trước tiên nhào vào người cậu, hưng phấn hô: “Tiểu Giác! Chúng ta thắng a! Chúng ta thắng Bọ Cạp Tinh!”

Nói rồi buông ra Đoạn Ngọc Giác, hai tay quơ, cảm xúc hưng phấn biểu lộ vô cùng nhuần nhuyễn, “Chúng ta thắng! Thắng!”

Đoạn Ngọc Giác bất đắc dĩ nhìn xem biểu tình của những người khác, phát hiện ngoại trừ Dương Văn một mặt ‘Chúng ta thắng là chuyện đương nhiên’ ngạo kiều ra, những người khác đều là một mặt bất đắc dĩ.

—— Thôi, nếu hắn hưng phấn như thế, như vậy đặc huấn liền bắt đầu từ ngày mai đi.

—— Hi vọng hắn không muốn khóc lên.

Đoạn Ngọc Giác không có chút thành tâm nào thầm nghĩ.

Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm nay lôi ra đại cương truyện, phát hiện cuối tháng này nhất định có thể kết thúc, cho nên ta yên lặng mà yên lặng mà làm ra một cái quyết định —— ngày mai mở tân văn ~(≧▽≦)/~!

—— có phải là phát hiện tiểu thiên hàng rất cần lao? Mở hố mới vào giữa tháng ôn tập kịch liệt như vậy~(≧▽≦)/~ ( nơi này phải có tiếng vỗ tay )

—— Được rồi, sự thực là, ta bị cơ hữu tàn nhẫn mà đánh một trận, cuối cùng ngày mở văn liền kéo dài từ ngày hôm nay tới ngày mai dưới sự tiến công không biết xấu hổ của ta qaq

—— Kỳ thực ta đúng là rất chịu khó qaq ( cầu không làm mất mặt _(:3∠)_

Ngày mai 18:18:18, hẹn không hẹn?

—— không hẹn ta sẽ tìm tới cửa ta thật sự, thật sự, thật sự làm! ( nghiêm mặt



Ta gió bão toàn bộ đế quốc

Cảm tạ sự ủng hộ của các tiểu yêu tinh, yêu các bạn!

Hết chương 88.

~~~~~~~~~~~~~~~~Ta là phân cách tuyến chia chương~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chương 89:

Trong vòng một tuần lễ sau đó, tiểu đội của Song Tử Tinh chiến thắng hai tiểu đội khác, đạt được tư cách tham gia vòng đấu bán kết.

Đấu bán kết được rút thăm vào ngày hôm nay, thế nhưng trung gian sẽ có năm ngày chuẩn bị, hội làm cho mọi người có một thời gian thả lỏng sung túc để chuẩn bị. Mà vào hôm nay, ba mươi hai đội ngũ đại biểu sốt sắng mà nhìn màn hình lớn, tuyển thủ vòng thứ nhất của bọn họ sắp được hiện ra.

Màn ảnh lớn đột nhiên nhanh chóng thay đổi, tay Hạ Tình lôi kéo tay của Cố Niệm không nhịn được dùng sức, Cố Niệm hoàn toàn không có chú ý tới, lực chú ý toàn thân đều đặt ở trên màn hình lớn.

“Tê…” Cố Niệm hít vào một ngụm khí lạnh, cũng thật không biết vận may của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh bọn họ tại sao lại kém đến vậy, trận đầu của vòng đấu loại đối đầu đội đại diện của quán quân lần trước Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, vòng thứ nhất của đấu bán kết liền gặp được đội đjai diện của á quân lần trước Ưng Hoa thương hội!

Chính giữa màn ảnh lớn, dòng chữ đỏ thắm không ngừng di chuyển — trận bán kết thứ ba—Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đối chiến với đội đan dược sư đại biểu của Ưng Hoa thương hội!

Đấu bán kết tự nhiên là quy chế điểm, thắng một trận được ba điểm, hòa một trận được một điểm, thua không được điểm nào.

Nói là hoà, theo lý thuyết năm trận thắng ba trận là không thể nào nảy sinh, thế nhưng từ khi trong một giải thi đấu nào đó của tinh tế, hai vị đối chiến đều song song nổ lò luyện đan, nổ lò luyện đan hết thảy là không điểm, cho nên bọn họ xem như hòa, hơn nữa đội viên của hai đội lần lượt đánh ra thành tích 2:2, như vậy kết quả cuối cùng chính là hoà!

Sơ Thanh Dương là đội trưởng của đội đan dược sư đại biểu Ưng Hoa thương hội, trên người tự nhiên gánh vác trọng trách nặng nề. Đan dược sư mà ngày đó Vô khiêu khích, dĩ nhiên thành đối thủ ở trận thi đấu bán kết đầu tiên của bọn họ!

Sơ Thanh Dương hơi nhắm mắt lại, khi mở đã là một mảnh thanh lãnh. Mặc kệ như thế nào, trận này bọn họ nhất định sẽ thắng.

— Dù cho không chừa thủ đoạn nào!

Sơ Thanh Dương quay đầu khẽ mỉm cười với đồng bọn của mình, “Đi thôi, chúng ta đi chào hỏi với đối thủ.”

Trên mặt của các đồng đội khác ở sau lưng đều không nhịn được trầm trọng, Sơ Thanh Dương bắt đầu lo lắng, lạnh lẽo quát lên: “Còn chưa bắt đầu thi đấu liền nhận thua? Đều xốc lên tinh thần cho ta!”

“Ưng Hoa thương hội tới nơi này, không phải là để cho các ngươi mất mặt xấu hổ!” Con mắt của Sơ Thanh Dương lạnh lùng nghiêm nghị, “Còn không có thi đấu liền giống như chó mất chủ, mặt của các ngươi không đau sao? !”

“Lên tinh thần đi! Bọn họ thắng Bọ Cạp Tinh không có nghĩa là bọn họ thắng chúng ta!” Sơ Thanh Dương lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, hòa hoãn một chút khẩu khí , nói, “Thua người không thua trận, đừng làm cho ta nhìn thấy bộ dáng này của các ngươi nữa!”

Vài tên đội viên bị hắn răn dạy cúi đầu, bọn họ hít vào một hơi thật dài, trên mặt cũng không khỏi hiện ra mấy phần kiên nghị. Sơ Thanh Dương thoáng thở phào nhẹ nhõm, trong giọng nói dẫn theo mấy phần mạn bất kinh tâm nói: “Đi chào hỏi tốt cùng với đối thủ của chúng ta, vốn tưởng rằng chung kết mới gặp được, không nghĩ tới đấu loại rất sớm gặp được, cũng thật là có duyên.”

“Được!”

“Có duyên chính là tùy hứng!”

“Chúng ta nghe đội trưởng là được!”

“Đoạn Ngọc Giác, đã lâu không gặp, ” Sơ Thanh Dương nhàn nhạt nói. Hắn vốn cao hơn rất nhiều so với Đoạn Ngọc Giác, phối hợp với bộ dáng lãnh đạm trên mặt của hắn, thật là có mấy phần cảm giác nhìn trên cao xuống.

Đám người Đoạn Ngọc Giác quay đầu lại nhìn về phía hắn, Hạ Tình liếc mắt một cái liền nhìn thấy Vô ở bên người Sơ Thanh Dương, lúc này sắc mặt liền khó coi, nói lầm bầm: “Ai muốn gặp các ngươi?”

Đoạn Ngọc Giác cũng không phải Liên Phương, trí nhớ coi như không tệ, nhìn hắn vài lần liền nhận ra, những người ngày đó cướp đi Sơ Tâm Thạch —— người của Ưng Hoa thương hội.

“Đã lâu không gặp, ” Đoạn Ngọc Giác thường thường lạnh nhạt nói.

“Hãy để cho chúng ta có một trận thi đấu khó quên.” Sơ Thanh Dương cười nói, “Chúng ta sẽ dốc toàn lực ứng phó.”

Đoạn Ngọc Giác nhíu mày, quả nhiên là kẻ đến thì không thiện sao?

Đoạn Ngọc Giác cũng không phải đội trưởng của đội đại biểu Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, loại giọng điệu ước chiến này đáng lẽ ra không nên nói với cậu, thế nhưng Sơ Thanh Dương lại tìm tới cậu, này rõ ràng là lợi dụng Đoạn Ngọc Giác đánh mặt mũi của Minh Tu Kiệt!

Đoạn Ngọc Giác cau mày, không đáp ứng cũng không có từ chối, chỉ là nói với Minh Tu Kiệt: “Đội trưởng, chúng ta sẽ cho bọn họ một trận tranh tài khó quên, đúng không?”

Con mắt bình tĩnh không lay động của Minh Tu Kiệt nhàn nhạt đảo qua Sơ Thanh Dương, đặc biệt tới ước chiến trên thực tế là đặc biệt tới gây xích mích sao? Bên trong thi đấu đoàn thể, hai đội viên xảy ra một chút khoảng cách, sau này thi đấu còn làm sao tiến hành? Dù sao không thể mỗi người đều là đại công vô tư tất cả lấy đại sự làm đầu. Trên thực tế chứng minh, giống cái từ bé đã được lớn lên trong sự nuông chiều, bình thường đều thiếu hụt tinh thần tập thể như vậy.

Sơ Thanh Dương ngược lại là rất có thể nắm bắt tâm tình của người khác, trong lòng Minh Tu Kiệt chợt lóe một vệt thất vọng, quả nhiên, vì thắng lợi đã không bất chấp thủ đoạn nào sao?

“Tự nhiên, ” Minh Tu Kiệt đáp lại nói, “Chúng ta tự nhiên sẽ đưa cho Ưng Hoa thương hội một trận thi đấu khó quên.”

“Đưa cho” bọn họ một trận thi đấu khó quên, giọng điệu này đã có chút cuồng vọng, Sơ Thanh Dương sầm mặt lại, biểu tình tức giận biến mất trong chớp mắt, bình thản nói: “Chúng ta mong đợi.”

Nói, hơi câu lên khóe môi, cười nói: “Đặc biệt là mong đợi cùng ngươi quyết đấu đây, Đoạn Ngọc Giác, ngươi là tồn tại làm cho người ta mong đợi nhất trong đội ngũ đâu.”

Sơ Thanh Dương vẫy vẫy tay, “Đối với việc ngươi không phải là đội trưởng, ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc, ta vẫn cho rằng lấy năng lực của ngươi nhất định sẽ là đội trưởng, không nghĩ tới…”

Sơ Thanh Dương nhún vai một cái, nói: “Được rồi, đây là ta mắt vụng về, hay là đội trưởng của các ngươi có chỗ gì hơn người đây, dù sao hắn không thể vô duyên vô cớ lên làm đội trưởng.”

Đây đã là xích, lỏa, lỏa gây xích mích , thế nhưng vậy thì thế nào?

Sơ Thanh Dương ác liệt câu lên khóe môi, rõ ràng thì thế nào, khiến người lên án thì thế nào? Chỉ cần khiến cho những người này có khoảng cách, có mâu thuẫn, có hoài nghi, hắn thủ đoạn gì cũng có thể dùng!

“Há, ” Đoạn Ngọc Giác chậm rãi đáp, “Đội trưởng lợi hại hơn ta nhiều, người phàm không nhận ra cũng là tự nhiên, dù sao đội trưởng điệu thấp nội hàm hơn ta nhiều.”

Đoạn Ngọc Giác chân thành nhìn về phía Sơ Thanh Dương, Sơ Thanh Dương hừ lạnh một tiếng, mang theo đội viên quay người rời đi.

—— Hắn không tin sau khi trải qua chuyện này giữadng và Minh Tu Kiệt không có khoảng cách!

Mục đích đã đạt đến, không cần thiết lưu lại nữa .

Đoạn Ngọc Giác nhìn bọn họ đi, mới hừ lạnh một tiếng, “Chúng ta đi thôi.”

Cậu sẽ không tin Minh Tu Kiệt sẽ bởi vì chuyện này mà cùng chính mình có mâu thuẫn gì, người như Minh Tu Kiệt này, Đoạn Ngọc Giác tự nhận chính mình vẫn còn tin được.

“Thứ gì!” Hạ Tình tức giận bất bình mắng, hắn lớn đến chừng này mà vẫn chưa từng thấy người gây xích mích ngay trước mặt như thế này, lần này thật đúng là bị doạ cho sợ rồi, hắn nhìn Đoạn Ngọc Giác liền nhìn Minh Tu Kiệt, đột nhiên có chút bận tâm nhóm bạn bè sẽ có khoảng cách.

“Cậu đang nghĩ linh tinh cái gì?” Minh Tu Kiệt không nhẹ không nặng đánh vào trên ót Hạ Tình, dưới bộ mặt vừa sợ vừa giận của đối phương, cười nói, “Sự tình mà cậu lo lắng sẽ không phát sinh, đừng suy nghĩ quá nhiều.”

Hạ Tình trừng mắt tròn xoe nhìn hắn, Minh Tu Kiệt nhìn hắn nửa ngày, mới chậm rãi bù đắp một câu, “Lấy sự thông minh của cậu, giải thích cho cậu cậu cũng không hiểu, không nên làm khó sự thông minh của cậu .”

Dứt lời, đi nhanh vài bước đuổi theo Đoạn Ngọc Giác, Hạ Tình tức giận đuổi theo.

***********

Năm ngày sau chính là trận đầu bán kết của bọn họ, trải qua sự kiện Ưng Hoa thương hội kia, mấy người đối với dục vọng thắng lợi càng gia tăng, ngay cả Hạ Tình cùng Dương Văn bởi vì lần đặc huấn trước kia mà trốn tránh Đoạn Ngọc Giác mấy ngày nay cũng chủ động tìm Đoạn Ngọc Giác đòi đặc huấn.

Mà ngày đó, Đoạn Ngọc Giác bỏ qua huấn luyện đan dược cấp ba cho bọn hắn, ngược lại giáo dục bọn họ chế tác cấp đan dược ‘Thanh’ cấp bốn .

Hạ Tình há to miệng, sứt mẻ nói lắp bắp nói: “… Tiểu Giác… Không được… Chúng tớ cũng chỉ là đan dược sư cấp ba… Đây là đan dược cấp bốn… Không được…”

“Tớ chỉ là một đan dược sư cấp một.” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói.

Hạ Tình nghẹn lời, Dương Văn nhíu mày nói: “Cậu không giống như vậy!”

“Tớ và các cậu có gì không giống nhau, ” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói, “Tớ vẻn vẹn chỉ là một đan dược sư cấp một mà thôi.”

“Nếu như vẻn vẹn chỉ vì kết quả mà cái gọi là kiểm tra đẳng cấp đan dược sư hiện ra, như vậy ta bây giờ còn cần phải ở trong trường học học kiến thức, mà không phải đứng ở chỗ này.”

“Không có gì là không làm được, chỉ là cậu không muốn làm thôi.”

“Cái gọi là thông lệ, thường quy, chân lý, cũng bất quá là công cụ để lừa gạt các cậu mà thôi, ” Đoạn Ngọc Giác cúi thấp xuống mí mắt, ngữ khí chầm chậm mà bình thản, “Thế giới này, chưa bao giờ có cái kỳ tích gì, cũng không có gì đặc thù, mỗi người đều là giống nhau, ”

“Người đi trước gì đó là cái gì? Chính là đẻ cho người đi sau đến đánh vỡ!”

Đoạn Ngọc Giác nói như chặt đinh chém sắt không thể xem vào, cậu nhàn nhạt ngẩng đầu lên, con mắt màu đen nhìn bốn người, “Các cậu có muốn học tập phương thức chế tác đan dược ‘Thanh’ cấp bốn hay không?”

“Muốn!” Dương Văn là người thứ nhất kêu lên, trong con ngươi cơ hồ có hỏa diễm đang thiêu đốt, Hạ Tình cũng là kêu to, Cố Niệm cùng Minh Tu Kiệt mặc dù không có rõ ràng như bọn họ, thế nhưng ánh mắt đều có mấy phần kích động.

“Như vậy, mời xem động tác của tớ, ” Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt nói, “Thấy rõ thủ thế mà đám Linh Hoa này thích, bọn họ đều là một đám đứa nhỏ đáng yêu, các cậu mang theo tấm lòng chân thành, bọn họ liền sẽ không từ chối cậu…”

“Đứa nhỏ này tương đối mẫn cảm thẹn thùng, muốn thời gian tương đối dài mới có thể làm cho nó thanh tĩnh lại, các cậu muốn kiên nhẫn chút…”

“Đứa bé này tương đối buông thả, phương thức biểu đạt tình cảm cũng tương đối cực đoan, nhưng chuyện này cũng không hề biểu thị nó chán ghét cậu…”

“Đứa nhỏ này ngược lại là rất yêu thích cậu a, Hạ Tình…”





“Như vậy mời nhìn rõ ràng động tác tay của tớ, tớ sẽ chậm một chút, các cậu nhìn rõ ràng. Tớ trước tiên làm mẫu một chút, các cậu một lúc chính mình làm một lần, có thể làm bao nhiêu lần cũng được. Mới bắt đầu không phải sợ nổ lò luyện đan, đây là chuyện rất bình thường…”

“Nổ một lần lò luyện đan tính là gì? Nổ hai lần lò luyện đan tính là gì? Đừng lộ ra bộ dáng phủ định kia! Tớ đã từng nổ lò luyện đan tớ chính mình đều đếm không hết , các cậu bất quá nổ hai, ba cái mà thôi! Phấn chấn lên… !”

Tác giả có lời muốn nói: Bị bài tập hành thật muốn nổ đầu a. Tiểu thiên hàng muốn cầu cứu qaq

Cầu bỏ tư tưởng nhảy hồ của ta qaaaq

Hết chương 89. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook