Chương 17: Huynh đệ đồng lòng.
Hạ Tràng Thanh Danh
04/04/2019
Trường Nhạc công chúa cầm lấy chiếc đũa: "Ta sẽ không chờ các ngươi, ta ăn trước."
Nàng vừa mở miệng, Lý Thừa Càn khoát tay một cái nói: "Vậy liền đồng thời ăn đi, nếm thử coi đến tột cùng là cỡ nào mỹ vị mà để Trường Nhạc muội muội khen không dứt miệng như vậy."
Trường Nhạc công chúa lên tiếng, trực tiếp hóa giải trận chiến.Bầu không khí cũng là trở nên hòa hợp không ít, những cái nô bộc cùng Tiểu Ngọc hạnh phúc dâng trào, nước mắt rưng rưng, nước miếng rơi rơi, chờ lâu như vậy, rốt cục được ăn rồi. " Lão thiên khai ân a... ta được ăn rồi! " Bọn họ cũng đã không thể chờ đợi được nữa!
Lý Thừa Càn trước tiên cắp lên một khối thịt dê, sau đó có chút mong đợi để vào trong miệng...Rất nhanh hắn chết lặng. Vẻ mặt biến hóa: " Hương vị thịt dê.....sao lại có thể như vậy..... vừa vào miệng liền tan ra, hơn nữa hương vị toàn bộ ẩn trong thịt. Đặc biệt là không có mùi hôi lông."
" Hương vị quá tuyệt, không thể tin nổi."
Những nô bộc lần đầu nếm thử Thịt Dê Bọt Biển không nhịn được có chút thán phục,món ăn này tuyệt đối là món ngon nhất từ trước đến giờ bọn họ từng được ăn.
Thịt dê hầm rục nhưng lại giữ nguyên hình dạng, nước canh sền sệt, bánh nướng lại càng thấm đẫm nước canh, khẽ cắn liền nổ tung, dâng trào khoái cảm. Đối với vị giác mà nói, tuyệt đối là một hồi thịnh yến.
Tứ Hoàng Tử Lý Thái, cũng là cầm lấy chiếc đũa, bắt đầu ăn. Rất nhanh, hắn liền minh bạch vì sao Trường Nhạc công chúa nhất định rủ rê bọn hắn đi ra ăn món này. Quả nhiên hương vị tốt!
Trong cung Ngự Trù chỉ cần một phần mười thủ nghệ như thế này thì đỡ biết mấy, mỗi lần đến giờ cơm trưa thật là mệt mỏi, hiện nay ngày mùa hè chói chang khẩu vị cũng không tốt, ăn cho qua ngày đoạn tháng, ăn cho Ngự Trù có công ăn việc làm.... nói chung ăn cho có trách nhiệm. Nếu Ngự Trù được như Dương Hiên thì quả thực chính là cuộc sống thần tiên!
Nơi này lập tức yên tĩnh lại, chỉ có âm thanh khua đũa liên tục, thế nhưng Dương Hiên có chút bất ngờ là không có một người chép miệng. Người quyền quý vẫn rất có tố dưỡng a.
Rất nhanh, bọn họ liền đem canh thịt dê ăn sạch sẽ, giọt nước cũng không chừa.
Thở một hơi dài nhẹ nhõm, vô cùng thỏa mãn.
"Mỹ vị!"
Dù là Lý Thừa Càn cũng không nhịn được than một tiếng. Tứ Hoàng Tử Lý Thái, vốn là muốn phát ra âm thanh thỏa mãn nhưng nghĩ lại mình trước đó vô cùng xem thường Tửu Lâu này lại còn đã kích liên tục, không nhịn được mặt mo đỏ ửng, lúng túng ngồi yên ở chỗ đó im lặng không lên tiếng!
Những nô bộc lom lom nhìn chủ tử của mình với ánh mắt khẩn cầu thêm một chén nữa. Hiếm khi được ăn ngon như vậy, nếu không tranh thủ ăn nhiều một chút, ai biết lần sau có cơ hội được ăn nữa hay không.
Trường Nhạc công chúa liếc mắt khẽ cười ném sáu xâu tiền lên bàn, sau đó nhìn chúng nhân nói: "Chúng ta đi thôi."
Mười bốn người, tổng cộng là năm xâu hai trăm văn.
Thế nhưng Trường Nhạc công chúa rất rõ ràng cũng không để cho Dương Hiên thối tiền, sáu xâu đối với Trường Nhạc công chúa chẳng là gì. Nàng rất được Đường Thái Tông Lý Thế Dân yêu thích, vì lẽ đó" lương tháng " cũng so với người khác phải nhiều hơn không ít. Qua nhiều năm như vậy, tích góp cũng không ít tài phú.
"Vậy chúng ta đi."
Lý Thừa Càn lên tiếng, nguyên bản mặt mang nụ cười, nhưng nhìn Trường Nhạc công chúa chuẩn bị rời đi, có chút không đành lòng. Hắn cũng muốn thêm một chén nữa, tuy một phần là đủ no nhưng ăn ngon quá..." Ta có thể ăn nữa mà " Hắn trong lòng gào thét kiến nghị nhưngTrường Nhạc công chúa kêu đi, hắn cũng không tiện nói ra. Dù sao thân là Thái tử, tham ăn như thế đến khi bị những hoàng tử khác đâm chọt, đến tai Lý Thế Dân cùng đại thần trong triều thì e rằng địa vị thái tử của hắn lung lay không ít a.Nhóm hoàng tử còn lại cũng đều là vẻ mặt lúng túng, từng người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ mặc dù là đối thủ cạnh tranh nhưng cũng là huynh đệ, làm sao không biết trong lòng bọn họ đang nghĩ gì.
"Không bằng tiểu muội đợi chúng ta một hồi, vi huynh thân là nam nhân, sức ăn nhất định là lớn hơn muội a."
Lý Thừa Càn sờ sờ bụng, sau đó mở miệng nói. Bình thường e sợ sẽ phải chịu không ít Hoàng Tử phản đối nhưng hôm nay cả đám đều tán thành. Bọn họ tựa hồ âm thầm đạt thành ăn. Chuyện hôm nay nhất định không ai nói ra, dù sao bọn họ đều đứng trên một chiếc thuyền a.
Bọn nô bộc theo chủ tử mình sớm chiều ở chung, làm saokhông hiểu bọn họ đang suy nghĩ gì, nhất thời cực kỳ hưng phấn. Các hoàng tử muốn lưu lại tiếp tục ăn, như vậy bọn họ cũng cùng có lộc ăn. Lúc này vô cùng mong đợi chủ tử mình mở miệng, sau đó bọn họ đi vào kêu gọi chưởng quỹ, thêm một phần nữa.
Trường Nhạc công chúa nhìn đám người ngồi lì ở đó, nhịn không được cười lên một tiếng, cho dù ăn mặc nam trang, vẫn không che giấu nổi nét phong hoa tuyệt đại.
"Các ngươi chỉ sợ là không biết quy củ ở đây. Mỗi người 1 ngày chỉ có thể ăn một phần Thịt Dê Bọt Biển. Không thể thay đổi."
Trường Nhạc công chúa nói.
Nàng vừa mở miệng, Lý Thừa Càn khoát tay một cái nói: "Vậy liền đồng thời ăn đi, nếm thử coi đến tột cùng là cỡ nào mỹ vị mà để Trường Nhạc muội muội khen không dứt miệng như vậy."
Trường Nhạc công chúa lên tiếng, trực tiếp hóa giải trận chiến.Bầu không khí cũng là trở nên hòa hợp không ít, những cái nô bộc cùng Tiểu Ngọc hạnh phúc dâng trào, nước mắt rưng rưng, nước miếng rơi rơi, chờ lâu như vậy, rốt cục được ăn rồi. " Lão thiên khai ân a... ta được ăn rồi! " Bọn họ cũng đã không thể chờ đợi được nữa!
Lý Thừa Càn trước tiên cắp lên một khối thịt dê, sau đó có chút mong đợi để vào trong miệng...Rất nhanh hắn chết lặng. Vẻ mặt biến hóa: " Hương vị thịt dê.....sao lại có thể như vậy..... vừa vào miệng liền tan ra, hơn nữa hương vị toàn bộ ẩn trong thịt. Đặc biệt là không có mùi hôi lông."
" Hương vị quá tuyệt, không thể tin nổi."
Những nô bộc lần đầu nếm thử Thịt Dê Bọt Biển không nhịn được có chút thán phục,món ăn này tuyệt đối là món ngon nhất từ trước đến giờ bọn họ từng được ăn.
Thịt dê hầm rục nhưng lại giữ nguyên hình dạng, nước canh sền sệt, bánh nướng lại càng thấm đẫm nước canh, khẽ cắn liền nổ tung, dâng trào khoái cảm. Đối với vị giác mà nói, tuyệt đối là một hồi thịnh yến.
Tứ Hoàng Tử Lý Thái, cũng là cầm lấy chiếc đũa, bắt đầu ăn. Rất nhanh, hắn liền minh bạch vì sao Trường Nhạc công chúa nhất định rủ rê bọn hắn đi ra ăn món này. Quả nhiên hương vị tốt!
Trong cung Ngự Trù chỉ cần một phần mười thủ nghệ như thế này thì đỡ biết mấy, mỗi lần đến giờ cơm trưa thật là mệt mỏi, hiện nay ngày mùa hè chói chang khẩu vị cũng không tốt, ăn cho qua ngày đoạn tháng, ăn cho Ngự Trù có công ăn việc làm.... nói chung ăn cho có trách nhiệm. Nếu Ngự Trù được như Dương Hiên thì quả thực chính là cuộc sống thần tiên!
Nơi này lập tức yên tĩnh lại, chỉ có âm thanh khua đũa liên tục, thế nhưng Dương Hiên có chút bất ngờ là không có một người chép miệng. Người quyền quý vẫn rất có tố dưỡng a.
Rất nhanh, bọn họ liền đem canh thịt dê ăn sạch sẽ, giọt nước cũng không chừa.
Thở một hơi dài nhẹ nhõm, vô cùng thỏa mãn.
"Mỹ vị!"
Dù là Lý Thừa Càn cũng không nhịn được than một tiếng. Tứ Hoàng Tử Lý Thái, vốn là muốn phát ra âm thanh thỏa mãn nhưng nghĩ lại mình trước đó vô cùng xem thường Tửu Lâu này lại còn đã kích liên tục, không nhịn được mặt mo đỏ ửng, lúng túng ngồi yên ở chỗ đó im lặng không lên tiếng!
Những nô bộc lom lom nhìn chủ tử của mình với ánh mắt khẩn cầu thêm một chén nữa. Hiếm khi được ăn ngon như vậy, nếu không tranh thủ ăn nhiều một chút, ai biết lần sau có cơ hội được ăn nữa hay không.
Trường Nhạc công chúa liếc mắt khẽ cười ném sáu xâu tiền lên bàn, sau đó nhìn chúng nhân nói: "Chúng ta đi thôi."
Mười bốn người, tổng cộng là năm xâu hai trăm văn.
Thế nhưng Trường Nhạc công chúa rất rõ ràng cũng không để cho Dương Hiên thối tiền, sáu xâu đối với Trường Nhạc công chúa chẳng là gì. Nàng rất được Đường Thái Tông Lý Thế Dân yêu thích, vì lẽ đó" lương tháng " cũng so với người khác phải nhiều hơn không ít. Qua nhiều năm như vậy, tích góp cũng không ít tài phú.
"Vậy chúng ta đi."
Lý Thừa Càn lên tiếng, nguyên bản mặt mang nụ cười, nhưng nhìn Trường Nhạc công chúa chuẩn bị rời đi, có chút không đành lòng. Hắn cũng muốn thêm một chén nữa, tuy một phần là đủ no nhưng ăn ngon quá..." Ta có thể ăn nữa mà " Hắn trong lòng gào thét kiến nghị nhưngTrường Nhạc công chúa kêu đi, hắn cũng không tiện nói ra. Dù sao thân là Thái tử, tham ăn như thế đến khi bị những hoàng tử khác đâm chọt, đến tai Lý Thế Dân cùng đại thần trong triều thì e rằng địa vị thái tử của hắn lung lay không ít a.Nhóm hoàng tử còn lại cũng đều là vẻ mặt lúng túng, từng người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ mặc dù là đối thủ cạnh tranh nhưng cũng là huynh đệ, làm sao không biết trong lòng bọn họ đang nghĩ gì.
"Không bằng tiểu muội đợi chúng ta một hồi, vi huynh thân là nam nhân, sức ăn nhất định là lớn hơn muội a."
Lý Thừa Càn sờ sờ bụng, sau đó mở miệng nói. Bình thường e sợ sẽ phải chịu không ít Hoàng Tử phản đối nhưng hôm nay cả đám đều tán thành. Bọn họ tựa hồ âm thầm đạt thành ăn. Chuyện hôm nay nhất định không ai nói ra, dù sao bọn họ đều đứng trên một chiếc thuyền a.
Bọn nô bộc theo chủ tử mình sớm chiều ở chung, làm saokhông hiểu bọn họ đang suy nghĩ gì, nhất thời cực kỳ hưng phấn. Các hoàng tử muốn lưu lại tiếp tục ăn, như vậy bọn họ cũng cùng có lộc ăn. Lúc này vô cùng mong đợi chủ tử mình mở miệng, sau đó bọn họ đi vào kêu gọi chưởng quỹ, thêm một phần nữa.
Trường Nhạc công chúa nhìn đám người ngồi lì ở đó, nhịn không được cười lên một tiếng, cho dù ăn mặc nam trang, vẫn không che giấu nổi nét phong hoa tuyệt đại.
"Các ngươi chỉ sợ là không biết quy củ ở đây. Mỗi người 1 ngày chỉ có thể ăn một phần Thịt Dê Bọt Biển. Không thể thay đổi."
Trường Nhạc công chúa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.