Ta Ở Mạt Thế Thu Thập Phế Phẩm

Chương 17: Sắp Xếp Đồ Đạc 3

Thanh Mị

25/11/2023

“Đã nghiên cứu không sai biệt lắm, anh đang mở chế độ thu thập năng lượng mặt trời, hai chúng ta đi ra ngoài tìm vật tư trước, chờ khi trở về phỏng chừng đã có thể dùng mấy thứ như điều hòa.” Ân Diệc đối với chiếc xe này quả thực quá vừa lòng, các loại đồ tiện ích đều có đầy đủ hết.

“Đáng tiếc, nếu muốn tắm rửa thì phải chờ trời mưa hứng đầy két nước mới tắm được.” Chiếc xe này dù có công nghệ cao cũng không thể tự biến ra nước, chỉ có thể chờ đến buổi tối khi trời mưa thì thu thập nước mưa, sau khi lọc xong sẽ dùng để tắm rửa.

“Mấy ngày tới hẳn là sẽ luôn mưa, chờ buổi tối trở về bốn chúng ta đều tắm rửa sạch sẽ.” Thời điểm không có điều kiện không nghĩ tới, vừa có điều kiện, Ân Diệc liền không nhịn được muốn tắm rửa, nếu không hắn cũng không nghĩ đi ngủ.

Thu Ngữ tưởng tượng Mặc Mặc và Thỏ từ sau khi xảy ra động đất đến hiện tại, đều đã hai, ba tháng chưa tắm rửa, trên người cũng dính máu của động vật biến dị, các loại bùn đất liền càng đừng đề cập đến, nếu không phải mèo có thể tự xử lý lông tóc của chính mình, phỏng chừng đã rất hôi.

“Nên tắm rửa sạch sẽ, nhưng chúng ta cần đi tìm sữa tắm trước, dầu gội đầu, còn cần tìm cả các loại gia vị nữa.” Hệ thống cũng có đồ dùng để tắm rửa, nhưng đều yêu cầu tài liệu thiên nhiên mới có thể tạo ra được, cô hiện tại đi nơi nào tìm được nguyên vật liệu thực vật, động vật chứ?

“Hy vọng hôm nay có thể tìm được nhiều thứ tốt, ăn bánh quy mãi trong miệng cũng mất hết cả mùi vị.” Ân Diệc cho dù là người không kén ăn, mấy tháng không được ăn đồ ăn bình thường cũng không chịu nổi.

“Đây là ba lô em mới làm, hai chúng ta dùng cái này sẽ đựng được nhiều hơn.” Thu Ngữ đưa qua hai chiếc ba lô leo núi cao nửa người, đây là tối qua cô dùng hệ thống hợp thành.

Ân Diệc từ phòng điều khiển đi ra, tiếp nhận balo, trực tiếp đeo lên vai cảm thụ một chút, hiện tại hết thảy công cụ đều đã đủ, chỉ thiếu vật tư, có chiếc xe này, Ân Diệc nhiều ít gì cũng khoan khoái hơn rất nhiều.

Hai người kiểm tra bên trong và bên ngoài xe, xác định không thành vấn đề, sau đó mang theo Mặc Mặc và Thỏ xuống xe, bắt đầu tìm kiếm ở trong dãy nhà đã sập một nửa, xem có đồ vật gì có thể lợi dụng hay không.

Bởi vì động đất, phòng ốc chung quanh đổ không ít, rất nhiều bê tông cốt thép đều lộ ra ở bên ngoài.

Thu Ngữ vì tìm đồ vật, trong quá trình rửa sạch chướng ngại, cũng thu không ít thép, ở trong một số ngôi nhà chưa bị sập có nhặt được một ít gia vị, phần lớn đều là thời điểm động đất có mấy gia đình không kịp mang đi.



Mọi người chạy nạn chủ yếu là mang theo lương thực, gia vị phần lớn đều bị vứt bỏ, cơ bản đều đã bị sử dụng qua.

Nhưng hai người không chê, là đồ tham ăn, không có gia vị, nấu ăn đều không có linh hồn, ngoại trừ gia vị, nồi chén gáo bồn, đồ điện gia đình bị đập hư, toàn bộ đều thu về cho hệ thống.

Bên này, ngoại trừ mấy đống biệt thự lùn không có bị động đất hoàn toàn kéo sập, các tòa nhà khác gần như đều bị đổ, cũng do đó, nơi này mới không có người sống sót ở, nếu không, hai người bọn họ làm ra động tĩnh lớn như vậy, đã sớm bị người khác phát hiện.

Hiện tại chưa có dị năng giả không gian, nhưng nếu thật sự bị phát hiện rất nhiều đồ vật tự dưng biến mất, hai người Thu Ngữ cũng gặp nguy hiểm.

Nhưng hiện tại, sự tình quan trọng nhất của hai người chính là tìm được đồ ăn, người nếu đói chết, còn lo cái gì mà bị bắt đi nghiên cứu chứ?

Hai người dùng một buổi sáng mang về một đống chai lọ vại bình gia vị, hệ thống còn thu về các loại vải rách, nồi hỏng, đồ điện hỏng, có thể nói là hai bên đều rất vừa lòng với kết quả.

“Hiện tại có hơi chút giống trước kia anh làm công việc thu phế phẩm.” Ân Diệc vỗ vỗ một chiếc xe hơi bị sàn nhà sập đè một nửa, trêu chọc Thu Ngữ.

“Có hệ thống này còn không phải là thu phế phẩm sao!” Thu Ngữ sửng sốt, ngẫm lại thật đúng là như vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm.

“Hệ thống này của em so với anh lúc ấy còn ‘tham’ hơn nhiều.” Ân Diệc cũng trêu ghẹo nói, hắn lúc ấy thu phế phẩm là đổi qua tay kiếm tiền chênh lệch, có đồ điện gia dụng second-hand sửa lại còn có thể bán lấy tiền, tỷ suất sử dụng rất cao, đâu giống như hệ thống của Thu Ngữ.

“Được rồi, là rất tham, nhưng đồ vật dùng cũng tốt.” Thu Ngữ bị nghẹn một chút, nhưng vẫn phản bác trở lại, hệ thống bảo vệ môi trường vẫn là rất cấp lực, tuy rằng cũng cấp cả lực trong việc tiêu hao nguyên liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Ở Mạt Thế Thu Thập Phế Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook