Ta Ở Vị Diện Thần Quái Làm Cao Nhân Bắt Quỷ
Chương 67: Bút Tiên Kinh Hồn (36)
Tô Mộng Kỳ
14/04/2024
Hòa Quang cũng thấy câu hỏi của mình hỏi hơi muộn, trước kia cô có nghĩ đến, nhưng dù sao thì cũng chỉ có một cách giải quyết, đó là đánh nhau.
Nhưng Mạc Lưu Oánh không giống cô, lại không thể đánh quỷ một trận đòn, ngược lại còn có thể xảy ra chuyện.
Đối phương lại là kiểu người suy nghĩ rất nhiều vấn đề, sẽ không đánh trận không chuẩn bị.
Nghĩ mãi không thông, cô mới hỏi ra.
Cô buồn bã nghĩ, "Hệ thống, cậu nói xem bạn học Mạc có thấy tôi ngốc không?"
"Không sao đâu, ký chủ." Hệ thống nói, "Bản thân cô vốn đã không thông minh lắm, mức độ này mà trầm trọng hơn một chút thì thành ngốc, rồi thành đặc biệt ngốc, khác biệt cũng không lớn."
Nếu Hòa Quang không nghe ra hệ thống đang chế giễu mình, thì cô mới thực sự ngốc.
Cô rất buồn bã nói, "Hệ thống, cậu thay đổi rồi."
Mạc Lưu Oánh vô cùng phúc hậu, không hề chê bai cô, "Tất nhiên là tớ đã chuẩn bị một số thứ, sẽ cố gắng đảm bảo an toàn cho chúng ta."
Cô ấy nói xong liền đứng dậy kéo một chiếc hộp màu đen từ dưới gầm bàn học ra, rồi đặt lên giường.
Hòa Quang thò đầu nhìn vào, bùa hộ mệnh, kiếm gỗ đào gì đó cô ấy biết, nhưng một đoạn nến màu xám và đèn dầu để làm gì?
Kỳ lạ nhất còn có hai súng bắn nước.
Hòa Quang chỉ vào chất lỏng màu đỏ đang chảy trong súng nước, hỏi, "Bạn học Mạc, đây là gì?"
"Máu chó mực." Mạc Lưu Oánh bình tĩnh trả lời, "Trong nến có tro cốt của người, trong đèn dầu là dầu thi thể, đều là lấy tà trị tà."
Hòa Quang chậc một tiếng, "Bạn học Mạc, nhìn cậu yếu đuối vậy mà lại rất dũng cảm."
Mạc Lưu Oánh suýt nữa thì bật cười trước lời cảm thán thành thật gần như là lời khen của cô, "Người bình thường sẽ không thích những thủ đoạn của tớ, nếu không cần thiết, tớ cũng không muốn sử dụng những thứ này trước mặt người khác."
Luôn có người coi sự khác biệt của bạn là quái vật, sợ hãi vì thủ đoạn và phương pháp của bạn.
Nhưng Hòa Quang này ngay cả quỷ cũng không sợ, thì càng không cần phải nói đến những công cụ này của cô ấy.
Quả nhiên, Hòa Quang nói, "Bạn học Mạc, đây đều là do cậu chuẩn bị trong một ngày sao? Thật lợi hại."
"Trước đây đã từng dùng đến, chuẩn bị cũng không khó." Mạc Lưu Oánh mỉm cười.
"Vậy lát nữa tớ nghe theo sự sắp xếp của cậu." Hòa Quang nói.
"Kế hoạch rất đơn giản."
Mạc Lưu Oánh nói, "Nếu có động tĩnh gì, cậu cứ cầm súng nước tấn công thứ đó, để tăng tỷ lệ thành công, tớ sẽ không đeo bùa hộ mệnh, nếu tớ bị nhập thì cậu cứ đánh ngất tớ."
Hòa Quang đồng ý.
Hình như hai người đều không nghĩ đến, nếu Hòa Quang bị nhập thì phải làm sao?
Mặc dù cơ bản khả năng này sẽ không xảy ra.
[Nữ chính thật hiểu chuyện]
[Chuyên nghiệp như một chiến binh lâu năm trên tuyến đầu trừ tà】
[Có lẽ cái này chính là bệnh lâu thành y]
[Đột nhiên rất thưởng thức nữ chính 】
Nhưng Mạc Lưu Oánh không giống cô, lại không thể đánh quỷ một trận đòn, ngược lại còn có thể xảy ra chuyện.
Đối phương lại là kiểu người suy nghĩ rất nhiều vấn đề, sẽ không đánh trận không chuẩn bị.
Nghĩ mãi không thông, cô mới hỏi ra.
Cô buồn bã nghĩ, "Hệ thống, cậu nói xem bạn học Mạc có thấy tôi ngốc không?"
"Không sao đâu, ký chủ." Hệ thống nói, "Bản thân cô vốn đã không thông minh lắm, mức độ này mà trầm trọng hơn một chút thì thành ngốc, rồi thành đặc biệt ngốc, khác biệt cũng không lớn."
Nếu Hòa Quang không nghe ra hệ thống đang chế giễu mình, thì cô mới thực sự ngốc.
Cô rất buồn bã nói, "Hệ thống, cậu thay đổi rồi."
Mạc Lưu Oánh vô cùng phúc hậu, không hề chê bai cô, "Tất nhiên là tớ đã chuẩn bị một số thứ, sẽ cố gắng đảm bảo an toàn cho chúng ta."
Cô ấy nói xong liền đứng dậy kéo một chiếc hộp màu đen từ dưới gầm bàn học ra, rồi đặt lên giường.
Hòa Quang thò đầu nhìn vào, bùa hộ mệnh, kiếm gỗ đào gì đó cô ấy biết, nhưng một đoạn nến màu xám và đèn dầu để làm gì?
Kỳ lạ nhất còn có hai súng bắn nước.
Hòa Quang chỉ vào chất lỏng màu đỏ đang chảy trong súng nước, hỏi, "Bạn học Mạc, đây là gì?"
"Máu chó mực." Mạc Lưu Oánh bình tĩnh trả lời, "Trong nến có tro cốt của người, trong đèn dầu là dầu thi thể, đều là lấy tà trị tà."
Hòa Quang chậc một tiếng, "Bạn học Mạc, nhìn cậu yếu đuối vậy mà lại rất dũng cảm."
Mạc Lưu Oánh suýt nữa thì bật cười trước lời cảm thán thành thật gần như là lời khen của cô, "Người bình thường sẽ không thích những thủ đoạn của tớ, nếu không cần thiết, tớ cũng không muốn sử dụng những thứ này trước mặt người khác."
Luôn có người coi sự khác biệt của bạn là quái vật, sợ hãi vì thủ đoạn và phương pháp của bạn.
Nhưng Hòa Quang này ngay cả quỷ cũng không sợ, thì càng không cần phải nói đến những công cụ này của cô ấy.
Quả nhiên, Hòa Quang nói, "Bạn học Mạc, đây đều là do cậu chuẩn bị trong một ngày sao? Thật lợi hại."
"Trước đây đã từng dùng đến, chuẩn bị cũng không khó." Mạc Lưu Oánh mỉm cười.
"Vậy lát nữa tớ nghe theo sự sắp xếp của cậu." Hòa Quang nói.
"Kế hoạch rất đơn giản."
Mạc Lưu Oánh nói, "Nếu có động tĩnh gì, cậu cứ cầm súng nước tấn công thứ đó, để tăng tỷ lệ thành công, tớ sẽ không đeo bùa hộ mệnh, nếu tớ bị nhập thì cậu cứ đánh ngất tớ."
Hòa Quang đồng ý.
Hình như hai người đều không nghĩ đến, nếu Hòa Quang bị nhập thì phải làm sao?
Mặc dù cơ bản khả năng này sẽ không xảy ra.
[Nữ chính thật hiểu chuyện]
[Chuyên nghiệp như một chiến binh lâu năm trên tuyến đầu trừ tà】
[Có lẽ cái này chính là bệnh lâu thành y]
[Đột nhiên rất thưởng thức nữ chính 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.